[Funland] Hoa kỳ công bố chính sách Thuế đối ứng với Việt Nam và các nước khác

rachfan

Xe container
Biển số
OF-365216
Ngày cấp bằng
3/5/15
Số km
6,187
Động cơ
470,903 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
(Tiếp tục)
Việt nam (và thế giới) đang sốc với kiểu cách và mức độ đánh thuế đối ứng của Trump mà chưa để ý một điều là: Nó rất rõ ràng và đơn giản. Dựa vào đó hoàn toàn có thể dễ dàng xây dựng và điều tiết chiến lược buôn bán với Mỹ mà không cần tính toán đến các tác động khác như chính trị, môi trường vv

Cái tệ nhất ở đây không phải số phần trăm, mà ở chỗ chính quyền Trump chỉ cho thời gian quá ngắn, không nước nào kịp xoay sở. Nó giống như một cuộc chơi với luật chơi đã quen thuộc hàng chục năm, rồi bỗng dưng người cầm cái đột ngột xoay ngược luật 180 độ mà không cho người chơi bất cứ phút nào để luyện tập làm quen. Như thế đương nhiên thời gian đầu sẽ vô cùng hỗn loạn, thậm chí tai nạn và bi kịch, và có khả năng một số không chịu nổi sẽ từ bỏ cuộc chơi.

Trong cuộc xáo trộn này, Việt nam gần như là nước chịu tác động tiêu cực lớn nhất. Như đã nói, mức thuế 46% làm hàng Việt xuất sang Mỹ lập tức đắt lên gấp rưỡi. Tệ hơn nữa, mức thuế này cao hơn đáng kể so với những nước cạnh tranh trực tiếp như Bangladesh (37%), Indonesia (32%) hay Philippines (17%). Và tệ nhất là kim ngạch xuất khẩu của Việt nam sang Mỹ là quá lớn (trên 130 tỉ đô la/năm). Xuất khẩu sang Mỹ của Việt nam là thu nhập, miếng cơm manh áo của rất nhiều người Việt, từ người công nhân xưởng máy ở Bắc giang/Lạng sơn đến bác nông dân nuôi tôm vùng đất mũi Cà mau. Có nghĩa khi dòng hàng hóa sang Mỹ bị ách tắc, hàng triệu người sẽ gặp khó khăn. Chưa nói đến các tiến trình vĩ mô như ngân sách quốc gia hay mục tiêu phát triển.

Vậy có giải pháp nào không, hay đâu là giải pháp?

Như đã nói ở trên, Thuế đối ứng của Trump được tính thuần túy dựa trên phần trăm thâm hụt thương mại của Mỹ. Và như thế về lý thuyết, nó không thể bị thay đổi bởi bất cứ thứ gì khác ngoài so sánh tương đối giữa 2 kim ngạch xuất khẩu và nhập khẩu. Tất cả các lý lẽ đồng minh, thiện chí, quan hệ tốt vv đều không có giá trị gì với Trump. Anh nói anh là đồng minh, bạn bè, thiện chí OK vậy hãy mua hàng Mỹ nhiều lên, mà phải là hàng Mỹ làm tại Mỹ chứ không phải Mỹ giả cầy made in China.

Điều kiện này của Trump, mặc dù rõ ràng nhưng làm khó tất cả các nước. Thực chất không chờ Trump nói mà các nước xuất khẩu vào Mỹ trước đó đều đã rất cố gắng mua hàng Mỹ. Tình trạng thâm hụt của Mỹ như hiện này là vì, thứ nhất Mỹ không còn nhiều sản xuất nội địa, thứ hai những thứ sản xuất tại Mỹ hoặc là quá đắt, hoặc không phù hợp. Những gì mua được người ta đã mua cả rồi.

Việt nam cũng không phải là ngoại lệ. năm 2024 Việt nam nhập của Mỹ 13,1 tỉ USD. Nếu cố gắng ở mức hợp lý với thị trường thì cùng lắm có thể mua thêm 2-3 tỉ USD nữa. Tức là theo cách tính của Trump thì thuế suất có thể giảm về 45-44%, thay đổi không cơ bản.

Theo cách hành xử của Trump với Nhật và Israel thì Việt nam phải xác định tinh thần là không thể thay đổi mức thuế 46% trừ khi mua thêm 20 tỉ đô-la hàng Mỹ, hoặc giảm xuất khẩu 20 tỉ đô-la sang Mỹ, để thuế xuống còn 35%. Vì theo đánh giá của tôi thì mức 35% mặc dù vẫn rất cao nhưng còn có thể thở được với nhiều ngành, nếu điều chỉnh lại chi phí.

Mua thêm 20 tỉ đô thì không khả thi. Phải thấy rằng đây là mua thêm 20 tỉ hàng năm chứ không phải 1 lần. Vì thế mà cái nhiều người nói "mua thêm Boeing", "mua hàng nóng" vv đều không khả thi vì không thể năm nào cũng mua máy bay hay vũ khí.
 
Chỉnh sửa cuối:

Cao_Xanh

Xe tăng
Biển số
OF-622886
Ngày cấp bằng
12/3/19
Số km
1,773
Động cơ
837,335 Mã lực
Nơi ở
Heaven
Có khi nào lão Trump đuổi hết dân chị Na về mẫu quốc không nhẩy
Tiếp sau đòn thuế quan (thuế chồng thuế phạt với hàng hóa TQ) thì Mỹ đã chuẩn bị đòn bỏ tối huệ quốc=có thể coi là Mỹ sẽ 'ly thân/dị'' với TQ chăng/(!) :-?


