- Biển số
- OF-390774
- Ngày cấp bằng
- 6/11/15
- Số km
- 75
- Động cơ
- 238,567 Mã lực
Kính chào cccm,
Mấy ngày nay thời tiết và tâm trạng không tốt, chuyện gia đình trước giờ em chưa chia sẻ với bất kỳ ai. Hôm nay, em mạnh dạn chia sẻ để mong tìm được những chia sẻ, nhận định khách quan và chân thành từ cccm ạ.
Vợ chồng em lấy nhau được hơn 5 năm, đã có 2 mụn con. Em năm nay 32 tuổi còn vợ em 30 tuổi. Hiện vợ em đang nghỉ sinh bé thứ 2 ở nhà.
Kinh tế gia đình em từ khi 2 vợ chống lấy nhau đến giờ do 1 mình em lo toan, em đi kiếm tiền vợ em chỉ ở nhà chăm con (có 1 khoảng thời gian vợ em cũng đi làm nhưng tầm 1 năm là nghỉ). Thu nhập của em những năm trước thì cơ bản ổn, cuộc sống gia đình cũng đầy đủ, con cái không để thiếu thốn gì so với bạn bè cùng lứa. Tuy nhiên, năm nay công việc của em kém hẳn, thu nhập ngoài không còn, giờ chủ còn vẻn vẹnđồng lương, chính vì vậy e đang lo ngại thời gian tới kinh tế gia đình rất khó khăn, đời sống gia đình không đảm bảo. Trước giờ em không bao giờ giục hay bắt vợ em đi làm bởi lẽ em thương vợ, hồi vợ em gần tốt nghiệp thì chúng em tổ chức đám cưới, rồi có con nên vợ em không bố trí được thời gian thực tập để học tiếp lấy bằng đại học, vì vậy vợ em mang tiếng đi học đại học nhưng không có bằng. Thêm nữa vợ em cũng có chút bệnh, mặc dù em biết có bệnh (khi yêu côấy cũng nói với em) nhưng em vẫn quyết tâm cưới bởi vì hồi đó thực sự rất yêu vợ em. Nói về gia đình nhà ngoại thì gia đình bình thường, từ hồi lấy nhau cũng không cho vợ chồng em gì cả (thường con gái về nhà chồng em thấy ít nhất cũng cho cái kiềng, nhẫn để làm vốn, phí nhà em thì mẹ em cho đủ cả, và vợ em cưới xong cũng biết ý gửi mẹ em giữ, khi mua nhà bà cũng đưa cho để mua nhà), kể cả lúc vợ chồng em mua nhà cũng không hỗ trợ gì, vợ em có hỏi vay nhưng cho vay một ít và em cũng đã trả ông bà xong. Vợ chồng em sinh cháu ông bà cũng không cho gì cả, có bà ngoại thì chăm sóc lúc vợ em sinh nở. Em thì không quan trọng về mặt kinh tế lắm nhưng em nhiều khi rất buồn,e cảm thấy cách sống của ông bà không được tình cảm.Và em thấy tính cách vợ em sống cũng kiểu lạnh nhạt như vậy, bởi lẽ vợ em không biết quan tâm bố mẹ chồng (mặc dù bố mẹ em rất tạo điều kiện và quan tâm con cháu), không bao giờ gọi điện hỏi han ông bà, anh chị em gia đình em. Vợ chồng em cũng cãi nhau rất nhiều lần chuyện này rồi nhưng không có hồi kết vợ em vẫn thế, nhưng em thấy bản chất vợ em là tốt vẫn quan tâm thi thoảng mua đồ đạc biếu bố mẹ chồng.
Hiện tại, thời gian này em có nói với vợ: vợ nên tìm hiểu,chuẩn bị tìm kiếm công việc gì làm để có chi phí sinh hoạt gia đình chứ cứ thế này thì khôngổn , khéo phải bán xe đi để mà ăn mất. Nhưng khi vợ ck em nói đến chuyện này là vợ em lại không bình tĩnh và nói do em nên cô ấy mất hết ước mơ, tương lai, không có bằng tốt nghiệp đại học giờ không biết xin việc gì, những công việc như bán hàng,vvv thì bảo giờ lớn tuổi xin khó, nếu có xin được vài năm họ lại cho nghỉ, những công việc công ty ổn định có đóng bảo hiểm xã hội thì không có bằng đh nên ko xin được. Em bảo thế đi làm công nhân thì bảo mệt, sức khỏe không đảm bảo, còn phải chăm con cái.
Qua những tâm sự nêu trên, em muốn xin ý kiến các cụ cho em lời khuyên giải quyết như thế nào là hợp lý. Em nên tìm việc gì cho vợ làm luôn hay cho vợ đi học 1 cái nghề tầm 2 năm (ví dụ trung cấp dược sau đi bán thuốc, hoặc học trung cấp mầm non vì vợ em chăm con tương đối khéo). Hiện em đang rất mông lung, cuộc sống áp lực và e đang có dấu hiệu hơi trầm cảm vì công việc hiện tại của em cũng không được thuận lợi.
Em văn hơi kém, viết hơi dài kính mong cccm thông cảm và mong nhận được chia sẻ, lời khuyên chân thành các cccm đi trước. Trân trọng.
Mấy ngày nay thời tiết và tâm trạng không tốt, chuyện gia đình trước giờ em chưa chia sẻ với bất kỳ ai. Hôm nay, em mạnh dạn chia sẻ để mong tìm được những chia sẻ, nhận định khách quan và chân thành từ cccm ạ.
Vợ chồng em lấy nhau được hơn 5 năm, đã có 2 mụn con. Em năm nay 32 tuổi còn vợ em 30 tuổi. Hiện vợ em đang nghỉ sinh bé thứ 2 ở nhà.
Kinh tế gia đình em từ khi 2 vợ chống lấy nhau đến giờ do 1 mình em lo toan, em đi kiếm tiền vợ em chỉ ở nhà chăm con (có 1 khoảng thời gian vợ em cũng đi làm nhưng tầm 1 năm là nghỉ). Thu nhập của em những năm trước thì cơ bản ổn, cuộc sống gia đình cũng đầy đủ, con cái không để thiếu thốn gì so với bạn bè cùng lứa. Tuy nhiên, năm nay công việc của em kém hẳn, thu nhập ngoài không còn, giờ chủ còn vẻn vẹnđồng lương, chính vì vậy e đang lo ngại thời gian tới kinh tế gia đình rất khó khăn, đời sống gia đình không đảm bảo. Trước giờ em không bao giờ giục hay bắt vợ em đi làm bởi lẽ em thương vợ, hồi vợ em gần tốt nghiệp thì chúng em tổ chức đám cưới, rồi có con nên vợ em không bố trí được thời gian thực tập để học tiếp lấy bằng đại học, vì vậy vợ em mang tiếng đi học đại học nhưng không có bằng. Thêm nữa vợ em cũng có chút bệnh, mặc dù em biết có bệnh (khi yêu côấy cũng nói với em) nhưng em vẫn quyết tâm cưới bởi vì hồi đó thực sự rất yêu vợ em. Nói về gia đình nhà ngoại thì gia đình bình thường, từ hồi lấy nhau cũng không cho vợ chồng em gì cả (thường con gái về nhà chồng em thấy ít nhất cũng cho cái kiềng, nhẫn để làm vốn, phí nhà em thì mẹ em cho đủ cả, và vợ em cưới xong cũng biết ý gửi mẹ em giữ, khi mua nhà bà cũng đưa cho để mua nhà), kể cả lúc vợ chồng em mua nhà cũng không hỗ trợ gì, vợ em có hỏi vay nhưng cho vay một ít và em cũng đã trả ông bà xong. Vợ chồng em sinh cháu ông bà cũng không cho gì cả, có bà ngoại thì chăm sóc lúc vợ em sinh nở. Em thì không quan trọng về mặt kinh tế lắm nhưng em nhiều khi rất buồn,e cảm thấy cách sống của ông bà không được tình cảm.Và em thấy tính cách vợ em sống cũng kiểu lạnh nhạt như vậy, bởi lẽ vợ em không biết quan tâm bố mẹ chồng (mặc dù bố mẹ em rất tạo điều kiện và quan tâm con cháu), không bao giờ gọi điện hỏi han ông bà, anh chị em gia đình em. Vợ chồng em cũng cãi nhau rất nhiều lần chuyện này rồi nhưng không có hồi kết vợ em vẫn thế, nhưng em thấy bản chất vợ em là tốt vẫn quan tâm thi thoảng mua đồ đạc biếu bố mẹ chồng.
Hiện tại, thời gian này em có nói với vợ: vợ nên tìm hiểu,chuẩn bị tìm kiếm công việc gì làm để có chi phí sinh hoạt gia đình chứ cứ thế này thì khôngổn , khéo phải bán xe đi để mà ăn mất. Nhưng khi vợ ck em nói đến chuyện này là vợ em lại không bình tĩnh và nói do em nên cô ấy mất hết ước mơ, tương lai, không có bằng tốt nghiệp đại học giờ không biết xin việc gì, những công việc như bán hàng,vvv thì bảo giờ lớn tuổi xin khó, nếu có xin được vài năm họ lại cho nghỉ, những công việc công ty ổn định có đóng bảo hiểm xã hội thì không có bằng đh nên ko xin được. Em bảo thế đi làm công nhân thì bảo mệt, sức khỏe không đảm bảo, còn phải chăm con cái.
Qua những tâm sự nêu trên, em muốn xin ý kiến các cụ cho em lời khuyên giải quyết như thế nào là hợp lý. Em nên tìm việc gì cho vợ làm luôn hay cho vợ đi học 1 cái nghề tầm 2 năm (ví dụ trung cấp dược sau đi bán thuốc, hoặc học trung cấp mầm non vì vợ em chăm con tương đối khéo). Hiện em đang rất mông lung, cuộc sống áp lực và e đang có dấu hiệu hơi trầm cảm vì công việc hiện tại của em cũng không được thuận lợi.
Em văn hơi kém, viết hơi dài kính mong cccm thông cảm và mong nhận được chia sẻ, lời khuyên chân thành các cccm đi trước. Trân trọng.