Em năm nay sao Thái Bạch nên đen đủi nó cứ bám theo như đỉa đói ấy các cụ mợ ạ
Chả là em vốn nằm nhà cũng lâu lâu rồi, nhưng hôm nay bạn bán hàng nghỉ về quê, tiếc của cả ngày đóng cửa nên em mò ra trông hàng. Đúng là trời phụ người chăm chỉ nên em dính ngay 1 quả hãi hùng.
Em có ít quần áo Sale nên để ngoài cửa bán cho hết, khoảng 11h có 1 bà già nhỏ bé, đầu đội nón vào xem hàng, rồi bảo mua cho con, cháu.. em nhìn thương thương nên bán rất rẻ cho bà ấy 2 cái áo, sau đó bà ấy đi, 10p sau quay lại thì bảo áo rách. Đoạn này vớ vẩn nhất vì áo nhà em nhập về bán, có treo đàng hoàng, nãy bà ấy mặc thì không bị sao, giờ mang ra có 1 vết cắt bằng kéo nếu thử sẽ thấy ngay vì nó ở ngay cổ tay. Nên em ko cho đổi vì hàng sale ko trả, ko đổi, và cả em và bà ấy khi thử hàng đều ko có thấy vết cắt ấy. Cắt dài cả 5cm thì ai chả nhìn thấy cơ chứ. Thế là bà ấy lại chọn tiếp và trả tiền em. Cái chính là khi trả tiền cho em bà ấy cứ lấy cái áo bịt mũi, em tưởng bà ấy lau mặt nên bảo : "Cô đừng lau mặt vào hàng nhà cháu, bẩn mất, sau ko ai mua đâu!" Nhưng bà ấy cứ dí cái áo vào mũi rồi bảo : bụi quá..
Sau đấy khoảng 1 p em vào nhà và thấy váng vất, đau đầu, chóng mặt bèn ngồi xuống nền nhà và nằm ra lúc nào ko biết. Khi tỉnh dậy thì đã 1h20p
Thấy mệt quá, mở cửa kính ra ngoài ngó đồ sale thì thấy ngoài cửa có 1 đôi tông bẩn thỉu mua mới khoảng 20k.
Lạ quá, hỏi gần đấy ko ai biết của ai, em cũng ko để ý nữa vì vẫn đau đầu và mệt, vào rửa mặt rồi định lấy cái đt ra để lượn OF thì ko thấy đâu, mặc dù lúc em ngồi xuống thì có đt của bạn rai, em còn nghe 1 đoạn rồi mới lăn ra ngủ.
Không thấy điện thoại, mở ngăn kéo lấy túi định tìm thì ngăn kéo ko có rì bên trong.
Lúc này em mới biết mình bị trộm. Nhưng đầu óc lúc ấy rất nặng và ngu si, chả nghĩ được gì, cứ ngồi rồi ngủ gà gật tiếp. Mãi mới nghĩ ra, nó ăn trộm xong chạy chân đất đi cho nhanh chứ ko dám xỏ dép sợ mất thời gian.
Một lúc sau mới tỉnh ra hỏi hàng xóm có ai vào ko, abc... sau đó là lên công an Phường Đống Mác viết đơn trình báo( vừa viết vừa ngủ gật)
Kết thúc là mất thời gian ở công an Phường, biết là ko tìm được nhưng em thấy nhà em bị mất nhiều quá, nên đành phải lên báo cho các chú nắm được tình hình là khu các chú quản lí chán quá...
Cách đây mới 2 hôm em bán hàng nhà em bị trộm mất cái điện thoại. Em cảnh giác vô cùng thế mà vẫn dính đòn. Đang hỏi để lắp cái camera thì hôm nay bị 1 vố nữa, hãi quá. Đến giờ mắt vẫn díu lại người rủn ra, ko dám tự về phải nhờ người đưa về.
Ngoài ra con dao gọt hoa quả em cất dưới túi thì thấy xuất hiện trên mặt ngăn kéo. Bỗng dưng lúc ấy lạnh cả người, nhỡ khi ấy em tỉnh thì chắc nó xiên em 1 nhát mất.
Em kể để các cụ mợ cảnh giác vì trò này đã cũ lắm rồi, vậy mà giờ nó xuất hiện em vẫn bị dính như thường.