Mỹ đã chuẩn bị sẵn cho tình huống này rồi cụ ạ. Tào mà ra tay thì chết còn sớm hơn. :D
Trung Quốc sắp cấm phim của Mỹ rồi. Còn Mỹ đang bảo 284 nghìn sinh viên Trung Quốc học ở Mỹ thì chỉ là đi ăn cắp chất xám, hóng bọn Mỹ trục xuất sv TQ về nước.
China nó ngăn các cty di chuyển ra nước ngoài thì Mỹ vẫn phải cắn răng mua hàng thui.
Đơn cử Iphone trong năm 2024, khoảng 90% sản lượng iPhone toàn cầu được sản xuất tại Trung Quốc.
 

shiluo

Xe container
Biển số
OF-424775
Ngày cấp bằng
25/5/16
Số km
6,900
Động cơ
136,607 Mã lực
Tuổi
44
Tàu đang gạ EU, Nhật, Hàn,.. lập sới mới mà không có Mẽo. Động lực cũng đang khá nhiều chứ không phải không có cửa
 

deverlex

Xe tăng
Biển số
OF-695123
Ngày cấp bằng
18/8/19
Số km
1,921
Động cơ
182,745 Mã lực
Cái thực tế hiện trạng, và còn kéo dài, có nhẽ rất là dài nữa đó là khách vào VN là dạng khách từ vừa vừa tiền đến ít tiền, thậm chí rất ít tiền. Vả lại, khách có tiền cũng không biết tiêu vào đâu; chỗ ở tiện nghi cũng chỉ vừa phải, không nhiều lắm chỗ lưu trú xa xỉ.
Nên để thu được nhiều tiền thì phải cần số lượng nhiều. Trong khi hầu hết các diểm du lịch dù mới hay cũ của VN là khá nhỏ bé.
Số lượng nhiều thì lại chen chúc.
Giờ, về số lượng khách du lịch quốc tế chưa nhiều lắm (khoảng 5 triệu gì đó), doang thu tầm 5 tỷ đô thôi, mà đã gần chạm mức quá tải rồi.
17.6 triệu năm 2024, 12.5 tỷ usd doanh thu ghi nhận (có đánh thuế)
2025 dự kiến 24 triệu khách quốc tế.
VN còn Huế, khu vực Cao Bằng, Lào Cai, Quảng Ninh, Quảng Bình, Đăk Nông, Kontum còn rất nhiều tuyến du lịch chưa đi vào khai thác.
 

PhanPhan30

Xe máy
Biển số
OF-811594
Ngày cấp bằng
27/4/22
Số km
84
Động cơ
17,509 Mã lực
Ông Trump đã ký bổ sung thuế đối ứng thêm 50% cho TQ chưa các cụ nhỉ? Hay mới chỉ là tuyên bố chắc chắn áp bổ sung thành 104%? Trong bản thông báo cho Hải quan Hoa Kỳ thì thuế với TQ vẫn đang là + 34%.
 

tung1311 .

Xe container
Biển số
OF-491417
Ngày cấp bằng
25/2/17
Số km
5,896
Động cơ
276,099 Mã lực
Tuổi
44
Tất nhiên mọi sự so sánh là khập khiễng, kinh tế 100 năm trước khác bây giờ. Tuy nhiên lịch sử luôn cho chúng ta thấy điều gì đó.

Tác động của thuế quan lên nền kinh tế Mỹ sẽ rất lớn. Giao thương thế giới đã phát triển quá sâu rộng nên hầu hết các doanh nghiệp Mỹ đều sẽ bị ảnh hưởng bởi thuế quan. Hiện nay có lẽ không còn sản phẩm gì thuần Mỹ nữa mà đa số sẽ phải dùng các nguyên liệu nhập khẩu để sản xuất. Đánh thuế tùm lum như này chắc chắn sẽ gây rối loạn chuỗi sản xuất cung ứng Mỹ. Giá bán sẽ cao hơn, cung cấp có thể gián đoạn...

Kinh tế Mỹ tốt hơn, Feds bây giờ có nhiều kinh nghiệm ứng phó khủng hoảng hơn 1930, nhưng điều đó không có nghĩa là Feds có thể chống đỡ dễ dàng. Công cụ chống suy thoái của Feds thường là giảm lãi suất, giảm hết cỡ thì QE. Nhưng do kinh tế Mỹ đang tốt nên Feds sẽ phần nào bị trói tay, nới lỏng sớm sẽ lập tức đẩy lạm phát quay đầu tăng. Thất nghiệp Mỹ đang rất thấp, gần mức lý tưởng, hành động nới lỏng thêm sẽ đẩy thị trường lao động tăng nóng, lương tăng , làm tăng lạm phát trong bối cảnh giá hàng hóa tăng.
Sáng em đọc bài phân tích này về cuộc chiến 104% giữa anh Trump và Xi. Mời các cụ tham khảo

