Sáng ra đọc ít bài thơ cho vui vẻ cả ngày đi mấy cụ. Đọc mà cười k đỡ nổi
Giun xào đỉa luộc cóc nấu đông
Chuồn chuồn áp chảo bọ hung hầm
Gỉ mũi phơi khô dầm nước mắm
Đánh rắm bỏ lọ làm bia hơi
Tiền hết tình tan, đời tàn như Lão Hạc
Tiền không có, tình không có, ngồi trong xó, nhục như 1 con chó
Bò Không Ăn Cỏ Bò Ngu
Trai Không Gái Gú Trai Ngu Hơn Bò
Khi xưa bé nói yêu anh,
Anh chê bé nhỏ bé chẳng biết gì.
Bây giờ bé đã dậy thì,
Anh khen bé đẹp, bé chê anh già.
Nếu chúa phán yêu nhau là hủy hoại
Thì con tin nhân loại chẳng còn ai
Nếu chúa phán yêu nhau là có tội
Thì con xin chịu tội để được yêu
Trách ông tơ sao quá vô tình
Trách bà Nguyệt sao quá tuyệt tình với tôi
Chỉ vì một chữ yêu thôi
Sao ông lại phán tội tôi lưu đầy
Hôm qua , anh đến nhà em
Ra về mối nhớ rằng quên năm ngàn
Thế là anh trở lại tìm
Em còn ngồi đó mà năm ngàn mất tiêu
Năm ngàn em lấy em tiêu
Em mua vé số chờ chiều sổ chơi
Không ngờ trúng thiệt anh ơi
Trúng cà bạc triệu em trỏ anh năm ngàn.
Hôm nay mùng 8 tháng 3,
Chị em phụ nữ nghênh ngang ra vào
Hôm nay mùng 8 tháng 3,
Tặng chị em cái thụt vào thụt ra. (là thỏi son thui đừng nghĩ bậy nha )
Trung thu la tết thiếu nhi
Mà sao người lớn cũng vui thật nhiều
Vui nhiều thì lại làm liều
Làm liều thì lại có nhiều thiếu nhi.
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Mai sau có lúc nấu chung một nồi
Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cầy vợ cấy con trâu đi nằm
Tình yêu là chiếc quan tài
Không gian là chiếc áo dài màu đen
Kỷ niệm là lọ bình nhang
Tương lai là chiếc khăn tang quấn đầu
Buồn buồn tự tử chết chơi,
Ai ngờ chết thật,buồn ơi là buồn.
Đời là cái đinh
Tình là cái que
Em là con ngan què
Loe ngoe anh đập chết
Sáng trăng chiếu trãi hai hàng
Bên anh"xập xám", bên nàng "tiến lên"
Tháp mười đẹp nhất bông xen
Thân em đẹp nhất tòng teng lắc vàng
Làm sao định nghĩa được tình si
Có khác gì đâu khúc bánh mỳ
Đói bụng sựt vào thì sung sướng
Ăn nhiều khó chịu ta phải đi
Cá không ăn muối cá ươn,
Em nghe lời dụ bụng trương chình bình
Yêu anh thì nói láo
Ghét anh thì nói xạo
Thương anh thì nói dóc
nhớ anh thì nói móc
Giận anh thì muốn khóc
Sao mà anh thấy "sóc"
Một thương em trăng như Miên
Hai thương miệng móm có duyên vô cùng
Ba thương ngáo ngáo khùng khùng
Bốn thương vừa mập vừa lùn rất xinh
Năm thương 2 má em phình
Sáu thương mắt hí đa tình làm sao
Bày thương răng tựu hàng rào
Tàm thương đôi mắt giận nhau cả ngày
Chín thương nải chuối bàn tay
Mười thương mũi xẹp cả hai như mèo
Em yêu anh như bác Hồ yêu nước
Mất anh rồi như Pháp mất Đông Dương
Yêu em hổng phải vì ham
Mà là anh hổng chịu cam cảnh nghèo
Yêu nhau mấy tháng đã đành
Nếu mà lâu quá chắc sanh một bầy
Yêu nhau k0 phải vì tình
Lấy anh vì biết mình sắp giàu to
Biết em đã quyết lấy chồng
Thì anh cũng quyết là không cho về
Cá bống đi tu
Cá thu nó khóc
Cá lóc nó rầu
Phải chi ngoài biển có cầu
Anh ra ngoài đó giải sầu cho em
Ba đồng một mớ đàn ông
Chị nhốt vào lồng cho kiến nó tha
Năm hào một núi đàn bà
Anh vứt ra vườn cho gà nó tranh
Chị em nô nức đặt vòng
hoa mộ liệt sỹ tỏ lòng biết ơn
Anh đi công tác Pờ Lây
Ku dài dằng dặc biết ngày nào ra
Còn em em vẫn ở nhà
Cửa (nhà) mình em mở người ra kẻ vào
Anh đi công tác Plây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào vê
Họp xong anh ghé buôn mê
Thuột xong một cái thì về với em
Ở trong hang đá đi ra
Vươn vai một cái rồi ta đi vào
Học làm chi,thi làm gì
Tú Xương còn rớt,huống chi là mình
Vũ trường là chốn ăn chơi,
Chí hoà là chỗ nghỉ ngơi giang hồ.
