- Biển số
- OF-173065
- Ngày cấp bằng
- 21/12/12
- Số km
- 7
- Động cơ
- 342,260 Mã lực
Sáng ra lượn lượn facebook đọc được cái note thấy đắng...à mà thắt lòng
Nguồn: FBer Ngọc Bảo Châu
Sáng đi đóng học phí cho con gái gụ, thấy một chị phụ huynh đứng lóng ngóng xin đi nhờ xe về một đoạn. Ngọc Bảo Châu hỏi xe đâu thì chị bảo vừa mới bán, rồi chỉ vào phòng tài chính của trường nói nhỏ: để kịp đóng tiền học phí cho con.
Dọc đường, chị bảo không có xe đưa đón con thì xin đi nhờ người này một đoạn, người kia một đường cũng không lo lắm, rồi chị than chỉ sợ không có phương tiện đi kiếm cơm hàng ngày mới đáng lo. Chị thủ thỉ, xóm chị có cô công nhân trẻ, ở trọ, không chồng nhưng lại có con học lớp lá. Chị bảo hôm rồi "thấy nó đi làm về, đón con, chưa kịp ăn cơm thì quày quả gửi con cho tui để ra đường đứng bán cái gì đó nhưng về rất khuya, sặc mùi rượu. Hỏi chuyện thì nó khóc, bảo tranh thủ kiếm tiền lo học phí đầu năm cho con". Chị tiếp, xóm trọ công nhân chỗ chị nhiều đứa cũng bán nhiều lần...thôi chị đừng nói nữa, "em nghe nhiêu đó đủ rồi".
Học phí lớp lá ở một trường bình thường tại một quận bình thường ở TPHCM mà nhiều phụ huynh đã méo mặt, nhìn bảng học phí mà nước mắt lưng tròng rồi huống hồ gì các quận trung tâm. Chúng ta đang sống dưới chế độ xã hội chủ nghĩa ưu việt, sao nhiều người dân nặng gánh lo toan cái sự học của con em mình quá. Trong khi các nước tư bản giãy chết, công dân ở đấy đâu đến nỗi lo lắng khoản học phí nặng nề so với mức thu nhập bình quân của họ như vậy?
Ngó đâu xa, ở đất nước Brunei ở Đông Nam Á gần chúng ta, người dân không phải lo lắng gì về học phí cả. Còn ở nước ta, có chăng chỉ có con cháu nhiều cán bộ mới không phải lo lắng đến học phí vẫn ung dung đi du học nước ngoài ở tuổi đời còn rất nhỏ trong khi đa số người dân thì không biết bao giờ mới hết khổ?
Không lẽ phải đợi đến lúc CNXH đạt đến đỉnh sự tiến bộ của loài người thì nước mắt người dân mới hết lưng tròng mỗi khi nhìn bảng học phí của con em mình hay sao?
Nguồn: FBer Ngọc Bảo Châu