- Biển số
- OF-821891
- Ngày cấp bằng
- 2/11/22
- Số km
- 21,364
- Động cơ
- 735,915 Mã lực
- Tuổi
- 33
- Nơi ở
- Vinh, Nghệ An
Hết ngựa rồi cụ nhéHết Tết zồi các kụ hỵ. Còm mãi mà ngựa fi ngựa fi chả về truồng
Hết ngựa rồi cụ nhéHết Tết zồi các kụ hỵ. Còm mãi mà ngựa fi ngựa fi chả về truồng
Eo ơi, quỷ sứ ha, viết gì mà nhạy cảm ghê, iem hok thích pê đê ah nhaNửa đêm mợ Mỡ khều em lên có việc gì thế ?![]()
![]()
![]()
Em cứ quất mợ cái còm rồi lội trang 1.
Nay rằm em làm mâm cơm bẩm các cụ xem độ đẽo kiểu gì mà mới đầu năm đã đi tong mấy miếng cu đó và con gà dồi thếChuyện là gia đình em sáng mùng 8 âm xuất phát từ quê ra Hà Nội, ngoài quần áo, thịt cá, rau củ, bánh trái mang theo thì không quên một can mật mía. Do đồ nhiều quá, thêm cả con nên lúc vận chuyển đồ em cũng không để ý hết, với cả em nghĩ chồng em bê lên hết rồi, mãi tận hai hôm sau đấy, khi em nấu ăn, cần cho mật vào thịt kho do can mật cũ sắp hết nên em mới nhớ tới can mật. Em mới đi tìm một vòng khắp nhà thì em không thấy can mật đâu cả. Nhưng mà em nhớ là đã có khoảnh khắc cầm can mật vào thả vào thang máy rồi. Nên em chắc chắn không quên can mật ở quê. Nhắn tin hỏi chồng em là có nhớ hôm đấy can mật để ở đâu không? Mà em tìm khắp nhà không thấy, chồng em cũng khẳng định là đã mang lên rồi, tìm lại một vòng nữa vẫn không thấy. Chợt em nghĩ hay là nhà này có ma?
Nghĩ xong lại thôi, em đi lấy cơm cho con ăn và quên béng luôn chuyện cái can mật. Chợt trưa hôm qua trong nhóm Zalo của cư dân có một chị chụp ảnh lên và hỏi rằng không biết cái can này là can gì, của nhà ai, hôm thấy trong thang máy nên cầm ra để bên ngoài rảnh ( ko phải rảnh tầng 1) mà 4,5 hôm vẫn ở đấy
Ô là lá, can mật của em đây rồi. Thế là em mang một ít kẹo cu đơ sang cảm ơn và lấy can mật mang vềChưa hết…
Chiều hôm qua, em đến lớp tham dự sinh nhật với con. Chắc là lúc dắt xe lên vỉa hè như thế nào đấy em làm rơi điện thoại nhưng mà em không biết, do em có 2dt nên em cũng không để ý lắm khi mất 1 cái, tối ko thấy thì em mới đi tìm, em gọi dt kia thấy điện thoại nổ chuông nhưng không có người bắt máy nên em chỉ đơn thuần nghĩ rằng là ờ chắc là các con chơi hoặc là mình để điện thoại đâu đấy ở trong nhà thôi( vì hôm qua e cũng ko đi làm), em cũng tìm qua qua một vòng trong nhà nhưng không tìm kỹ, tối thì bận đưa các con đi thể dục, dạy các con học bài với cả bao nhiêu là việc nữa nên em cũng quên luôn cái dt ấy.
Sáng nay, sau khi đã đưa các con đi học thì em nghiêm túc tìm lại cẩn thận khắp nhà cái điện thoại kia nhưng mà em vẫn không thấy, em gọi vào số di động rất nhiều lần vẫn không có người bắt máy, em nghĩ rằng nếu như mà có ai đấy lấy mất thì một là người ta sẽ tắt nguồn, hai là người ta sẽ nghe máy chứ tại sao lại có tình trạng là gọi mấy chục cuộc không nghe máy như thế này? Nên là em vẫn quả quyết là cái điện thoại đấy, nó chỉ ở đâu đây, trong cái nhà của em thôi và em lên chiến dịch đi tìm, em tìm cả ở trong tủ lạnh, kể cả trong máy giặt, cả trong tủ quần áo và tất cả tật các ngóc ngách trong nhà nhưng mà vẫn không thấy, em lại nghĩ hay nhà có ma
hay em cho vào thùng rác vứt đi rồi
chắc ko đến mức đó.
