Các đồng râm ô phở ngoan nhể Iem méo biết nộp luơng là dư lào, tiền ông kiếm ra là của ông, gấu rừng chỉ có quỳên dùng thẻ phụ chi tiêu láo nháo ông bẩu NH cắt thẻ phụ ngay & luôn
Cụ hỏi thẳng gấu xem Tiền và Cụ (tâm hồn, sức khoẻ)...cái gì quan trọng hơn...có câu trả lời rồi bàn tiếp.Em có 2 điều, cần CCCM cho lời khuyên
1 . Em có nên cắt, ko đưa lương cho Gấu nữa, tự hạch toán chi tiêu cho gia đình, nhưng như vậy em sẽ bị phân tâm, và nhiều lúc đi công tác ko lo được việc gia đình, hơn nữa coi như 2 vợ chồng sẽ chiến tranh lạnh mãi mãi, thực sự mệt mỏi
2. Tiếp tục đưa lương, nhưng làm thế nào để Gấu hiểu và tự giác hơn, để em đỡ bị ức chế, làm thế nào vượt qua chiến tranh lạnh giữa 2 vợ chồng?
P/S: Gấu em tính rất lì, nếu cần có thể ko nói chuyện hoặc trả lời cộc lốc với chồng bao lâu cũng được, và em luôn là người chịu thua trong những đòn tâm lý này. Em thề là nếu có kiếp sau, em cạch thể loại người như này.
Em xin khẳng định luôn là em ko có tý canxi nào, nên sừng ko có tẹo chân nào đâu mà nhú cụ nha,xin phép cụ cho em nói thằng: đàn ông gì mà vô dụng vậy, đi làm kiếm tiền còn không dám cầm đồng tiền mình làm ra.
Thử hỏi cụ muốn mua gì cho bố mẹ hay anh em chẳng lẽ lại ngửa tay xin tiền vợ.
Giờ cụ cứ cầm tiền, hàng tháng chi tiêu hết bao nhiêu cưa đôi.
Trường hợp của cụ dễ vợ đem tiền nuôi trai lắm, có khi sừng nhú rồi cũng lên.
Em giống bác. Ko lẽ giờ mốt các ông giai lấy vợ về làm mẹHic em đọc một mạch từ đầu đến cuối và thấy một cảm giác nghẹn nghẹn kiểu như có gì đè khó thở.
Đúng là cuộc sống muôn màu,
Tuần em đi công tác 3 ngày, trong 3 ngày này, nhà máy lo hết ăn uống, ngủ nghỉ, nhiều khi em còn tránh nhậu nhẹt với họ như tránh tà, động tý là họ mời đi ăn nhậu.Nếu cụ ở HN mà chỉ tiêu 2 củ/ th thì thật là siêu giỏi.
Mấy ai cũng đc khệnh như cụLà em thì em dí kẹc đưa nữa.
Đầu tháng em đưa tạm ứng 10 củ, tất tật tự đi mà lo và ghi chép, cuối tháng cộng sổ chia đôi, hết bao nhiêu em chịu 1 nửa.
Xin chúc mừng cụ là cụ ko có vợ lìCụ hỏi thẳng gấu xem Tiền và Cụ (tâm hồn, sức khoẻ)...cái gì quan trọng hơn...có câu trả lời rồi bàn tiếp.
taii cụ ngoan quáEm có 1 băn khoăn về vấn đề tài chính gia đình mà ko biết tháo gỡ kiểu gì, kính mong các cụ các mợ cho em lời khuyên
Lương hàng tháng em đưa Gấu 28tr, em chỉ giữ lại 2tr để đổ xăng ăn sáng, Gấu nhà em lương chính thức 12tr, nhưng lậu thì khá nhiều - cái này em ko nắm được, và em cũng ko có ý định tìm hiểu.
