- Biển số
- OF-24183
- Ngày cấp bằng
- 14/11/08
- Số km
- 3,258
- Động cơ
- 524,530 Mã lực
Kỷ niệm những chuyến đi của Nhà Kem cần phải được ghi chép và bảo tồn.
Em nhớ mãi những kỷ niệm tuyệt vời của chuyến đi Lào... chuyến đi đầu tiên ra biển lớn, một chuyến đi mà chắc chắn cả Nhà Kem đều biết và tự hào... Chuyến đi này mà không được ghi chép lại thì sẽ ân hận... Thôi thì mạnh dạn thử làm trang nhật ký ngày đầu. Nếu các cụ coi được thì viết tiếp.
Ngày 21/7. Khởi hành, chặng đầu tiên – tốc hành trong đêm
14:00 xuất phát từ Mỹ Đình qua Đại lộ Thăng Long, thẳng tiến đường Hồ Chí Minh. 19:15 tới ngã tư Khai Sơn nghỉ ăn tối (360 km). 20:50 - 23.58: Khai Sơn - Mường Xén (theo đường số 7 - 150 km). Độ dài chặng đường tính theo bản đồ, thực tế đồng hồ xe của cụ Nothinghd cho thấy ngày đầu tiên cả đoàn đã nuốt trọn 508 km trong 10 tiếng.
Cụ Vitel luôn là người đúng giờ. Trước 12g00 đã có mặt, với một ba lô quần áo và một ba lô đồ đạc dự phòng giải quyết sự cố (lạy trời để không phải mở cái ba lô ấy ra!), ống nhòm, máy ảnh, … đủ cả. Cụ Xe2009 gọi điện đến muộn một chút vì đang tắc đường, cụ ấy đi được là cả một sự cố gắng phi thường, bận việc đã đành, mãi 10 giờ sáng nay mới lấy được hộ chiếu. Có cụ Xe2009 tham gia, thấy yên tâm hẳn vì đã có một tài xế backup. Đi đường dài trên đất khách, ai mà biết được có thể xảy ra chuyện gì.
12g35 xuất phát. Theo quy định của đoàn tất cả các xe phải đổ đầy bình xăng trước khi lên đường. Nào, ra ngay cây xăng trước nhà, đề nghị cho hóa đơn tài chính. Cô bán hàng ngạc nhiên:
- Các anh đi công tác à?
- Đúng thế, làm hóa đơn có nhanh không?
- Nhanh thôi anh ạ, anh lấy ngay bây giờ hay lúc nào lấy cũng được!
- Cho mình lấy luôn thôi.
Đi theo cô ta vào văn phòng để làm hóa đơn trực tiếp từ máy tính. Cô này mới chuyển đến làm ở cây xăng này được vài tháng. Thời gian đầu có vẻ khó chịu vì không thấy em mua xăng. Sau mới biết rằng em thường mua ở đây, có điều là không đúng ca cô ấy làm việc, cô ấy hay chuyện hẳn, thỉnh thoảng lại đon đả dặn: Anh đừng mua ở đâu, mua ở đây cho chúng em nhờ với!
- Địa chỉ cơ quan ghi thế nào anh nhỉ?
- Cảnh sát chống ma túy, Công an Tỉnh ....
- Ối, em tưởng anh là … cơ mà?
- Đúng thế, nhưng mình đi công tác theo lời mời của Công an Tỉnh ..., hỗ trợ họ việc công nghệ thông tin tý... là em tiện đà ba hoa cái . Thực ra là có cụ nhờ lấy hộ tờ hóa đơn cho người bạn.
- Ô thế thì anh phải lấy hóa đơn trước là đúng rồi.
- Đúng thế.
- Ghi bao nhiêu tiền đây anh?
- Cứ ghi đúng như mình mua thôi.
- Ôi, xe anh to, đi đường núi tốn lắm, em cứ ghi là 70 lít nhé.
- … Thế cũng được…
Máy in in cái xoẹt! Tôi cầm tờ hóa đơn, vui vẻ chào:
- Cám ơn em. Bọn anh đi đây.
Vạn sự khởi đầu nan. Bà nhạc nhà em hay nói xởi lởi giời cởi cho. Đúng là như thế, vui vẻ với mọi người, thanh thản trong lòng, nhìn đâu cũng thấy đẹp và chuyến đi sẽ dễ dàng thú vị hơn nhiều.
