[Funland] Sơ lược về lực lượng tên lửa thông thường của hàng xóm

Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

NHỮNG PHÁT TRIỂN VÀ XU HƯỚNG TRONG NGÀNH CÔNG NGHIỆP QUỐC PHÒNG CỦA TRUNG QUỐC

Ngành công nghiệp Tên lửa và Vũ trụ. Hầu hết các chương trình tên lửa của Trung Quốc, bao gồm cả các hệ thống tên lửa đạn đạo và tên lửa hành trình, có chất lượng tương đương với các nhà sản xuất quốc tế hàng đầu khác. Trung Quốc sản xuất nhiều loại tên lửa - đạn đạo, hành trình, không đối đất và đất đối không - cho QĐTQ và xuất khẩu. Trong năm 2021, Trung Quốc đã trang bị tên lửa đầu tiên với phương tiện lượn siêu vượt âm và thúc đẩy quá trình phát triển động cơ phản lực tĩnh, có ứng dụng trong tên lửa hành trình siêu vượt âm. Vào năm 2021 và 2022, Trung Quốc đã tiến hành các chuyến bay thử nghiệm một phương tiện bay ở khu vực dưới quỹ đạo có thể tái sử dụng được cho là một phần trong kế hoạch xây dựng hệ thống vận tải siêu vượt âm có thể đưa người và hàng hóa đến bất cứ nơi nào trên Trái đất trong vòng chưa đầy một giờ. Theo Học viện Công nghệ Phương tiện Phóng Trung Quốc (CALT), hệ thống này sẽ “có giống như máy bay cánh cố định có thể cất cánh và hạ cánh như máy bay thông thường, nhưng di chuyển với

1701949391682.png


Ngành công nghiệp vũ trụ của CHND Trung Hoa, do QĐTQ quản lý trước đây, đang nhanh chóng mở rộng các chòm sao vệ tinh tình báo, giám sát, trinh sát, dẫn đường và liên lạc. Việc hạ cánh thành công tàu thăm dò lên Sao Hỏa và phóng mô-đun thứ nhất và thứ hai của trạm vũ trụ dài hạn đầu tiên của Trung Quốc vào năm 2021 và 2022 đã chứng tỏ sự tiến bộ không ngừng của ngành này.

Thị trường vũ trụ nội địa của Trung Quốc bị chi phối bởi các doanh nghiệp nhà nước; tuy nhiên, đầu tư ngày càng tăng đã tạo ra các công ty vũ trụ tư nhân, đã đạt được những nỗ lực phóng vệ tinh vào quỹ đạo thành công trong 2 năm qua. Trong năm 2020, Trung Quốc đã phóng các vệ tinh đầu tiên cho dự án Internet vạn vật mới dựa vàovũ trụ với các khối giám sát và ứng dụng thông tin liên lạc hàng hải, đồng thời tuyên bố hoàn thành các dịch vụ vệ tinh dẫn đường toàn cầu. Trung Quốc cũng đang phát triển máy bay vũ trụ Shenlong và Tengyun. Sau vụ phóng máy bay vũ trụ nguyên mẫu đầu tiên vào năm 2020, vào năm 2022, Trung Quốc đã phóng máy bay vũ trụ nguyên mẫu thứ hai, bay trên quỹ đạo trong một thời gian dài. Bắc Kinh tuyên bố những nguyên mẫu này đã thử nghiệm các công nghệ phục vụ trên quỹ đạo và tái sử dụng như một phần của việc thúc đẩy việc sử dụng không gian một cách hòa bình.

1701949424226.png

Trạm vũ trụ Thiên Cung của TQ

Công nghiệp Đóng tàu và Hải quân.

Trung Quốc, quốc gia sản xuất tàu hàng đầu thế giới tính theo trọng tải, đang tăng cường năng lực và khả năng đóng tàu cho tất cả các lớp tàu hải quân, bao gồm tàu ngầm, tàu chiến mặt nước, tàu vận tải và tàu đổ bộ. Trung Quốc đã phát triển các hệ thống ngầm, được tiết lộ công khai với một hệ thống có thể hoạt động cự ly xa năm 2019. Trung Quốc sản xuất nội địa các động cơ tua-bin khí và động cơ diesel, cũng như hầu hết các vũ khí và hệ thống điện tử trên tàu cho hải quân, khiến nước này gần như tự cung tự cấp cho mọi nhu cầu đóng tàu. Năm 2020, Tập đoàn Đóng tàu Trung Quốc đã ký các thỏa thuận với hai hãng hàng không vũ trụ lớn để hợp tác trong các dự án liên kết nhằm hỗ trợ Hải quân Trung Quốc

1701949518960.png

Một nhà máy đóng tàu chiến TQ

Ngành công nghiệp vũ khí.

Tập đoàn Công nghiệp miền Bắc và Tập đoàn Công nghiệp phương Nam Trung Quốc đang cải tiến gần như mọi hạng mục hệ thống mặt đất của PLA: xe bọc thép chở quân, xe tấn công, hệ thống pháo phòng không, hệ thống pháo binh và các loại xe tăng chiến đấu chủ lực và hạng nhẹ. Đáng chú ý, Trung Quốc bắt đầu thử nghiệm xe tăng không người lái Type 59 vào năm 2018 và trưng bày xe tăng hạng nhẹ Type 15 vào tháng 10/2019. Trung Quốc có thể sản xuất các hệ thống vũ khí mặt đất đạt hoặc gần tiêu chuẩn đẳng cấp thế giới; tuy nhiên, sự thiếu hụt về chất lượng vẫn tồn tại ở một số thiết bị xuất khẩu, điều này đang cản trở khả năng mở rộng thị trường xuất khẩu của Trung Quốc.

1701949596594.png

Xe tăng hạng nhẹ Type 15

Ngành công nghiệp hàng không.

Trung Quốc đang phát triển ngành hàng không nội địa của mình thông qua hai tập đoàn máy bay quốc doanh lớn là AVIC và Tập đoàn Máy bay Thương mại Trung Quốc (COMAC). AVIC thiết kế và sản xuất máy bay quân sự của Trung Quốc bao gồm máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm J-20, máy bay vận tải cỡ lớn Y-20 và máy bay ném bom tàng hình H-20 trong tương lai. COMAC sản xuất máy bay chở khách loại lớn và nhằm cạnh tranh trên thị trường máy bay thương mại.

1701949753632.png

Máy bay chiến đấu J-20

COMAC đang sản xuất máy bay phản lực khu vực ARJ21, bay thử nghiệm máy bay C919 và làm việc với Nga để phát triển máy bay thân rộng CR929. Những nỗ lực kéo dài hàng thập kỷ của Trung Quốc nhằm cải thiện hoạt động sản xuất động cơ máy bay nội địa đang bắt đầu mang lại kết quả khi các máy bay chiến đấu J-10 và J-20 chuyển sang sử dụng động cơ WS-10 sản xuất trong nước vào cuối năm 2021. WS-20 cũng đã bước vào thử nghiệm bay trên máy bay vận tải hạng nặng Y-20 và có thể sẽ thay thế động cơ nhập khẩu của Nga vào cuối năm 2022.

1701949833672.png

Máy bay vận tải hạng nặng Y-20

....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Động cơ thống trị các lĩnh vực công nghệ mới nổi.

Trung Quốc mong muốn trở thành một siêu cường đổi mới, về cơ bản không còn phụ thuộc vào công nghệ nước ngoài và đóng vai trò là trung tâm toàn cầu cho các ngành công nghiệp công nghệ cao. Mục tiêu là đạt được khả năng tự chủ trong các lĩnh vực KH&CN then chốt - một chủ đề trong các kế hoạch của nhà nước Trung Quốc từ nhiều thập kỷ trước - gần đây đã được nhắc lại trong Kế hoạch 5 năm lần thứ 14. Là một phần của nỗ lực tự cung tự cấp này, Bắc Kinh đã huy hệ thống chính trị của mình để nhanh chóng phát triển năng lực đổi mới trong nước quốc gia. Được xuất bản năm 2006, Kế hoạch trung và dài hạn quốc gia về phát triển khoa học và công nghệ (2006-2020) là một chính sách mang tính bước ngoặt nhằm chính thức hóa nỗ lực đổi mới trong nước của Trung Quốc đồng thời kêu gọi đồng hóa và “tái đổi mới” của công nghệ tiên tiến nước ngoài. Năm 2015, với kế hoạch Sản xuất tại Trung Quốc năm 2025, Bắc Kinh nhấn mạnh vào sự độc lập về công nghệ bằng cách thiết lập hạn ngạch thay thế nhập khẩu đối với một loạt công nghệ cốt lõi. Kế hoạch này cũng kêu gọi cải cách các doanh nghiệp nhà nước, thành lập các trung tâm đổi mới khu vực và tận dụng năng lực của khu vực tư nhân để vượt qua các đối thủ cạnh tranh công nghệ nước ngoài và tạo ra một hệ sinh thái đổi mới vượt trội.

1702091233098.png

UAV của Trung Quốc

Trung Quốc đặc biệt tập trung vào việc thống trị một loạt các công nghệ lưỡng dụng mới nổi hứa hẹn mang tính đột phá vừa mang tính nền tảng cho các nền kinh tế tương lai; những công nghệ này bao gồm trí tuệ nhân tạo (AI), hệ thống tự hoạt, nền tảng thành phố thông minh, công nghệ lượng tử, công nghệ sinh học cũng như vật liệu tiên tiến và sản xuất. Bắc Kinh hiểu rõ những khiếm khuyết trong lĩnh vực KH&CN của mình, đặc biệt là tính dễ bị tổn thương và sự phụ thuộc của Trung Quốc vào các công ty phương Tây để tạo ra các công nghệ như chất bán dẫn, vật liệu mới và trong một số trường hợp là nghiên cứu cơ bản. Ngoài ra, Bắc Kinh đặt mục tiêu giải quyết những thách thức hiện tại trong việc phát triển đội ngũ nhân tài khoa học và công nghệ.

1702091288647.png

Tên lửa của Trung Quốc

Do những điểm yếu này, Trung Quốc đã tập trung vào các chính sách công nghiệp và bộ máy chuyển giao công nghệ khổng lồ của đất nước nhằm nỗ lực giảm bớt sự phụ thuộc này, đảm bảo khả năng phục hồi của họ và trở thành quốc gia dẫn đầu thị trường về các công nghệ mới nổi. Trung Quốc cũng duy trì mức tài trợ nghiên cứu và phát triển cao và cung cấp các khoản trợ cấp đáng kể cho các công ty trong nước hoạt động trong lĩnh vực công nghệ tiên tiến, đồng thời phát triển nỗ lực tập trung nhằm cải thiện nền giáo dục trong nước, thu hút nhân tài Hoa kiều và thu hút nhân tài nước ngoài.

Trung Quốc xác định AI là một trong những lĩnh vực phát triển KH&CN ưu tiên và đánh giá rằng những tiến bộ trong AI và khả năng tự hoạt là trọng tâm của chiến tranh thông minh hóa, khái niệm của Bắc Kinh về chiến tranh trong tương lai. Bắc Kinh coi sự tích hợp của các tổ chức quân sự và dân sự là trung tâm để phát triển năng lực quân sự hỗ trợ AI và đã thành lập các trung tâm R&D quân sự-dân sự cũng như mua sắm các công nghệ robot và AI được phát triển thương mại để đảm bảo PLA tiếp cận được các công nghệ AI tiên tiến. Các nhà nghiên cứu của Trung Quốc là những nhà lãnh đạo thế giới trong một số ứng dụng AI nhất định, chẳng hạn như nhận dạng khuôn mặt và xử lý ngôn ngữ tự nhiên, và các công ty Trung Quốc đang tiếp thị các chip AI được thiết kế trong nước. Trong khi Trung Quốc vẫn phụ thuộc vào một số năng lực nước ngoài để sản xuất phần cứng AI, chẳng hạn như các nhà máy chế tạo chất bán dẫn tiên tiến và phần mềm tự động hóa thiết kế điện tử, các nhà nghiên cứu Trung Quốc đang khám phá các vật liệu và khái niệm thiết kế mới cho chất bán dẫn thế hệ tiếp theo.

1702091393172.png


....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Năm ngoái, Trung Quốc đã thiết kế và chế tạo một máy tính lượng tử có khả năng vượt trội so với máy tính hiệu năng cao cổ điển cho một vấn đề cụ thể. Trung Quốc cũng đang phát triển trong nước các loại tủ lạnh chuyên dụng cần thiết cho nghiên cứu điện toán lượng tử nhằm nỗ lực chấm dứt sự phụ thuộc vào linh kiện quốc tế. Vào năm 2020 và 2021, các nhà khoa học và kỹ sư Trung Quốc đã thực hiện thử nghiệm bổ sung để chứng minh tính khả thi của truyền thông lượng tử từ quỹ đạo địa không đồng bộ của Trái đất (GEO) bằng vệ tinh Shijian-20 của họ.

Xuất khẩu vũ khí của Trung Quốc. Trung Quốc là nhà cung cấp vũ khí lớn thứ năm trên thế giới và bán gần như mọi loại thiết bị quân sự thông thường bao gồm các phương tiện bay không người lái (UAS), tàu ngầm, tàu mặt nước, hệ thống tên lửa đất đối không và máy bay chiến đấu cho các khách hàng như Ả Rập Xê-út, Serbia, UAE, Indonesia , Kazakhstan, Iraq và Pakistan.

1702091544961.png

Tàu chiến TQ Type-054 của quân đội Pakistan

Phương tiện bay không người lái vũ trang. Trung Quốc đã cung cấp các UAS Caihong và Wing Loong có khả năng tấn công cho ít nhất Pakistan, Iraq, Ả Rập Saudi, Ai Cập, UAE, Algeria, Serbia, Indonesia và Kazakhstan.

1702091631865.png

UAV TQ bán cho UAE

Vũ khí tấn công chính xác. Tính đến năm 2017, Trung Quốc đã bán các hệ thống tên lửa đạn đạo biến thể xuất khẩu, bao gồm M20, BP-12, Hệ thống tên lửa và rốc két tấn công liên quân (JARM), cũng như các hệ thống tên lửa dẫn đường bằng vệ tinh tầm xa. Mặc dù Trung Quốc thường không tiết lộ các quốc gia mua các loại vũ khí này, nhưng vào năm 2021, Myanma đã trưng bày SY-400 TEL và vào năm 2017 Qatar trưng bày JARM.

1702091699567.png

SY-400 TEL của Myanmar

Tàu chiến. Trung Quốc là nhà cung cấp các tàu hải quân lớn, nổi bật là việc Pakistan mua 8 tàu ngầm lớp Yuan (Nguyên)vào năm 2015 với giá hơn 3 tỷ USD. Thái Lan cũng đã mua một tàu ngầm lớp Yuan vào năm 2017 và ban đầu dự định mua thêm hai chiếc nữa. Tính đến cuối năm 2021, việc mua tàu ngầm Yuan đầu tiên của Thái Lan đã không được Trung Quốc thực hiện do hợp đồng bị chậm trễ, mặc dù nước này đã giao hai tàu ngầm lớp Ming cho Bangladesh vào năm 2016 và một chiếc cho Myanma vào năm 2021. Năm 2017 và 2018, Trung Quốc đã bán hai tàu frigat cho Bangladesh và bốn chiếc cho Pakistan. Vào tháng 9 năm 2019, Trung Quốc lần đầu tiên bán tàu đốc vận tải đổ bộ(LPD) cho Thái Lan.

1702091787748.png

Tàu ngầm lớp Ming của Bangladesh

Máy bay chiến đấu. Trung Quốc đang cố gắng đa dạng hóa xuất khẩu vũ khí ra quốc tế của mình để bao gồm các máy bay chiến đấu có công nghệ tiên tiến hơn. Ví dụ, vào năm 2022, Trung Quốc đã đề nghị bán máy bay JF-17 của mình cho Argentina.

Hoạt động bán vũ khí của Trung Quốc chủ yếu thông qua các tổ chức xuất khẩu do nhà nước điều hành như AVIC và Tập đoàn Công nghiệp phương Bắc (NORINCO). Chuyển giao vũ khí cũng là một phần trong chính sách đối ngoại của Trung Quốc, được sử dụng cùng với các hình thức hỗ trợ khác để bổ sung cho các sáng kiến chính sách đối ngoại được thực hiện như một phần trong chính sách BRI của Trung Quốc.

Nhiều nước đang phát triển mua hệ thống vũ khí của Trung Quốc vì chúng rẻ hơn các hệ thống tương đương khác. Mặc dù một số khách hàng tiềm năng coi vũ khí do Trung Quốc sản xuất có chất lượng và độ tin cậy thấp hơn, nhưng nhiều hệ thống của Trung Quốc được đưa ra những chiêu dụ như tặng và các phương án thanh toán linh hoạt, khiến chúng trở thành những lựa chọn hấp dẫn đối với người mua.

Hoạt động gián điệp hỗ trợ hiện đại hóa quân sự của Trung Quốc.