Nhà thì mang tên gấu (thực ra là chung cư chưa làm được sổ, nhưng tên hợp đồng là vợ đứng tên). --> Ok I'm fine, em cũng ko bận tâm lắm vì em tin gấu ko đuổi em ra khỏi nhà,
Vấn đề nằm ở chỗ, em giờ như thằng vô sản, mọi chi tiêu cho gia đình em phải ngửa tay xin tiền, Mua rau mua sữa cho con cũng phải xin, mọi cái lặt vặt chợ búa nếu em phải đi chợ, cũng phải xin (hoặc bỏ tiền túi của mình ra, nhưng phải ghi chép lại, hoặc về báo cáo lại với gấu, ko thì ko lấy lại được) cùn lên thì lại cãi nhau. --> việc nó rất nhỏ, nhưng lại lặp đi lặp lại hàng ngày hàng giờ, em bị dồn nén rất nhiều. Nhiều lúc tức, em đi mua đồ cho gia đình bằng tiền túi của mình, nhưng 2tr/tháng thì chỉ cần 1 tuần ko để ý là hết ngay, em thấy ko ổn.
Em đàm phán với Gấu, đưa cho anh 2-5tr, khi nào em sai anh đi mua cái gì, anh tự khắc đi, ko cần phải xin nữa, OK xong. Nhưng vấn đề phát sinh là em đi mua cái gì, dù cọng rau, mớ hành, đều phải ghi chép lại, ko thì nếu lúc nào hết 2-5tr đó mà em ko thể giải trình, thì Gấu mặc nhiên là 2-5tr đó vẫn còn đủ, và tiếp tục sai đi mua, và sẽ lại chiến tranh lạnh, nếu em bật lại. Thực sự còn đáng sợ hơn là xin ngay tại chỗ.
(Tại sao nói là ngửa tay xin, vì Gấu sai đi mua nhưng ko bao giờ tự giác đưa tiền, em luôn phải nhắc, mà khi nhắc thì sau đó Gấu tỏ ra rất căng thẳng, và 2 vợ chồng lại chiến tranh lạnh, do Gấu tỏ thái độ khinh khỉnh và lạnh nhạt)
Em đã nói rõ và trao đổi thẳng thắn với Gấu, nhưng Gấu luôn nói " anh nghĩ 28tr anh cầm về mà to à? vào con anh hết đấy". rồi lại cãi nhau. Ko hiểu gấu nhà em nghĩ cái gì? hay 28tr lương của em ít quá? nên Gấu bị áp lực?
Em có 2 điều, cần CCCM cho lời khuyên
1 . Em có nên cắt, ko đưa lương cho Gấu nữa, tự hạch toán chi tiêu cho gia đình, nhưng như vậy em sẽ bị phân tâm, và nhiều lúc đi công tác ko lo được việc gia đình, hơn nữa coi như 2 vợ chồng sẽ chiến tranh lạnh mãi mãi, thực sự mệt mỏi
2. Tiếp tục đưa lương, nhưng làm thế nào để Gấu hiểu và tự giác hơn, để em đỡ bị ức chế, làm thế nào vượt qua chiến tranh lạnh giữa 2 vợ chồng?
P/S: Gấu em tính rất lì, nếu cần có thể ko nói chuyện hoặc trả lời cộc lốc với chồng bao lâu cũng được, và em luôn là người chịu thua trong những đòn tâm lý này. Em thề là nếu có kiếp sau, em cạch thể loại người như này.
Ơ thế vợ im phát là cụ sợ à?. Cứ bỏ cơm tối 1 tháng (đưa 10 củ nuôi con thôi) , ăn ở ngoài xong đi matxa đến Z nữa. Xong về ngủ như thường. Xem vợ cụ im đến bao giờXin chúc mừng cụ là cụ ko có vợ lì
Câu trả lời cho câu hỏi đại loại giống của cụ áp cho vợ chồng em là 1 sự im lặng đến đáng sợ, kéo dài ko hồi kết, chứ đừng nói là bàn tiếp
Vâng cụ, cụ rất chuẩn,Cụ chủ xác định được 1 phần vấn đề trong bài viết ban đầu của mình rồi đó "Đó là câu chuyện cụ luôn thua vợ trong cuộc chơi tâm lý chiến tranh lạnh"
Vợ cụ luôn thắng. Thành ra vợ cụ được đà tiến tới.
Còn về tài sản là nhà chung cư thì cụ yên tâm. Nếu như nhà đó được mua khi vợ chồng cụ đã là vợ chồng thì dù đứng tên 1 mình vợ cụ cũng yên tâm là nó là tài sản chung.