Xe quay đầu đi về hướng Mễ Trì, cụ Vitel ngạc nhiên, cụ Xe2009 thì đoán chắc đi đường tắt. Em bảo phải đi đón thêm mấy người. Đến nơi chưa thấy ma nào. Gọi điện thì thấy cụ Nothinghd đang lúi húi với cái xe ngay bên đường.
- Em nhìn thấy cụ rồi, em sẽ ra ngay đây, các cụ chờ em tý.
Mấy phút sau thì Nothinghd đánh xe đến lượn một vòng vào sân trường rồi ra đỗ ngay cạnh xe tôi. Nothinghd nhảy xuống mang theo một cuộn giấy, chắc là logo?
- Logo đây, cụ dán đi, em làm cả số xe nữa. Cụ cứ đi số 1 cho em.
Dòng chữ CARENS CLUB CARAVAN theo kiểu chữ giá đỗ với cờ Lào và cờ Việt, trông rất được. Mỗi xe được hai chiếc dán hai bên cửa lái và hai số thứ tự dán kính lái và kính sau. Hê hê, oai như người nhớn. Cụ Vitel cười khà khà, chơi là phải chơi đàng hoàng thế này chứ!
Dán xong hai cái logo và số hiệu, trông xe mình quan trọng hẳn lên. Các cụ ấy muốn mình chạy số 1 mở đường là tin tưởng mình đây. Phải cố gắng để không xảy ra chuyện gì. Qua chuyến đi Thung Nai, cũng đã biết Nothinghd chạy rất khá. Cụ này sinh ra và lớn lên ở Cao Bằng, có hai dòng máu Tày - Nùng chảy trong người, cường tráng, thông minh hiểu biết, cũng ham mê chụp ảnh và chụp rất đẹp, thật hợp cạ...
Cuối cùng thì đồ đạc cũng chất đủ lên hai xe, quân số cũng đủ. Chúng tôi lên xe nhằm hướng Sân vận động Mỹ Đình – địa điểm tập kết của cả đoàn.
Mọi người đã chờ sẵn. Cụ Caren2010 cũng rất máu tham gia chuyến đi nhưng cuối cùng lại bận không tham gia được - đến tận nơi tiễn đoàn và tặng mỗi xe 1 hộp kẹo cao su, xem ra rất bịn rịn.
Ảnh: mợ gấu con – phu nhân của “Ánh đùi”
Chụp ảnh chung trước lúc khởi hành, xe dàn hàng ngang, mọi người cũng dàn hàng ngang đứng phía trước. Tất cả có 16 người lớn và một trẻ em 11 tuổi. Sau này Nothinghd nói đùa: Đoàn có F1 11 tuổi nhưng xì tin nhất đoàn là cụ 17 tuổi (viết ngược của 71)
Mỗi xe được trang bị một máy bộ đàm. Cụ Xe2009 dõng dạc tuyên bố: Xe số 1 xuất phát, hướng Đại lộ Thăng Long. Xe số 2, số 3, số 4 nghe rõ trả lời?
Đoàn xe từ từ theo thứ tự lượn qua khán đài B sân vân động Mỹ Đình ra đại lộ Thăng Long. Dân tình hai bên đường nhìn đoàn xe có vẻ tò mò: Lại bọn dở hơi nào đây nhỉ?
Tranh thủ giới thiệu về các thành viên trong đoàn tý:
- Xe số 1, em, cụ Vitel, Xe2009, cụ Huycm và gấu, tổng cộng 5 người nhớn.
- Xe số 2, cụ Vungocanhxd và gấu, cuối chuyến đi cụ này bị mọi người chính thức tặng cho biệt danh là “Ánh đùi” ; cụ Namhoang cùng gấu và F1 11 tuổi: 4 người lớn và 1 trẻ em
- Xe số 3, cụ DungHUD và người bạn vừa bay từ Sài Gòn ra.
- Xe số 4, vợ chồng Nothinghd và 3 cô bạn gái của vợ: 5 người.
Trời nắng đẹp, nhưng lại có cầu vồng. Đường Hồ Chí Minh rất đẹp, nhưng đoạn qua Thanh Hóa thì cả đoàn chẳng dám đi quá tốc độ và chú ý không lấn vạch liền. Các chú CSGT ở đây nổi tiếng với nhiều trò bẫy xe: Để xe cải tiến, đỗ xe tải ven đường, các lái xe vượt qua sẽ buộc phải lấn vạch liền và bị ăn gậy cạp nong ngay sau đó. Trò mới nhất là dùng xe máy bất thình lình tạt đầu xe, lái xe giật mình đánh lái tránh … lấn vạch liền, cũng ăn gậy cạp nong.