Trăm năm Kiều vẫn là kiều
Ăn sau phái dọn là điều dĩ nhiên.
Có những phút làm nên lịch sử,
Có những lời nói trở thành bất tử,
Có những vần thơ như muôn lời ca,
Có những con người do .......vô ý sinh rạ
cái giường mà biết nói năng
thì ông hàng xóm hàm răng chẳng còn
con mèo mà trèo cây cau
hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà
chú chuột đi chợ đằng xa
em là cô chuột ,vào nhà đi anh
học làm gì cho đầu to mắt trố
về lạy vợ cho dân số tăng nhanh
học,học nữa...hộc máu
nhà trường là nhà tù
sách vở là kẻ thù
thầy cô như sát thủ
thời gian như cao su!
bạn bè như tôm sú
thu đi để lại lá vàng
anh đi để lại cho nàng đứa con
Người ta đi học có đôi
Còn tôi đi học ôi thôi phát sầu
Một mình ngồi ngắm bồ câu
Nó cũng.... hai đứa ..lại càng sầu thêm
Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh cười anh sướng tựa...trúng phong
Thằng nào ngu quá,chui vào rọ...
Chết thế cho mình,có sướng không?
Nếu biết ngày mai em có chồng
Anh về lấy vợ thế là xong
Hai mươi năm nữa con anh lớn
Phụ bạc con em trả nợ lòng...
Nếu biết này mai em lấy chồng
Anh cười hềnh hệch:"thế là xong"
Thằng nào tốt bụng như thế nhỉ?
Bỗng dưng nuôi hộ đúa con ông.
Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh về đóng cửa luyện võ công
Tập chiêu thập bát hà môn công
Đánh chết chồng em tối động phòng.
Bước tới hàng game bóng xế tà
Người đông chen mất lối đi ra
Lom khom ngoài quán người săn boss
Lác đác bên trong toàn lũ gà
Nhớ vợ đau lòng châm điếu thuốc
Thương bạn mỏi miệng hét 8k
Dừng tay nhìn lại rồi suy ngẫm
Một mình một room ta với ta .
Giun xào đỉa luộc cóc nấu đông
Chuồn chuồn áp chảo bọ hung hầm
Gỉ mũi phơi khô dầm nước mắm
Đánh rắm bỏ lọ làm bia hơi
Tiền hết tình tan, đời tàn như Lão Hạc
Tiền không có, tình không có, ngồi trong xó, nhục như 1 con chó
Bò Không Ăn Cỏ Bò Ngu
Trai Không Gái Gú Trai Ngu Hơn Bò
Khi xưa bé nói yêu anh,
Anh chê bé nhỏ bé chẳng biết gì.
Bây giờ bé đã dậy thì,
Anh khen bé đẹp, bé chê anh già.
Nếu chúa phán yêu nhau là hủy hoại
Thì con tin nhân loại chẳng còn ai
Nếu chúa phán yêu nhau là có tội
Thì con xin chịu tội để được yêu
Trách ông tơ sao quá vô tình
Trách bà Nguyệt sao quá tuyệt tình với tôi
Chỉ vì một chữ yêu thôi
Sao ông lại phán tội tôi lưu đầy
Hôm qua , anh đến nhà em
Ra về mối nhớ rằng quên năm ngàn
Thế là anh trở lại tìm
Em còn ngồi đó mà năm ngàn mất tiêu
Năm ngàn em lấy em tiêu
Em mua vé số chờ chiều sổ chơi
Không ngờ trúng thiệt anh ơi
Trúng cà bạc triệu em trỏ anh năm ngàn.
Hôm nay mùng 8 tháng 3,
Chị em phụ nữ nghênh ngang ra vào
Hôm nay mùng 8 tháng 3,
Tặng chị em cái thụt vào thụt ra. (là thỏi son thui đừng nghĩ bậy nha )
Trung thu la tết thiếu nhi
Mà sao người lớn cũng vui thật nhiều
Vui nhiều thì lại làm liều
Làm liều thì lại có nhiều thiếu nhi.
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Mai sau có lúc nấu chung một nồi
Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cầy vợ cấy con trâu đi nằm
Tình yêu là chiếc quan tài
Không gian là chiếc áo dài màu đen
Kỷ niệm là lọ bình nhang
Tương lai là chiếc khăn tang quấn đầu
Buồn buồn tự tử chết chơi,
Ai ngờ chết thật,buồn ơi là buồn.
Đời là cái đinh
Tình là cái que
Em là con ngan què
Loe ngoe anh đập chết
Sáng trăng chiếu trãi hai hàng
Bên anh"xập xám", bên nàng "tiến lên"
Tháp mười đẹp nhất bông xen
Thân em đẹp nhất tòng teng lắc vàng
Làm sao định nghĩa được tình si
Có khác gì đâu khúc bánh mỳ
Đói bụng sựt vào thì sung sướng
Ăn nhiều khó chịu ta phải đi
Cá không ăn muối cá ươn,
Em nghe lời dụ bụng trương chình bình
Yêu anh thì nói láo
Ghét anh thì nói xạo
Thương anh thì nói dóc
nhớ anh thì nói móc
Giận anh thì muốn khóc
Sao mà anh thấy "sóc"
Một thương em trăng như Miên
Hai thương miệng móm có duyên vô cùng
Ba thương ngáo ngáo khùng khùng
Bốn thương vừa mập vừa lùn rất xinh
Năm thương 2 má em phình
Sáu thương mắt hí đa tình làm sao
Bày thương răng tựu hàng rào
Tàm thương đôi mắt giận nhau cả ngày
Chín thương nải chuối bàn tay
Mười thương mũi xẹp cả hai như mèo
Em yêu anh như bác Hồ yêu nước
Mất anh rồi như Pháp mất Đông Dương
Yêu em hổng phải vì ham
Mà là anh hổng chịu cam cảnh nghèo
Yêu nhau mấy tháng đã đành
Nếu mà lâu quá chắc sanh một bầy
Yêu nhau k0 phải vì tình
Lấy anh vì biết mình sắp giàu to
Biết em đã quyết lấy chồng
Thì anh cũng quyết là không cho về
Cá bống đi tu
Cá thu nó khóc
Cá lóc nó rầu
Phải chi ngoài biển có cầu
Anh ra ngoài đó giải sầu cho em
Ba đồng một mớ đàn ông
Chị nhốt vào lồng cho kiến nó tha
Năm hào một núi đàn bà
Anh vứt ra vườn cho gà nó tranh
Chị em nô nức đặt vòng
hoa mộ liệt sỹ tỏ lòng biết ơn
Anh đi công tác Pờ Lây
Ku dài dằng dặc biết ngày nào ra
Còn em em vẫn ở nhà
Cửa (nhà) mình em mở người ra kẻ vào
Anh đi công tác Plây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào vê
Họp xong anh ghé buôn mê
Thuột xong một cái thì về với em
Ở trong hang đá đi ra
Vươn vai một cái rồi ta đi vào
Học làm chi,thi làm gì
Tú Xương còn rớt,huống chi là mình
Vũ trường là chốn ăn chơi,
Chí hoà là chỗ nghỉ ngơi giang hồ.
Trăm năm Kiều vẫn là kiều
Ăn sau phái dọn là điều dĩ nhiên.
Có những phút làm nên lịch sử,
Có những lời nói trở thành bất tử,
Có những vần thơ như muôn lời ca,
Có những con người do .......vô ý sinh rạ
cái giường mà biết nói năng
thì ông hàng xóm hàm răng chẳng còn
con mèo mà trèo cây cau
hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà
chú chuột đi chợ đằng xa
em là cô chuột ,vào nhà đi anh
học làm gì cho đầu to mắt trố
về lạy vợ cho dân số tăng nhanh
học,học nữa...hộc máu
nhà trường là nhà tù
sách vở là kẻ thù
thầy cô như sát thủ
thời gian như cao su!
bạn bè như tôm sú
thu đi để lại lá vàng
anh đi để lại cho nàng đứa con
Người ta đi học có đôi
Còn tôi đi học ôi thôi phát sầu
Một mình ngồi ngắm bồ câu
Nó cũng.... hai đứa ..lại càng sầu thêm
Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh cười anh sướng tựa...trúng phong
Thằng nào ngu quá,chui vào rọ...
Chết thế cho mình,có sướng không?
Nếu biết ngày mai em có chồng
Anh về lấy vợ thế là xong
Hai mươi năm nữa con anh lớn
Phụ bạc con em trả nợ lòng...
Nếu biết này mai em lấy chồng
Anh cười hềnh hệch:"thế là xong"
Thằng nào tốt bụng như thế nhỉ?
Bỗng dưng nuôi hộ đúa con ông.
Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh về đóng cửa luyện võ công
Tập chiêu thập bát hà môn công
Đánh chết chồng em tối động phòng.
Bước tới hàng game bóng xế tà
Người đông chen mất lối đi ra
Lom khom ngoài quán người săn boss
Lác đác bên trong toàn lũ gà
Nhớ vợ đau lòng châm điếu thuốc
Thương bạn mỏi miệng hét 8k
Dừng tay nhìn lại rồi suy ngẫm
Một mình một room ta với ta .