Và may sao cái điện thoại đấy lại cài Messenger và mấy chị em bọn em thì có một nhóm chung trên mess, sáng nay chúng nó gọi video qua Messenger và tự dưng là người nghe máy không phải là em mà có một chị nào đấy nhảy vào và các em gái em hỏi chị ý là ai tại sao lại nhảy vào đây? Thì chị ấy trả lời rằng là cái điện thoại này chị ấy nhặt được. Thế là chúng nó hốt hoảng lên và nó báo cho em.
Em mang một con gà và 1 cái pbi qua nhà chị ấy, cũng khá gần nhà em để chuộc dt về, hoá ra như ở trên, con chị ấy nhặt dc đt em ngay gần trường con em và mang về, do dt em để im lặng, và chị ấy cũng bận ít khi để ý đt, nên những cuộc gọi của e tối qua và sáng nay chị ấy ko nghe máy được, còn lúc gọi nhóm qua mess, may sao chị ấy đang ngồi bên cái dt. Chị ấy bảo ko nhận gì, nhưng em nói mãi nên cũng nhận cho em con gà, thật sự nhìn chị ấy rất phúc hậu, hiền lành, mong rằng những người ăn ở phúc đức luôn nhận lại được thật nhiều điều tốt đẹp. Cảm ơn chị ấy thật nhiều, và cũng động viên bản thân mình và dạy bảo các con cố gắng sống đẹp hơn

Nay rằm em làm mâm cơm bẩm các cụ xem độ đẽo kiểu gì mà mới đầu năm đã đi tong mấy miếng cu đó và con gà dồi thế![]()
Mới đọc tiêu đề e hình dung chắc cụ đi xe bị xe khác ủn cho bay vài vòng nhưng người và xe k trầy xước gì...Chuyện là gia đình em sáng mùng 8 âm xuất phát từ quê ra Hà Nội, ngoài quần áo, thịt cá, rau củ, bánh trái mang theo thì không quên một can mật mía. Do đồ nhiều quá, thêm cả con nên lúc vận chuyển đồ em cũng không để ý hết, với cả em nghĩ chồng em bê lên hết rồi, mãi tận hai hôm sau đấy, khi em nấu ăn, cần cho mật vào thịt kho do can mật cũ sắp hết nên em mới nhớ tới can mật. Em mới đi tìm một vòng khắp nhà thì em không thấy can mật đâu cả. Nhưng mà em nhớ là đã có khoảnh khắc cầm can mật vào thả vào thang máy rồi. Nên em chắc chắn không quên can mật ở quê. Nhắn tin hỏi chồng em là có nhớ hôm đấy can mật để ở đâu không? Mà em tìm khắp nhà không thấy, chồng em cũng khẳng định là đã mang lên rồi, tìm lại một vòng nữa vẫn không thấy. Chợt em nghĩ hay là nhà này có ma?
Nghĩ xong lại thôi, em đi lấy cơm cho con ăn và quên béng luôn chuyện cái can mật. Chợt trưa hôm qua trong nhóm Zalo của cư dân có một chị chụp ảnh lên và hỏi rằng không biết cái can này là can gì, của nhà ai, hôm thấy trong thang máy nên cầm ra để bên ngoài rảnh ( ko phải rảnh tầng 1) mà 4,5 hôm vẫn ở đấy
Ô là lá, can mật của em đây rồi. Thế là em mang một ít kẹo cu đơ sang cảm ơn và lấy can mật mang vềChưa hết…
Chiều hôm qua, em đến lớp tham dự sinh nhật với con. Chắc là lúc dắt xe lên vỉa hè như thế nào đấy em làm rơi điện thoại nhưng mà em không biết, do em có 2dt nên em cũng không để ý lắm khi mất 1 cái, tối ko thấy thì em mới đi tìm, em gọi dt kia thấy điện thoại nổ chuông nhưng không có người bắt máy nên em chỉ đơn thuần nghĩ rằng là ờ chắc là các con chơi hoặc là mình để điện thoại đâu đấy ở trong nhà thôi( vì hôm qua e cũng ko đi làm), em cũng tìm qua qua một vòng trong nhà nhưng không tìm kỹ, tối thì bận đưa các con đi thể dục, dạy các con học bài với cả bao nhiêu là việc nữa nên em cũng quên luôn cái dt ấy.