Ảnh: mợ gấu con – phu nhân của “Ánh đùi”
Chẳng biết từ đâu mà anh em OF có cách xưng hô với nhau là "cụ" – "em", "cụ" – "nhà cháu", rất ngộ và thú vị, được gọi là cụ nghe cũng sướng tai! Các thành viên nữ thì được gọi là "mợ". Xe thì được gọi là vợ hai, còn vợ cả thì được gọi là "gấu" – "gấu nhà em" - nghe thật thân thương. Tất cả các thành viên xem ra rất nể "gấu". Diễn đàn là công khai, ăn nói không cẩn thận là ăn tay gấu ngay! Tiêu chí hàng đầu trên OF là fun, chia sẻ kinh nghiệm và giúp đỡ lần nhau. Khẩu khí nói chung đều theo phong cách nói chuyện nghiêm túc dưới dạng buồn cười. Hội Kia Forte tự gọi mình là Hội ăn nhanh KFC, Hội đi xe Ford Escape thì tự gọi là hội Ếch, … còn hội đi xe Kia Carens thì tự gọi là hội bán kem, xe thì gọi là thùng kem. Thế nên chuyến đi này gọi là đi bán kem bên đất bạn Lào.
Có lẽ vì nick dài mà cụ nothinghd đầu têu gọi em là "cụ Xi", mọi người cứ thế gọi theo. Đến lúc gặp cụ Vitel, nghe cụ í nói chuyện, cả đoàn tự nhiên gọi luôn là cụ Xì tin! Trên xe thì dùng bộ đàm í ới chọc nhau. Mỗi lúc dừng chân thì lại rôm rả chuyện trò...
Con đường tuyệt đẹp, trời có lúc xanh trong có lúc lại cuồn cuộn mây trắng. Phong cảnh hai bên đường hấp dẫn quá, nhưng không thể dừng lại được. Trong lòng lại dâng tràn những cảm xúc từ chuyến đi xuyên Việt đầu tiên ba năm về trước.
Ảnh: mợ gấu con
Ảnh: mợ gấu con
Ra khỏi Thanh Hóa, trừ những lúc có biển hiệu vào thị trấn, thị tứ phải đi 50 km/ giờ, em cho xe tít thẳng cánh cò. Không gian yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng gió trượt trên vỏ xe và tiếng lốp rì rào trên mặt đường.
Xuất phát lúc 13g50, phi một mạch liền gần 290 km, khoảng 18 giờ kém thì đến ngã tư đường Hồ Chí Minh – Thái Hòa. Không thấy dấu hiệu gì của các xe sau, chắc đã bị cắt đuôi khá xa. Nghỉ một chút thôi! Em dừng xe ở một quán nước mía ven đường. Một lúc sau thì cả đoàn tề tựu, cùng chuyện trò và uống cốc nước mía mát lịm. Từ đây đến Khai Sơn còn gần 70 km nữa.
Ảnh: mợ gấu con
Sau ít phút giải lao, cả đoàn lại vội vã lên đường, bóng tối sụp xuống rất nhanh. Lại gặp con dốc đẹp nhất trên tuyến đường đã có ai đó chụp được tấm ảnh rất đẹp. Con đường như một mũi tên vút dài xuống thung lũng rồi lại hùng dũng vượt lên. Em cho xe lao vút xuống dốc để lấy đà vượt lên. Cụ Xe2009 hỏi:
- Cụ lên dốc số mấy đấy ?
- Số 5! Kim đồng hồ bay tít! Xe đang có đà mà... Chạy xe những đoạn thế này thật là sảng khoái.
Ảnh: mợ gấu con
19g15 tới ngã tư Khai Sơn, em nhớ rẽ trái một chút sẽ thấy quán ăn ngày nào. “Đây rồi!”, cụ Vitel bảo, “đầu sừng hươu trên tường kia rồi!”