THƯƠNG CHIẾN THẾ TRẬN

Giữa lúc chính trường nước Mỹ đang trải qua cơn địa chấn biểu tình khắp các bang, khi giá thực phẩm leo thang, xăng dầu chập chờn, nợ công vượt trần lịch sử, thìTrump bất ngờ tung ra một quân cờ quen thuộc: dọa áp thêm 50% thuế lên hàng hoá Trung, nếu Tap tái áp thuế 34%. Thoạt nhìn, đây là một nước cờ cũ, nhưng trong cờ vây, càng quân cờ cũ càng có sát khí nếu đặt đúng chỗ, đúng thời.
Vấn đề là: thời thế này, ai chịu đòn lâu hơn? Mỹ, quốc gia tiêu dùng lớn nhất thế giới nhưng đang khủng hoảng đoàn kết, hay Trung Quốc, siêu cường sản xuất với 1.4 tỷ dân đang co cụm, phòng thủ và tự chủ?
Nước Mỹ với gần 330 triệu dân, nắm trong tay công nghệ, tài chính và chuỗi phân phối toàn cầu, là trung tâm tiêu thụ hàng hóa Trung. Cứ nhìn vào siêu thị Walmart, Target, Amazon hay Home Depot là thấy rõ: từ giày dép, quần áo, đồ chơi trẻ em đến linh kiện điện tử, hơn 40% mặt hàng là Made in China. Theo báo cáo của U.S. Census Bureau, tổng giá trị hàng nhập khẩu từ Trung vào Mỹ năm 2023 là hơn 427 tỷ USD, chiếm gần 13% tổng kim ngạch nhập khẩu.
Nhưng phía sau những con số khổng lồ ấy là một xã hội tiêu dùng Mỹ đang lâm vào khủng hoảng tâm lý. Theo khảo sát của Gallup cuối năm 2024, hơn 64% người Mỹ lo ngại về giá cả tăng vọt do thuế nhập khẩu và gián đoạn chuỗi cung ứng. Gần 45% người dân cho biết họ đã cắt giảm chi tiêu so với 2 năm trước. Nếu chi phí hàng hóa từ Trung đội thêm 50% thuế, ai trả cái giá đó? Không phải Trung, mà là chính người dân Mỹ, những người đang sống bằng tín dụng, trả góp.
Ngược lại, Trung quốc gia từng xem xuất khẩu là trụ cột sống còn, đang từ từ đổi chiến lược. Bắc Kinh giờ đây không còn đặt kỳ vọng vào thị trường Mỹ như trước. Dưới sự lãnh đạo tập trung và kỷ luật sắt của Chủ tịch Tập, Trung đang tiến hành một cuộc chuyển đổi thầm lặng nhưng triệt để, từ xuất khẩu sang tự cung tự cấp và tiêu dùng nội địa.
Thống kê từ Tổng cục Thống kê Quốc gia TQ cho thấy, năm 2023, lần đầu tiên tiêu dùng nội địa vượt mốc 60% trong cơ cấu GDP, trong khi xuất khẩu giảm còn dưới 18%, thấp nhất trong hai thập kỷ. Đó là một sự tái cấu trúc lặng lẽ nhưng đáng gờm, như câu nói trong binh pháp Tôn Tử:
“Tĩnh như xử nữ, động như thố thoát” , tức khi chưa đánh, im lặng như gái khuê các, khi đã đánh, như thỏ phóng không ai đỡ kịp.
Việc Trump đe dọa nâng thuế thêm 50% nó là đòn ch. trị, nhắm đến cảm xúc cử tri trong cuộc bầu cử 2024–2025. Trump đang nắm bắt lại thứ ông từng sử dụng hiệu quả: nỗi sợ mất việc làm, sợ TQ, sợ hàng giá rẻ giết ch.et công xưởng Mỹ. Nhưng thời thế đã đổi.
Khác với năm 2016, giờ đây, người dân Mỹ đang đối mặt với giá cả leo thang và lạm phát âm ỉ. Theo báo cáo của Cục Thống kê Lao động Mỹ (BLS), lạm phát năm 2023 tuy đã giảm so với đỉnh 2022, nhưng vẫn duy trì ở mức 3.4%, trong khi thu nhập trung bình chỉ tăng chưa tới 2.1%. Một gia đình trung lưu Mỹ hiện chi tiêu cho thực phẩm cao hơn 17% so với trước đại dịch. Các bang công nghiệp như Michigan, Pennsylvania, Ohio những thành trì chtrị của Trump đang chịu thiệt hại nặng từ chuỗi cung ứng gián đoạn, trong khi các nhà sx nhỏ không có khả năng thay thế nguồn hàng Trung trong một sớm một chiều.
Biểu tình chống phân biệt chủng tộc, phản đối giá nhà, phúc lợi y tế, thậm chí cả chính sách viện trợ Ukraine và Israel, đang lan khắp các thành phố lớn như New York, Chicago, Portland. Nếu áp thuế cao nữa khiến giá cả tăng thêm 10–15%, Trump có thể mất chính xác những tiểu bang ông cần thắng.
Trong khi Mỹ chao đảo vì áp lực bầu cử và dân sinh, Trung Quốc dù đang chịu sức ép từ tăng trưởng chậm, lại có lợi thế về sự kiểm soát chtrị và văn hóa chịu đựng. Người dân Trung quen với tiết kiệm, tiêu dùng nội địa lại được khuyến khích mạnh qua các chiến dịch như “Chất lượng Trung Hoa”, “Tiêu thụ dân tộc”, “Chống lãng phí”.
Thêm vào đó, Trung Quốc sở hữu khoảng 70% chuỗi cung ứng khoáng sản hiếm, nắm vị trí thống trị trong ngành pin lithium, tấm pin mặt trời, thiết bị viễn thông, và máy công nghiệp hạng nặng. Điều này khiến nhiều tập đoàn toàn cầu, từ Apple đến Tesla, Samsung đến Bosch, vẫn buộc phải phụ thuộc vào linh kiện từ Trung Quốc.