Nhiều cáo trạng hình sự của Mỹ kể từ năm 2015 liên quan đến công dân Trung Quốc, công dân Mỹ nhập tịch hoặc người nước ngoài thường trú từ Trung Quốc, cũng như công dân Mỹ. Theo bản tóm tắt của Bộ Tư pháp Mỹ về hoạt động thực thi xuất khẩu chính của Mỹ, chúng bao gồm mua sắm và xuất khẩu các mặt hàng bị kiểm soát sang Trung Quốc, gián điệp kinh tế và các vụ án hình sự liên quan đến lệnh trừng phạt. Những nỗ lực của Trung Quốc để có được các thiết bị nhạy cảm, lưỡng dụng hoặc cấp quân sự bao gồm các mạch tích hợp được làm cứng bằng bức xạ, các mạch tích hợp vi sóng nguyên khối, gia tốc kế, con quay hồi chuyển, công nghệ hải quân và hàng hải, bí mật thương mại bọt tổng hợp, thông tin liên lạc vũ trụ, thiết bị gây nhiễu liên lạc quân sự, động lực học. bộ nhớ truy cập ngẫu nhiên, công nghệ hàng không và tác chiến chống ngầm. Các vụ việc từ năm 2021 bao gồm:

• Vào tháng 7 năm 2021, một công dân Trung Quốc bị kết án 42 tháng tù Liên bang vì âm mưu xuất khẩu gian lận xuồng và động cơ xuồng sang Trung Quốc. Quân đội Mỹ sử dụng các xuồng và động cơ đa nhiên liệu này vì chúng có thể hoạt động sau khi được phóng từ tàu ngầm đang lặn hoặc sau khi được máy bay thả xuống đại dương. Không có động cơ tương đương được sản xuất tại Trung Quốc.

• Vào tháng 4 năm 2021, một công dân Trung Quốc cư trú tại Mỹ đã phạm tội âm mưu xuất khẩu các thiết bị có ứng dụng quân sự cho chính phủ và quân đội Trung Quốc. Công dân Trung Quốc này đã thực hiện chỉ thị của PLA để có được công nghệ lưỡng dụng dùng cho vũ khí chống vệ tinh và các khả năng quân sự tiên tiến khác. Điều này bao gồm các hệ thống sonar quét được vận hành từ xa, đầu thu sóng dưới nước, thuyền robot, phương tiện dưới nước không người lái và phương tiện mặt nước không người lái.

Hoạt động gián điệp dựa vào mạng của PRC

Trung Quốc thể hiện mối đe dọa tấn công và gián điệp phức tạp, dai dẳng bằng cách khai thác mạng đối với các hệ thống cơ sở hạ tầng quan trọng và quân sự thông qua nỗ lực phát triển, thu thập hoặc giành quyền truy cập vào thông tin và các công nghệ tiên tiến.

Các hoạt động không gian mạng của Trung Quốc bị phát hiện đã nhắm mục tiêu vào các công ty viễn thông, nhà cung cấp dịch vụ được quản lý (MSP) và nhà phát triển phần mềm. Các mục tiêu chính của Mỹ bao gồm các công ty công nghệ quân sự và thương mại độc quyền cũng như các tổ chức nghiên cứu liên quan đến quốc phòng, năng lượng và các lĩnh vực khác.

Trung Quốc tìm cách tạo ra những tác động mang tính đột phá và mang tính hủy diệt—từ các cuộc tấn công từ chối dịch vụ đến sự gián đoạn vật lý của cơ sở hạ tầng quan trọng—để định hình quá trình ra quyết định và làm gián đoạn các hoạt động quân sự ở giai đoạn đầu và trong suốt cuộc xung đột. Trung Quốc tin rằng những khả năng này thậm chí còn hiệu quả hơn khi chống lại những đối thủ có sức mạnh quân sự vượt trội phụ thuộc vào công nghệ thông tin.

PLA và các chương trình tuyển dụng nhân tài của Trung Quốc

ĐCSTQ vận hành hơn 200 chương trình tuyển dụng nhân tài được giám sát bởi các cơ quan trung ương giám sát việc phát triển nhân tài, bao gồm Nhóm Điều phối Trung ương về Công tác Nhân tài và Nhóm Công tác Tuyển dụng Nhân tài cấp cao ở nước ngoài. Mặc dù chính phủ PRC quản lý các chương trình tuyển dụng nhân tài của mình, PLA vẫn sử dụng mạng lưới các chương trình tuyển dụng của Trung Quốc, chẳng hạn như Kế hoạch 1.000 Nhân tài, để tuyển dụng nhân tài ở nước ngoài. PLA cũng đã sử dụng trường đại học khoa học và công nghệ hàng đầu của mình, Đại học Công nghệ Quốc phòng (NUDT), để các giáo sư khách mời nước ngoài tới giảng bài tại NUDT. Ngoài ra, Học viện Vật lý Kỹ thuật Trung Quốc, nơi điều hành chương trình vũ khí hạt nhân của PLA, đóng vai trò tích cực trong việc tuyển dụng các chuyên gia nước ngoài.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Chính sách ngoại giao mới của Bắc Kinh trong bối cảnh cạnh tranh Mỹ-Trung

Chuyến thăm của Ngoại trưởng Mỹ Antony Blinken tới Trung Quốc hồi tháng 6/2023 đã mở lại thành công các kênh liên lạc cấp cao quan trọng giữa Washington và Bắc Kinh, xây dựng nền tảng vững chắc hơn cho mối quan hệ song phương và có thể đặt nền móng cho việc Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình (Xi Jinping) tham dự Hội nghị thượng đỉnh các nhà lãnh đạo APEC tại Mỹ vào tháng 11/2023. Chuyến thăm tiếp theo của Bộ trưởng Tài chính Mỹ Janet Yellen tới Trung Quốc vào tháng 7/2023 đã củng cố việc thiết lập lại các kênh liên lạc cấp cao.

1702636330379.png


Việc khôi phục các kênh ngoại giao song phương sẽ không tác động nhiều đến cuộc cạnh tranh lâu dài giữa Mỹ và Trung Quốc, vốn ngày càng trở thành hiện tượng toàn cầu về ý thức hệ. Cuộc cạnh tranh hiện đã mở rộng ra ngoài phạm vi quan hệ song phương, với việc hai bên đều thúc đẩy giá trị của các nguyên tắc quản trị toàn cầu, kinh tế và an ninh riêng đối với cộng đồng quốc tế.

Trong giai đoạn 2021-2023, Trung Quốc đã công bố 3 sáng kiến mới bao gồm “Sáng kiến an ninh toàn cầu (GSI)”, “Sáng kiến phát triển toàn cầu (GDI)” và “Sáng kiến văn minh toàn cầu (GCI)”. Những sáng kiến này được xây dựng dựa trên các nguyên tắc chính sách đối ngoại lâu đời đã được Trung Quốc tuyên bố như tôn trọng chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ, không xâm lược, không can thiệp, cùng có lợi và cùng tồn tại hòa bình. Những sáng kiến này cũng kết hợp các nguyên tắc mới phù hợp với khái niệm trong nước “Hiện đại hóa kiểu Trung Quốc” và khái niệm quốc tế “Cộng đồng chung vận mệnh” của Trung Quốc.

Mặc dù đưa ra các đề xuất thực tế để giải quyết các vấn đề toàn cầu, nhưng 3 sáng kiến toàn cầu cũng tìm cách củng cố hình ảnh của Tập Cận Bình ở trong nước với tư cách chính khách, nhà tư tưởng và chiến lược gia vĩ đại đối với người dân trong nước thông qua việc duy trì ở cấp độ khái niệm và nguyên tắc cấp cao.

Bắc Kinh hiện đã tích cực hơn trong việc áp dụng các khái niệm của mình vào các vấn đề thực tế mang tính toàn cầu, bao gồm chiến tranh Nga-Ukraine, tiến trình bình thường hóa quan hệ ngoại giao Iran-Saudi Arabia, Afghanistan và xung đột Israel-Palestine. Trung Quốc đã đẩy nhanh các nỗ lực ngoại giao kể từ khi nổi lên sau các đợt phong tỏa vì COVID-19 đầu năm 2023

Trong khi đó, Mỹ đã đưa ra các khái niệm “trật tự quốc tế tự do dựa trên quy tắc” và “Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương tự do và rộng mở” dựa trên nguyên tắc tự quyết, dân chủ, pháp quyền, nhân quyền, chủ quyền, giải quyết hòa bình các tranh chấp, tự do thương mại và tự do hàng hải.

Mặc dù tầm nhìn của Trung Quốc và Mỹ về an ninh, phát triển và quản trị toàn cầu có sự tương đồng ở một số khía cạnh, nhất là ở giọng điệu, nhưng trên thực tế vẫn có sự khác biệt đáng kể.

....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Bối cảnh

Quan hệ Mỹ-Trung dường như được thiết lập dựa trên quỹ đạo hướng tới cạnh tranh và đối đầu lâu dài. Bất chấp các cuộc đối thoại cấp nội các gần đây giữa Washington và Bắc Kinh, việc giao tiếp khó có thể đảo ngược xu hướng đa dạng hóa kinh tế. Trong chuyến công du của Yellen tới Trung Quốc, cả Mỹ và Trung Quốc đều bảo vệ các biện pháp kiểm soát xuất khẩu gần đây vì an ninh quốc gia.

1702636453938.png


Sau chuyến thăm nói trên của Yellen, Bộ Thương mại Trung Quốc tuyên bố: “Việc Trung Quốc và Mỹ có thể hòa hợp với nhau ảnh hưởng đến vận mệnh tương lai của nhân loại”. Nói một cách đơn giản, quan hệ Mỹ-Trung ngày càng được đóng khung trong khái niệm rộng lớn “Tương lai chung cho nhân loại” của Tập Cận Bình.

Tương tự, khi đề cập đến việc Mỹ yêu cầu Trung Quốc hợp tác giải quyết các thách thức toàn cầu, chẳng hạn như xóa nợ và ứng phó với biến đổi khí hậu, Bộ Thương mại tuyên bố rằng Trung Quốc sẽ thực hiện trách nhiệm của mình theo GSI, GDI và GCI. Do đó, cả Mỹ và Trung Quốc đều đang bắt đầu xem xét mối quan hệ song phương trong khuôn khổ chính sách đối ngoại toàn cầu của họ.

Việc công bố GSI, GDI và GCI minh họa cho sự tái xuất của Trung Quốc như một bên tham gia mạnh mẽ trên trường quốc tế. Mặc dù chưa đưa ra đầy đủ bằng chứng ủng hộ 3 sáng kiến nói trên ngoài các khẩu hiệu chính trị, nhưng Trung Quốc đã đưa ra tín hiệu thể hiện ý định đóng vai trò tích cực hơn trong việc giải quyết các thách thức toàn cầu.

Ba sáng kiến mới của Trung Quốc được đưa ra vào thời điểm bối cảnh quốc tế có những thay đổi quan trọng. Châu Âu đang phải đối mặt với cuộc chiến tranh trên bộ lớn nhất kể từ Chiến tranh thế giới thứ hai. Đổi mới công nghệ đang làm thay đổi bản chất của nền kinh tế, chính trị và xung đột quân sự toàn cầu. Vấn đề khí hậu toàn cầu vẫn đang căng thẳng. Tiến trình toàn cầu hóa kinh tế chịu sức ép trước việc nhà nước quay trở lại kiểm soát thị trường. Cạnh tranh Mỹ-Trung ngày càng gay gắt. Giữa những biến động này, các nhà lãnh đạo Trung Quốc nhận định cán cân quyền lực đang thay đổi theo hướng có lợi cho họ.

Việc Trung Quốc đưa ra các khái niệm mới về an ninh, phát triển và quản trị toàn cầu không chỉ là phản ứng trước những thay đổi trong hệ thống quốc tế, mà còn là phản ứng trước thách thức mang tên “trật tự quốc tế tự do dựa trên quy tắc” của Mỹ.

1702636602260.png

Lực lượng giữ gìn hòa bình của TQ

Trong khi Chính quyền Trump rút Mỹ khỏi vai trò truyền thống là thúc đẩy trật tự dựa trên quy tắc, vốn giúp Bắc Kinh có thêm nhiều không gian để đảm nhiệm vai trò lãnh đạo quốc tế, thì Chính quyền Biden lại đặt quản trị toàn cầu và ngoại giao đa phương vào vị trí trung tâm của Chiến lược an ninh quốc gia Mỹ. Đặc biệt, khuôn khổ dân chủ của Washington so với khuôn khổ chuyên quyền đã gây thêm sức ép buộc Bắc Kinh phải tìm cách bảo vệ lợi ích và giá trị của mình thông qua các khuôn khổ quốc tế riêng.

Các sáng kiến của Trung Quốc được thiết kế không chỉ để bảo vệ hệ thống chính trị của Trung Quốc trước khuôn khổ quy tắc quốc tế của Mỹ, mà còn để đưa ra cách tiếp cận mang tính tấn công và chủ động hơn nhằm định hình các chuẩn mực và câu chuyện toàn cầu xung quanh các vấn đề về an ninh, phát triển và quản trị. Bằng cách bôi nhọ cấu trúc liên minh, mô hình phát triển và khuôn khổ dân chủ của Washington, Trung Quốc đang tích cực nỗ lực khẳng định mình là lựa chọn thay thế Mỹ về ngoại giao và chính trị.

.....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Sáng kiến an ninh toàn cầu

Tháng 4/2022, Tập Cận Bình đã đề xuất GSI tại Hội nghị thường niên Diễn đàn châu Á Bác Ngao. Nhà lãnh đạo Trung Quốc công bố sáng kiến ở thời điểm trên có lẽ nhằm mục đích giảm thiểu phần nào thiệt hại về danh tiếng mà Bắc Kinh phải chịu vì đã không lên án cuộc xâm lược của Nga vào Ukraine vào tháng 2 tháng cùng năm. Sau đó, GSI được mở rộng với việc Trung Quốc công bố tài liệu về sáng kiến này vào tháng 2/2023.

GSI bao gồm các nguyên tắc lâu dài của Trung Quốc về chung sống hòa bình cũng như các khái niệm mới được thông qua như “an ninh không thể chia cắt”, vốn bắt nguồn từ Hiệp định Helsinki năm 1975. Khái niệm này ngụ ý rằng an ninh của một quốc gia không thể tách rời an ninh của các quốc gia khác trong khu vực và tất cả các quốc gia đều có lợi ích an ninh “chính đáng”. Khái niệm này là một phần quan trọng trong nỗ lực của Trung Quốc nhằm giành được sự công nhận của cộng đồng quốc tế đối với các yêu sách về lãnh thổ chưa được giải quyết của chính họ.

1702636694210.png


GSI được tuyên bố là nhằm mục đích thúc đẩy an ninh chung, toàn diện, hợp tác và bền vững, coi chủ quyền là chuẩn mực cơ bản trong quan hệ quốc tế, hệ thống hóa vai trò trung tâm của Liên hợp quốc, giải quyết tranh chấp một cách hòa bình và duy trì sự ổn định chung trong cả lĩnh vực truyền thống lẫn lĩnh vực phi truyền thống.

GSI nỗ lực giải quyết tình thế tiến thoái lưỡng nan về an ninh – thách thức tồn tại từ lâu trong nền chính trị quốc tế – với giả định rằng an ninh của một quốc gia có liên quan đến an ninh của các quốc gia khác. Tuy nhiên, khái niệm “an ninh không thể chia cắt” không đưa ra được một giải pháp hiệu quả để giải quyết các tranh chấp quốc tế, nhất là khi việc không thể phân định rõ ràng lợi ích liên quan đến chủ quyền của hai nước thường là mấu chốt của vấn đề.

Cuộc chiến ở Ukraine là trường hợp điển hình cho thất bại của khái niệm mà Trung Quốc đưa ra nhằm giải quyết hiệu quả các tranh chấp quốc tế. Trong khi Nga tuyên bố rằng tình trạng quốc gia của Ukraine là bất hợp pháp, thì Ukraine lại tuyên bố rằng họ có chủ quyền đối với vùng lãnh thổ kéo dài đến đường biên giới được xác định vào năm 1991. Lập trường của Trung Quốc rằng cả Ukraine và Nga đều có lợi ích an ninh hợp pháp không giúp giải quyết tranh chấp cơ bản xuất phát từ việc Nga xâm phạm chủ quyền của Ukraine bằng vũ lực. Nói cách khác, GSI không giải quyết được thực tế căn bản là các tuyên bố chủ quyền quốc tế thường mâu thuẫn nhau.

Mỹ thường tìm cách giải quyết các tranh chấp chủ quyền theo cách “công bằng”, kể cả thông qua quá trình phân xử quốc tế hoặc thậm chí là chiến tranh, trong khi Trung Quốc muốn giảm leo thang xung đột ngay cả khi điều đó có nghĩa là nước yếu hơn nhận kết quả bất công.

1702636756154.png

Ngoại trưởng Saudi Arabia, TQ và Iran

Vai trò của Trung Quốc trong tiến trình bình thường hóa quan hệ ngoại giao giữa Saudi Arabia và Iran được xem là ví dụ cụ thể của GSI. Quan chức Trung Quốc lập luận rằng mối quan hệ tích cực với cả Riyadh và Tehran cho phép Bắc Kinh đóng vai trò kiến tạo trong việc hóa giải căng thẳng giữa hai nước, trong khi vai trò truyền thống là bên đảm bảo an ninh cho Saudi Arabia và đối thủ của Iran chắc chắn sẽ không thể giúp Mỹ hành động như một trọng tài khách quan.

Do đó, GSI tìm cách hạ thấp uy tín của hệ thống liên minh quân sự của Washington, vốn được cho là làm trầm trọng thêm các tranh chấp khu vực và trái ngược với cơ chế ngoại giao đối tác linh hoạt hơn của Trung Quốc. Washington sẽ lập luận rằng các liên minh của họ dựa trên khái niệm “phòng thủ tập thể” và hành động như những bên duy trì ổn định trong một hệ thống quốc tế vô chính phủ. Thay vì giả vờ trung lập, Mỹ không che giấu sự thật rằng họ ủng hộ các đồng minh và đối tác của mình trong các tranh chấp quốc tế.

