- Biển số
- OF-515032
- Ngày cấp bằng
- 8/6/17
- Số km
- 63
- Động cơ
- 179,830 Mã lực
- Tuổi
- 34
Em xin note 1 số thông tin trước khi các cụ đọc bài để tránh cho các cụ đỡ phải suy luận nhiều thứ:
1) Em đã phải lập Acc mới và xin giữ bí mật về mọi thông tin của thân chủ nên các cụ đỡ phải nghĩ là thả thính gì gì đó.
2) Chuyện thật, em cũng ko rảnh mà cũng ko phải nhà văn để ngồi nghĩ chuyện lên trên đây tâm sự với các cụ.Có cụ bảo câu View, em chả hiểu câu view với câu like làm gì, em 34 tuổi rồi nên ko phải trẩu tre mà câu view ạ.
3) Acc mới em sẽ chỉ để tâm sự về vấn đề này rồi bỏ. Có cụ bảo sao ko đào sâu chôn chặt chứ kể cho thiên hạ làm gì ? Vì em đang rất rối, nói thật là có chút tương tư. Em xin các cụ chia sẻ, với kinh nghiệm của các cụ hoặc những bài học thực tế để em nhìn nhận vấn đề rõ ràng hơn.
4) xin cảm ơn tất cả các cụ đã khuyên nhủ, mắng mỏ và động viên. Em cũng vỡ ra được nhiều lý lẽ rồi. Thanks all
Chào CCCM, em 34 tuổi, đã có gia đình, 2 con. Em yêu vợ và yêu con, tuy nhiên sống xa vợ xa con 1 tháng mới về 1 lần.
Em làm công việc kinh doanh nên đôi khi cũng phải tiếp khách, chủ yếu là ăn nhậu lành mạnh, thỉnh thoảng có tăng 2, tăng 3 thì em luôn xin rút.
Em khá lành tính, từ khi lấy vợ đã 8 năm nay em chưa 1 lần có lỗi, chưa đi quá giới hạn hay tán tỉnh bất kỳ ai khác chứ không nói gì đến việc đụng chạm.
1 tuần trước em phải tiếp đối tác, sau đó bị kéo đi hát, hôm đó em uống khá nhiều, tuy vẫn làm chủ được nhưng cũng bị em tiếp viên (TV) đụng chạm. Em ý nhìn chung rất đẹp, em có hỏi trêu là
Em:Em làm nghề này có đi khách không ?
TV: 2tr tàu nhanh, 5tr qua đêm
Em: nhưng anh chỉ còn 1tr thôi, em có đi không
TV: cười phá lên và nói với mấy đứa chị, chúng nó cũng cười phá lên bảo là 1tr em không đủ trả cho tiền cho quán.
Em: Vậy thôi, anh chỉ còn 1tr thôi, anh không có tiền.
Ngồi bên em 1 lúc, em ý nói:
TV: Tối đi ngủ với em nhé ?
Em: anh không đủ tiền
TV: lại cười phá lên... Ngủ với em đi ?
Em: Anh không đủ tiền thật mà
TV: ok, 1tr. Cho em số của anh.
Sau khi cho số, em ý bảo lúc nào về anh ngồi dưới nhà đợi em 1 lúc, em thay đồ. Khi về em cũng ngồi chờ, em ý từ trong quán vội vàng đi sang bên đường rồi gọi tôi bảo có nhìn thấy em vừa đi ra không, anh đi theo sau em nhé. Em ý dẫn vào 1 nhà nghỉ cách đó không xa, làm thủ tục và lên phòng.
2 đứa tắm gội xong rồi xyz, nói thật lúc đó em cũng say mèm rồi, chắc được 7-10p. Rồi em hỏi chuyện về hoàn cảnh, gia đình, cuộc sống, quê quán, tại sao em ý lại bước chân vào nghề. Em cũng biết là ko nghe nghiện trình bày, cave kể chuyện. Nhưng em lại thấy rất thương câu chuyện của em ý.
TV: Tội của anh là rất đẹp trai, ai bảo đẹp trai cơ
Em: khuyên em ý quay đầu lại, tìm 1 cv tốt hơn, em có thể kiếm cho em ý 1 công việc chân chính blabla
TV: Em đi khách nhưng chỉ đi ai em thấy thích, 2tr/ 1 cái, nhưng anh thì 1tr em cho 2 cái
Em: Anh mệt rồi, cho anh nghỉ 15p
TV: Anh đẹp trai, tốt nhưng nằm trong loại người em ghét đấy là "yếu"
Sau đó em xin phép được ôm em ý, như ôm gấu thôi. Nói chuyện thêm khoảng 10p em ý bị sếp gọi phải chạy về.
Em rút tiền ra trả em ý (1tr) và hành động của em ý làm em rất ám ảnh
TV: chúng em gái nhà hàng, nhưng ko phải ai em cũng ngủ. Có những ngày em có thể kiếm 10tr nhưng có ngày chỉ 1 vài trăm tiền bo. Kiếm nhiều tiêu nhiêu chả bỏ ra dc đồng nào. Hôm nay em thích anh nên em không cần tiền. Anh cất đi.