Hơn nữa, Bắc Kinh đã thiết lập kênh thanh toán phi USD với Nga, Iran, và nhiều quốc gia Nam bán cầu, thúc đẩy giao thương bằng Ndt, một đòn gián tiếp đánh vào sự thống trị tài chính của đồng USD. Nếu Mỹ tiếp tục đánh thuế, Trung sẽ không chỉ trả đũa bằng biện pháp tương đương mà còn có thể bán trái phiếu chính phủ Mỹ nơi họ đang nắm giữ hơn 760 tỷ USD
Trong sử Trung Hoa, Tào Tháo từng nói: “Muốn trị quốc, phải trị tâm dân. Muốn thắng giặc, phải đo lòng địch.” Câu ấy đáng để những ai đang mưu toan vẽ lại bản đồ thương mại thế giới thời nay ghi nhớ. Bởi một khi thuế đã biến thành binh khí, thì thương chiến không còn là chuyện bảng cân đối kế toán, nó là trận đồ lòng dân, bản lĩnh lãnh đạo và độ dẻo dai của một hệ thống quốc gia.
Mỹ có phép thuật in tiền, có dự trữ USD là tiền tệ quốc tế, có thị trường tài chính lớn nhất hành tinh, nhưng chính những điều đó lại là gót chân Achilles trong một cuộc chiến thuế kéo dài.
Nợ công Mỹ hiện đã vượt mốc 34.7 ngàn tỷ USD (theo U.S. Treasury, đầu năm 2025) một con số mà đến cả các đời tổng thống bảo thủ nhất cũng phải rùng mình. Mỗi 1% lãi suất tăng, ngân sách chính phủ Mỹ sẽ phải bù hơn 340 tỷ USD tiền lãi/năm. Trong khi đó, Fed không thể hạ lãi suất quá nhanh vì sợ làm bùng phát lạm phát trở lại.
Và quan trọng hơn, nền kinh tế Mỹ không còn đồng thuận. Những năm 1950s-1980s, khi Mỹ còn là quốc gia sản xuất, tầng lớp công nhân Mỹ hưởng lợi từ chính sách bảo hộ. Nhưng hiện nay, 70% sản phẩm nhập khẩu bị đánh thuế lại rơi vào nhóm hàng tiêu dùng giá rẻ, là miếng cơm của giới lao động nghèo, người da màu, dân nhập cư. Càng đánh thuế, họ càng đói. Mà chính tầng lớp ấy lại là cánh tay đòn của các cuộc biểu tình đang lan rộng.
Không phải ngẫu nhiên, khi Trump dọa áp 50% thuế, thị trường chứng khoán dao động, các hiệp hội doanh nghiệp như National Retail Federation lập tức phản ứng, cảnh báo: “Đây không phải là cách để giành chiến thắng với Trung. Đây là cách để thua với chính người tiêu dùng Mỹ.”
Nước Mỹ mạnh về công nghệ, nhưng yếu về kiên nhẫn tiêu dùng. Mạnh về quân sự, nhưng yếu về thắt lưng buộc bụng.
Trong “Binh pháp Tôn Tử”, có câu: “Dân no giặc bại, dân đói binh loạn.” Người Mỹ sống quen với thẻ tín dụng, xài quen với trả góp, sẽ chịu được bao lâu khi mọi món đồ thiết yếu từ tã trẻ em đến màn hình tivi đều đội giá gấp rưỡi?
Người ta hay nói Trung đang suy thoái.
Đúng ! tăng trưởng giảm, bds đóng băng, nợ của các chính quyền địa phương như quả bom hẹn giờ. Nhưng trong lịch sử phương Đông, không phải lúc nào suy thoái cũng đồng nghĩa với sụp đổ. Thậm chí, suy thoái đôi khi là khởi đầu của một sự thanh lọc để tồn tại lâu hơn.
Trong năm 2024, GDP Trung chỉ tăng 4.8%, thấp hơn chỉ tiêu 5.5%. Nhưng nội lực lại tăng: dự trữ ngoại hối vẫn giữ ở mức trên 3.1 ngàn tỷ USD, cán cân thương mại thặng dư hơn 800 tỷ USD, và đặc biệt, hệ thống ngân hàng vẫn dưới sự kiểm soát tuyệt đối của nhà nước, khác hoàn toàn với mô hình Mỹ, nơi ngân hàng tư nhân có thể hạ bệ cả cp.
Khi Mỹ dùng thuế để gây áp lực, Trung không đáp trả bằng đòn tương xứng ngay lập tức. Họ chờ, như Tào Tháo chờ Quan Vũ chạy đến Hoa Dung đạo. Khi Trump dọa 50% thuế, Trung Nam Hải không la ó, họ siết chặt “nội tuần hoàn”, ra lệnh các dnnn đẩy mạnh “thay thế nhập khẩu”, và âm thầm mở rộng “hành lang xuất khẩu phía Tây” sang Nga, Trung Á và châu Phi.
Bắc Kinh hiểu Mỹ đang dọa bằng gươm, nhưng tay đã run vì lòng dân phân hóa. Còn họ, dù kinh tế chậm lại, nhưng ý chí dân tộc lại co cụm lại như một khối bê tông chờ phản đòn.
Trong “Thế Biến” của Trang Tử có đoạn: “Vật hữu sở dục, dân hữu sở tín. Dục tất tận, tín bất khả thất.”
(Vật có nơi cạn kiệt, nhưng lòng tin dân thì không được để mất.)
Khi lòng tin dân còn, dù kinh tế có giảm tốc, quốc gia vẫn chưa nguy.
Với ta và các nước đang phát triển, cuộc chiến thuế giữa Mỹ và Trung không phải là màn kịch xa xôi. Mà là trận động đất mà dư chấn lan thẳng đến dây chuyền sản xuất, giá cước vận tải, và tỷ giá ngoại hối.