Sáng kiến phát triển toàn cầu

Tập Cận Bình đã đề xuất GDI tại Kỳ họp thứ 76 của Đại hội đồng Liên hợp quốc hồi tháng 9/2022. Giống như GSI, GDI đề cao nhiều nguyên tắc chính sách đối ngoại lâu đời của Trung Quốc. Trước khi ra mắt GDI, Trung Quốc từ lâu đã đóng vai trò tích cực trong quá trình phát triển toàn cầu, nhất là sau khi công bố Sáng kiến “Vành đai và Con đường” (BRI) vào năm 2013.

1702636845222.png


GDI tìm cách thúc đẩy Chương trình nghị sự 2030 về phát triển bền vững của Liên hợp quốc, đồng thời giới thiệu các khái niệm độc đáo và thể hiện hiểu biết sâu sắc của Trung Quốc từ kinh nghiệm phát triển nhanh chóng của nước này. Do đó, GDI ưu tiên mục tiêu phát triển toàn diện, mang tính đổi mới, có chú ý đến sinh thái và lấy con người làm trung tâm.

Trái ngược với “đồng thuận Washington”, vốn thường thúc đẩy tự do hóa thương mại và tài chính cũng như chủ nghĩa tư bản thị trường tự do để phát triển kinh tế, Trung Quốc nhấn mạnh vai trò trung tâm của sự can thiệp của nhà nước vào tăng trưởng kinh tế. Khác với các sáng kiến trước đây, trong GDI, Trung Quốc đóng vai trò tích cực hơn trong việc nhấn mạnh phong cách hiện đại hóa kiểu Trung Quốc như một mô hình hấp dẫn đối với các nước đang phát triển.

GDI được công bố trong giai đoạn phục hồi toàn cầu sau đại dịch COVID-19, khi nhiều quốc gia phải đối mặt với lạm phát cao, tăng trưởng chậm và chi phí tài chính bên nợ tăng. GDI là sáng kiến rộng hơn và mang tính lý thuyết hơn so với BRI, vì GDI tập trung vào việc thúc đẩy các khái niệm về phát triển kiểu Trung Quốc hơn là thúc đẩy kết nối kinh tế giữa Trung Quốc với phần còn lại của thế giới.

1702636898849.png


GDI cũng được công bố đúng vào thời điểm cuộc cạnh tranh giữa Mỹ và Trung Quốc nhằm tranh giành ảnh hưởng ở các nước đang phát triển đang gia tăng, với bằng chứng là việc G7 triển khai Quan hệ đối tác về cơ sở hạ tầng và đầu tư toàn cầu nhằm huy động 600 tỷ USD vốn đầu tư công và tư từ nay đến năm 2027. Đó cũng là thời điểm Trung Quốc đang có tranh chấp với các tổ chức tài chính quốc tế như Quỹ tiền tệ quốc tế và Ngân hàng thế giới về tái cấu trúc và giảm nợ cho các thị trường mới nổi.

Trung Quốc đang tìm cách thể hiện mình là nhà lãnh đạo trong thế giới đang phát triển, đồng thời coi Mỹ là nước thúc đẩy các khái niệm kinh tế phản ánh lợi ích kinh tế của chính họ nhằm cản trở sự tăng trưởng của các nước đang phát triển. Trong chính sách kinh tế quốc tế của mình, Trung Quốc cố gắng mô tả Mỹ là nước thúc đẩy chủ nghĩa bảo hộ và chống toàn cầu hóa.


....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
QUÂN ĐOÀN ĐƯỜNG KHÔNG CỦA QUÂN ĐỘI TRUNG QUỐC TRONG KỊCH BẢN ĐÀI LOAN
Lực lượng triển khai bằng đường không của Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) là một thành phần quan trọng của chiến dịch đổ bộ lên đảo liên hợp (JILC) nhằm vào Đài Loan, tuy nhiên các học giả phương Tây lại ít chú ý đến lực lượng này. Một chiến dịch đổ bộ lồng ghép rất quan trọng đối với JILC lớn hơn, vì lực lượng đổ bộ đường không dự kiến sẽ đổ bộ cùng với lực lượng đổ bộ đường biển và cải thiện cơ hội thành công chung trong giai đoạn đổ bộ. Tài liệu này cung cấp sự hiểu biết chi tiết về Quân đoàn Đường không của Lực lượng Không quân PLA (PLAAF) và các lực lượng liên quan cần thiết để thực hiện một chiến dịch đường không nhằm vào Đài Loan.

1702720640308.png


Quân đoàn Đường không của PLAAF đã phát triển thành một lực lượng binh chủng hợp thành hiện đại và có năng lực, đồng thời PLA đã dần cải thiện khả năng vận chuyển và các lực lượng này tới các bãi đáp ở Đài Loan. Tuy nhiên, bốn hạn chế lớn có thể làm phức tạp khả năng của PLA trong việc thực hiện chiến dịch đường không như một phần của JILC: năng lực vận tải không đủ để hỗ trợ các chiến dịch đường không, không đủ năng lực cho các cảng tiếp nhận trên không, thiếu huấn luyện binh chủng hợp thành và liên hợp (đặc biệt là trong việc triển khai đội hình hộ tống và hỏa lực liên hợp), và các lựa chọn hạn chế cho các chiến dịch tấn công và phòng thủ trên bộ.

1. Cơ cấu, tổ chức và huấn luyện

Để hiểu được khả năng diễn ra của một chiến dịch đường không và những hạn chế về năng lực có thể cản trở các hoạt động đó, trước tiên người ta phải hiểu các đặc điểm cơ bản của Quân đoàn Đường không của PLAAF. Phần này thảo luận về cơ cấu, tổ chức và huấn luyện của quân đoàn và các lực lượng đường không và đột kích đường không khác của PLA.

1702720716733.png


Cơ cấu tổ chức cơ bản

Quân đoàn Đường không của PLAAF cấu thành phần lớn lực lượng mặt đất có thể vận chuyển bằng đường không của PLA và là lực lượng có nhiều khả năng được sử dụng nhất trong một chiến dịch đường không. Sách Trắng Quốc phòng năm 2019 của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (PRC) gợi ý rằng Quân đoàn Đường không PLAAF trực thuộc về mặt hành chính và hoạt động của Bộ Tư lệnh Không quân PLA. Một lượng tài liệu hạn chế về chỉ huy và kiểm soát của PLA cho thấy rằng, trong thời chiến, một nhóm chỉ huy tác chiến trên bộ [lu shang zuozhan jituan zhihui bu, 陆上作战集团指挥部] có thể có mối quan hệ kiểm soát hoạt động [jizhong zhikong guanxi, 集中指控关系] ] với các đơn vị đường không. Tuy nhiên, bên cạnh các phương tiện truyền thông dành riêng cho PLAAF, Bộ Tư lệnh Chiến khu Trung tâm dường như là cơ quan chính đưa ra các báo cáo thời bình về hoạt động huấn luyện của Quân đoàn Đường không PLAAF. Dòng báo cáo này có ý nghĩa về mặt địa lý, vì tất cả các đơn vị của Quân đoàn Đường không PLAAF đều đóng trong khu vực trách nhiệm của Bộ Tư lệnh Chiến khu Trung tâm. Tuy nhiên, sự sắp xếp này có thể đặt ra những thách thức trong kịch bản ở Đài Loan, nơi Bộ Tư lệnh Chiến khu miền Đông có thể là bộ tư lệnh chính.

1702720789316.png


Trước năm 2017, Quân đoàn Đường không PLAAF được gọi là Quân đoàn Đường không số 15. Quân đoàn Đường không số 15 giám sát các sư đoàn đường không số 43, 44 và 45, các sư đoàn này lần lượt giám sát các trung đoàn và tiểu đoàn trực thuộc, vì mục đích hành chính, thường được tổ chức xung quanh kiểu đơn vị bộ binh. Mặc dù sự sắp xếp này có hiệu quả từ góc độ quản lý nhưng nó không lý tưởng từ góc độ tác chiến. Cơ cấu sư đoàn-trung đoàn này có nghĩa là chỉ một đội hình có quy mô sư đoàn đầy đủ mới có thể thực hiện các chiến dịch binh chủng hợp thành. Sự sắp xếp này thiếu tính linh hoạt trong hoạt động và còn bị cản trở do PLA không có khả năng triển khai một sư đoàn đầy đủ bằng cách sử dụng phi đội máy bay vận tải cánh cố định thông thường của mình.

1702720872010.png


Trong cuộc cải cách “từ cổ trở xuống” năm 2017, PLA đã sắp xếp lại cơ cấu lực lượng đường không của mình bằng cách đổi tên Quân đoàn Đường không 15 thành Quân đoàn Đường không PLAAF và chia các sư đoàn đường không thành các lữ đoàn linh hoạt hơn và dễ triển khai hơn. Bộ tư lệnh cấp quân đoàn này hiện giám sát sáu lữ đoàn binh chủng hợp thành đã được xác định, một lữ đoàn hoạt động đặc biệt, một lữ đoàn hỗ trợ hoạt động, một lữ đoàn vận tải đường không, một cơ sở huấn luyện và một lữ đoàn huấn luyện mới. Tuy nhiên, sơ đồ tổ chức và trang bị của sáu lữ đoàn binh chủng hợp thành này rất khác nhau, từ đó xác định các loại hoạt động mà mỗi đơn vị có thể tiến hành.


......
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Nhìn chung, một lữ đoàn binh chủng hợp thành của Quân đoàn Đường không PLAAF bao gồm bốn tiểu đoàn binh chủng hợp thành. PLAAF có thể chỉ định một tiểu đoàn binh chủng hợp thành trên không là tiểu đoàn cơ giới, tiểu đoàn cơ giới hoặc tiểu đoàn tấn công tùy thuộc vào sơ đồ tổ chức và trang bị của tiểu đoàn. Mỗi lữ đoàn binh chủng hợp thành còn có một tiểu đoàn pháo binh, tiểu đoàn trinh sát và dò đường, tiểu đoàn hỗ trợ tác chiến, tiểu đoàn bảo đảm và có thể cả một tiểu đoàn vận tải.
Một số, nếu không phải tất cả, các lữ đoàn của Quân đoàn Đường không PLAAF cũng duy trì lực lượng dự bị để bổ sung cho lực lượng tại ngũ trong thời chiến. Cả lữ đoàn binh chủng hợp thành số 128 và số 131 đều có ít nhất 100 quân nhân dự bị. Giả sử rằng tất cả các đơn vị đều có các thành phần dự bị như vậy và các đợt quân nhân dự bị được quan sát đang tiến hành huấn luyện chỉ chiếm một phần nhỏ trong tổng số, thì mỗi lữ đoàn có thể có sẵn quân nhân dự bị bổ sung từ một đại đội đến một tiểu đoàn.

1702721100721.png


Tiểu đoàn binh chủng hợp thành là đơn vị cơ động cơ bản của Quân đoàn Đường không PLAAF, cũng giống như các bộ phận khác của PLA, bao gồm cả các đơn vị đổ bộ của lực lượng trên bộ. Mặc dù quy mô của một tiểu đoàn binh chủng hợp thành khác nhau giữa các lữ đoàn, hầu hết các tiểu đoàn bao gồm khoảng 500 binh sĩ và sĩ quan. Mỗi tiểu đoàn binh chủng hợp thành thường có ba đại đội bộ binh, có thể được chỉ định là cơ giới hóa, cơ động hóa hoặc đột kích (dựa trên loại tiểu đoàn); một đại đội vũ khí; và có thể là một đại đội chỉ huy.

Tiểu đoàn pháo binh cung cấp hầu hết sự hỗ trợ hỏa lực gián tiếp của lữ đoàn binh chủng hợp thành. Đối với các đơn vị không được cơ giới hóa, các tiểu đoàn này cũng có thể cung cấp các phương án hỏa lực trực tiếp nếu pháo binh và pháo phòng không được sử dụng trong vai trò hỏa lực trực tiếp. Mặc dù thông tin hiện có không đủ để cung cấp bảng phân tích đầy đủ về tổ chức và trang thiết bị, nhưng mỗi tiểu đoàn có thể vận hành các yếu tố sau (xem hình 4):

■ Ít nhất một đại đội pháo được trang bị khoảng 5 khẩu pháo PL-96 122 mm (mm).

■ Một bộ phận súng cối được trang bị số lượng súng cối 82mm không xác định.

■ Ít nhất một bộ phận phóng rốckét đa nòng được trang bị khoảng sáu bệ phóng rốckét đa năng Type 63 107mm.

■ Một đại đội tên lửa phòng không được trang bị hệ thống phòng không vác vai;

■ Bộ phận pháo phòng không;

■ Bộ phận tên lửa dẫn đường chống tăng.

Tiểu đoàn trinh sát và tìm đường của một lữ đoàn binh chủng hợp thành cung cấp một đơn vị cấp cao tiên tiến đánh dấu các bãi đáp, cung cấp cho phi công vận tải các thiết bị hỗ trợ dẫn đường, hỗ trợ đảm bảo bãi đáp và cung cấp các hệ thống giám sát hữu cơ (bao gồm cả máy bay không người lái nhỏ) cho lữ đoàn. Tiểu đoàn này bao gồm ít nhất một đại đội dò đường, đại đội trinh sát vũ trang và đại đội trinh sát trang bị. Mặc dù đơn vị này được trang bị nhẹ và cung cấp hỏa lực hạn chế, việc phổ biến rộng rãi các thiết bị nhìn đêm có nghĩa là các đơn vị này nằm trong số những đơn vị được trang bị tốt nhất để tiến hành các hoạt động ban đêm.

View attachment 1702721277923.png

Các tiểu đoàn hỗ trợ tác chiến, hỗ trợ dịch vụ và vận tải cung cấp các dịch vụ hỗ trợ bổ sung cho lữ đoàn binh chủng hợp thành. Các chức năng chính bao gồm thông tin liên lạc; tình báo, giám sát và trinh sát; hậu cần; kỹ thuật; và vận chuyển. Các tiểu đoàn này bao gồm một đại đội thông tin liên lạc, một đại đội dịch vụ dù và một đại đội dịch vụ hậu cần.

2. Đơn vị phối thuộc

Mặc dù có cơ cấu tổ chức tương tự nhau, các lữ đoàn binh chủng hợp thành đường không rất khác nhau về vũ khí và trang bị. Một nửa số lữ đoàn có thể là các đơn vị cơ giới hạng nhẹ, dễ vận chuyển nhất bằng máy bay cánh cố định nhưng lại thiếu các phương tiện hạng nặng thường cần thiết cho các hoạt động cơ động trên mặt đất bên ngoài môi trường đô thị. Hai lữ đoàn là lữ đoàn cơ giới được trang bị xe chiến đấu bọc thép hạng nhẹ, cho phép các đơn vị này tham gia các hoạt động cơ động. Lữ đoàn cuối cùng là lữ đoàn tấn công đường không có trang bị máy bay trực thăng riêng để cung cấp khả năng vận tải bằng trực thăng và hỗ trợ hỏa lực trực tiếp. Các phần tiếp theo sẽ thảo luận chi tiết hơn về sáu lữ đoàn binh chủng hợp thành.

View attachment 1702721466340.png

Lữ đoàn binh chủng hợp thành cơ giới hạng nhẹ. Các lữ đoàn binh chủng hợp thành số 127, 128 và 131 là các đơn vị cơ giới hạng nhẹ của Quân đoàn Đường không PLAAF. Dựa trên báo chí và video của Trung Quốc, các đơn vị này dường như được trang bị kết hợp giữa xe Mengshi 4x4 và xe địa hình Bobcat 8x8. Với quy mô đồn trú của họ, khó có khả năng các lữ đoàn này được trang bị đầy đủ xe. Thay vào đó, họ vận hành hỗn hợp các tiểu đoàn bộ binh cơ giới và hạng nhẹ. Những lữ đoàn này có thể là những lữ đoàn nhanh nhất và dễ triển khai nhất trong Quân đoàn Đường không của PLAAF.

1702721579810.png

Xe địa hình Bobcat 8x8

Do thiếu thiết bị hạng nặng nên họ có thể dễ dàng được đưa lên và triển khai bằng nhiều loại máy bay cũng như từ nhiều sân bay. Do đó, các lữ đoàn này cung cấp cho PLAAF một lực lượng linh hoạt để sử dụng chống lại các mục tiêu có mối đe dọa cấp thấp hơn, bao gồm tấn công các công sự, chiếm giữ các mục tiêu ở địa hình hạn chế và bảo vệ các khu vực chống lại các lực lượng hạng nhẹ và cơ giới hóa. Tuy nhiên, việc thiếu thiết bị hạng nặng và phương tiện di chuyển khiến cho những đơn vị này không thích hợp cho các hoạt động tấn công trên địa hình rộng mở

...........
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Lữ đoàn tấn công đường không.

Lữ đoàn binh chủng hợp thành số 130 là đơn vị tấn công đường không chuyên dụng duy nhất được biết đến của PLAAF. Đơn vị có thể thực hiện cả các chiến dịch đường không (quân được đưa đến chiến trường bằng dù) và đột kích đường không (quân được đưa trực tiếp đến chiến trường bằng máy bay trực thăng).

1702721701102.png

Trực thăng đa năng Z-9WZ

Đặc điểm nổi bật của Lữ đoàn 130 là trung đoàn trực thăng trực thuộc, vận hành ba đội máy bay. Dựa trên số đuôi máy bay trực thăng được xác định, một đội bay vận hành khoảng 12 máy bay trực thăng đa năng Z-9WZ, một đội khác vận hành khoảng 12 máy bay trực thăng vận tải Z-8KA và đội thứ ba vận hành ít nhất 17 máy bay trực thăng tấn công Z-10. Trung đoàn này cung cấp cho lữ đoàn nhiều phương án vận chuyển, trinh sát và chi viện hỏa lực. Tuy nhiên, khả năng này bị giới hạn ở thời gian máy bay trực thăng có mặt tại nơi triển khai. Nếu không có bộ phận máy bay trực thăng, lữ đoàn 130 về cơ bản sẽ trở thành một lữ đoàn binh chủng hợp thành hạng nhẹ yếu kém.

1702721809236.png

Trực thăng vận tải Z-8KA

So với các lữ đoàn binh chủng hợp thành khác, Lữ đoàn 130 có thể bao gồm thành phần tác chiến trên bộ nhỏ hơn nhiều. Giống như các lữ đoàn khác, thành phần tác chiến trên bộ chính của đơn vị nằm trong bốn tiểu đoàn đột kích. Tiểu đoàn đầu tiên có thể là một tiểu đoàn tấn công đủ quân bao gồm hơn 400 binh sĩ và sĩ quan. Tuy nhiên, các tiểu đoàn đột kích thứ hai, thứ ba và thứ tư của lữ đoàn dường như là “nửa tiểu đoàn” thiếu quân, mỗi tiểu đoàn có khoảng 260 quân nhân. PLAAF có thể có ý định vận chuyển các tiểu đoàn thiếu quân này bằng máy bay trực thăng vận tải của lữ đoàn, trong khi tiểu đoàn đủ quân hơn với 400 người được vận chuyển bằng máy bay cánh cố định.

1702721899458.png

Trực thăng tấn công Z-10

Lữ đoàn này được cơ giới hóa một phần, mỗi trung đội được trang bị ít nhất 14 xe địa hình cỡ nhỏ CS/VP11 4x4. Khoảng hai chiếc mỗi trung đội được trang bị súng máy hạng nặng 12,7mm gắn trên nóc, hai chiếc khác được trang bị vũ khí không xác định (có thể là súng phóng lựu QLZ04 35mm hoặc súng máy đa năng Type 88).

1702721965766.png

Xe địa hình cỡ nhỏ CS/VP11 4x4

Mặc dù những chiếc xe này được thiết kế để chứa 4 binh sĩ - 2 người ngồi phía trước và 2 người ngồi phía sau - nhưng chúng có thể chở ít nhất 7 binh sĩ trên những quãng đường ngắn. Những phương tiện này cung cấp một lượng hạn chế về khả năng cơ động chiến thuật và hỏa lực cho các trung đội đột kích đường không. Bắt đầu từ năm 2020, PLAAF đã cung cấp thiết bị nhìn đêm cho một số đại đội tấn công. Điều này khiến Lữ đoàn 130 trở thành lữ đoàn binh chủng hợp thành duy nhất của Quân đoàn Đường không PLAAF được biết đến với việc biên chế phổ biến các thiết bị nhìn đêm cá nhân.

1702722026660.png


Lữ đoàn cơ giới.

Lữ đoàn binh chủng hợp thành số 133 là một trong hai lữ đoàn cơ giới binh chủng hợp thành trong Quân đoàn Đường không của PLAAF. Vào mùa xuân năm 2020, đơn vị này bắt đầu nhận được một xe bọc thép chiến thuật hạng nhẹ 4x4 do Norinco sản xuất. Một đại đội bộ binh cơ giới tiêu chuẩn của lữ đoàn này có thể bao gồm 10 đến 14 xe tiêu chuẩn được trang bị súng máy hạng nặng 12,7 mm và 5 xe được trang bị pháo 30 mm. Với 3 đại đội như vậy cho mỗi tiểu đoàn, một tiểu đoàn binh chủng hợp thành đầy đủ thuộc Lữ đoàn 133 vận hành ít nhất 56 xe. Tiểu đoàn pháo binh có thể vận hành thêm một số phương tiện làm động cơ chính.

1702722202439.png

Xe bọc thép chiến thuật hạng nhẹ 4x4

Lữ đoàn cơ giới còn lại là lữ đoàn 134. Tính đến năm 2020, có khả năng lữ đoàn Đường không duy nhất của PLAAF vận hành xe chiến đấu bộ binh ZBD-03 thả dù từ trên không và hệ thống súng cối bắn nhanh PCP001 82mm. Dựa trên số lượng phương tiện được quan sát, ảnh chụp cầm tay của các hệ thống này và kho phương tiện có sẵn tại đơn vị đồn trú của Lữ đoàn số 134, mỗi tiểu đoàn có thể vận hành từ 40 đến 50 chiếc ZBD-03 được phân bổ cho 3 đại đội bộ binh cơ giới, cùng với 6 chiếc PCP001 trong một đại đội hỏa lực. Lữ đoàn này cũng có thể vận hành một số hệ thống phóng tên lửa đa nòng gắn trên khung xe Mengshi.

1702722276436.png

Xe chiến đấu bộ binh ZBD-03

Il-76 và Y-20 là những máy bay duy nhất có khả vận chuyển bị xe chiến đấu bộ binh ZBD-03. Mặc dù ZBD-03 có thể vừa với khoang chứa hàng của máy bay Y-9, nhưng nhu cầu triển khai lớp đệm lớn để ngăn phương tiện này bị hư hỏng khi hạ cánh và việc thiếu báo cáo về việc xe ZBD03 được thả dù từ máy bay Y-9 cho thấy PLA hiện không thể để thả xe ZBD-03 từ loại máy bay này. PLAAF đã chứng tỏ khả năng thả dù ba chiếc ZBD-03, mặc dù hầu hết hoạt động huấn luyện thường chỉ bao gồm một hoặc hai chiếc. Do đó, việc cung cấp một tiểu đoàn bộ binh cơ giới hóa hoàn chỉnh sẽ cần từ 13 đến 16 chiếc Y-20 hoặc Il-76 cùng với ít nhất 12 chiếc Y-8 hoặc Y-9.

1702722355199.png

Máy bay IL-76 của TQ thực hành thả dù xe chiến đấu bộ binh ZBD-03

...........
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

3. Huấn luyện đường không

Các lữ đoàn của Quân đoàn Đường không PLAAF đã được huấn luyện để thực hiện tất cả 04 hoạt động tác chiến trên bộ trong chiến dịch đổ bộ đường không quy mô lớn: chiếm giữ các địa điểm đổ bộ, thiết lập căn cứ đổ bộ, tiến hành các cuộc tấn công trên bộ và chuyển sang các hoạt động phòng thủ. Hầu hết các cuộc huấn luyện dường như được tổ chức ở cấp tiểu đoàn, chỉ có một số sự kiện bao gồm thành phần cấp lữ đoàn. Việc huấn luyện đường không thường diễn ra vào ban đêm, mặc dù hầu hết các đơn vị đều thiếu thiết bị nhìn đêm. Các đơn vị cũng được huấn luyện để di chuyển vào nhiều môi trường khác nhau, bao gồm cả những khu vực có thể gặp khó khăn do những vùng nước. Tốc độ gió tối đa có thể chấp nhận được khi luyện tập là 8 mét mỗi giây với sức gió giật 10 mét mỗi giây. Huấn luyện binh sĩ nhảy xuống trong khoảng thời gian khoảng 1 giây cho mỗi người và sử dụng cả đường dốc và cửa hông để ra khỏi máy bay.

1702722573313.png


Một sự kiện huấn luyện điển hình của Quân đoàn Đường không PLAAF bao gồm các đơn vị tìm đường và trinh sát để hướng dẫn máy bay đến các khu vực thả quân, một đội hình tấn công ban đầu bảo vệ khu vực ngay lập tức, cuộc tấn công tiếp theo khi có sẵn hỏa lực và các yếu tố hỗ trợ khác, và chuyển sang các hoạt động phòng thủ. Các mục tiêu quân xanh danh nghĩa - tức là kẻ thù - trong các sự kiện huấn luyện này bao gồm sân bay, vị trí kiên cố và các điểm chiến lược không xác định khác. Mặc dù báo chí PLA thường không xác định quy mô của lực lượng quân xanh, nhưng ít nhất có một lần, một tiểu đoàn binh chủng hợp thành của Lữ đoàn thiết giáp hạng nặng số 12 của Tập đoàn quân số 76 đã đóng vai trò là lực lượng quân xanh chống lại một đơn vị cỡ tiểu đoàn đường không của PLAAF đóng vai trò là lực lượng quân đỏ. Ví dụ này gợi ý rằng các đơn vị đường không của PLAAF được huấn luyện để hoạt động chống lại các đội hình cơ giới hóa và thiết giáp.

1702722649833.png


Các đơn vị của Quân đoàn Đường không PLAAF huấn luyện thường xuyên với các đơn vị vận tải chọn lọc của PLAAF cũng như các đơn vị dân sự địa phương liên quan đến vận tải. Tuy nhiên, không có sự kiện huấn luyện nào được quan sát trong năm 2019 hoặc 2020 liên quan đến huấn luyện chung hợp tác với máy bay chiến đấu cánh cố định của PLAAF hoặc bất kỳ lực lượng nào khác của PLA.

4. Các đơn vị Lục quân và Hải quân PLA

Ngoài Quân đoàn Đường không PLAAF, một số đơn vị khác của PLA cũng được huấn luyện để vận chuyển bằng đường không. Mặc dù hầu hết các đơn vị này có thể sẽ được phân bổ cho các nhiệm vụ tác chiến đặc biệt cho các chiến dịch khác trong kịch bản Đài Loan và do đó sẽ không sẵn sàng hỗ trợ chiến dịch đường không, nhưng họ huấn luyện để tiến hành các hoạt động đột kích đường không hoặc không vận và do đó cung cấp các lựa chọn phi truyền thống để bổ sung cho Quân đoàn đường không của PLAAF.

1702722739000.png


Lục quân PLA duy trì hai lữ đoàn tấn công trên không có thể hỗ trợ một chiến dịch đường không. Cả hai vị trí đóng quân của họ đều nằm ngoài phạm vi hoạt động của Đài Loan, và do đó cả hai đơn vị sẽ phải tái triển khai đến các sân bay đã được chuẩn bị hoặc đặc biệt gần Đài Loan hơn trước khi tiến hành các chiến dịch trên đảo. Tuy nhiên, các đơn vị này có thể được phân bổ để hỗ trợ các nhóm tác chiến đổ bộ lên đảo khác chứ không phải chiến dịch đổ bộ đường không vốn là một phần của nỗ lực xâm lược chính. Một số, nếu không phải tất cả, các lữ đoàn lực lượng tác chiến đặc biệt của Lục quân PLA, các tiểu đoàn trinh sát của lữ đoàn binh chủng hợp thành của Lục quân PLA và các đơn vị của Hải quân đánh bộ PLAN cũng huấn luyện nhảy từ máy bay cánh cố định hoặc máy bay trực thăng. Tuy nhiên, giống như các đơn vị đột kích đường không của Lục quân PLA, các đơn vị này có thể sẽ được giao cho các nhiệm vụ khác thay vì một chiến dịch đường không.

1702722835708.png


Vận tải hàng không

PLA duy trì một đội máy bay vận tải ngày càng lớn để cung cấp các đơn vị đột kích đường không và không vận của PLA. Phần này tóm tắt lực lượng không vận hiện có của PLA có thể hỗ trợ một chiến dịch đường không hướng tới Đài Loan. Mặc dù bất kỳ đơn vị vận tải nào của PLA được trang bị máy bay vận tải đều có thể tham gia chiến dịch đường không, nhưng chỉ một số đơn vị vận tải của PLAAF được huấn luyện thường xuyên để tiến hành các hoạt động như vậy. Vì vậy, phần này không thảo luận về các lữ đoàn vận tải và cứu hộ của lực lượng không quân, các đơn vị huấn luyện hoặc bất kỳ đơn vị đường không nào khác của PLA có thể vận hành máy bay vận tải nhưng không có kinh nghiệm huấn luyện về chiến dịch đường không. Mặc dù PLA cũng có quyền tiếp cận nhiều máy bay dân sự được huy động cho các hoạt động thời chiến, nhưng PLA không thể sử dụng những máy bay này trong chiến dịch không kích ban đầu vì chúng không được thiết kế để hỗ trợ việc thả từ trên không.

1702722928507.png


Các sư đoàn Vận tải số 4 và 13 của PLAAF cũng như lữ đoàn vận tải đường không của Quân đoàn Đường không cung cấp phần lớn khả năng vận tải bằng máy bay cánh cố định của PLA. Báo chí PLA đã công nhận rộng rãi ba đơn vị này vì đã cung cấp lực lượng không vận để hỗ trợ các nỗ lực cứu trợ đại dịch COVID-19 ở Vũ Hán vào đầu năm 2020. Điều này cho thấy các đơn vị này là phương tiện vận tải hàng không được ưa chuộng. Báo cáo về hoạt động huấn luyện của Quân đoàn Đường không PLAAF cũng cho thấy ba đơn vị này là những đơn vị cung cấp vận tải đường không chính.

1702723012716.png


Sư đoàn Vận tải số 4, trực thuộc Bộ Tư lệnh Không quân Chiến khu miền Tây, giám sát ba trung đoàn vận tải. Dựa trên ảnh chụp cầm tay của các khung máy bay đã biết liên quan đến Sư đoàn Vận tải số 4 vì các máy bay Y-20 và Y-8 hoặc Y-9 có thể đang hoạt động tại các khu vực hoạt động của Sư đoàn Vận tải số 4 đã biết, đơn vị này đang vận hành tích cực khoảng 13 chiếc Y-20 và 24 chiếc Y-9. Có một số máy bay Y-8 và Y-7 cũ hơn tại các cơ sở của Sư đoàn Vận tải số 4, nhưng việc thiếu hoạt động từ năm 2019 đến năm 2020 cho thấy đây là những khung máy bay không hoạt động. Mặc dù đơn vị này cách hầu hết các đơn vị của Quân đoàn Đường không của PLAAF gần 1.000 km, nhưng vị trí tương đối gần với khu vực huấn luyện trên không gần Golmud có nghĩa là đơn vị này thường xuyên huấn luyện với Quân đoàn Đường không.

1702723087091.png


Sư đoàn Vận tải 13, trực thuộc Bộ Tư lệnh Không quân Chiến khu Trung tâm, cũng giám sát ba trung đoàn vận tải. Dựa trên ảnh chụp cầm tay của các khung máy bay đã biết liên quan đến Sư đoàn Vận tải số 13 và các lần quan sát thấy các máy bay có thể đang hoạt động tại các khu vực hoạt động của Sư đoàn 13 đã biết, đơn vị này có thể vận hành khoảng 10 chiếc Y-20, 22 chiếc Il-76 và 20 chiếc Y-8 hoặc Y-9.

1702723185831.png



.....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Quân đoàn Đường không cũng vận hành lữ đoàn vận tải đường không hữu cơ của riêng mình. Đơn vị này được trang bị hỗn hợp các máy bay Y-8, Y-12 và An-2. Mặc dù Quân đoàn Đường không thường xuyên sử dụng đơn vị này để tiến hành huấn luyện nhảy dù nhưng họ chỉ vận hành khoảng sáu chiếc Y-8. Trong một chiến dịch đường không, những chiếc Y-12 và An-2 có thể được đưa vào sử dụng, nhưng sức chứa hành khách và hàng hóa hạn chế của những chiếc máy bay này có nghĩa là chúng chỉ có thể vận chuyển các phân đội phá hoại hoặc người tìm đường.

Hơn nữa, tầm hoạt động hạn chế của các máy bay này sẽ buộc chúng phải hoạt động từ các sân bay tương đối gần Đài Loan. Do đó, chỉ những chiếc Y-8 thuộc lữ đoàn này mới được xem xét khi kiểm kê tổng công suất nâng của cánh cố định của PLA trong cuộc thảo luận dưới đây.

1702787730121.png

Y-8

Ngoài trung đoàn trực thăng của Lữ đoàn 130, PLA còn có một số đơn vị máy bay trực thăng có thể được sử dụng trong vai trò đột kích đường không hoặc thả dù trong chiến dịch đường không. Lục quân PLA vận hành tổng cộng 15 lữ đoàn đường không hoặc tấn công đường không, trong khi Hải quân đánh bộ PLAN vận hành thêm một lữ đoàn đường không. Mặc dù các lữ đoàn này có thành phần khác nhau nhưng mỗi lữ đoàn có thể vận chuyển từ hai đến bốn đại đội, tùy thuộc vào số lượng và loại trực thăng vận tải hiện có. Như vậy, phi đội máy bay trực thăng của PLA có thể vận chuyển tương đương khoảng 2 đến 5 lữ đoàn bộ binh hạng nhẹ.

Các cảng hàng không để triển khai quân

Tài liệu Nghệ thuật Chiến dịch năm 2006 nêu rõ rằng việc tập trung và tập hợp lực lượng đường không phải được tiến hành bí mật và người chỉ huy phải chọn những khu vực không lộ thiên ở phía sau, đồng thời thực hiện các hoạt động nghi binh. Vì PLA chú trọng đến việc ngăn chặn và nghi binh để làm xáo trộn giai đoạn đầu của chiến dịch đường không, phần này xác định các APOE khả thi mà PLA có thể sử dụng trong kịch bản xâm lược Đài Loan. Chúng bao gồm các căn cứ của đơn vị vận tải hiện tại và bất kỳ sân bay dân sự hoặc PLA nào khác có khả năng tiếp nhận máy bay vận tải Y-8 hoặc lớn hơn.

Bảng 1. Các sân bay của PLA có thể chứa máy bay vận tải Y-8/Y-9

Tên trên Wikipedia
Y-8/9Max
Y-20Max
Căn cứ Kq Qionglai
82​
63​
Căn cứ Kq BeijingNanjiao
67​
52​
Căn cứ Kq ChangzhouBenniu
38​
29​
Căn cứ Kq Kaifeng
34​
26​
Sân bay Leizhuang
30​
23​
Sân bay Yangluo
30​
23​
Căn cứ Kq NanningWuxu
43​
22​
Sân bay LhasaGonggar
48​
20​
Căn cứ Kq GuipingMengshu
24​
16​
Căn cứ Kq Dangyang
20​
15​
Căn cứ Kq Mahuiling
19​
14​
Căn cứ Kq Tuchengzi
18​
13​
Căn cứ Kq Laiyang
16​
12​
Căn cứ Kq Lalin
37​
11​
Căn cứ Kq YantaiSouthwest
15​
11​
Căn cứ Kq Leiyang
30​
10​
Căn cứ Kq Golmud
26​
9​


Tên trên Wikipedia
Y-8/9Max
Y-20Max
Căn cứ Kq Qihe
19​
9​
Căn cứ Kq Shanhaiguan
17​
8​
Căn cứ Kq Qingyang
22​
7​
Căn cứ Kq DehongMangshi
23​
6​
Căn cứ Kq Shadi
18​
6​
Căn cứ Kq Yinchuan/Xincheng
20​
6​
Căn cứ Kq Lintong
26​
5​
Căn cứ Kq Liancheng/Lianfeng
18​
3​
Căn cứ Kq Taihe
20​
3​
Sân bay Luzhou
16​
2​
Sân bay Anqing
32​
0​
Căn cứ Kq BeijingShahezhen
18​
0​
Sân bay NanjingLuhe
44​
0​
Căn cứ Kq ShanghaiDachang
15​
0​
Sân bay ShaoyangWugang
20​
0​
Căn cứ Kq ShenyangYuHungTun
16​
0​


PLA duy trì 59 sân bay có khả năng tiếp nhận và đưa máy bay vận tải Thiểm Tây Y-8 hoặc Y-9 lên sân đỗ (xem bảng 1). 36 sân bay trong số đó cũng có khả năng tiếp nhận máy bay vận tải Tây An Y-20. Chỉ 33 sân bay có thể chứa 15 máy bay vận tải Y-8 hoặc Y-9 trở lên. Ít nhất 13 trong số 33 sân bay này có một đơn vị khác, và do đó đơn vị đồn trú sẽ phải rời sân bay để sử dụng cho các máy bay vận tải. Căn cứ không quân Qionglai là sân bay duy nhất có hai đường băng cho phép số lượng cất cánh và hạ cánh cao hơn.

1702787882755.png

Căn cứ không quân Qionglai

Do chiến lược hòa hợp quân sự-dân sự của Trung Quốc nhấn mạnh vào việc tăng cường chia sẻ tài nguyên giữa các khu vực quân sự và dân sự, PLA có thể mong đợi được tiếp cận nhiều hơn với các sân bay dân sự trong những năm tới. Có khoảng 89 sân bay dân sự ở Trung Quốc được Tổ chức Hàng không Dân dụng Quốc tế. (ICAO) cấp mã tham chiếu sân bay từ 4D trở lên (đề cập đến các sân bay có đường băng dài nhất và có khả năng tiếp nhận máy bay có sải cánh tương đối dài). Tuy nhiên, các sân bay được xếp hạng 4D thường có không gian sân đỗ rất hạn chế và do đó chỉ có thể chứa ít hơn 5 máy bay vận tải quân sự lớn. Các sân bay được xếp hạng 4E hoặc 4F có nhiều khả năng tiếp nhận hơn năm chiếc Y-8 hoặc Y-9 và do đó là ngưỡng tối thiểu được sử dụng trong phần này. Trung Quốc có khoảng 55 sân bay dân sự có mã tham chiếu sân bay ICAO là 4E hoặc 4F. Mặc dù chương này không cung cấp thông tin chi tiết về không gian sân đỗ cho các sân bay này nhưng 20 trong số 55 sân bay 4E hoặc 4F có 2 đường băng trở lên. 20 sân bay này có thể đáp ứng lưu lượng giao thông hàng không cao hơn so với các sân bay quân sự chủ yếu có đường băng đơn.

1702787934195.png

Căn cứ không quân Qionglai


.....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

PLA chỉ duy trì hai sân bay trực thăng chuyên dụng trong phạm vi 400 km tính từ Đài Loan: Căn cứ Không quân Huệ An và một địa điểm không xác định ở huyện Zhangpu, cả hai đều nằm ở tỉnh Phúc Kiến. Huệ An là nơi đồn trú của lữ đoàn đường không thuộc Tập đoàn quân số 73. PLA bắt đầu xây dựng trên địa điểm Zhangpu không xác định vào năm 2020.

1702959994750.png

Căn cứ trực thăng tại Zhangpu

Các máy bay trực thăng của PLA cũng có thể sử dụng bảy sân bay khác của PLA trong phạm vi 400 km tính từ Đài Loan; tuy nhiên, việc sử dụng các sân bay này cho các máy bay trực thăng bay qua eo biển có nghĩa là tạm thời dừng các hoạt động của các máy bay cánh cố định. Tính đến năm 2020, có thêm bảy sân bay dân sự (với hai sân bay nữa đang được xây dựng) trong phạm vi 400 km tính từ Đài Loan có thể được sử dụng cho các hoạt động xuyên eo biển. Các đơn vị hàng không của Lục quân PLA thỉnh thoảng cũng huấn luyện để hoạt động từ các căn cứ tiền phương đã được chuẩn bị sẵn dọc theo bờ biển. Những địa điểm này bao gồm một khoảng đất trống rộng và một số tấm bê tông nhỏ để cất cánh và hạ cánh. PLA có thể đã chuẩn bị sẵn một số địa điểm như vậy trong phạm vi 400 km tính từ Đài Loan và có thể dễ dàng thiết lập thêm nhiều địa điểm khác sau một vài tuần.

1702960090216.png


Các yếu tố hạn chế

Bất chấp những nỗ lực của PLA nhằm cải cách và hiện đại hóa các lực lượng vận tải đường không và máy bay cánh cố định cũng như cơ sở hạ tầng hỗ trợ cho chúng, một số thách thức tiềm tàng có thể hạn chế quy mô của một chiến dịch đường không hoặc giảm cơ hội thành công của nó. Với quy mô và trang thiết bị hiện tại của Quân đoàn Đường không PLAAF, lực lượng không vận hiện có và cơ sở hạ tầng, phần này xác định bốn hạn chế trong chiến dịch đường không: lực lượng không vận sẵn có, các bến cảng sẵn có, huấn luyện liên hợp và lực lượng mặt đất có thể triển khai. Những yếu tố này chủ yếu dựa trên những hạn chế do tài sản vật chất sẵn có và các chiến thuật, kỹ thuật và quy trình tiêu chuẩn được tuân thủ.

a) Hạn chế vận tải đường không

Thử thách đầu tiên trong bất kỳ chiến dịch đường không nào đều liên quan đến lực lượng không vận sẵn có. Mặc dù PLA có hơn 100 máy bay vận tải hạng trung trong kho nhưng chỉ có một số đơn vị được huấn luyện để hỗ trợ các chiến dịch đường không. Cụ thể, chỉ có 3 đơn vị cấp sư đoàn, với 47 máy bay vận tải hạng nặng và 63 máy bay vận tải hạng trung được huấn luyện để tiến hành các chiến dịch đường không. Giả sử mức độ sẵn sàng là 90%, con số này sẽ tiếp tục giảm xuống còn khoảng 40 chiếc máy bya vận tải hạng nặng và 57 chiếc máy bay vận tải hạng trung.

1702960264424.png

Y-20

Một vấn đề liên quan là khả năng tải của máy bay. Một số nguồn tin phương Tây và Trung Quốc cho rằng một chiếc Y-9 có thể chở tới 100 lính dù, và một chiếc Il-76 hoặc Y-20 có thể chở hơn 125 lính dù. Tuy nhiên, đoạn phim về cuộc huấn luyện của Quân đoàn Đường không PLAAF cho thấy những con số đó thực tế chỉ lần lượt là 65 và 90. Ngoài ra còn có những hạn chế rõ ràng đối với các phương tiện có thể được vận chuyển bằng máy bay cánh cố định: ví dụ, một sĩ quan được biên chế cho bộ phận hỗ trợ của lữ đoàn, có thể đề cập đến những chiếc Y-20 và Il-76, đã tuyên bố rằng “hai loại máy bay vận tải lớn của chúng tôi là những máy bay có thể thả ba phương tiện này [ám chỉ phương tiện chiến thuật 4x4] cùng một lúc”.

Dựa trên những số liệu thấp hơn này, cho thấy ba khả năng vận tải nếu toàn bộ đội máy bay vận tải có sẵn được sử dụng. PLA có thể vận chuyển 1 đơn vị chiến đấu lữ đoàn cơ giới gồm 2.300 quân nhân và 120 xe chiến đấu bọc thép ZBD-03 hoặc 2 đơn vị chiến đấu lữ đoàn hạng nhẹ gồm 5.240 quân nhân chiến đấu và hỏa lực hỗ trợ hạn chế. Những con số này cho thấy PLA sẽ cần tăng gấp đôi quy mô phi đội không vận hiện tại để vận chuyển phần lớn Quân đoàn Đường không PLAAF trong hai chuyến bay. PLA có thể sẽ cần nhiều máy bay hơn nữa để duy trì lực lượng đổ bộ đường không sau 24 đến 48 giờ hoạt động chiến đấu ban đầu. Cho rằng PLA đang tiếp tục sản xuất các máy bay Y-20 và Y-9, và giả sử PLA sẽ có đủ khung máy bay để cung cấp đầy đủ thành phần chiến đấu cấp lữ đoàn, người ta có thể kỳ vọng rằng kho vận tải đường không của PLA sẽ tăng ít nhất 50% để giải quyết thách thức này.

1702960359293.png

Y-9

Máy bay trực thăng vận tải có thể bổ sung cho phi đội máy bay cánh cố định của PLAAF; tuy nhiên, có thể sẽ có những yêu cầu cạnh tranh đối với các đơn vị này. Như vậy, người chỉ huy chiến dịch đường không có thể không thể dựa vào những lực lượng như vậy để đưa quân qua eo biển Đài Loan.

b) Hạn chế về cảng hàng không

Hạn chế thứ hai là sự sẵn có hạn chế của các trung tâm APOE có thể hỗ trợ các hoạt động vận tải đường không quy mô lớn. Vũ Hán và Khai Phong/Trịnh Châu là những trung tâm thuận tiện nhất vì chúng nằm gần các đơn vị đồn trú của Quân đoàn Đường không PLAAF. Tuy nhiên, cả hai trung tâm đều chưa tối ưu để tải toàn bộ đội máy bay Y-20 hoặc Il-76 với thiết bị hạng nặng vì không gian sân đỗ kết hợp tại các trung tâm này không đủ để hạ cánh và chất hàng cho toàn bộ đội máy bay vận tải và sẽ yêu cầu PLA phải chia giai đoạn chất hàng qua hai hoặc nhiều trung tâm. Hơn nữa, mỗi trung tâm chỉ có ba đường băng (một tại APOE quân sự và hai tại APOE dân sự). Do đó, PLAAF sẽ mất khoảng một giờ để đưa toàn bộ nhóm vận tải đường không gồm 110 máy bay lên không trung với khoảng thời gian cất cánh cách nhau là 1,5 phút tại mỗi APOE.

1702960490231.png

Căn cứ không quân tại Vũ Hán

Thành Đô và Bắc Kinh cung cấp các lựa chọn tốt hơn nhiều vì các trung tâm APOE có số lượng lớn sân bay ở gần nhau, điều này sẽ giảm tổng thời gian để đưa toàn bộ nhóm vận tải đường không gồm 110 máy bay lên không trung xuống dưới 30 phút. Tuy nhiên, các cơ sở này tương đối xa các đơn vị đồn trú của Quân đoàn Đường không PLAAF và sẽ yêu cầu các đơn vị trước tiên phải vận chuyển thiết bị bằng đường sắt, có thể sẽ tốn thêm ít nhất một ngày thời gian vận chuyển.



......
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Huấn luyện liên hợp và binh chủng hợp thành không đầy đủ

Bất chấp tầm quan trọng ngày càng tăng của các chiến dịch liên hợp trong tư tưởng tác chiến của PLA, lực lượng đổ bộ đường không của PLA chỉ có kinh nghiệm hạn chế về chúng. Hạn chế này trở nên rõ ràng khi xem xét cách PLA hình dung việc tổ chức một chiến dịch đường không. Một chiến dịch đường không có các nhóm rõ ràng, từ đó tiết lộ các địa điểm cho các yêu cầu huấn luyện chung. Nhiều nhóm tác chiến có sự tham gia của các lực lượng PLAAF khác hoặc lực lượng từ các quân chủng khác của PLA. Tuy nhiên, PLA dường như thiếu đào tạo để thực hiện các nhiệm vụ dự kiến cho một số nhóm này.

1702960627990.png


Mặc dù Quân đoàn Đường không thường xuyên huấn luyện bằng máy bay vận tải cánh cố định, nhưng các yếu tố khác cần thiết để thực hiện thành phần trên không của JILC vẫn chưa được đưa vào các bài tập này. Cụ thể, dựa trên quan sát từ năm 2019 và 2020, PLA thiếu huấn luyện về ba lĩnh vực liên quan đến chiến dịch đường không.
Đầu tiên, không có sự kiện huấn luyện nào được quan sát liên quan đến máy bay chiến đấu cánh cố định của PLAAF hỗ trợ máy bay vận tải cánh cố định. Trường hợp duy nhất được biết đến về sự phối hợp như vậy liên quan đến một số trường hợp máy bay chiến đấu hộ tống theo nghi thức cho máy bay vận tải của PLAAF trao trả hài cốt của binh sĩ PLA được tìm thấy ở Triều Tiên.
Thứ hai, PLA không công khai bất kỳ sự kiện huấn luyện nào liên quan đến máy bay cánh cố định hỗ trợ hỏa lực cho các đơn vị của Quân đoàn Đường không PLAAF trên mặt đất.
Thứ ba, không có cuộc huấn luyện nào được biết đến liên quan đến việc hỗ trợ hỏa lực từ các đơn vị Lục quân, Hải quân hoặc Lực lượng Tên lửa PLA. Do tầm quan trọng của lực lượng hộ tống trong việc đảm bảo khả năng sống còn của máy bay vận tải khi di chuyển qua hành lang trên không và hỏa lực liên hợp để hỗ trợ các đơn vị đổ bộ đường không của PLAAF trên mặt đất, việc thiếu huấn luyện ở những lĩnh vực này có thể là những thách thức lớn trong một chiến dịch đường không.

1702960727253.png


Có thể có một số lý do đằng sau việc thiếu huấn luyện binh chủng hợp thành hoặc liên hợp này. Lịch trình huấn luyện hiện tại của PLA có thể không cho phép huấn luyện như vậy do ưu tiên các khoa mục huấn luyện khác. Một khả năng khác là PLA không còn hình dung ra sự cần thiết phải cung cấp hỏa lực liên hợp đáng kể để hỗ trợ chiến dịch đường không một khi các lực lượng đã đổ bộ do những cải tiến trong khả năng hỗ trợ hỏa lực hữu cơ của lữ đoàn đường không. PLA cũng có thể tin rằng họ sẽ không cần phải cung cấp máy bay chiến đấu yểm trợ đáng kể vì có niềm tin lớn hơn vào việc đạt được ưu thế trên không trước một chiến dịch đường không. Khả năng cuối cùng là PLA đơn giản là không nhận thấy sự cần thiết phải dành nguồn lực huấn luyện để chuẩn bị cho các chiến binh ngày nay cho một nhiệm vụ mà họ không hình dung sẽ sớm thực hiện.

1702960760717.png


.....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Hoạt động trên bộ hạn chế

Mặc dù các lữ đoàn binh chủng hợp thành hiện tại của PLAAF có khả năng tốt hơn nhiều so với các đội hình không quân cách đây một thập kỷ, nhưng những hạn chế hiện tại đối với lực lượng có thể triển khai đã hạn chế các hoạt động trên bộ. Sử dụng các cấu hình vận tải khái niệm của việc triển khai bộ binh cơ giới hạng nặng, cơ giới hạng nhẹ và bộ binh hạng nhẹ trong một đợt được mô tả, người ta có thể thiết lập giới hạn trên của các loại hoạt động trên bộ có thể thực hiện được trong một chiến dịch đường không. Nói tóm lại, PLA sẽ phải thực hiện những đánh đổi quan trọng trong từng kịch bản này.

1702960992816.png


Một đội hình cấp lữ đoàn cơ giới hóa hạng nặng bao gồm ba tiểu đoàn binh chủng hợp thành cơ giới hóa, một tiểu đoàn binh chủng hợp thành hạng nhẹ và một tiểu đoàn pháo binh tăng cường có thể đại diện cho cấp cao nhất của một lực lượng được cung cấp bằng đường không nhằm tiến hành chiến tranh cơ động chống lại lực lượng đối phương được cơ giới hóa, thiết giáp hoặc hạng nặng hoặc cố thủ trong các chiến hào. Tuy nhiên, cấu hình này không cho phép thực hiện nhiều hơn một mục tiêu cấp lữ đoàn chính vì tiểu đoàn binh chủng hợp thành hạng nhẹ là thành phần duy nhất có khả năng hoạt động như một đơn vị tiến công. Ví dụ, nếu Quân đội Trung Hoa Dân Quốc (ROC) bảo vệ sân bay Đào Viên và căn cứ không quân với lực lượng cỡ tiểu đoàn, thì đội hình lữ đoàn cơ giới hóa đường không của PLA này có thể phù hợp để chiếm sân bay và căn cứ không quân. Tuy nhiên, nếu bổ sung thêm các thành phần của Lục quân Trung Hoa Dân Quốc phản công, đội hình có thể không thể đảm bảo được căn cứ hoạt động của chính mình trong giai đoạn tấn công trên bộ.