Mới có mấy năm mà đôi vợ chồng chủ quán trông đã già dặn hẳn. Các gấu ào vào đi chợ cho bữa ăn tối. DungHUD mang ra một vò rượu ba kích Quảng Ninh. TV đang truyền lại trận đấu bán kết của Copa America, bữa ăn chìm trong những câu chuyện, bình luận về bóng đá…
Đồng hồ đã trỏ tới 20g35 phút, phải giục mọi người khẩn trương kết thúc để lên đường. 20:50, cụ Xe2009 gọi vào bộ đàm “Xe số 1 xuất phát, thẳng đường số 7!”. Còn những 150 km nữa mới đến Mường Xén, đường tối mịt mùng. Chắc chắn là vỡ kế hoạch rồi, đường xá chẳng biết thế nào, trước khi đi đã biết đoạn đường gần Mường Xén bị lũ phá hỏng nghiêm trọng. Cầu Mường Xén cây gỗ, rác rưởi phủ kín… Không biết tình hình khắc phục đến đâu rồi? Chỉ mong đến được Mường Xén sớm chừng nào hay chừng ấy. Mặc dù vậy vẫn nhắc cụ Xe2009 dặn các xe sau: không cần vội vã, mấy giờ đến Mường Xén cũng được!
Hai bên đường nhà mọc lên san sát. Hàng đoàn xe máy của thanh niên cặp kè lượn lờ. Nhiều chỗ thanh niên nằm, ngồi la liệt bên đường. Xe2009 liên tục cảnh báo qua bộ đàm: có người ngồi bên đường, bên phải! Có người nằm ven đường, bên trái! Có rãnh sâu ngang đường!... tiếng xe sau rành rọt qua bộ đàm: cám ơn, cảnh báo rất kịp thời…
Đến tận khuya vẫn thấy thanh niên đi xe máy trên đường, vẫn thấy những đôi tình tự ven đường… Nghĩ thấy lạ, ở nông thôn quê mình thì 9 giờ tối là đã đi ngủ hết rồi. Hay bây giờ cũng đã khác mà mình không biết!?
Qua Con Cuông, máy bộ đàm vang lên tiếng của nothinghd hét từ xe số 4:
- Sợ quá, xe của cụ Ánh suýt nữa thì chẹt vào người nằm ven đường, bánh xe cách đầu người ấy chỉ 20 – 30 cm. Em lạnh hết cả người rồi đây này! Các cụ chú ý cẩn thận!
Em nhớ mãi những kỷ niệm tuyệt vời của chuyến đi Lào... chuyến đi đầu tiên ra biển lớn, một chuyến đi mà chắc chắn cả Nhà Kem đều biết và tự hào... Chuyến đi này mà không được ghi chép lại thì sẽ ân hận... Thôi thì mạnh dạn thử làm trang nhật ký ngày đầu. Nếu các cụ coi được thì viết tiếp.
Ngày 21/7. Khởi hành, chặng đầu tiên – tốc hành trong đêm
14:00 xuất phát từ Mỹ Đình qua Đại lộ Thăng Long, thẳng tiến đường Hồ Chí Minh. 19:15 tới ngã tư Khai Sơn nghỉ ăn tối (360 km). 20:50 - 23.58: Khai Sơn - Mường Xén (theo đường số 7 - 150 km). Độ dài chặng đường tính theo bản đồ, thực tế đồng hồ xe của cụ Nothinghd cho thấy ngày đầu tiên cả đoàn đã nuốt trọn 508 km trong 10 tiếng.
Cụ Vitel luôn là người đúng giờ. Trước 12g00 đã có mặt, với một ba lô quần áo và một ba lô đồ đạc dự phòng giải quyết sự cố (lạy trời để không phải mở cái ba lô ấy ra!), ống nhòm, máy ảnh, … đủ cả. Cụ Xe2009 gọi điện đến muộn một chút vì đang tắc đường, cụ ấy đi được là cả một sự cố gắng phi thường, bận việc đã đành, mãi 10 giờ sáng nay mới lấy được hộ chiếu. Có cụ Xe2009 tham gia, thấy yên tâm hẳn vì đã có một tài xế backup. Đi đường dài trên đất khách, ai mà biết được có thể xảy ra chuyện gì.
12g35 xuất phát. Theo quy định của đoàn tất cả các xe phải đổ đầy bình xăng trước khi lên đường. Nào, ra ngay cây xăng trước nhà, đề nghị cho hóa đơn tài chính. Cô bán hàng ngạc nhiên:
- Các anh đi công tác à?