Sáng nay, sau khi đã đưa các con đi học thì em nghiêm túc tìm lại cẩn thận khắp nhà cái điện thoại kia nhưng mà em vẫn không thấy, em gọi vào số di động rất nhiều lần vẫn không có người bắt máy, em nghĩ rằng nếu như mà có ai đấy lấy mất thì một là người ta sẽ tắt nguồn, hai là người ta sẽ nghe máy chứ tại sao lại có tình trạng là gọi mấy chục cuộc không nghe máy như thế này? Nên là em vẫn quả quyết là cái điện thoại đấy, nó chỉ ở đâu đây, trong cái nhà của em thôi và em lên chiến dịch đi tìm, em tìm cả ở trong tủ lạnh, kể cả trong máy giặt, cả trong tủ quần áo và tất cả tật các ngóc ngách trong nhà nhưng mà vẫn không thấy, em lại nghĩ hay nhà có ma
hay em cho vào thùng rác vứt đi rồi
chắc ko đến mức đó.
Và may sao cái điện thoại đấy lại cài Messenger và mấy chị em bọn em thì có một nhóm chung trên mess, sáng nay chúng nó gọi video qua Messenger và tự dưng là người nghe máy không phải là em mà có một chị nào đấy nhảy vào và các em gái em hỏi chị ý là ai tại sao lại nhảy vào đây? Thì chị ấy trả lời rằng là cái điện thoại này chị ấy nhặt được. Thế là chúng nó hốt hoảng lên và nó báo cho em.
Em mang một con gà và 1 cái pbi qua nhà chị ấy, cũng khá gần nhà em để chuộc dt về, hoá ra như ở trên, con chị ấy nhặt dc đt em ngay gần trường con em và mang về, do dt em để im lặng, và chị ấy cũng bận ít khi để ý đt, nên những cuộc gọi của e tối qua và sáng nay chị ấy ko nghe máy được, còn lúc gọi nhóm qua mess, may sao chị ấy đang ngồi bên cái dt. Chị ấy bảo ko nhận gì, nhưng em nói mãi nên cũng nhận cho em con gà, thật sự nhìn chị ấy rất phúc hậu, hiền lành, mong rằng những người ăn ở phúc đức luôn nhận lại được thật nhiều điều tốt đẹp. Cảm ơn chị ấy thật nhiều, và cũng động viên bản thân mình và dạy bảo các con cố gắng sống đẹp hơn
Chắc chắn phải được độ lắm em mới gặp trường hợp vậy đấy.Điêu thế, thấy trai cởi chuồng lão lại chả xoắn hết giun mà chạy hò hét![]()

Ôi dời, chồng ấy hả, cho không ai lấy, bán không ai mua mà đôi khi sơ hở ra là mất đấy mợ.Mới đọc tiêu đề e hình dung chắc cụ đi xe bị xe khác ủn cho bay vài vòng nhưng người và xe k trầy xước gì...
Cụ có các biểu hiện giống e là đôi lúc nhớ nhớ quên quên mà e còn quên khôn lắm e nợ ai cái gì là e vờ quên còn ai nợ e là e nhớ hết. E cứ đổ thừa cho 3 mũi covid.
Ghê hơn là e gặp trai đẹp e quên mất mình có chồng và 2 con nữa.
Đấy chúc cụ đầu xuân may mắn cả năm như thế. À hôm nào cụ thử quên ô xã ngoài thang máy xem có ai giữ giùm cụ không nhá.
Have fun.
Cụ vui nhưng hơi thiếu tinh tế, em nói theo cách nói của cụ thì cụ hơi vô duyên cụ ạ. Câu chữ cụ dùng em nghĩ chủ top - người có học (nhiều chữ) người ta không thẩm vô được. Mà cụ là đàn ông, không thích thì thôi, cụ cứ vào đọc rồi lèo nhèo đối đáp trêu người ta là sao hả cụ?Em kể lại cho nó vui tí thôi, làm gì mà căng thẳng thế bác?