Chả là em vốn nằm nhà cũng lâu lâu rồi, nhưng hôm nay bạn bán hàng nghỉ về quê, tiếc của cả ngày đóng cửa nên em mò ra trông hàng. Đúng là trời phụ người chăm chỉ nên em dính ngay 1 quả hãi hùng.
Em có ít quần áo Sale nên để ngoài cửa bán cho hết, khoảng 11h có 1 bà già nhỏ bé, đầu đội nón vào xem hàng, rồi bảo mua cho con, cháu.. em nhìn thương thương nên bán rất rẻ cho bà ấy 2 cái áo, sau đó bà ấy đi, 10p sau quay lại thì bảo áo rách. Đoạn này vớ vẩn nhất vì áo nhà em nhập về bán, có treo đàng hoàng, nãy bà ấy mặc thì không bị sao, giờ mang ra có 1 vết cắt bằng kéo nếu thử sẽ thấy ngay vì nó ở ngay cổ tay. Nên em ko cho đổi vì hàng sale ko trả, ko đổi, và cả em và bà ấy khi thử hàng đều ko có thấy vết cắt ấy. Cắt dài cả 5cm thì ai chả nhìn thấy cơ chứ. Thế là bà ấy lại chọn tiếp và trả tiền em. Cái chính là khi trả tiền cho em bà ấy cứ lấy cái áo bịt mũi, em tưởng bà ấy lau mặt nên bảo : "Cô đừng lau mặt vào hàng nhà cháu, bẩn mất, sau ko ai mua đâu!" Nhưng bà ấy cứ dí cái áo vào mũi rồi bảo : bụi quá..
Sau đấy khoảng 1 p em vào nhà và thấy váng vất, đau đầu, chóng mặt bèn ngồi xuống nền nhà và nằm ra lúc nào ko biết. Khi tỉnh dậy thì đã 1h20p
Thấy mệt quá, mở cửa kính ra ngoài ngó đồ sale thì thấy ngoài cửa có 1 đôi tông bẩn thỉu mua mới khoảng 20k.
Lạ quá, hỏi gần đấy ko ai biết của ai, em cũng ko để ý nữa vì vẫn đau đầu và mệt, vào rửa mặt rồi định lấy cái đt ra để lượn OF thì ko thấy đâu, mặc dù lúc em ngồi xuống thì có đt của bạn rai, em còn nghe 1 đoạn rồi mới lăn ra ngủ.
Không thấy điện thoại, mở ngăn kéo lấy túi định tìm thì ngăn kéo ko có rì bên trong.
Lúc này em mới biết mình bị trộm. Nhưng đầu óc lúc ấy rất nặng và ngu si, chả nghĩ được gì, cứ ngồi rồi ngủ gà gật tiếp. Mãi mới nghĩ ra, nó ăn trộm xong chạy chân đất đi cho nhanh chứ ko dám xỏ dép sợ mất thời gian.
Một lúc sau mới tỉnh ra hỏi hàng xóm có ai vào ko, abc... sau đó là lên công an Phường Đống Mác viết đơn trình báo( vừa viết vừa ngủ gật)
Kết thúc là mất thời gian ở công an Phường, biết là ko tìm được nhưng em thấy nhà em bị mất nhiều quá, nên đành phải lên báo cho các chú nắm được tình hình là khu các chú quản lí chán quá...
Cách đây mới 2 hôm em bán hàng nhà em bị trộm mất cái điện thoại. Em cảnh giác vô cùng thế mà vẫn dính đòn. Đang hỏi để lắp cái camera thì hôm nay bị 1 vố nữa, hãi quá. Đến giờ mắt vẫn díu lại người rủn ra, ko dám tự về phải nhờ người đưa về.
Ngoài ra con dao gọt hoa quả em cất dưới túi thì thấy xuất hiện trên mặt ngăn kéo. Bỗng dưng lúc ấy lạnh cả người, nhỡ khi ấy em tỉnh thì chắc nó xiên em 1 nhát mất.
Em kể để các cụ mợ cảnh giác vì trò này đã cũ lắm rồi, vậy mà giờ nó xuất hiện em vẫn bị dính như thường.