Nếu Mỹ thực sự áp 50% thuế lên Trung, chắc chắn các nhà máy Trung sẽ tiếp tục tràn sang Việt Nam, Campuchia, Indonesia để "né đòn".
Nhưng mỗi nhà máy đến là mỗi áp lực về môi trường, tài nguyên, và lao động giá rẻ. Và nếu ta không khéo, sẽ bị biến thành cái găng tay sản xuất của Bắc Kinh nhưng lại lãnh gạch đá từ Washington.
Thế giới từng chứng kiến bài học cay đắng của Philippines dưới thời Duterte: ngả về Trung, bỏ mặc luật quốc tế, rốt cuộc bị cả Mỹ lẫn ASEAN nghi ngờ. Ta không thể lặp lại.
Trong thời loạn, quốc gia nào giữ được độc lập về ý chí, tự chủ trong sản xuất và đoàn kết nội dân, quốc gia ấy mới có thể sống sót qua các cơn địa chấn toàn cầu.
Apple, Tesla, Walmart, Amazon đều phụ thuộc vào sx giá rẻ từ châu Á. Hãy thử tượng tượng: một cái iPhone không có linh kiện từ Trung, không có màn hình từ Hàn Quốc, không có chip từ Đài Loan thì liệu còn là iPhone?
Trong “Luận Ngữ”, Khổng Tử từng nhắc: “Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân.” (Điều mình không muốn, chớ đem áp đặt lên người.)
Nhưng Hoa Kỳ lại ép cả thế giới vào khuôn Mỹ, trong khi chính mình không sống nổi nếu các nước ấy dừng dây chuyền.
Tham vọng tái nội địa hóa sản xuất tại Mỹ bằng “Made in America” là giấc mơ đẹp, nhưng giá thành cao, nhân công đắt đỏ, và thiếu chuỗi phụ trợ khiến nó trở thành một đền đài tốn kém. Theo báo cáo McKinsey 2024, chi phí tái di dời 20% chuỗi cung ứng công nghệ cao khỏi Trung sang Mỹ hoặc Mexico sẽ làm giá thành tăng ít nhất 35-60% ai sẽ là người gánh chi phí đó? Người dân.
Thương chiến, nếu chỉ nhìn qua lăng kính thuế, thì chỉ thấy phần nổi của tảng băng. Bên dưới là một trận ch.tranh văn minh âm ỉ, nơi Mỹ muốn giữ vị trí “kẻ viết luật chơi”, còn Trung muốn trở thành “kẻ tạo bàn chơi mới”.
Từ việc cấm Huawei, TikTok, đến hạn chế xuất khẩu chip AI, Mỹ không chỉ sợ mất thị phần, mà sợ mất vai trò định hình tương lai nhân loại. Bởi ai kiểm soát AI, bán dẫn, viễn thông, kẻ đó có thể kiểm soát nền tảng của quyền lực thế kỷ 21.
Nhưng Trung không còn là học trò. Năm 2024, họ đã sản xuất được chip 5nm dùng trong thiết bị quân sự, dù chậm hơn Mỹ vài năm, nhưng họ có quỹ thời gian và dân số 1.4 tỷ để thử – sai – sửa – và vượt.
“Họa hổ họa bì nan họa cốt. Tri nhân tri diện bất tri tâm.”
Mỹ từng vẽ nên mô hình toàn cầu hóa để kiểm soát, nhưng lại không hiểu rằng Trung tiếp thu để lật ngược
TG đang chuyển dịch văn hóa. Mỹ truyền bá giá trị tự do cá nhân, còn Trung đẩy mạnh khái niệm “cộng đồng cùng phát triển”. Nếu ngày xưa, các nước nghèo học Mỹ để giàu, thì nay, nhiều quốc gia châu Phi, Mỹ Latin lại học Trung về cách kiểm soát dân số, giám sát xã hội, và phát triển hạ tầng.
Cuộc chiến văn hóa không nổ bằng bom, mà thấm từng dòng TikTok, từng vở phim, từng giáo trình kinh tế. Và Mỹ không còn độc quyền giấc mơ như thập niên 1990s.
Ấn Độ là kẻ được lợi trước mắt từ cuộc di dời chuỗi cung ứng khỏi Trung. Foxconn đã chuyển một phần lắp ráp iPhone sang Chennai. Nhưng Ấn Độ không muốn thành vệ tinh của Mỹ. Họ vừa ký hợp đồng dầu lớn với Nga, vừa tổ chức tập trận với Mỹ, vừa âm thầm đàm phán với Trung. Chính sách “đa trục không lệ thuộc” của New Delhi khiến họ có thể vừa ngồi vào bàn ăn, vừa giữ chén cơm riêng.
Liên minh châu Âu muốn tỏ ra cứng rắn với Trung về nhân quyền, nhưng lại không dám từ bỏ thị trường hơn 400 tỷ USD/năm xuất khẩu sang Bắc Kinh. Đức, Pháp lưỡng lự giữa Mỹ và Trung thành ra không còn vai trò dẫn dắt toàn cầu.
ĐNA đặc biệt là Ta, Thái Lan, Malaysia đều được hưởng lợi từ “China+1 strategy” của các tập đoàn Mỹ. Nhưng nếu Mỹ dốc toàn lực trừng phạt Trung thì làn sóng hậu chấn sẽ làm nghẽn container, vỡ chuỗi cung ứng, và gây căng thẳng tỷ giá.
Trong binh pháp có câu: “Chiến thắng không nằm ở ch.ém đ.ầu bao nhiêu kẻ thù, mà nằm ở bao nhiêu kẻ không cần phải g.iết vẫn quy phục.”
"Thương trường dậy sóng cuộn trùng khơi,
Mỹ – Hán tranh hùng, khổ trăm nơi.
Thôi thì gác kiếm, dừng tay lại,
Dĩ hoà vi quý, rạng muôn đời."

Nguồn FB Nguyễn Quynh
Mỗi thời mỗi khác cụ ạ. Ví dụ xưa dựa vào sức dân, tầm 50 năm nữa Mỹ/TQ nó đẻ ra robot, nó ko cần dân nữa đâu.
 

floppybird

Xe hơi
Biển số
OF-859221
Ngày cấp bằng
14/5/24
Số km
163
Động cơ
5,673 Mã lực
Tuổi
32
Lập luận này em thấy quen ghê, vì thời em lớp 6 đã phải học kinh tế chính trị mác Lê.

Đức thuê Ba Lan gia công còn mình ngồi mát ăn bát vàng cũng tương tự như chủ hàng phở thuê nhân viên bưng bê rủa bát. Theo ý người viết thì lợi nhuận bao nhiêu phải chia đều theo đầu người mới công bằng, còn nếu lãi bao nhiêu chủ hàng phở đút túi hết sau khi chỉ trả cho nhân viên bưng bê rửa bát một đồng lương tối thiểu, thì sẽ là bóc lột.
cụ đang hiểu méo mó thôi. tại sao thằng công nhân ráp xe trông xưởng ở Đức nó sướng hơn thằng công nhân ở Trung ? là vì thặng dư bỏ ra bù đắp. chưa kể, thằng công nhân Đức chắc gì nó lắp được nhiều và giỏi hơn công nhân Trung ?
không mong công nhân giàu ngang giám đốc, mà mong công nhân bằng công nhân thôi hoặc kém hơn không đáng kể là hạnh phúc rồi
nó chả khác gì câu chuyện anh em miền Tây thất học, lười ở nhà cụ tuyển vào cũng phải đuổi. nhưng bảo lãnh sang mẽo làm hãng là có nhà lắp máy lạnh, camry đi. hè về du lịch dạy đời cụ bảo sao ngày xưa tao xin làm công nhân mày không tuyển, giờ còn chả giàu bằng tao ? cụ có nhục không ?
em làm việc với đối tác tư vấn thiết kế nửa tây nửa việt cũng thế. nhiều lúc nói vui đuổi mẹ thằng tây kia đi trả cho tao tao vẽ cho mày gấp đôi. đi xì xà xì xồ chả biết gì mà đủ chế độ quần là áo lượt :D
 

safe3

Xe buýt
Biển số
OF-870632
Ngày cấp bằng
31/10/24
Số km
609
Động cơ
27,195 Mã lực
Tuổi
29
Tàu đang gạ EU, Nhật, Hàn,.. lập sới mới mà không có Mẽo. Động lực cũng đang khá nhiều chứ không phải không có cửa
Tàu muốn gạ gẫm thì phải chấp nhận hy sinh lợi ích khá nhiều đấy cụ
 

Gato2009

Xe điện
Biển số
OF-53653
Ngày cấp bằng
26/12/09
Số km
2,989
Động cơ
367,404 Mã lực
Em không tin là Mỹ áp ngay cho China thuế 104%. Nếu làm như vậy, giá cả tăng vọt ngay lập tức, nguồn cung hàng tiêu dùng trở nên thiếu hụt trong khi nhà máy công xưởng phải mất nhiều năm mới về Mỹ, dân Mỹ sẽ loạn.
Giờ Trunp lại hoãn cái 104 % thì mất mặt quá, mà không hoãn thì dân Mỹ chết, lão già này giờ tự đưa mình vào bẫy rồi.
 

tuan_nguyen261188

Xe điện
Biển số
OF-584387
Ngày cấp bằng
10/8/18
Số km
4,637
Động cơ
-111,879 Mã lực
Tuổi
36
chốt hạ đàm phán được thì tốt không được thì ta kiếm khách khác thui...
Khó khăn trước mắt là rất lớn nhưng mình buộc phải vượt qua và phát triển. Hiện nay mà ko làm giàu được là có lỗi cho con cháu...·
 

maitrang1972

Xe điện
Biển số
OF-189866
Ngày cấp bằng
15/4/13
Số km
3,591
Động cơ
389,226 Mã lực
Em cho là anh Tập giờ không phất cờ hơi phí. Tính rồi, nếu ko XK sang mẽo kt VN mất 1,3% tăng trưởng ( https://vovgiaothong.vn/newsaudio/kich-ban-nao-cho-kinh-te-viet-nam-khi-my-ap-thue-doi-ung-d44188.html ), đây là kịch bản xấu nhất chưa kich cái khác như DL, BĐS, đầu tư công . . . giờ mà anh Tập sang mở cửa thị trường thêm nữa thì khả năng 1,3% xử lý nốt được. Mia nó, sòng phẳng, sợ gì . . . em thích. 30/4 này rực rõ, xõa đê.
Cuộc cách mạng Ất Tỵ của Mẽo lần này kích bản sẽ là : Cụ Tập nhất định thắng - Cụ Trump nhất định thua.
 

Vova

Xe container
Biển số
OF-6473
Ngày cấp bằng
28/6/07
Số km
8,655
Động cơ
1,328,502 Mã lực
tăng lsuat huy động để dân bớt cuồng lên vì “tiền mất giá” và tìm đến bđs
Và nên nhớ, đó là bds đầu cơ vì đó ko phải là nhg ng mua nhà lần đầu

blah blah blah ...
Cụ kiểu bị ám ảnh bởi BĐS, đi đâu cũng kêu ca. Em không bàn chuyện đúng sai, có điều topic này chủ đề không phải là BĐS, cụ tiết chế một chút được không?

Em vừa đọc 1 bài trên báo Đức, chính phủ mới của US cũng đang vô tình tạo ra một làn sóng đẩy các nhà khoa học chạy khỏi Mỹ (do bị cắt giảm hoặc hủy bỏ hoàn toàn ngân sách nghiên cứu + các lý do khác). Các nước khác trong khối EU, UK, Canada, Úc và thậm chí cả Trung Quốc đều đang tận dụng thời cơ. Một số nước thậm chí còn định để ngân sách giúp cho các viện nghiên cứu, các đại học để mời các giáo sư hàng đầu của Mỹ. Nói chung là vui phết.
 

floppybird

Xe hơi
Biển số
OF-859221
Ngày cấp bằng
14/5/24
Số km
163
Động cơ
5,673 Mã lực
Tuổi
32
Nói thế này cho nó vĩ mô này. Bài viết mà em trích là của học giả TQ đúng không? TQ có phải là rất mạnh rồi không, đã chuẩn bị sẵn sàng rồi? Vậy thì xin mời dân TQ đi đầu đi, đuổi cổ hết FDI. Em với tư cách là dân VN xin hứa, xin thề, xin đảm bảo là sẽ nhiệt liệt ủng hộ TQ đuổi hết FDI, sẽ vẫy hoa cổ vũ nhiệt liệt.

Chỉ sợ lãnh đạo TQ chưa đạt đến tầm của tay tác giả thạc sĩ.
em sợ EU và giới giám đốc mẽo còn không dám dời đi đấy ạ, hahaaha :))
nội bộ trump còn chửi nhau là ngu
nói chuyện vĩ mô không thể có tuyệt đối hóa đâu
các cụ hay đem Mao ra dè bỉu, nhưng bàn chuyện vĩ mô như Mao ấy, nó gọi là dỗi
 

.Bo My

Xe lăn
Biển số
OF-795404
Ngày cấp bằng
1/11/21
Số km
11,784
Động cơ
322,419 Mã lực
Vậy có giải pháp nào không, hay đâu là giải pháp?

Như đã nói ở trên, Thuế đối ứng của Trump được dính thuần túy trên phần trăm thâm hụt thương mại của Mỹ. Và như thế, về lý thuyết thì nó không thể bị thay đổi bởi bất cứ thứ gì khác ngoài so sánh tương đối giữa 2 kim ngạch xuất khẩu và nhập khẩu. Tất cả các lý lẽ đồng minh, thiện chí, quan hệ tốt vv đều không có giá trị gì với Trump. Anh nói anh là đồng minh, bạn bè, thiện chí OK vậy hãy mua hàng Mỹ nhiều lên, mà phải là hàng Mỹ làm tại Mỹ chứ không phải Mỹ giả cầy made in China.
Dễ thôi, gọi ngay các dn Mỹ vào, bảo chúng mày xuất sang Mỹ thì tỉ lệ VN phải trên 50% thì mới cấp phép. Xem chúng nó có nịnh hót kiểu Mỹ không.
 

shiluo

Xe container
Biển số
OF-424775
Ngày cấp bằng
25/5/16
Số km
6,900
Động cơ
136,607 Mã lực
Tuổi
44
Tàu muốn gạ gẫm thì phải chấp nhận hy sinh lợi ích khá nhiều đấy cụ
Tất nhiên rồi cụ, mất hẳn một thị trường lớn thì các bên phải tự bỏ bớt phần bánh của mình thôi. Nhưng hướng tới mục tiêu win-win lâu dài thì phải đánh đổi thôi. Chứ đu theo lose-lose với mục tiêu thằng nào lose ít hơn là win thì ăn cám hết
 