Sau 1 hồi giằng co, em ý nói
TV: anh đừng khinh cái nghề của chúng em. 1tr có thể to hoặc ko là gì cả. Em tặng anh.
Rồi em ý chạy vội ra ngoài, biến mất vào màn đêm còn em thì ngồi lại, suy nghĩ thẫn thờ dạo bước trên phố. Bất chợt em ý gọi
TV: Anh về chưa
Em: Anh đang đi bộ về rồi.
TV: Vậy thôi, em quên đôi bông tai ở nhà nghỉ, bỏ đi
Tút tút tút
Em chạy vội lại nhà nghỉ, lấy lại được đôi bông tai cho em ý, vội gọi điện nhưng 3 cuộc ko dc trả lời.
Em nhắn 2 tin nhắn rằng đã cầm lại bông tai và hẹn ngày trả, em ý ko trả lời rồi mất tích.
Từ đó đến hôm nay em rất suy nghĩ, có nhớ vì em ý rất đẹp và cá tính nhưng thương nhiều hơn. Muốn gặp để nói chuyện. Và 3 hôm sau,đêm đó em nhắn tin hỏi địa chỉ để chuyển trả bông tai.
TV: anh có đến nhà em trả dc không
Em: nhà em ở đâu
TV: abcxyz
Em: Anh đến dc, nhưng giờ muộn rồi. Em ngủ đi cho đỡ mệt
TV: không, anh đến với em cơ
Vì em ở 1 mình nên Em đã phải đấu tranh nội tâm và cuối cùng quyết định không đến. Chúc em ý ngủ ngon.
Công việc em đã bươn trải nhiều nhưng 1 phần tối của xã hội em chưa tiếp xúc nhiều. Khá bất ngờ. Chả biết có ai lừa lọc ai không hay có ý đồ gì hại ai. Nhưng em nghĩ mỗi người đều có 1 hoàn cảnh, bị xô đẩy. Mỗi công việc đều đáng được trân trọng và trong mỗi người, phần thiện vẫn luôn hiện hữu. Liệu chúng ta có thể thức tỉnh 1 ai đó quay đầu ?
Liệu rằng mối quan hệ này có thể duy trì trên tinh thần giúp đỡ dc nhau sống tốt hơn hay nó sẽ bị chìm vào trong dục vọng và đi đến 1 kết cục không hay cho em và gia đình.
Cá nhân em thì luôn cố gắng kiềm chế, tịnh tâm và muốn khuyên nhủ em TV kia. CCCM nghĩ sao ?
Updating: Hôm nay em quyết định mang trả bông tai, đến tận nhà của em ý...
1) Em đã phải lập Acc mới và xin giữ bí mật về mọi thông tin của thân chủ nên các cụ đỡ phải nghĩ là thả thính gì gì đó.
2) Chuyện thật, em cũng ko rảnh mà cũng ko phải nhà văn để ngồi nghĩ chuyện lên trên đây tâm sự với các cụ.Có cụ bảo câu View, em chả hiểu câu view với câu like làm gì, em 34 tuổi rồi nên ko phải trẩu tre mà câu view ạ.
3) Acc mới em sẽ chỉ để tâm sự về vấn đề này rồi bỏ. Có cụ bảo sao ko đào sâu chôn chặt chứ kể cho thiên hạ làm gì ? Vì em đang rất rối, nói thật là có chút tương tư. Em xin các cụ chia sẻ, với kinh nghiệm của các cụ hoặc những bài học thực tế để em nhìn nhận vấn đề rõ ràng hơn.
4) xin cảm ơn tất cả các cụ đã khuyên nhủ, mắng mỏ và động viên. Em cũng vỡ ra được nhiều lý lẽ rồi. Thanks all
Chào CCCM, em 34 tuổi, đã có gia đình, 2 con. Em yêu vợ và yêu con, tuy nhiên sống xa vợ xa con 1 tháng mới về 1 lần.
Em làm công việc kinh doanh nên đôi khi cũng phải tiếp khách, chủ yếu là ăn nhậu lành mạnh, thỉnh thoảng có tăng 2, tăng 3 thì em luôn xin rút.
Em khá lành tính, từ khi lấy vợ đã 8 năm nay em chưa 1 lần có lỗi, chưa đi quá giới hạn hay tán tỉnh bất kỳ ai khác chứ không nói gì đến việc đụng chạm.
1 tuần trước em phải tiếp đối tác, sau đó bị kéo đi hát, hôm đó em uống khá nhiều, tuy vẫn làm chủ được nhưng cũng bị em tiếp viên (TV) đụng chạm. Em ý nhìn chung rất đẹp, em có hỏi trêu là
Em:Em làm nghề này có đi khách không ?
TV: 2tr tàu nhanh, 5tr qua đêm
Em: nhưng anh chỉ còn 1tr thôi, em có đi không
TV: cười phá lên và nói với mấy đứa chị, chúng nó cũng cười phá lên bảo là 1tr em không đủ trả cho tiền cho quán.