Lên đây chơi để vui, kể chuyện nó vui lên chứ nhiều chữ đọc căng thẳng lắm.
1. Về quê mang can mật mía ra HN. Tìm mãi ko thấy đâu rõ là mang ra rồi. Vài ngày sau Nhóm chung cư đăng nhặt được can mật mía. Sang cảm ơn rồi mang mật về húp.
2. Rơi mất 1 cái điên thoại ko biết. Mấy hôm sau tìm ko thấy nên gọi vào nhưng ko ai nghe. Bỗng nhiên bạn bè trong nhóm gọi. Chị lạ mặt nghe và nói nhặt được điện thoại. Mợ chủ mang đôi gà tàu và chai rượu đểu đi cảm ơn xin lại máy. Nói mãi họ mới nhận đôi gà tàu![]()
cảm ơn 2 cụ, sáng ra nhìn thấy đống chữ sợ quáMợ ý để quên can mật mía và đã tìm thấy
Mợ ý mất điện thoại và đã tìm thấy
Cả 2 món có người nhặt đc và trả lại
Xin các cụ độ cho mấy số mí vui em ơiEm nghèo nhưng cứ phải yêu đời nhá,

Đằng sau mỗi sản phẩm ocop luôn phải có một câu chuyện, biến những thứ đơn giản thành một câu chuyện phức tạp ly kỳ nó là cả một kỹ năng. Đằng này cụ lại làm ngược lại kiểu người trần mắt thịt thế này không bị mắng hơi phí1. Về quê mang can mật mía ra HN. Tìm mãi ko thấy đâu rõ là mang ra rồi. Vài ngày sau Nhóm chung cư đăng nhặt được can mật mía. Sang cảm ơn rồi mang mật về húp.
2. Rơi mất 1 cái điên thoại ko biết. Mấy hôm sau tìm ko thấy nên gọi vào nhưng ko ai nghe. Bỗng nhiên bạn bè trong nhóm gọi. Chị lạ mặt nghe và nói nhặt được điện thoại. Mợ chủ mang đôi gà tàu và chai rượu đểu đi cảm ơn xin lại máy. Nói mãi họ mới nhận đôi gà tàu![]()

Cứ quất đi,quất lại nhau thế này thôi à mợ?Eo ơi, quỷ sứ ha, viết gì mà nhạy cảm ghê, iem hok thích pê đê ah nha

Ra thế! Em tưởng tổ tiên đã độ là phải độ cái công to việc lớn cơ.1. Về quê mang can mật mía ra HN. Tìm mãi ko thấy đâu rõ là mang ra rồi. Vài ngày sau Nhóm chung cư đăng nhặt được can mật mía. Sang cảm ơn rồi mang mật về húp.
2. Rơi mất 1 cái điên thoại ko biết. Mấy hôm sau tìm ko thấy nên gọi vào nhưng ko ai nghe. Bỗng nhiên bạn bè trong nhóm gọi. Chị lạ mặt nghe và nói nhặt được điện thoại. Mợ chủ mang đôi gà tàu và chai rượu đểu đi cảm ơn xin lại máy. Nói mãi họ mới nhận đôi gà tàu![]()
Dỗi luôn.Cụ vui nhưng hơi thiếu tinh tế, em nói theo cách nói của cụ thì cụ hơi vô duyên cụ ạ. Câu chữ cụ dùng em nghĩ chủ top - người có học (nhiều chữ) người ta không thẩm vô được. Mà cụ là đàn ông, không thích thì thôi, cụ cứ vào đọc rồi lèo nhèo đối đáp trêu người ta là sao hả cụ?
Dạ tết em ko ăn bánh chưng ạ, bánh trưng lại càng không ạE thấy cụ có dấu hiệu của việc quá tải bánh trưng, dẫn đến dân gian người ta gọi là lú!

Lão nhà e ăn Đ 4 hôm liên tục cơ. Em cũng chịuXin các cụ độ cho mấy số mí vui em ơi![]()