- Đúng thế, làm hóa đơn có nhanh không?
- Nhanh thôi anh ạ, anh lấy ngay bây giờ hay lúc nào lấy cũng được!
- Cho mình lấy luôn thôi.
Đi theo cô ta vào văn phòng để làm hóa đơn trực tiếp từ máy tính. Cô này mới chuyển đến làm ở cây xăng này được vài tháng. Thời gian đầu có vẻ khó chịu vì không thấy em mua xăng. Sau mới biết rằng em thường mua ở đây, có điều là không đúng ca cô ấy làm việc, cô ấy hay chuyện hẳn, thỉnh thoảng lại đon đả dặn: Anh đừng mua ở đâu, mua ở đây cho chúng em nhờ với!
- Địa chỉ cơ quan ghi thế nào anh nhỉ?
- Cảnh sát chống ma túy, Công an Tỉnh ....
- Ối, em tưởng anh là … cơ mà?
- Đúng thế, nhưng mình đi công tác theo lời mời của Công an Tỉnh ..., hỗ trợ họ việc công nghệ thông tin tý... là em tiện đà ba hoa cái . Thực ra là có cụ nhờ lấy hộ tờ hóa đơn cho người bạn.
- Ô thế thì anh phải lấy hóa đơn trước là đúng rồi.
- Đúng thế.
- Ghi bao nhiêu tiền đây anh?
- Cứ ghi đúng như mình mua thôi.
- Ôi, xe anh to, đi đường núi tốn lắm, em cứ ghi là 70 lít nhé.
- … Thế cũng được…
Máy in in cái xoẹt! Tôi cầm tờ hóa đơn, vui vẻ chào:
- Cám ơn em. Bọn anh đi đây.
Vạn sự khởi đầu nan. Bà nhạc nhà em hay nói xởi lởi giời cởi cho. Đúng là như thế, vui vẻ với mọi người, thanh thản trong lòng, nhìn đâu cũng thấy đẹp và chuyến đi sẽ dễ dàng thú vị hơn nhiều.
Xe quay đầu đi về hướng Mễ Trì, cụ Vitel ngạc nhiên, cụ Xe2009 thì đoán chắc đi đường tắt. Em bảo phải đi đón thêm mấy người. Đến nơi chưa thấy ma nào. Gọi điện thì thấy cụ Nothinghd đang lúi húi với cái xe ngay bên đường.
- Em nhìn thấy cụ rồi, em sẽ ra ngay đây, các cụ chờ em tý.
Mấy phút sau thì Nothinghd đánh xe đến lượn một vòng vào sân trường rồi ra đỗ ngay cạnh xe tôi. Nothinghd nhảy xuống mang theo một cuộn giấy, chắc là logo?
- Logo đây, cụ dán đi, em làm cả số xe nữa. Cụ cứ đi số 1 cho em.
Dòng chữ CARENS CLUB CARAVAN theo kiểu chữ giá đỗ với cờ Lào và cờ Việt, trông rất được. Mỗi xe được hai chiếc dán hai bên cửa lái và hai số thứ tự dán kính lái và kính sau. Hê hê, oai như người nhớn. Cụ Vitel cười khà khà, chơi là phải chơi đàng hoàng thế này chứ!
Dán xong hai cái logo và số hiệu, trông xe mình quan trọng hẳn lên. Các cụ ấy muốn mình chạy số 1 mở đường là tin tưởng mình đây. Phải cố gắng để không xảy ra chuyện gì. Qua chuyến đi Thung Nai, cũng đã biết Nothinghd chạy rất khá. Cụ này sinh ra và lớn lên ở Cao Bằng, có hai dòng máu Tày - Nùng chảy trong người, cường tráng, thông minh hiểu biết, cũng ham mê chụp ảnh và chụp rất đẹp, thật hợp cạ...
Cuối cùng thì đồ đạc cũng chất đủ lên hai xe, quân số cũng đủ. Chúng tôi lên xe nhằm hướng Sân vận động Mỹ Đình – địa điểm tập kết của cả đoàn.
Mọi người đã chờ sẵn. Cụ Caren2010 cũng rất máu tham gia chuyến đi nhưng cuối cùng lại bận không tham gia được - đến tận nơi tiễn đoàn và tặng mỗi xe 1 hộp kẹo cao su, xem ra rất bịn rịn.
Ảnh: mợ gấu con – phu nhân của “Ánh đùi”
Chụp ảnh chung trước lúc khởi hành, xe dàn hàng ngang, mọi người cũng dàn hàng ngang đứng phía trước. Tất cả có 16 người lớn và một trẻ em 11 tuổi. Sau này Nothinghd nói đùa: Đoàn có F1 11 tuổi nhưng xì tin nhất đoàn là cụ 17 tuổi (viết ngược của 71)
Mỗi xe được trang bị một máy bộ đàm. Cụ Xe2009 dõng dạc tuyên bố: Xe số 1 xuất phát, hướng Đại lộ Thăng Long. Xe số 2, số 3, số 4 nghe rõ trả lời?
Đoàn xe từ từ theo thứ tự lượn qua khán đài B sân vân động Mỹ Đình ra đại lộ Thăng Long. Dân tình hai bên đường nhìn đoàn xe có vẻ tò mò: Lại bọn dở hơi nào đây nhỉ?
Tranh thủ giới thiệu về các thành viên trong đoàn tý:
- Xe số 1, em, cụ Vitel, Xe2009, cụ Huycm và gấu, tổng cộng 5 người nhớn.
- Xe số 2, cụ Vungocanhxd và gấu, cuối chuyến đi cụ này bị mọi người chính thức tặng cho biệt danh là “Ánh đùi” ; cụ Namhoang cùng gấu và F1 11 tuổi: 4 người lớn và 1 trẻ em
- Xe số 3, cụ DungHUD và người bạn vừa bay từ Sài Gòn ra.
- Xe số 4, vợ chồng Nothinghd và 3 cô bạn gái của vợ: 5 người.
Trời nắng đẹp, nhưng lại có cầu vồng. Đường Hồ Chí Minh rất đẹp, nhưng đoạn qua Thanh Hóa thì cả đoàn chẳng dám đi quá tốc độ và chú ý không lấn vạch liền. Các chú CSGT ở đây nổi tiếng với nhiều trò bẫy xe: Để xe cải tiến, đỗ xe tải ven đường, các lái xe vượt qua sẽ buộc phải lấn vạch liền và bị ăn gậy cạp nong ngay sau đó. Trò mới nhất là dùng xe máy bất thình lình tạt đầu xe, lái xe giật mình đánh lái tránh … lấn vạch liền, cũng ăn gậy cạp nong.
Ảnh: mợ gấu con – phu nhân của “Ánh đùi”
Chẳng biết từ đâu mà anh em OF có cách xưng hô với nhau là "cụ" – "em", "cụ" – "nhà cháu", rất ngộ và thú vị, được gọi là cụ nghe cũng sướng tai! Các thành viên nữ thì được gọi là "mợ". Xe thì được gọi là vợ hai, còn vợ cả thì được gọi là "gấu" – "gấu nhà em" - nghe thật thân thương. Tất cả các thành viên xem ra rất nể "gấu". Diễn đàn là công khai, ăn nói không cẩn thận là ăn tay gấu ngay! Tiêu chí hàng đầu trên OF là fun, chia sẻ kinh nghiệm và giúp đỡ lần nhau. Khẩu khí nói chung đều theo phong cách nói chuyện nghiêm túc dưới dạng buồn cười. Hội Kia Forte tự gọi mình là Hội ăn nhanh KFC, Hội đi xe Ford Escape thì tự gọi là hội Ếch, … còn hội đi xe Kia Carens thì tự gọi là hội bán kem, xe thì gọi là thùng kem. Thế nên chuyến đi này gọi là đi bán kem bên đất bạn Lào.
Có lẽ vì nick dài mà cụ nothinghd đầu têu gọi em là "cụ Xi", mọi người cứ thế gọi theo. Đến lúc gặp cụ Vitel, nghe cụ í nói chuyện, cả đoàn tự nhiên gọi luôn là cụ Xì tin! Trên xe thì dùng bộ đàm í ới chọc nhau. Mỗi lúc dừng chân thì lại rôm rả chuyện trò...
Con đường tuyệt đẹp, trời có lúc xanh trong có lúc lại cuồn cuộn mây trắng. Phong cảnh hai bên đường hấp dẫn quá, nhưng không thể dừng lại được. Trong lòng lại dâng tràn những cảm xúc từ chuyến đi xuyên Việt đầu tiên ba năm về trước.