Em: Vậy thôi, anh chỉ còn 1tr thôi, anh không có tiền.
Ngồi bên em 1 lúc, em ý nói:
TV: Tối đi ngủ với em nhé ?
Em: anh không đủ tiền
TV: lại cười phá lên... Ngủ với em đi ?
Em: Anh không đủ tiền thật mà
TV: ok, 1tr. Cho em số của anh.
Sau khi cho số, em ý bảo lúc nào về anh ngồi dưới nhà đợi em 1 lúc, em thay đồ. Khi về em cũng ngồi chờ, em ý từ trong quán vội vàng đi sang bên đường rồi gọi tôi bảo có nhìn thấy em vừa đi ra không, anh đi theo sau em nhé. Em ý dẫn vào 1 nhà nghỉ cách đó không xa, làm thủ tục và lên phòng.
2 đứa tắm gội xong rồi xyz, nói thật lúc đó em cũng say mèm rồi, chắc được 7-10p. Rồi em hỏi chuyện về hoàn cảnh, gia đình, cuộc sống, quê quán, tại sao em ý lại bước chân vào nghề. Em cũng biết là ko nghe nghiện trình bày, cave kể chuyện. Nhưng em lại thấy rất thương câu chuyện của em ý.
TV: Tội của anh là rất đẹp trai, ai bảo đẹp trai cơ
Em: khuyên em ý quay đầu lại, tìm 1 cv tốt hơn, em có thể kiếm cho em ý 1 công việc chân chính blabla
TV: Em đi khách nhưng chỉ đi ai em thấy thích, 2tr/ 1 cái, nhưng anh thì 1tr em cho 2 cái
Em: Anh mệt rồi, cho anh nghỉ 15p
TV: Anh đẹp trai, tốt nhưng nằm trong loại người em ghét đấy là "yếu"
Sau đó em xin phép được ôm em ý, như ôm gấu thôi. Nói chuyện thêm khoảng 10p em ý bị sếp gọi phải chạy về.
Em rút tiền ra trả em ý (1tr) và hành động của em ý làm em rất ám ảnh
TV: chúng em gái nhà hàng, nhưng ko phải ai em cũng ngủ. Có những ngày em có thể kiếm 10tr nhưng có ngày chỉ 1 vài trăm tiền bo. Kiếm nhiều tiêu nhiêu chả bỏ ra dc đồng nào. Hôm nay em thích anh nên em không cần tiền. Anh cất đi.
Sau 1 hồi giằng co, em ý nói
TV: anh đừng khinh cái nghề của chúng em. 1tr có thể to hoặc ko là gì cả. Em tặng anh.
Rồi em ý chạy vội ra ngoài, biến mất vào màn đêm còn em thì ngồi lại, suy nghĩ thẫn thờ dạo bước trên phố. Bất chợt em ý gọi
TV: Anh về chưa
Em: Anh đang đi bộ về rồi.
TV: Vậy thôi, em quên đôi bông tai ở nhà nghỉ, bỏ đi
Tút tút tút
Em chạy vội lại nhà nghỉ, lấy lại được đôi bông tai cho em ý, vội gọi điện nhưng 3 cuộc ko dc trả lời.
Em nhắn 2 tin nhắn rằng đã cầm lại bông tai và hẹn ngày trả, em ý ko trả lời rồi mất tích.
Từ đó đến hôm nay em rất suy nghĩ, có nhớ vì em ý rất đẹp và cá tính nhưng thương nhiều hơn. Muốn gặp để nói chuyện. Và 3 hôm sau,đêm đó em nhắn tin hỏi địa chỉ để chuyển trả bông tai.
TV: anh có đến nhà em trả dc không
Em: nhà em ở đâu
TV: abcxyz
Em: Anh đến dc, nhưng giờ muộn rồi. Em ngủ đi cho đỡ mệt
TV: không, anh đến với em cơ
Vì em ở 1 mình nên Em đã phải đấu tranh nội tâm và cuối cùng quyết định không đến. Chúc em ý ngủ ngon.
Công việc em đã bươn trải nhiều nhưng 1 phần tối của xã hội em chưa tiếp xúc nhiều. Khá bất ngờ. Chả biết có ai lừa lọc ai không hay có ý đồ gì hại ai. Nhưng em nghĩ mỗi người đều có 1 hoàn cảnh, bị xô đẩy. Mỗi công việc đều đáng được trân trọng và trong mỗi người, phần thiện vẫn luôn hiện hữu. Liệu chúng ta có thể thức tỉnh 1 ai đó quay đầu ?
Liệu rằng mối quan hệ này có thể duy trì trên tinh thần giúp đỡ dc nhau sống tốt hơn hay nó sẽ bị chìm vào trong dục vọng và đi đến 1 kết cục không hay cho em và gia đình.
Cá nhân em thì luôn cố gắng kiềm chế, tịnh tâm và muốn khuyên nhủ em TV kia. CCCM nghĩ sao ?
Updating: Hôm nay em quyết định mang trả bông tai, đến tận nhà của em ý...
Chỉnh sửa cuối: