Trường này hàng Quạt pk cụ ?
E thấy các cụ tranh luận làm gì nhiều, ai thích ở đâu thì cứ ở đó, mỗi người có lý do riêng để họ sống ở nơi mà họ đang sống.
Nhà e ở phố Hàng từ trước 54, dtích hơn 230m2 theo sổ đỏ (gia đình gồm 7 người), sau 54 thì "được" nhà nước chèn vào 3 hộ là "cán bộ, công nhân viên chức NN", nhưng cũng nhờ đó mà được giữ lại cửa hàng mặt tiền, ko như các nhà xung quanh nhà e được hiến hết cho nn trở thành "công tư hợp doanh, hợp tác xã, xí nghiệp"!
Giờ nhà e vẫn giữ lại phần nhà bên trong và cửa hàng mặt tiền ở đây cho thuê, thỉnh thoảng đảo qua khi có việc, 1 phần cũng ko muốn ở đây nữa vì phải chung đụng nhiều hộ "dân Hà Nội" vốn gốc dân ngoại tỉnh (Quảng Ninh, Thái Bình) dù đã sang đời con cháu họ, ko phù hợp với lối sống nhà e.
Để ở thì e mua nhà riêng ở ngoại ô HN xưa là Hoàng Cầu, ở trong ngõ có sân vườn vì e thích yên tĩnh, sáng dậy đc nghe tiếng chim hót, ko có tiếng xe cộ ầm ào chạy qua. Nhưng giờ bảo e bán nhà ở phố cổ thì e sẽ ko bán, kể cả các gian phía trong giờ để không (e ko cho thuê) e cũng ko bán, đơn giản như 1 kỷ niệm thời ấu thơ, kỷ vật của gia đình.
Ăn sáng, quà vặt... thì nếu ko có thời gian vào khu phố cổ ăn sáng thì e nhịn (hoặc ăn qua quýt ở nhà), nếu có thời gian ăn sáng hoặc cafe thì e vào khu phố cổ, phố Pháp.
Để hít thở ko khí thiên nhiên, ngắm cảnh đẹp thì e rất thường xuyên đi Mù Cang Chải, Tây Bắc để hưởng vẻ đẹp, sự thoáng đãng của THIÊN NHIÊN , về khoản này thì KPC ko thể so sánh được, nhưng đừng ai phải ép e chọn lựa nơi e đi phượt, nơi e ở, nơi e giữ lại làm kỷ niệm (dù chật chội nhỏ bé), nơi e cafe, ăn uống... và đặt ra những câu hỏi vô nghĩa, tại sao e lại chọn thế, tại sao thích ở nơi chật chội thế, đôi khi chỉ là vì e thích như thế thôi, chắc là e dại quá