1702961110921.png


Trong kịch bản này, tiểu đoàn binh chủng hợp thành hạng nhẹ ban đầu chiếm giữ bãi đáp sẽ là đơn vị phòng thủ duy nhất của PLA. Ngoài ra, đội hình của PLA sẽ không thể đồng thời chiếm giữ một mục tiêu khác do tất cả các lực lượng sẵn có đều đang tập trung vào cuộc tấn công sân bay Đào Viên. PLA có thể sẽ triển khai thêm một số đơn vị cỡ tiểu đoàn trên không để bảo đảm tốt hơn cho căn cứ hoạt động ban đầu trong khu vực, cũng như để chiếm giữ các mục tiêu quan tâm thứ yếu.

Một đội hình cơ giới hóa hạng nhẹ gồm hai tiểu đoàn binh chủng hợp thành cơ giới hạng nhẹ, bốn tiểu đoàn binh chủng hợp thành hạng nhẹ và hai tiểu đoàn pháo binh giúp người chỉ huy chiến dịch linh hoạt hơn trong việc tấn công hoặc bảo vệ nhiều điểm. Cấu hình này có thể được chia thành hai đội hình cấp lữ đoàn có khả năng tiến hành các hoạt động độc lập, mỗi đội bao gồm một tiểu đoàn binh chủng hợp thành cơ giới, hai tiểu đoàn binh chủng hợp thành hạng nhẹ và một tiểu đoàn pháo binh. Cấu hình như vậy sẽ đủ để chiếm giữ hai điểm được phòng thủ nhẹ, chẳng hạn như các trạm liên lạc, trạm radar hoặc thậm chí các địa điểm phòng không, miễn là chúng được bảo vệ bởi một đơn vị Quân đội Trung Hoa Dân Quốc có quy mô đại đội hoặc nhỏ hơn. Tuy nhiên, những điểm được phòng thủ sơ sài như vậy khó có thể có giá trị chiến dịch quan trọng trừ khi lực lượng THDQ không nhận ra tầm quan trọng của mục tiêu.

1702961205690.png


Nếu người chỉ huy chiến dịch đường không tập trung vào việc chiếm giữ các điểm không được phòng thủ hoặc được phòng thủ sơ sài và giữ chúng trước các cuộc phản công, thì người chỉ huy có thể lựa chọn triển khai một đội hình bộ binh hạng nhẹ bao gồm tám tiểu đoàn binh chủng hợp thành hạng nhẹ, hai tiểu đoàn pháo binh và chỉ có đủ lực lượng cơ động để hỗ trợ tiểu đoàn pháo binh. Tùy chọn này về cơ bản cho phép hai đội hình lữ đoàn có quy mô gần như đầy đủ có thể bảo vệ hai khu vực riêng biệt với bốn tiểu đoàn binh chủng hợp thành và một tiểu đoàn pháo binh được phân công cho mỗi khu vực. Ngoài ra, người chỉ huy có thể chọn bảo vệ bốn đến tám điểm nhỏ hơn, mỗi điểm từ một đến hai tiểu đoàn trong khi chỉ định các tiểu đoàn pháo binh khi tình hình diễn biến. Cấu hình này yêu cầu đổ bộ vào một khu vực được phòng thủ nhẹ hoặc không được phòng thủ để cho phép các lực lượng bị phân tán ban đầu củng cố vào một vị trí có thể phòng thủ. Các khu vực trung tâm của Đài Loan giữa Đài Trung và Gia Nghĩa sẽ là nơi lý tưởng cho việc triển khai như vậy. Tuy nhiên, việc triển khai đến khu vực này có rất ít giá trị chiến dịch ngoài việc ngăn chặn lực lượng Quân đội Trung Hoa Dân Quốc ở miền nam Đài Loan triển khai lên phía bắc để bảo vệ Đài Bắc.

1702961238083.png


....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Khả năng thực hiện thành công chiến dịch đường không của PLA đã được cải thiện đáng kể kể từ năm 2010. Việc tổ chức lại Quân đoàn Đường không PLAAF thành lực lượng lấy lữ đoàn làm trung tâm đã khiến lực lượng này trở thành lực lượng linh hoạt, cơ động và có khả năng sát thương cao hơn. Việc giới thiệu xe chiến thuật 4x4 mới cũng cải thiện khả năng cơ động và khả năng sát thương của những đơn vị được trang bị nó. Các đơn vị dù này không chỉ được tổ chức lại và trang bị tốt hơn mà còn không ngừng nâng cao chất lượng huấn luyện. Những cải tiến sâu rộng đối với các sân bay quân sự và dân sự của Trung Quốc đã đơn giản hóa công tác hậu cần để đưa lực lượng đổ bộ đường không lên các máy bay cánh cố định và trực thăng. Cuối cùng, việc đưa vào sử dụng các phương tiện vận tải đường không cỡ lớn như Y-20 và Y-9 đã cải thiện năng lực vận tải đường không tổng thể của PLA.

1702961299017.png

Lính dù TQ huấn luyện

Những cải cách và thành tựu hiện đại hóa này đã giúp Quân đoàn Đường không của PLAAF có cơ hội hợp lý để chiếm giữ một mục tiêu chủ chốt được bảo vệ bởi một đơn vị Quân đội Trung Hoa Dân Quốc có quy mô tiểu đoàn hoặc chiếm được một khu vực không được phòng thủ và sau đó bảo vệ nó trước một hoặc nhiều đơn vị cấp lữ đoàn của Quân đội Trung Hoa Dân Quốc. Tuy nhiên, khả năng thực hiện các hoạt động sâu rộng hơn của PLA bị cản trở bởi một số hạn chế mà hầu hết trong số đó họ đang tích cực cố gắng khắc phục. Việc thiếu lực lượng không vận là hạn chế quan trọng nhất đối với một chiến dịch đường không, nhưng nó không phải là thách thức duy nhất. Quy mô tương đối nhỏ của phi đội máy bay vận tải hiện tại của PLA là một trong những hạn chế dễ giải quyết nhất khi có thêm các máy bay Y-20 và Y-9 được sản xuất. Mặc dù khó xác định tỷ lệ sản xuất chính xác cho cả hai máy bay nhưng PLA có thể tăng gấp đôi công suất vận tải hàng không hiện tại vào năm 2030 nếu họ chọn làm như vậy.

1702961344491.png

Lính dù TQ huấn luyện

Khó giải quyết hơn là những hạn chế khác, chẳng hạn như thách thức khi đưa các bộ phận trên không cỡ lữ đoàn lên máy bay. Mặc dù Quân đoàn Đường không của PLAAF thỉnh thoảng được huấn luyện để triển khai một lực lượng có quy mô lên tới một lữ đoàn, nhưng dường như lực lượng này không huấn luyện để thực hiện việc triển khai nhiều lữ đoàn. Việc di chuyển hai đơn vị không vận cỡ lữ đoàn, lực lượng vận tải và các đơn vị hỗ trợ đến đúng vị trí trong điều kiện thời chiến mà không cần hoặc ít được huấn luyện gần như chắc chắn sẽ là một nhiệm vụ khó khăn. Tương tự, trong khi PLA chú trọng việc huấn luyện liên hợp về tổng thể thì Quân đoàn Đường không PLAAF dường như không làm theo. Hộ tống các đội vận tải lớn và tiến hành hỏa lực liên hợp là những nhiệm vụ độc đáo và đầy thách thức mà PLA chưa phát triển cho các chiến dịch đường không. PLA phải phân bổ thời gian huấn luyện cho các đơn vị thích hợp, bất chấp lịch trình huấn luyện gần như chắc chắn là bận rộn.

1702961390089.png

Lính dù TQ huấn luyện

Hai yếu tố quan trọng chưa được đề cập trong chương này đáng được đánh giá bổ sung. Đầu tiên, chương này tập trung hoàn toàn vào “đợt sóng đầu tiên” và không tìm hiểu các yêu cầu tiếp theo về nhân lực và trang thiết bị cho lực lượng đổ bộ đường không được triển khai trên bộ. Chủ đề này đòi hỏi một nghiên cứu hoàn toàn riêng biệt, do tính phức tạp liên quan đến việc dự kiến các cuộc giao tranh giữa lực lượng và lực lượng và mức tiêu thụ trang thiết bị liên quan đến các cuộc giao tranh đó. Tuy nhiên, dữ liệu cơ bản về vận tải hàng không và APOE được trình bày ở đây có thể được sử dụng cho nghiên cứu đó.

Thứ hai, đối thủ luôn có tiếng nói. Chương này không đề cập đến phản ứng của quân đội THDQ và của Đài Loan đối với một chiến dịch đường không. Ví dụ, nhóm vận tải hàng không chắc chắn là mục tiêu chậm chạp và dễ bị tổn thương, trong khi các cấp trên của lực lượng không quân và mặt đất phụ thuộc rất nhiều vào nguồn cung cấp liên tục và hỗ trợ hỏa lực liên hợp. Lực lượng quân sự của THDQ có lợi thế về mặt địa lý và so sánh khi cạnh tranh với những khả năng này.

1702961509712.png

Phòng không Đài Loan

Các khả năng hiện tại mà Đài Bắc đang có được theo Khái niệm Phòng thủ Tổng thể rất phù hợp với việc tranh chấp một cuộc đổ bộ trên. Các hệ thống phòng không tầm ngắn, dù gắn trên xe hay vác vai, đều cực kỳ hiệu quả trước các máy bay bay chậm như Y-20 và Y-9. Chúng cũng sẽ cực kỳ kiên cường khi đối mặt với sự đàn áp của PLA đối với các nhiệm vụ phòng không của đối phương do dấu hiệu vật lý và khí thải nhỏ của chúng. Nghiên cứu sâu hơn về chính xác những gì cần thiết để vô hiệu hóa các đơn vị đường không của PLAAF khi có mặt trên mặt đất là một chủ đề khác đáng được nghiên cứu thêm./.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Tác chiến đô thị của Quân đội Trung Quốc trong một chiến dịch tấn công (Đài Loan)

Nếu Trung Quốc có ý định hoàn thành sứ mệnh lịch sử là thu hồi Đài Loan, nơi mà Bắc Kinh coi là một tỉnh nổi loạn, thì Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) phải vượt qua eo biển Đài Loan, đổ bộ vào bờ biển thù địch và chiếm giữ Đài Bắc - thủ đô và trung tâm chính trị của hòn đảo. Cho đến nay, các học giả quân sự và học thuật về các kịch bản bất ngờ của Đài Loan đã nhấn mạnh khả năng của PLA để đạt được ưu thế trong các phương pháp tiếp cận trên không, trên biển và ngầm dưới biển trong và xung quanh Đài Loan trước khi triển khai lực lượng tấn công đổ bộ lên các bãi biển của hòn đảo. Tuy nhiên, học thuật, mô phỏng và trò chơi chiến tranh của phương Tây có xu hướng không xem xét điều gì sẽ xảy ra tiếp theo: tác chiến đô thị và các loại hình chiến dịch sau khi đổ bộ có thể diễn ra như thế nào.

1702981969291.png


Tuy nhiên, quan điểm của PLA về các hoạt động sau cuộc tấn công ban đầu có thể có ảnh hưởng lớn đến quyết định sử dụng vũ lực và kết quả của việc đổ bộ lên đảo. Một PLA tin rằng các cuộc tấn công gây tê liệt thành công là đủ để chiếm ưu thế trong kịch bản Đài Loan có thể đánh giá quá cao triển vọng chiến thắng của mình trong khi đánh giá thấp cái giá phải trả. Các nhà lãnh đạo Mỹ năm 2003 và lãnh đạo Nga năm 1996 đều đánh giá sai một cách nghiêm trọng ý chí của người dân thành thị trong việc chống lại sự quản lý của thế lực bên ngoài do lực lượng quân sự thiết lập ở Irắc và Chechnya. Các nhà lãnh đạo Mỹ và Nga cũng đánh giá thấp các mốc thời gian dài đi kèm với các hoạt động ổn định ở khu vực thành thị. Nếu các hoạt động chiến đấu toàn cầu trên địa hình đô thị trong ba thập kỷ qua là dấu hiệu cho thấy các loại chiến tranh mà PLA có thể phải đối mặt trong tương lai, thì các hoạt động chiến đấu có thể diễn ra trong nhiều tháng và nhiều năm chứ không phải theo ngày và tuần.

1702982072012.png


Người ta nói rằng tác chiến đô thị phần lớn không có trong các tài liệu của PLA, kể cả những bài viết mang tính học thuyết dài hơn đề cập đến các chiến dịch nhằm chinh phục Đài Loan. Trong khi các nguồn tin của PLA thừa nhận việc chiếm giữ các thành phố là trọng tâm cho chiến thắng cuối cùng trong một cuộc xung đột với Đài Loan, thì các nguồn tin tương tự thường bác bỏ nhiệm vụ khuất phục một quân đội hiện đại và 24 triệu người dân mà PLA sẽ phải quản lý hoặc đàn áp khi chiếm đóng đô thị. Một nguồn tin của PLA thẳng thắn khuyên quân đội, sau khi đổ bộ thành công, hãy “tổ chức một lực lượng nào đó để quét sạch tàn quân của kẻ thù, đặc biệt là những tàn quân ở các khu vực ẩn bên trong các tòa nhà và cơ sở kỹ thuật dưới lòng đất”. Điều này có thể nói dễ hơn làm. Nếu nghĩ đến “lực lượng nào đó” thì người ta có thể cho rằng tư duy, hướng dẫn và huấn luyện của PLA về tác chiến đô thị sẽ tương đối hạn chế. Tuy nhiên, nếu “lực lượng nào đó” là một khái niệm phát triển hơn thì phải có bằng chứng về suy nghĩ và huấn luyện của PLA về vấn đề này.

1702982107337.png


Tài liệu này cho thấy PLA đã phát triển mạnh mẽ khả năng tác chiến đô thị của mình ít nhất là từ năm 2009, nhưng họ có thể đã đưa ra một số kết luận sai lầm về triển vọng giành chiến thắng nhanh chóng trong cuộc xung đột đô thị với Đài Loan. Các bài viết của PLA gợi ý nên tập trung vào các trường hợp nước ngoài đạt được thành công chiến thuật nhanh chóng, đặc biệt là kinh nghiệm của Mỹ ở Irắc và Syria. Những bài viết này cũng hạ thấp tầm quan trọng của các cuộc nổi dậy kéo dài sau những chiến thắng ban đầu đó và bỏ qua các trường hợp bên tấn công phải chịu thất bại. Và mặc dù PLA đã tiến hành huấn luyện sâu rộng và thậm chí định hướng hai trong số ba căn cứ huấn luyện tác chiến đô thị của mình theo các kịch bản Đài Loan, nhưng họ vẫn tập trung vào các cuộc tấn công chặt đầu hơn là chống nổi dậy. Bằng chứng cũng cho thấy Lực lượng Cảnh sát Vũ trang Nhân dân (PAP), vốn đã có kinh nghiệm chống nổi dậy ở Tân Cương, có thể sẽ chỉ được sử dụng ở Đài Loan sau khi môi trường cho phép được thiết lập.

1702982231328.png


Tài liệu này được chia thành bốn phần chính. Phần đầu tiên cung cấp cái nhìn tổng quan về các khái niệm của PLA về tác chiến đô thị và phân tích các giai đoạn PLA quan tâm nhiều hơn đến chủ đề này trong hai thập kỷ qua. Phần thứ hai sử dụng các ấn phẩm chính thức của PLA để xác định các ví dụ về tác chiến đô thị ở nước ngoài mà PLA đã tập trung vào và những bài học mà các tác giả PLA rút ra từ những kinh nghiệm đó. Phần thứ ba đánh giá các sự kiện huấn luyện của PLA được tiết lộ công khai có đặc điểm là các thành phần tác chiến đô thị và xem xét mức độ mà các kịch bản này giống với các điều kiện mà PLA có thể phải đối mặt trong một hoạt động xuyên eo biển. Phần này cũng xem xét các cuộc diễn tập tác chiến đô thị của PLA đã trưởng thành như thế nào kể từ khi thành lập một địa điểm diễn tập tác chiến đô thị chuyên dụng vào năm 2009. Phần cuối cùng tóm tắt những phát hiện chính và rút ra những tác động đối với các chiến dịch của PLA, chính sách của Mỹ và nghiên cứu sâu hơn.

....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiép)

Lịch sử và định nghĩa của PLA về tác chiến đô thị

Khi giải thích việc phát triển tài liệumới được hoàn thành có tiêu đề Các chiến dịch Quân sự ở địa bàn Đô thị (MOUT) và đánh giá học thuyết tác chiến đô thị, Tư lệnh Sư đoàn Wang Bin đã mô tả những khó khăn trong việc tranh giành quyền kiểm soát một thành phố bằng cách trích dẫn câu thành ngữ “giết chuột trong cửa hàng đồ sứ” [ciqidian li da laoshu, 瓷器店里打老鼠]. Cách diễn đạt này thể hiện cả sự tàn bạo của tác chiến đô thị lẫn sự thận trọng mà “kẻ giết chuột” nên thực hiện trong khi vẫn bảo quản “đồ sứ”. Cụm từ này được cho là do Tư lệnh Tập đoàn quân dã chiến số 3 của PLA Chen Yi đặt ra trong chiến dịch chiếm Thượng Hải từ tay Quân đội Quốc dân đảng vào mùa xuân năm 1949. Trong trận chiến kéo dài 2 tuần, PLA đã chiếm được Thượng Hải đồng thời ngăn chặn sự tàn phá thành phố, giết chết một cách hiệu quả lũ chuột đồng thời không làm vỡ quá nhiều đồ sứ trong quá trình này. Nói tóm lại, tác chiến đô thị không phải là một khái niệm mới đối với PLA; sự thận trọng tương tự cũng sẽ được đảm bảo khi cố gắng giành quyền kiểm soát Đài Loan từ tay những người bảo vệ đô thị.

1702982449504.png

Quân GP TQ tiến vào Thượng Hải 1949

Các ấn phẩm của PLA sử dụng ngôn ngữ có nhiều sắc thái nhưng có phần không nhất quán khi đề cập đến tác chiến đô thị. Việc xem xét các bài báo và thông cáo báo chí từ năm 2000 đến năm 2020 do Bộ Quốc phòng, Nhật báo PLA, trang web công khai của PLA 81.cn và các tác giả PLA xuất bản trên các tạp chí được lập chỉ mục trong cơ sở dữ liệu Cơ sở hạ tầng tri thức quốc gia Trung Quốc, đưa ra rằng PLA sử dụng bốn thuật ngữ làm từ đồng nghĩa với tác chiến đô thị hoặc chiến tranh trong thành phố [chenshi zuozhan, 城市作战]. Các tác giả của PLA cũng đưa vào một số thuật ngữ phụ nhưng không loại trừ lẫn nhau (ví dụ, chiến tranh ngầmdưới đường phố ở các địa điểm đô thị như trung tâm mua sắm và bãi đỗ xe). Một số cuộc thảo luận của PLA cũng bao gồm các thuật ngữ chiến tranh không người lái, chiến tranh điện từ và chiến tranh bắn tỉa trong bối cảnh tác chiến đô thị. Bảng 1 xác định các thuật ngữ chính đi kèm với các văn bản tác chiến đô thị của PLA và cung cấp các định nghĩa ngắn gọn.

1702982523702.png

Binh sỹ PLA diễn tập

Tần suất xuất bản các ấn phẩm của PLA về tác chiến đô thị theo thời gian cũng đưa ra manh mối về thời điểm quân đội Trung Quốc đặc biệt chú ý đến chủ đề này. Số lần PLA đề cập hàng năm về bốn thuật ngữ tác chiến đô thị từ năm 2000 đến năm 2020: tác chiến đô thị, chiến đấu trên đường phố, tấn công đô thị và tấn công-phòng thủ thành phố. Hai sự chú ý tăng đột biến rõ ràng xảy ra vào năm 2004–2005 và 2016–2019. Xét về thời điểm, thật hấp dẫn khi cho rằng những sự gia tăng đột biến này là do các xu hướng tiêu cực ở Đài Loan; xét cho cùng, Đảng Dân chủ Tiến bộ Đài Loan thiên về độc lập đã giành được những chiến thắng lớn trong các cuộc bầu cử tổng thống trong cả hai thời kỳ. Tuy nhiên, phân tích các tài liệu nguồn chính chỉ ra rằng cả hai mức tăng đột biến đều phản ánh sự chú ý ngày càng tăng của PLA đối với các hoạt động của Mỹ ở Trung Đông và không liên quan nhiều đến những diễn biến trên eo biển Đài Loan.

1702982725820.png

Trận chiến Baghdad

Đợt tăng đột biến đầu tiên, vào năm 2004–2005, có thể là do các nghiên cứu điển hình của PLA về kinh nghiệm tác chiến đô thị của Mỹ trong giai đoạn đầu của Chiến tranh Irắc, đặc biệt là trận chiến Baghdad và trận chiến thứ nhất và thứ hai ở Fallujah. Đợt tăng đột biến thứ hai, vào năm 2016–2019, phản ánh sự kết hợp giữa quan sát của Trung Quốc về tác chiến đô thị của Mỹ trong trận chiến kéo dài nhiều năm ở Aleppo ở Syria và trận chiến Mosul ở Irắc. Hơn nữa, một đánh giá nội dung đơn giản cho thấy tư duy của PLA về tác chiến đô thị đã trưởng thành, chuyển từ báo cáo mang tính thời sự sang xem xét nội tâm hơn về cách binh sĩ PLA chiến đấu trong không gian đô thị.

Bảng 1. Các thuật ngữ tác chiến đô thị của PLA và các khái niệm phụ được xác định

Các thuật ngữ
Tác chiến đô thị [ Chengshi Zuozhan, 城市作战]. Một thuật ngữ mang tính học thuyết và là thuật ngữ chung nhất được PLA sử dụng, được định nghĩa chính thức là chiến dịch chiến đấu ở khu vực thành thị và được chia thành các hoạt động tấn công đô thị và phòng thủ đô thị. Thuật ngữ này bao gồm kinh nghiệm hoặc nghiên cứu quân sự nước ngoài của PLA cũng như các kịch bản chống khủng bố ở địa hình đô thị.
Chiến đấu trên đường phố [xiangzhan, 巷战]. Không phải là một thuật ngữ mang tính học thuyết nhưng được chính thức thừa nhận trong một số ấn phẩm của PLA là mô tả “sự phản kháng ngoan cường” trong bối cảnh các blog quân sự của PLA và ủng hộ PLA, thuật ngữ này giúp gợi ý cho khán giả về sự tàn bạo cần thiết để chiếm được mục tiêu đô thị, thường là trong việc mô tả kinh nghiệm của Nga, Israel hoặc Mỹ trong tác chiến đô thị.
Tấn công thành phố [ Chengshi Jingong, 城市进攻]. Một thuật ngữ mang tính giáo lý, được định nghĩa chính thức là “một chiến dịch tấn công chống lại những kẻ thù dựa vào việc bảo vệ thành phố và vùng ngoại vi của nó”. Thường được sử dụng thay cho thuật ngữ tác chiến đô thị (mặc dù thuật ngữ chung bao gồm một loại hoạt động phòng thủ), khi các ấn phẩm của PLA mô tả quá trình phát triển huấn luyện hoặc trọng tâm nghiên cứu của PLA. Không bao gồm kinh nghiệm quân sự nước ngoài trong tác chiến đô thị và thuật ngữ này rất có thể được sử dụng khi thảo luận về việc chiếm Đài Bắc hoặc các thành phố khác của Đài Loan.
Tấn công-phòng thủ thành phố [城镇攻防]. Không phải là một thuật ngữ mang tính giáo lý, mặc dù thường được sử dụng thay thế cho tấn công đô thị. Việc sử dụng theo sắc thái bao gồm các ấn phẩm về quá trình phát triển huấn luyện của PLA trong đó lực lượng đối lập chuyên trách cung cấp lực lượng phòng thủ đối lập với đơn vị PLA thực hành Hoạt động Quân sự trên Địa hình Đô thị, có lẽ vì cả hai đơn vị đều được hưởng lợi từ việc huấn luyện trên địa hình đô thị. Không được sử dụng để mô tả quân đội nước ngoài hoặc hoạt động chống khủng bố trên địa hình đô thị.

Thuật ngữ phụ
Tác chiến ngầm dưới lòng đất [địch hạ trạch, 地下战]. Khác với chiến tranh đường hầm và các cơ sở quân sự dưới lòng đất (UGF), thuật ngữ này bao gồm các cơ sở thương mại, dân sự và chính quyền địa phương, như đường tàu điện ngầm và trung tâm mua sắm dưới lòng đất.
Tác chiến siêu đô thị [chaoda chenshi zhan, 超大城市战]. Tác chiến đô thị diễn ra tại các đô thị rộng lớn có dân số từ 10 triệu người trở lên. Các tác giả của PLA thường trích dẫn các ấn phẩm của Quân đội Mỹ để cố gắng định nghĩa thuật ngữ này và coi tác chiến siêu đô thị như một trường hợp đặc biệt của tác chiến đô thị và như một xu hướng chung toàn cầu.
Tác chiến ban đêm [ye zhan, 夜战]. Chiến đấu trong bóng tối và nổi bật bằng cách sử dụng thiết bị nhìn đêm, tia hồng ngoại và tia laser. Các ấn phẩm tác chiến đô thị của PLA cũng xác định thành phố là nguyên nhân nhân tạo của bóng tối, bao gồm cả bên trong các tòa nhà không có điện,các cơ sở mua sắm dưới lòng đất, v.v., và có lẽ là hậu quả cần thiết nhưng không mong muốn của việc tiến hành các cuộc tấn công “làm tê liệt” kẻ thù.
Chiến tranh đường hầm [didao zhan, 地道战]. Được sử dụng cùng với các khái niệm truyền thống hơn về hầm quân sự, đường hầm và UGF. Thuật ngữ này cũng được sử dụng để mô tả các môi trường chiến đấu đô thị như Stalingrad và Aleppo, nơi các chiến binh đào đường hầm để tạo điều kiện tiếp tế chiến đấu.
Tác chiến rào chắn [jielei zhandou, 街垒战斗]. Đấu tranh xuyên qua các chướng ngại vật trên đường đô thị để “tạo điều kiện phát triển các cuộc tấn công trên đường phố”.

.....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Bài học (sai lầm) của PLA từ Irắc

PLA đã học được gì từ kinh nghiệm tác chiến đô thị của Mỹ? Trong khi các học giả phương Tây thừa nhận rộng rãi rằng cách hành xử của Mỹ trong Chiến tranh vùng Vịnh năm 1991 đã ảnh hưởng nặng nề đến tư duy chiến lược của PLA về tác chiến liên hợp và các hệ thống, thì tác động của trận chiến Baghdad năm 2003 và trận Fallujah lần thứ hai năm 2004 đối với tư tưởng chiến lược của PLA lại ít được biết đến hơn. Tuy nhiên, như đã thảo luận, các tác giả PLA đã bận tâm đến hai trận chiến này. Bằng chứng cho thấy các nhà phân tích tác chiến đô thị của PLA tin rằng trận Baghdad đã chứng minh rằng một lực lượng cơ giới hóa có thể nhanh chóng chiếm thủ đô của đối thủ với thương vong tương đối ít. Cũng có bằng chứng cho thấy PLA giải thích kết quả của trận Fallujah lần thứ hai, diễn ra chỉ 1 năm sau khi Baghdad thất thủ, là bằng chứng cho thấy một cuộc nổi dậy tích cực ở đô thị có thể nhanh chóng bị cô lập và nghiền nát. Các tác giả Trung Quốc mô tả trận chiến đó là “hoạt động chiến đấu đô thị lớn nhất, ngắn nhất và hiệu quả nhất được quân đội Mỹ thực hiện sau Chiến tranh Việt Nam.”

1702982899496.png

Trận Fallujah lần thứ hai

Các tác giả của PLA đã quan sát chính xác sự thành công về mặt chiến thuật trong ngắn hạn của các hoạt động này của Mỹ; tuy nhiên, họ đã không nắm bắt được hậu quả sau đó. Trận chiến Fallujah thứ hai cho thấy sự thành công của bên tấn công, nhưng chỉ trái ngược với trận chiến Fallujah đầu tiên, trong đó lực lượng Mỹ đã cố gắng nhưng thất bại trong việc bảo vệ thành phố bằng hoạt động kinh tế vũ lực. Cách giải thích của PLA về trận chiến ở Baghdad cũng mang màu sắc hoa hồng, trong đó nhiều tác giả đánh giá sự sụp đổ của chính quyền đương nhiệm là một trò chơi cơ giới hóa “cướp cờ”, với điều kiện chiến thắng trong chiến dịch tương đương với việc đến đích. Những cách giải thích này bỏ qua rằng kinh nghiệm chiến tranh của Mỹ ở Irắc từ năm 2003 đến năm 2011 là không có chiến thắng rõ ràng, với sự phản kháng ngày càng gia tăng theo thời gian, làm tăng thương vong trong quá trình chiếm đóng đối với các lực lượng ổn định và xu hướng chiến thuật đáng lo ngại trong đó thiết giáp cơ giới hóa phải đối mặt với các mối đe dọa phi đối xứng như các thiết bị nổ tự tạo.

1702982992919.png

Trận chiến Baghdad

Các tác giả PLA cũng mô tả tương tự sự sụp đổ nhanh chóng của Saddam Hussein vào năm 2003 như một ví dụ về việc “chặt đầu” thông qua lực lượng đặc biệt, cho phép kẻ xâm lược “đánh dập đầu con rắn” [qieduan shetou, 切断蛇头]. Việc Baghdad thất thủ năm 2003 chỉ kết thúc một giai đoạn ngắn ngủi của cuộc chiến và mở ra giai đoạn thứ hai kéo dài gần một thập kỷ dường như không được các tác giả PLA quan tâm.

Nói cách khác, nhận thức của các tác giả PLA về trải nghiệm tác chiến đô thị thành công của Mỹ ở Irắc có thể thể hiện phong cách chiến dịch mà PLA hy vọng sẽ thực hiện sau cuộc đổ bộ lên Đài Loan. Nếu giới lãnh đạo PLA đã tiếp thu những bài học tương tự từ các cuộc tranh giành đô thị gần đây của Mỹ, thì họ gần như chắc chắn biết rằng những xung đột này có thể kéo dài hàng tháng, nếu không muốn nói là hàng năm. Dựa trên các tài liệu sẵn có của PLA, người ta có thể kết luận rằng tác chiến đô thị duy nhất mà PLA dự định tiến hành là loại kéo dài vài ngày. Có lẽ đó là lý do tại sao một tác giả kêu gọi PLA coi trận Fallujah lần thứ hai, trận chiến kéo dài 2 tuần, như một nguyên mẫu tác chiến đô thị. Ngược lại, các học giả PLA tập trung ít hơn vào các bài học từ các cuộc xung đột kéo dài và ít thành công hơn ở những nơi như Mogadishu, Grozny và Việt Nam – báo hiệu rằng họ không tin PLA có ý định đối mặt với những tình huống như vậy.

1702983388780.png

Trận Fallujah lần thứ hai

Tuy nhiên, mối bận tâm của PLA với các trường hợp “chiến thắng nhanh chóng” ở Baghdad và Fallujah đã bỏ qua những thực tế có thể khiến trận chiến giành Đài Bắc trở nên phức tạp hơn. Cả trận chiến Baghdad và trận chiến Fallujah lần thứ hai đều diễn ra trong những môi trường tương đối dễ dàng, nơi quân đội Mỹ sử dụng thời gian có lợi cho mình để xây dựng lực lượng thân thiện, thực hiện các hoạt động thông tin để giành được sự ủng hộ của dân thường địa phương, và, trong trường hợp của Fallujah, tiến hành chặn các chuyển động để ngăn chặn việc tiếp tế của quân phòng thủ. Không có lý do gì để tin rằng, trong một kịch bản mà thời gian là điều cốt yếu – hoặc để chống lại sự can thiệp của Mỹ hoặc để giảm thiểu cơ hội mà cộng đồng quốc tế có thể tập hợp vì sự nghiệp của bên phòng thủ – PLA cũng sẽ có được những lợi thế vềthời gian tương tự được ghi nhận cho quân đội Mỹ ở Baghdad và Fallujah.

1702983351532.png

Trận Fallujah lần thứ hai

Sự khác biệt về quy mô chiến dịch giữa Đài Bắc và hai trận chiến đô thị của liên minh ở Irắc cũng rất đáng kể. Vùng đô thị Đài Bắc lớn hơn bao gồm Đài Bắc, Thành phố Đài Bắc mới và Đào Viên, với dân số khoảng 10 triệu người vào năm 2021. Khu vực này đáp ứng một trong những ngưỡng chung cho thuật ngữ siêu đô thị và có quy mô xấp xỉ gấp đôi dân số Baghdad năm 2003 và có lẽ gấp 20 lần quy mô dân số của Fallujah vào năm 2004. Các vấn đề như dòng người tị nạn và các cuộc nổi dậy có thể gia tăng khi dân số cơ sở tăng lên.

Những vùng đất nhân tạo trải dài trên và dưới mực nước biển của Đài Loan thậm chí còn đặt ra nhiều yêu cầu hơn đối với những người lập kế hoạch tác chiến đô thị. Đối với các chiến trường đô thị ở Syria và Irắc, các tòa nhà nhiều tầng thống trị các thành phố vẫn có thể được mô tả là “thấp tầng”. Khi chiều cao trung bình của tòa nhà tăng lên, một loạt các cân nhắc về tác chiến đấu đô thị có thể trở nên phù hợp, chẳng hạn như sự phù hợp về phương vị của thùng xe tăng và khả năng dễ bị tổn thương của máy bay trực thăng.

1702983432621.png

Binh sỹ PLA diễn tập

Ngoài chiều cao của các tòa nhà chọc trời của Đài Bắc, các công trình thương mại dưới lòng đất, bao gồm nhà để xe, trung tâm mua sắm dưới lòng đất và các thành phố lớn, mở rộng đáng kể các khu vực chiến đấu cho tác chiến đô thị, đặt ra những thách thức đặc biệt cho kẻ xâm lược và cung cấp không gian đáng kể cho bên phòng thủ chống lại sự xâm lược. Tóm lại, việc xem xét các bài viết của PLA chỉ ra rằng quân đội Trung Quốc đã quan sát chặt chẽ các cuộc xung đột đô thị trên toàn cầu nhưng có thể đã rút ra những phát hiện chưa đầy đủ hoặc những bài học sai lầm về một cuộc xung đột đô thị cụ thể đối với Đài Loan.

......
 

cocsku

Xe cút kít
Biển số
OF-29844
Ngày cấp bằng
23/2/09
Số km
17,989
Động cơ
588,575 Mã lực
(Tiép)

Lịch sử và định nghĩa của PLA về tác chiến đô thị

Khi giải thích việc phát triển tài liệumới được hoàn thành có tiêu đề Các chiến dịch Quân sự ở địa bàn Đô thị (MOUT) và đánh giá học thuyết tác chiến đô thị, Tư lệnh Sư đoàn Wang Bin đã mô tả những khó khăn trong việc tranh giành quyền kiểm soát một thành phố bằng cách trích dẫn câu thành ngữ “giết chuột trong cửa hàng đồ sứ” [ciqidian li da laoshu, 瓷器店里打老鼠]. Cách diễn đạt này thể hiện cả sự tàn bạo của tác chiến đô thị lẫn sự thận trọng mà “kẻ giết chuột” nên thực hiện trong khi vẫn bảo quản “đồ sứ”. Cụm từ này được cho là do Tư lệnh Tập đoàn quân dã chiến số 3 của PLA Chen Yi đặt ra trong chiến dịch chiếm Thượng Hải từ tay Quân đội Quốc dân đảng vào mùa xuân năm 1949. Trong trận chiến kéo dài 2 tuần, PLA đã chiếm được Thượng Hải đồng thời ngăn chặn sự tàn phá thành phố, giết chết một cách hiệu quả lũ chuột đồng thời không làm vỡ quá nhiều đồ sứ trong quá trình này. Nói tóm lại, tác chiến đô thị không phải là một khái niệm mới đối với PLA; sự thận trọng tương tự cũng sẽ được đảm bảo khi cố gắng giành quyền kiểm soát Đài Loan từ tay những người bảo vệ đô thị.

View attachment 8268269
Quân GP TQ tiến vào Thượng Hải 1949

Các ấn phẩm của PLA sử dụng ngôn ngữ có nhiều sắc thái nhưng có phần không nhất quán khi đề cập đến tác chiến đô thị. Việc xem xét các bài báo và thông cáo báo chí từ năm 2000 đến năm 2020 do Bộ Quốc phòng, Nhật báo PLA, trang web công khai của PLA 81.cn và các tác giả PLA xuất bản trên các tạp chí được lập chỉ mục trong cơ sở dữ liệu Cơ sở hạ tầng tri thức quốc gia Trung Quốc, đưa ra rằng PLA sử dụng bốn thuật ngữ làm từ đồng nghĩa với tác chiến đô thị hoặc chiến tranh trong thành phố [chenshi zuozhan, 城市作战]. Các tác giả của PLA cũng đưa vào một số thuật ngữ phụ nhưng không loại trừ lẫn nhau (ví dụ, chiến tranh ngầmdưới đường phố ở các địa điểm đô thị như trung tâm mua sắm và bãi đỗ xe). Một số cuộc thảo luận của PLA cũng bao gồm các thuật ngữ chiến tranh không người lái, chiến tranh điện từ và chiến tranh bắn tỉa trong bối cảnh tác chiến đô thị. Bảng 1 xác định các thuật ngữ chính đi kèm với các văn bản tác chiến đô thị của PLA và cung cấp các định nghĩa ngắn gọn.

View attachment 8268270
Binh sỹ PLA diễn tập

Tần suất xuất bản các ấn phẩm của PLA về tác chiến đô thị theo thời gian cũng đưa ra manh mối về thời điểm quân đội Trung Quốc đặc biệt chú ý đến chủ đề này. Số lần PLA đề cập hàng năm về bốn thuật ngữ tác chiến đô thị từ năm 2000 đến năm 2020: tác chiến đô thị, chiến đấu trên đường phố, tấn công đô thị và tấn công-phòng thủ thành phố. Hai sự chú ý tăng đột biến rõ ràng xảy ra vào năm 2004–2005 và 2016–2019. Xét về thời điểm, thật hấp dẫn khi cho rằng những sự gia tăng đột biến này là do các xu hướng tiêu cực ở Đài Loan; xét cho cùng, Đảng Dân chủ Tiến bộ Đài Loan thiên về độc lập đã giành được những chiến thắng lớn trong các cuộc bầu cử tổng thống trong cả hai thời kỳ. Tuy nhiên, phân tích các tài liệu nguồn chính chỉ ra rằng cả hai mức tăng đột biến đều phản ánh sự chú ý ngày càng tăng của PLA đối với các hoạt động của Mỹ ở Trung Đông và không liên quan nhiều đến những diễn biến trên eo biển Đài Loan.

View attachment 8268274
Trận chiến Baghdad

Đợt tăng đột biến đầu tiên, vào năm 2004–2005, có thể là do các nghiên cứu điển hình của PLA về kinh nghiệm tác chiến đô thị của Mỹ trong giai đoạn đầu của Chiến tranh Irắc, đặc biệt là trận chiến Baghdad và trận chiến thứ nhất và thứ hai ở Fallujah. Đợt tăng đột biến thứ hai, vào năm 2016–2019, phản ánh sự kết hợp giữa quan sát của Trung Quốc về tác chiến đô thị của Mỹ trong trận chiến kéo dài nhiều năm ở Aleppo ở Syria và trận chiến Mosul ở Irắc. Hơn nữa, một đánh giá nội dung đơn giản cho thấy tư duy của PLA về tác chiến đô thị đã trưởng thành, chuyển từ báo cáo mang tính thời sự sang xem xét nội tâm hơn về cách binh sĩ PLA chiến đấu trong không gian đô thị.

Bảng 1. Các thuật ngữ tác chiến đô thị của PLA và các khái niệm phụ được xác định

Các thuật ngữ
Tác chiến đô thị [ Chengshi Zuozhan, 城市作战]. Một thuật ngữ mang tính học thuyết và là thuật ngữ chung nhất được PLA sử dụng, được định nghĩa chính thức là chiến dịch chiến đấu ở khu vực thành thị và được chia thành các hoạt động tấn công đô thị và phòng thủ đô thị. Thuật ngữ này bao gồm kinh nghiệm hoặc nghiên cứu quân sự nước ngoài của PLA cũng như các kịch bản chống khủng bố ở địa hình đô thị.
Chiến đấu trên đường phố [xiangzhan, 巷战]. Không phải là một thuật ngữ mang tính học thuyết nhưng được chính thức thừa nhận trong một số ấn phẩm của PLA là mô tả “sự phản kháng ngoan cường” trong bối cảnh các blog quân sự của PLA và ủng hộ PLA, thuật ngữ này giúp gợi ý cho khán giả về sự tàn bạo cần thiết để chiếm được mục tiêu đô thị, thường là trong việc mô tả kinh nghiệm của Nga, Israel hoặc Mỹ trong tác chiến đô thị.
Tấn công thành phố [ Chengshi Jingong, 城市进攻]. Một thuật ngữ mang tính giáo lý, được định nghĩa chính thức là “một chiến dịch tấn công chống lại những kẻ thù dựa vào việc bảo vệ thành phố và vùng ngoại vi của nó”. Thường được sử dụng thay cho thuật ngữ tác chiến đô thị (mặc dù thuật ngữ chung bao gồm một loại hoạt động phòng thủ), khi các ấn phẩm của PLA mô tả quá trình phát triển huấn luyện hoặc trọng tâm nghiên cứu của PLA. Không bao gồm kinh nghiệm quân sự nước ngoài trong tác chiến đô thị và thuật ngữ này rất có thể được sử dụng khi thảo luận về việc chiếm Đài Bắc hoặc các thành phố khác của Đài Loan.
Tấn công-phòng thủ thành phố [城镇攻防]. Không phải là một thuật ngữ mang tính giáo lý, mặc dù thường được sử dụng thay thế cho tấn công đô thị. Việc sử dụng theo sắc thái bao gồm các ấn phẩm về quá trình phát triển huấn luyện của PLA trong đó lực lượng đối lập chuyên trách cung cấp lực lượng phòng thủ đối lập với đơn vị PLA thực hành Hoạt động Quân sự trên Địa hình Đô thị, có lẽ vì cả hai đơn vị đều được hưởng lợi từ việc huấn luyện trên địa hình đô thị. Không được sử dụng để mô tả quân đội nước ngoài hoặc hoạt động chống khủng bố trên địa hình đô thị.
Thuật ngữ phụ
Tác chiến ngầm dưới lòng đất [địch hạ trạch, 地下战]. Khác với chiến tranh đường hầm và các cơ sở quân sự dưới lòng đất (UGF), thuật ngữ này bao gồm các cơ sở thương mại, dân sự và chính quyền địa phương, như đường tàu điện ngầm và trung tâm mua sắm dưới lòng đất.
Tác chiến siêu đô thị [chaoda chenshi zhan, 超大城市战]. Tác chiến đô thị diễn ra tại các đô thị rộng lớn có dân số từ 10 triệu người trở lên. Các tác giả của PLA thường trích dẫn các ấn phẩm của Quân đội Mỹ để cố gắng định nghĩa thuật ngữ này và coi tác chiến siêu đô thị như một trường hợp đặc biệt của tác chiến đô thị và như một xu hướng chung toàn cầu.
Tác chiến ban đêm [ye zhan, 夜战]. Chiến đấu trong bóng tối và nổi bật bằng cách sử dụng thiết bị nhìn đêm, tia hồng ngoại và tia laser. Các ấn phẩm tác chiến đô thị của PLA cũng xác định thành phố là nguyên nhân nhân tạo của bóng tối, bao gồm cả bên trong các tòa nhà không có điện,các cơ sở mua sắm dưới lòng đất, v.v., và có lẽ là hậu quả cần thiết nhưng không mong muốn của việc tiến hành các cuộc tấn công “làm tê liệt” kẻ thù.
Chiến tranh đường hầm [didao zhan, 地道战]. Được sử dụng cùng với các khái niệm truyền thống hơn về hầm quân sự, đường hầm và UGF. Thuật ngữ này cũng được sử dụng để mô tả các môi trường chiến đấu đô thị như Stalingrad và Aleppo, nơi các chiến binh đào đường hầm để tạo điều kiện tiếp tế chiến đấu.
Tác chiến rào chắn [jielei zhandou, 街垒战斗]. Đấu tranh xuyên qua các chướng ngại vật trên đường đô thị để “tạo điều kiện phát triển các cuộc tấn công trên đường phố”.
.....
Lịch sử quân đội Trung quốc có truyền thống công thành từ thời cổ đại. Còn kinh nghiệm tác chiến đô thị gần đây nhất của PLA là những trận như Đồng Đăng, Lạng Sơn .... (thị xã trong tầm tay).
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,164
Động cơ
654,906 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Huấn luyện tác chiến đô thị của PLA:Một sự chú trọng ban đầu vào Đài Loan

Mặc dù có tương đối ít đề cập rõ ràng về kịch bản tác chiến đô thị Đài Loan trong các nguồn của PLA, nhưng bằng chứng cho thấy kịch bản này đã ảnh hưởng đến việc huấn luyện các Hoạt động Quân sự gần đây trên Địa hình Đô thị. Phân tích các ấn phẩm về tác chiến đô thị của PLA cung cấp thông tin chi tiết về nhịp độ diễn tập tác chiến đô thị và đôi khi về các địa điểm cụ thể của cơ sở MOUT. Ít nhất kể từ năm 2009, PLA đã sử dụng các không gian MOUT chuyên dụng ở ít nhất ba địa điểm: cơ sở MOUT chính trong Căn cứ Huấn luyện Zhurihe lớn hơn [zhurihe xunlian jidi, 朱日和训练基地] ở Nội Mông, được sử dụng từ năm 2009; một cơ sở thí điểm hoặc cơ sở kế thừa tiềm năng tại Yanshan [yanshan, 燕山] có thể vẫn sẵn sàng cho các cuộc tập trận MOUT quy mô nhỏ hơn ở địa hình đồi núi; và, có lẽ phù hợp nhất với kịch bản của Đài Loan, một thành phố mô phỏng hoàn chỉnh với “thư viện, quán cà phê và nhà máy điện” tọa lạc tại một “trường huấn luyện nhất định ở Bắc Giang Tô” được đề cập trong một video của PLA được phát trên JS7TV và Zhihu.com ở 2020.

1703047119756.png

Căn cứ Huấn luyện Zhurihe

Lịch huấn luyện của MOUT dường như có các cuộc tập trận hàng năm được lồng ghép vào chuỗi các cuộc tập trận Stride lớn hơn ở Zhurihe. Ngoài các cuộc tập trận này, được báo cáo theo quy định hàng năm, thường là trong những tháng mùa hè, còn có đề cập đến các cuộc tập trận tập trung vào tác chiến đô thị, đôi khi liên quan trực tiếp đến “tấn công đô thị”. Các cuộc tập trận MOUT đôi khi được thực hiện trong các sự kiện huấn luyện đa quốc gia tập trung vào chống khủng bố, chẳng hạn như cuộc tập trận Sứ mệnh Hòa bình của Tổ chức Hợp tác Thượng Hải. Dựa trên các cuộc tập trận mà PLA chọn để công khai, có sự tiến triển rõ ràng về quy mô cũng như sự mở rộng về mặt địa lý của các đơn vị quân đội được ưu tiên huấn luyện ngoài các lữ đoàn có trụ sở tại Bắc Kinh dường như đã sớm được chú trọng từ năm 2008 đến năm 2015. Một bản tóm tắt các cuộc tập trận này được cung cấp trong bảng 2.

1703047237153.png

Căn cứ Huấn luyện Zhurihe

Không rõ liệu cuộc tập trận năm 2020 tại cơ sở MOUT ở Giang Tô có phải là một phương án tập trận đã được xác định hay không và liệu có bất kỳ cơ sở bổ sung nào được phát triển hay không. Một động cơ có thể là Giang Tô có vị trí quân sự, khí hậu tốt hơn và nhu cầu đơn vị hỗ trợ các hoạt động của MOUT ở Đài Loan so với các cơ sở của MOUT tại Zhurihe. (Nội Mông nằm ở cao nguyên Trung Á, chủ yếu là đồng cỏ và sa mạc, chịu ít nhất 3 tháng tuyết và nhiệt độ đóng băng. Do đó, địa điểm này rất lý tưởng cho các cuộc tập trận pháo binh nhưng không thể mô phỏng khí hậu cận nhiệt đới và địa lý miền núi của Đài Loan.) Cơ sở MOUT ở Giang Tô cũng phản ánh sự tập trung vào huấn luyện thực tế cho kịch bản Đài Loan. Báo cáo hạn chế chỉ ra rằng PLA đã áp dụng các tính năng tác chiến đô thị thực tế hơn, sử dụng nhiều công cụ hỗ trợ huấn luyện mảnh vỡ chiến trường đô thị ban đầu được sử dụng bởi Trung tâm Huấn luyện Tác chiến Đô thị Zussman của Quân đội Mỹ tại Fort Knox, Kentucky.

1703047395239.png

Căn cứ Huấn luyện Zhurihe

Bảng 2. Chọn các bài tập huấn luyện tác chiến đô thị của PLA, 2008–2020

Tiến trình huấn luyệnCác đơn vị tham gia (Bộ Tư lệnh Chiến khu)Địa điểmThuật ngữ tác chiến đô thị được sử dụng
2008: Nhóm Nghiên cứu Chiến tranh Đô thị, Thử nghiệmLữ đoàn chiến tranh miền núi– Du kích núi TongbaiYanshanTác chiến đô thị;
Tấn công đô thị
2009: Bắt đầu diễn tập tại căn cứ Chu Nhật Hà MOUTLữ đoàn bộ binh cơ giới Bắc Kinh không rõ phiên hiệu, cùng với các đơn vị PLAAF, PLARF và PAP với quy mô không được đề cậpCăn cứ huấn luyện Chu Nhật Hà (Zhurihe)Tác chiến đô thị;
Chiến tranh đường phố;
Sứ mệnh hòa bình 2014Các đối tác của Tổ chức Hợp tác Đa quốc gia-Thượng Hải, đơn vị SOFCăn cứ huấn luyện Chu Nhật Hà (Zhurihe)Tác chiến đô thị;
Chiến tranh đường phố;
Sải bước 2015-B, CLữ đoàn bộ binh cơ giới Bắc Kinh không rõ phiên hiệu với lực lượng không quân trực thuộc và phân đội SOFCăn cứ huấn luyện Chu Nhật Hà (Zhurihe)Tấn công đô thị
Sải bước 2017Tập đoàn quân 80–“Nhóm Bão tố” (Miền Bắc); Cụm tập đoàn quân 81-“Sói đồng cỏ” (Miền Trung); cả hai là các lữ đoàn bộ binh cơ giớiCăn cứ huấn luyện Chu Nhật Hà (Zhurihe)Tác chiến đô thị; Chiến tranh đường phố;
Tấn công đô thị
2018, không tênLữ đoàn hàng không Tập đoàn quân 79 (miền Bắc)Tỉnh Liêu NinhTác chiến đô thị
Sải bước 2018Tập đoàn quân 81 (Trung tâm)Căn cứ huấn luyện Chu Nhật Hà (Zhurihe)Tấn công đô thị
Sải bước 2018Đơn vị cỡ lữ đoàn không rõ phiên hiệuCăn cứ huấn luyện Chu Nhật Hà (Zhurihe)Tấn công đô thị
2020: Không tênTập đoàn quân 73 (miền Đông)Căn cứ MOUT tỉnh Giang TôTấn công/phòng thủ thành phố


.....
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top