Em là người Bắc nhưng nói thật vùng từ miền Trung đổ ra Bắc thì tình trạng chặt chém khách du lịch thường xuyên luôn. Em tính từ Huế. Nếu ở Tp du lịch thì ko có nhưng ngoài Tp là bình thường. Em đi Vũng Áng ăn 1 đia mực nhỏ đông lạnh, 1 bát cháo đầu tôm, một miếng cháy và đia tép rang, bánh đa nướng đứng lên trả 870k. Em nhìn xung quanh toàn những người bình dân thôi và quán ăn lụp xụp, em vào đấy chẳng qua thấy nó đông nhất mạn đó nhưng em tin là em bị chặt chém. Nhiều cụ bảo sao ko hỏi giá, em nói thật là e quên vì trước đó em chưa bị và e thấy mình ăn toàn đồ vớ vẩn nên cũng ko nghĩ nó đắt. Hôm nọ em xem clip của một cậu nước ngoài quảng cáo đồ ăn Việt, đại loại là ăn một cái bánh đa kê thì phải, cậu ý hỏi bao tiền, bà ấy bảo 50k. Nhiều người nhảy vào nói bà kia làm xấu hình ảnh Việt Nam vì cái bánh đó chỉ 10-15k thôi. Cũng như e đi ăn phở, bát 30k nhưng lúc đó chủ đi vắng, người giúp việc đứng bán hỏi em là nói hộ giá 50k cho ông Tây, em từ chối và nói họ. Kiểu tư tưởng chộp giật từng đồng đấy ko thể chấp nhận đươc. Đội Tây nó sang đây, ăn gì đi đâulaf hầu hết nó đã tìm hiểu rất kỹ bao gồm giá cả, bọn nó đi chơi là có kế hoạch đàng hoàng nên đừng tưởng nó ko biết giá.
Còn địa điểm du lich, có lần lêm Hà giang, e chủ quan ko boôk ks trước vào cao điểm nen mai moi tìm được 1 cái nhà nghỉ ở tạm, giá khoảng 400-500k j đấy. Khi vào nhà nghỉ, ko có cửa sổ, toilet nằm luôn trong phòng nhưng chỉ ngăn bằng vách ngăn và ko có trần riêng, đại loại như quây vào ý. Phòng bé tý và rất ngột ngạt. Em ngó thấy có đuêuf hoà nên ok, ai dè chủ nhà nghỉ giữ điều khiển và bảo thời tiết này ko cần bật điều hoà, em bực quá bảo ko bật thì ko thuê nữa và lúc đó họ mới đưa điều khiênr. Thế nên dù Hà Giang có đẹp em cũng ko có ý định quay lại. Em ở 2 đêm tai Hà Giang và 1 Bắc Kan thì e rút ra là họ ko giặt chăn và ga với những nhà nghỉ 400-600k. Nghĩa là bản thân những người làm kinh doanh nhà nghỉ ks đó họ rất bẩn hoặc họ coi thường khách hàng cũng như ko có tư duy đúng đắn công việc mà họ đang làm, như thế thì sao mà phát triển được.