Trong dịp nghỉ lễ 1/5, 30/4 em chẳng đi đâu. Nghỉ ngơi ở nhà chuẩn 2/5 lại sang Campuchia công tác 1 tuần.
Ngày giải phóng miền nam 30/4/1975 em còn đang học lớp 9/10 nhưng cũng rất vui mừng, tự hào được sống trong thời khác lịch sử của dân tộc. Những hiểu biết về chế độ VNCH đều được nghe trên đài báo của ta, phần lớn là những thông tin tiêu cực.
Tháng 10/1976 em nhập ngũ và đi thẳng từ Hà nội vào Khe sanh - Quảng trị. Cũng háo hức tìm hiểu cuộc sống, xã hội...của người dân và những người lính thua cuộc. Lang thang bao năm từ Khe Sanh vào Tây Ninh, ra Thủ Đức rồi sang Campuchia. Em có dịp tiếp xúc với nhiều tầng lớp dân chúng và các sắc lính cũ của VNCH. Từ ông đại úy TQLC ở Khe sanh, anh Tám kế toán pháo binh...đến hai người lính BĐQ trên đường đi Ratnakiri. Họ chỉ lướt qua nhưng cũng khiến em hiểu họ cũng là những người lính chiến đấu vì quê hương VN tuy họ phải phục vụ chế độ họ đang sống.
Trong thời gian ở tu viện Đa Minh - Thủ Đức em cũng quen hai anh em người Nam Định di cư vào nam 1954. Nhà họ có ba anh em. Hai trai một gái, ông anh cả đẻ ngoài bắc, là trung úy dù sau giải phóng đi cải tạo. Anh Ba cũng nhập ngũ cuối năm 1974 là lính BĐQ chưa đánh trận nào đã giải phóng nên chỉ học tập 1 tuần rồi về nhà. Cô út Mến đang học lớp 12 thì giải phóng, bị thương trong tháng 4/75. Bỏ sách bút trồng rau nuôi gà. Hai anh em họ tần tảo nuôi nhau trong một làng đạo công giáo ở Thủ Đức. Dịp này em khá thân với anh Ba và cô Út Mến, nên hiểu được khá nhiều về suy nghĩ, tâm tư của những thanh niên sống dưới chế độ VNCH.
Nghỉ lễ, rảnh rỗi em sẽ từ từ kể nốt thời gian ở Thủ Đức.