X_axe

Xe điện
Biển số
OF-868186
Ngày cấp bằng
18/9/24
Số km
2,055
Động cơ
19,894 Mã lực
(Tiếp tục)
Việt nam (và thế giới) đang sốc với kiểu cách và mức độ đánh thuế đối ứng của Trump mà chưa để ý một điều là: Nó rất rõ ràng và đơn giản. Dựa vào đó hoàn toàn có thể dễ dàng xây dựng và điều tiết chiến lược buôn bán với Mỹ mà không cần tính toán đến các tác động khác như chính trị, môi trường vv

Cái tệ nhất ở đây không phải là phần trăm mà là chính quyền Trump chỉ cho thời gian quá ngắn, không nước nào kịp xoay sở. Nó giống như một cuộc chơi lớn với luật chơi đã quen thuộ hàng chục năm, rồi bỗng dưng người cầm cái đột ngột thay đổi luật chơi 180 độ mà không cho các người chơi bất cứ giây phút nào luyện tập làm quen. Như thế đương nhiên thời gian đầu sẽ vô cùng hỗn loạn, thậm chí tai nạn và bi kịch, và có khả năng một số không chịu nổi sẽ từ bỏ cuộc chơi.

Trong cuộc xáo trộn này, Việt nam gần như là nước chịu tác động tiêu cực lớn nhất. Như đã nói, mức thuế 46% làm hàng Việt xuất sang Mỹ lập tức đắt lên gấp rưỡi. Tệ hơn nữa, mức thuế này cao hơn đáng kể so với những nước cạnh tranh trực tiếp như Bangladesh (37%), Indonesia (32%) hay Philippines (17%). Và tệ nhất là kim ngạch xuất khẩu của Việt nam sang Mỹ là quá lớn (trên 130 tỉ đô la/năm). Xuất khẩu sang Mỹ của Việt nam là thu nhập, miếng cơm manh áo của rất nhiều người Việt, từ người công nhân xưởng máy ở Bắc giang/Lạng sơn đến bác nông dân nuôi tôm vùng đất mũi Cà mau. Có nghĩa khi dòng hàng hóa sang Mỹ bị ách tắc, hàng triệu người sẽ gặp khó khăn. Chưa nói đến các tiến trình vĩ mô như ngân sách quốc gia hay mục tiêu phát triển.

Vậy có giải pháp nào không, hay đâu là giải pháp?

Như đã nói ở trên, Thuế đối ứng của Trump được dính thuần túy trên phần trăm thâm hụt thương mại của Mỹ. Và như thế, về lý thuyết thì nó không thể bị thay đổi bởi bất cứ thứ gì khác ngoài so sánh tương đối giữa 2 kim ngạch xuất khẩu và nhập khẩu. Tất cả các lý lẽ đồng minh, thiện chí, quan hệ tốt vv đều không có giá trị gì với Trump. Anh nói anh là đồng minh, bạn bè, thiện chí OK vậy hãy mua hàng Mỹ nhiều lên, mà phải là hàng Mỹ làm tại Mỹ chứ không phải Mỹ giả cầy made in China.

Điều kiện này của Trump mặc dù rõ ràng nhưng làm khó tất cả các nước. Thực chất không chờ Trump nói mà tất cả các nước xuất khẩu vào Mỹ trước đó đều đã rất cố gắng mua hàng Mỹ. Tình trạng thâm hụt của Mỹ như hiện này là vì thứ nhất Mỹ không còn nhiều sản xuất nội địa, thứ hai những thứ sản xuất tại Mỹ hoặc là quá đắt, hoặc không phù hợp. Những gì mua được người ta đã mua cả rồi.

Việt nam cũng không phải là ngoại lệ. năm 2024 Việt nam nhập của Mỹ 13,1 tỉ USD. Nếu cố gắng ở mức hợp lý với thị trường thì cùng lắm có thể mua thêm 2-3 tỉ USD nữa. Tức là theo cách tính của Trump thì thuế suất có thể giảm về 45-44%, thay đổi không cơ bản.

Theo cách hành xử của Trump với Nhật và Israel thì Việt nam phải xác định tinh thần là không thể thay đổi mức thuế 46% trừ khi mua thêm 20 tỉ đô-la hàng Mỹ, hoặc giảm xuất khẩu 20 tỉ đô-la sang Mỹ, để thuế xuống còn 35%. Vì theo đánh giá của tôi thì mức 35% mặc dù vẫn rất cao nhưng còn có thể thở được với nhiều ngành, nếu điều chỉnh lại chi phí.

Mua thêm 20 tỉ đô thì không khả thi. Phải thấy rằng đây là mua thêm 20 tỉ hàng năm chứ không phải 1 lần. Vì thế mà cái nhiều người nói "mua thêm Boeing", "mua hàng nóng" vv đếu không khả thi vì không thể năm nào cũng mua máy bay hay vũ khí.
Ước nhanh dầu khí có thể nhập Mỹ + 5 tỷ đô hàng năm:

- Chuyển nhập than sang nhập LNG khoảng 3 tỷ $ / năm

- Nhập dầu thô, nhập LPG ... 1,5 tỷ đô / năm

- Nhập thiết bị linh kiện vvv 0,5 tỷ $ / năm

Tăng 15 tỷ / năm cả nước thì có thể. Tăng 20 tỷ / năm hơi khó
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top