Vợ chồng em trai ly hôn, F1 ở với mẹ, bố có trách nhiệm chu cấp tiền nuôi. Tuy nhiên, bố không chu cấp và giờ mẹ cũng không cho F1 về thăm ông bà nội. Em có nói chuyện với bố mẹ em (ông bà nội F1) là bố nó ko nói làm gì, nhưng hàng tháng ông bà nên chu cấp cho cháu, lên thăm cháu thường xuyên, vì ông cũng có lương hưu và đủ khả năng phụ. Nhưng bố em nhất định ko chịu đi, vì trước khi sự việc xảy ra ly hôn thì bố mẹ em có lên nhà kia để cùng với ông bà thông gia để tháo gỡ vướng mắc, nhưng ko nhận được sự hợp tác, lại còn thờ ơ kệ bố mẹ em, có đến chỉ ngồi ông bà kia không tiếp chuyện. Giờ ông giận, nhất định ko lên thăm, cũng không chu cấp tiền.
Ông còn nói, ra ngoài ai ai cũng bảo giờ F1 ở với mẹ nên mẹ nó tiêm vào đầu nó những cái ko hay về bên nội, nhưng em không nghĩ thế. Em bảo với ông bà: ai nói gì kệ họ, miễn sao mình thiện chí, quan tâm đến cháu mình thì trước sau gì mẹ F1 cũng phải suy nghĩ. Ông còn bảo, nó tử tế thì đã tự khắc để cho F1 về thăm ông bà, chứ giờ toàn nói xấu bên nội
Giờ cháu bắt đầu vào lớp 1, em có nói với bố mẹ em: Nên phụ thêm tiền cho mẹ con F1, nhưng ông nhất quyết không cho.
Em định bàn với mẹ là sẽ cùng bà phụ giúp mẹ con F1 nhưng ko cho ông biết, thi thoảng em về chở mẹ em lên thăm và cho cháu.
Ở đây em không nói đến vai trò của người bố, vì tất cả lỗi phần nhiều do cậu ấy gây nên.
Cá nhân em thì ko có đủ điều kiện để cho cháu thường xuyên, nhưng cũng luôn trăn trở, cũng điện thoại nhắn tin cho em trai nên phụ vợ nuôi con, nhưng thằng này nó ruột để ngoài da. Với người ngoài thì chả nề hà gì mà sao với vợ con nó lại như vậy. Thật tình bố mẹ em cũng vất vả vì nó lắm, nhưng mà nói mãi ko được.
Theo các cụ thì em và mẹ nên làm như nào: Em suy nghĩ và kết hợp cả ý bố em thì:
1. Hàng tháng em và mẹ dấu ông đưa tiền phụ cho mẹ F1.
2. Không đưa tiền, đóng bảo hiểm cho cháu.
3. Gửi tiết kiệm sau này lớn sẽ đưa lại cho cháu.
Các cụ có cao kiến gì giúp em.
Ông còn nói, ra ngoài ai ai cũng bảo giờ F1 ở với mẹ nên mẹ nó tiêm vào đầu nó những cái ko hay về bên nội, nhưng em không nghĩ thế. Em bảo với ông bà: ai nói gì kệ họ, miễn sao mình thiện chí, quan tâm đến cháu mình thì trước sau gì mẹ F1 cũng phải suy nghĩ. Ông còn bảo, nó tử tế thì đã tự khắc để cho F1 về thăm ông bà, chứ giờ toàn nói xấu bên nội
Giờ cháu bắt đầu vào lớp 1, em có nói với bố mẹ em: Nên phụ thêm tiền cho mẹ con F1, nhưng ông nhất quyết không cho.
Em định bàn với mẹ là sẽ cùng bà phụ giúp mẹ con F1 nhưng ko cho ông biết, thi thoảng em về chở mẹ em lên thăm và cho cháu.
Ở đây em không nói đến vai trò của người bố, vì tất cả lỗi phần nhiều do cậu ấy gây nên.
Cá nhân em thì ko có đủ điều kiện để cho cháu thường xuyên, nhưng cũng luôn trăn trở, cũng điện thoại nhắn tin cho em trai nên phụ vợ nuôi con, nhưng thằng này nó ruột để ngoài da. Với người ngoài thì chả nề hà gì mà sao với vợ con nó lại như vậy. Thật tình bố mẹ em cũng vất vả vì nó lắm, nhưng mà nói mãi ko được.
Theo các cụ thì em và mẹ nên làm như nào: Em suy nghĩ và kết hợp cả ý bố em thì:
1. Hàng tháng em và mẹ dấu ông đưa tiền phụ cho mẹ F1.
2. Không đưa tiền, đóng bảo hiểm cho cháu.
3. Gửi tiết kiệm sau này lớn sẽ đưa lại cho cháu.
Các cụ có cao kiến gì giúp em.