Ảnh: mợ gấu con
Ảnh: mợ gấu con
Ra khỏi Thanh Hóa, trừ những lúc có biển hiệu vào thị trấn, thị tứ phải đi 50 km/ giờ, em cho xe tít thẳng cánh cò. Không gian yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng gió trượt trên vỏ xe và tiếng lốp rì rào trên mặt đường.
Xuất phát lúc 13g50, phi một mạch liền gần 290 km, khoảng 18 giờ kém thì đến ngã tư đường Hồ Chí Minh – Thái Hòa. Không thấy dấu hiệu gì của các xe sau, chắc đã bị cắt đuôi khá xa. Nghỉ một chút thôi! Em dừng xe ở một quán nước mía ven đường. Một lúc sau thì cả đoàn tề tựu, cùng chuyện trò và uống cốc nước mía mát lịm. Từ đây đến Khai Sơn còn gần 70 km nữa.
Ảnh: mợ gấu con
Sau ít phút giải lao, cả đoàn lại vội vã lên đường, bóng tối sụp xuống rất nhanh. Lại gặp con dốc đẹp nhất trên tuyến đường đã có ai đó chụp được tấm ảnh rất đẹp. Con đường như một mũi tên vút dài xuống thung lũng rồi lại hùng dũng vượt lên. Em cho xe lao vút xuống dốc để lấy đà vượt lên. Cụ Xe2009 hỏi:
- Cụ lên dốc số mấy đấy ?
- Số 5! Kim đồng hồ bay tít! Xe đang có đà mà... Chạy xe những đoạn thế này thật là sảng khoái.
Ảnh: mợ gấu con
19g15 tới ngã tư Khai Sơn, em nhớ rẽ trái một chút sẽ thấy quán ăn ngày nào. “Đây rồi!”, cụ Vitel bảo, “đầu sừng hươu trên tường kia rồi!”
Mới có mấy năm mà đôi vợ chồng chủ quán trông đã già dặn hẳn. Các gấu ào vào đi chợ cho bữa ăn tối. DungHUD mang ra một vò rượu ba kích Quảng Ninh. TV đang truyền lại trận đấu bán kết của Copa America, bữa ăn chìm trong những câu chuyện, bình luận về bóng đá…
Đồng hồ đã trỏ tới 20g35 phút, phải giục mọi người khẩn trương kết thúc để lên đường. 20:50, cụ Xe2009 gọi vào bộ đàm “Xe số 1 xuất phát, thẳng đường số 7!”. Còn những 150 km nữa mới đến Mường Xén, đường tối mịt mùng. Chắc chắn là vỡ kế hoạch rồi, đường xá chẳng biết thế nào, trước khi đi đã biết đoạn đường gần Mường Xén bị lũ phá hỏng nghiêm trọng. Cầu Mường Xén cây gỗ, rác rưởi phủ kín… Không biết tình hình khắc phục đến đâu rồi? Chỉ mong đến được Mường Xén sớm chừng nào hay chừng ấy. Mặc dù vậy vẫn nhắc cụ Xe2009 dặn các xe sau: không cần vội vã, mấy giờ đến Mường Xén cũng được!
Hai bên đường nhà mọc lên san sát. Hàng đoàn xe máy của thanh niên cặp kè lượn lờ. Nhiều chỗ thanh niên nằm, ngồi la liệt bên đường. Xe2009 liên tục cảnh báo qua bộ đàm: có người ngồi bên đường, bên phải! Có người nằm ven đường, bên trái! Có rãnh sâu ngang đường!... tiếng xe sau rành rọt qua bộ đàm: cám ơn, cảnh báo rất kịp thời…
Đến tận khuya vẫn thấy thanh niên đi xe máy trên đường, vẫn thấy những đôi tình tự ven đường… Nghĩ thấy lạ, ở nông thôn quê mình thì 9 giờ tối là đã đi ngủ hết rồi. Hay bây giờ cũng đã khác mà mình không biết!?
Qua Con Cuông, máy bộ đàm vang lên tiếng của nothinghd hét từ xe số 4:
- Sợ quá, xe của cụ Ánh suýt nữa thì chẹt vào người nằm ven đường, bánh xe cách đầu người ấy chỉ 20 – 30 cm. Em lạnh hết cả người rồi đây này! Các cụ chú ý cẩn thận!
Chỉnh sửa cuối: