- Biển số
- OF-146822
- Ngày cấp bằng
- 23/6/12
- Số km
- 23,864
- Động cơ
- 628,245 Mã lực
- Nơi ở
- Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Đêm cụ không phải làm gì mà trà thuốc muộn thếEm tin Số phận là có thật
Em lại trà khuya thuốc muộn, ngay ngắn hóng Cụ Anh biên tiếp ạ
Đêm cụ không phải làm gì mà trà thuốc muộn thếEm tin Số phận là có thật
Em lại trà khuya thuốc muộn, ngay ngắn hóng Cụ Anh biên tiếp ạ
Vâng em sẽ tìm. Hôm nay em đang thấy quảng cáo poor things, “ những điều tồi tệ” có vẻ rất hay. Em xem phim này hôm nay đã.Cụ rảnh tìm phim " Đầu tiên họ giết cha tôi " của đạo diễn Angelina Jolie làm về Kh'mer đỏ. Phim cũng được vài giải thưởng. Họ có những cảnh y như Phnom Penh ngày đầu giải phóng. Phim dựa trên hồi ký của một người Campuchia.
Hiccc!Anh ơi, nó lại hay ở chỗ dù anh cao hơn 2m thì cái đó cũng chỉ toa toa thế thôi nên nhìn tương đối thì lại khiêm tốn hơn các cụ cao 1m5 đóa. Anh xem lực sỹ Ác nôn chưa, nhìn thảm lắm ý.
Nghĩ đến đoạn này cũng buồn cười. Tai vẫn văng vẳng tiếng thằng Ninh Bình thì thào : Úi giời...úi giời. Thằng này nó khỏe anh nhể. . Bố tổ ông nhóc, mới 19 tuổi đã có vợ và gần 1 con.Em hóng đoạn nóng bỏng này, các cụ mợ có hóng cùng em không
Chạp, Giêng ... là team VPLS giáp hạt Cụ anh ạĐêm cụ không phải làm gì mà trà thuốc muộn thế
Xét về lịch sử sinh học thì cái giề ít dùng nó bị thoái hóa dần ạChẹp, về tỷ lệ thế là thoái hoá so với cụ tổ Chiến binh đông sơn nhể mợ?
Em cảm ơn Cụ ạ.Đêm hôm đó em lại thức suốt đêm gác cùng anh em. Chỉ còn ít ngày bọn A3 sẽ lên thay cho bọn em về nên em không muốn sơ sẩy điều gì.
Những ngày tiếp theo im ắng, chiều chiều những cơn mưa to ập xuống trắng mờ cả hai bên. Lính chui vào hầm ngồi hút thuốc. Mấy cha trực thăng từ bữa đó cũng hoảng không thấy phành phạng bay qua. Chắc tìm cách đánh mới.
Cuối cùng ngày đổi quân cũng đến. Sáng thứ 7, cả bọn đã tươi tỉnh sắp xếp ba lo súng đạn. Em thức cả đêm nên mò vào hầm nằm hút thuốc. Thằng Khoái châu ở đâu mò vào. Mồm nhai tóp tép :
- Anh không ngủ à ? Liệu hôm nay có được về không anh ?
- Tao không biết. Kế hoạch thì là như vậy. Nhưng biết đâu bọn A3 nó có việc đột xuất thì cũng chịu.
- Thế thì chết em. Cả tuần nay không đc lá rau nào vào bụng. Em đang bị táo, đau hết bụng. Em đang phải ăn cả cỏ đây.
Nói xong nó lè lưỡi ra xanh lè. Trong tay nó vẫn còn mấy nhánh cỏ. Nghe nói đến rau thì em cũng cồn cào ruột gan. Đúng là từ khi lên chốt chẳng ăn mẩu rau nào. Em tò mò hỏi :
- Mày ăn cỏ gì đó. Khéo cỏ độc thì chết cha mày.
- Anh yên tâm, cỏ này xưa em đi chăn trâu bò mọc đầy ven đê. Hơi chua chua ăn được không sao. Trâu bò ăn đc thì người ăn được.
Nó ném cho em mấy lá cỏ. Bỏ vào mồm nhấm nháp. Uh, cũng thấy dễ chịu. Mấy thằng khác thấy vậy cũng xúm vào xin ăn thử. Rồi chúng nó chui ra khỏi hầm tìm cỏ ở mép chiến hào.
Chuông điện thoại vang lên, đại phó báo chiều bàn giao chốt.
Em bảo thằng NQ thông báo anh em cho chúng nó mừng, mới ở đây vài ngày mà chúng nó kêu khổ quá. Thằng NQ vẫn đang tìm cỏ miệng ư ử hát :
" Trận địa còn đây, đất đá tơi nhào. Cỏ non lại nhú khắp trên chiến hào..." nghĩ cũng thương chúng nó. Không biết sau cuộc chiến này, những ai sẽ được lành lặn về nhà.
Hơn 1h chiều thì bọn A3 lên thay quân. Bọn nó may hơn bọn em là đi nhờ xe chở đạn lên. Đỡ phải đi bộ mấy chục km. A3 cũng mới đc bổ sung 2 thằng lính mới. A trưởng là một thằng lính nhập ngũ 77. Anh em ở đại đội thì quen nhau cả nên việc tiếp nhận vị trí diễn ra nhanh chóng. Em cũng chỉ kịp dặn thằng A trưởng chịu khó thức đêm mà gác cùng anh em. Ban ngày thì có chốt nọ chốt kia họ cùng quan sát, ban đêm tầm quan sát bị hạn chế nên không ai giúp ai được.
Mấy thằng lính đã xách balo súng đạn chạy về phía vườn điều nơi chiếc xe của trung đoàn đang chờ. Em vội chào thằng A trưởng A3 rồi xách đồ chạy theo anh em. Cũng là lần cuối nhìn thấy nó còn sống. Đêm hôm đó cả tiểu đội nó đã bị Polpot diệt sạch.
Hơn 2h bọn em về tới cổng trung đoàn. Nhảy xuống xe cả bọn ùa vào quán nước mía " Anh Bảy thủy thủ" uống mỗi thằng hai ly nước mía to như vại bia ngoài mình. Lúc này mới cảm thấy mệt mỏi, cả người như chùng xuống nhão ra. Hai mắt cay sè, ngồi dựa vào cái cột của quán mà em ngủ thiếp đi, trên tay vẫn còn điếu thuốc đang cháy dở. Đến khi thằng NQ vỗ vai:
- Về thôi anh. Về tắm rửa rồi nghỉ ngơi thoải mái.
Bọn em đứng lên xách balo, súng đạn ể oải đi về đại đội. Em nán lại móc tiền trả chủ quán. Anh Bảy xua tay nói :
- Thôi, ủng hộ mấy chú lính vài ly nước mía. Các chú vừa ở biên giới về quá cực rồi. Lấy tiền các chú làm chi.
Em cám ơn anh Bảy rồi đi theo mọi người.
Anh Bảy vốn là một lính hải quân VNCH. Sau 1975 anh đưa vợ con lên đây xây dựng kinh tế mới. Bọn em vẫn trêu anh nhớ nghề nên vẫn cầm vô lăng lái tàu về quay nước mía. Từ đó gọi là " Anh Bảy thủy thủ"
Về đến đại đại, bọn em nghỉ ngơi, tắm giặt rồi lăn ra sạp ngủ vùi, không biết trời đất gì nữa. Mở mắt ra đã qua 21h, mò xuống xin cục mỳ luộc dành cho sáng mai ăn tạm. Quay về thằng NQ bảo :
- Lúc tối Chính trị viên xuống gọi anh nhưng anh đang ngủ. Em bảo cả một tuần đêm nào anh cũng thức trắng nên ông ấy thôi. Và dặn sáng mai anh lên gặp, có công tác mới.
Đời lính thì lúc nào chẳng công tác. Việc nào cũng gấp, cũng cần. Theo như lính cũ nói : " Mặc kệ mịa nó. Mưa lúc nào mát mặt lúc đó"
Đó là lần lên chốt đầu tiên và cuối cùng của đời lính. Chỉ 7 ngày ngắn ngủi nhưng cũng đủ nếm trải hơi thở của chiến tranh thực sự. Ở đây ranh giới giữa sống và chết thật mong manh, chỉ một phần mấy giây thôi, từ một thanh niên tràn đầy sức sống sẽ trở thành cái xác đang lạnh dần.
Lúc đó em cũng chưa biết rằng chỉ mấy ngày sau em lại dấn thân vào một cuộc chiến khác thầm lặng và cũng không kém phần nguy hiểm, thú vị. Sau lần đó, đời lính của em đột ngột chuyển hướng.
Thồi... cứ đành cất dấu hỏi này vào trong bụng bao giờ gặp cụ anh bật mí cho chị em mình xem sao.Tỷ lệ của cụ Tổ tạm Tính là 25% vậy 2 m thì 50 cm mợ ạ. Mà anh bất bảo không là gì. Chẹp . Không biết anh đi lại kiểu gì với tình trạng đó.
Chuyện này có lẽ mai em kể. Vì nó cũng dài, viết đêm nay không hết được.Em hóng đoạn nóng bỏng này, các cụ mợ có hóng cùng em không
Đêm qua, sau khi đọc post của cụ, em đã có 1 suy nghĩ hết sức xấu xa: mấy ông chỉ huy ngày đó mà biết xem tay thì chắc sẽ phân công cụ đến những mặt trận ác liệt nhất (vì ổng thọ lắm). Em xin lỗi cụ ạVâng, số phận cả đấy. Trong thời gian đơn vị chốt biên giới, lần em hỗ trợ cứu phi công là thằng cận kề nguy hiểm nhất đại đội, nhưng em vẫn sống nhăn răng. Mà thằng chỉ ăn miểng pháo vu vơ cũng lăn đùng ra chết.
Em theo mọi người thôi mợ. Mợ đi là lẽo đẽo theo sau ngay
Em theo mọi người thôi mợ. Mợ đi là lẽo đẽo theo sau ngay
Vòng bụng e tối thiểu 60Tỷ lệ của cụ Tổ tạm Tính là 25% vậy 2 m thì 50 cm mợ ạ. Mà anh bất bảo không là gì. Chẹp . Không biết anh đi lại kiểu gì với tình trạng đó.
Bộ phim rất hay ..em đã từng xem nó và 1,2 phim khác nổi tiếng về CPC thời đó . Nếu ko nhớ lẫn lộn các phim thì ấn tượng nhất với em ko phải là cảnh gia đình đó chạy thoát sang vn mà là cảnh tối đến Hồng Vệ Binh cam học hát múa với những nắm tay giơ cao bên đuốc và cờ...cảnh dạy trẻ em cận chiến , gài mìn.vv. có lẽ trò đã học quá giỏi từ thày. Những bộ phim này còn chỉ ra cách mà các Angka phá vỡ cấu trúc 1 gia đình cpc..hủy bỏ bữa cơm gia đình của họ . Cha bị bắt ở khu lán đàn ông, mẹ ở khu pn và các con cũng phân ra ở riêng theo lứa từng đứa.. ngày ngày phải nghe dạy về ctr và lòng căm thù. ..người cpc chỉ còn gia đình là tổ chức , gia đình là Angka .. .. đây cũng là thành công của Angka nhưng cũng là bước thảm họa của CPC.. nếu có Angka nào thức tỉnh lương tri.. Angka đó sẽ trở thành kẻ thù đối đầu với mọi Angka.. Angka đó phải chết..nhưng vẫn có những Angka dũng cảm hiếm hoi ...Cụ rảnh tìm phim " Đầu tiên họ giết cha tôi " của đạo diễn Angelina Jolie làm về Kh'mer đỏ. Phim cũng được vài giải thưởng. Họ có những cảnh y như Phnom Penh ngày đầu giải phóng. Phim dựa trên hồi ký của một người Campuchia.
Đánh Pốt thời điểm đó là vì ko còn lựa chọn khác khi Pốt ngu muội, hung hăng và ảo tưởng khi nghĩ rằng có thể nuốt trôi Việt Nam.Bộ phim rất hay ..em đã từng xem nó và 1,2 phim khác nổi tiếng về CPC thời đó . Nếu ko nhớ lẫn lộn các phim thì ấn tượng nhất với em ko phải là cảnh gia đình đó chạy thoát sang vn mà là cảnh tối đến Hồng Vệ Binh cam học hát múa với những nắm tay giơ cao bên đuốc và cờ...cảnh dạy trẻ em cận chiến , gài mìn.vv. có lẽ trò đã học quá giỏi từ thày. Những bộ phim này còn chỉ ra cách mà các Angka phá vỡ cấu trúc 1 gia đình cpc..hủy bỏ bữa cơm gia đình của họ . Cha bị bắt ở khu lán đàn ông, mẹ ở khu pn và các con cũng phân ra ở riêng theo lứa từng đứa.. ngày ngày phải nghe dạy về ctr và lòng căm thù. ..người cpc chỉ còn gia đình là tổ chức , gia đình là Angka .. .. đây cũng là thành công của Angka nhưng cũng là bước thảm họa của CPC.. nếu có Angka nào thức tỉnh lương tri.. Angka đó sẽ trở thành kẻ thù đối đầu với mọi Angka.. Angka đó phải chết..nhưng vẫn có những Angka dũng cảm hiếm hoi ...
Em có đọc vài cuốn sách về chiến tranh VN...lâu quá nên ko nhớ đc tên từng cuốn..nhưng cảm nhận cuộc ctr với P đầy hào hứng lạc quan, với M thì vô cùng khốc liệt nhưng đều có giải pháp cũng như chỗ dựa vật chất và tinh thần. ..riêng với khme đỏ thì như sa lầy..khó khăn và đơn độc..bế tắc trong giải pháp, không có kế sách đủ mạnh mẽ để dứt điểm đối thủ ..cảm giác như ta đã buộc phải đánh " sượng " chứ không có thời cơ nào là thật sự thuận lợi.. thậm chí em cảm thấy còn khó khăn hơn cả đánh với TQ trong giai đoạn 79 82...
Cuộc chiến với khme đỏ hình như ta đã vô cùng khó khăn mới khép lại đc ctr..chắc là ngoài dự kiến về thời gian và tổn thất..
PP và giới lđ khme có lẽ cực kỳ thông minh khi không chọn cách đánh đối đầu với ta bằng các chiến dịch quy mô..vd kiểu đánh như trận so găng tại phà Nếch Lương...nếu họ chọn lối đánh đó thì quân lực khme có lẽ khó tồn tại đc 2 năm ( chủ quan của em )..kế sách phân tán ll nhưng lại liên hoàn , quấy nhiễu tiêu hao và kéo đối thủ vào sâu và dàn mỏng trên lãnh thổ với đk tự nhiên đặc thù khốc liệt , hạ tầng giao thông và đô thị nghèo nàn của họ là quá hiệu quả.. ngay cả việc lựa chọn vk dàn rộng là mìn , hỏa lực phổ biến là hỏa lực nhẹ , cơ động, dễ sd , tầm gần..của họ là cực khôn ngoan . Đây cũng rõ ràng bộc lộ kinh nghiệm tấn công ra lãnh thổ nước ngoài khi đó của ta chưa dày , ctac tình b, thăm dò và tìm kiếm nguồn lực đối phương chưa sát ...nguồn lực của ta cho tổ chức ctr tại nc ngoài còn rất thiếu và nguy hiểm nhất là không chặt đứt dứt điểm đc cái dây rốn bơm vk, tiền bạc , cố vấn và cả đường hầm thoát hiểm cho khme...bí quyết của mọi cuộc chiến.. may mà binh sĩ ta cơ bản là thiện chiến không thua kém, kỷ luật cơ bản đc giữ vững , chiến thuật đc điều chỉnh kịp thời ( dù ko có phương trâm hiệu quả cao )..và PP không phải 1 đối thủ ngang tầm nên ta mới đủ sức giằng co Tây và Bắc.
Em sinh sau đẻ muộn..nhận xét chủ quan. Tào lao đóng góp .cụ tc
Đánh Cam tính ra cũng 10 năm. Thực ra đánh Cam với ta nó khó về mặt quan hệ khi Pôt từng là bạn bè, cách đánh cũng do ta và ông bạn to huấn luyện.Bộ phim rất hay ..em đã từng xem nó và 1,2 phim khác nổi tiếng về CPC thời đó . Nếu ko nhớ lẫn lộn các phim thì ấn tượng nhất với em ko phải là cảnh gia đình đó chạy thoát sang vn mà là cảnh tối đến Hồng Vệ Binh cam học hát múa với những nắm tay giơ cao bên đuốc và cờ...cảnh dạy trẻ em cận chiến , gài mìn.vv. có lẽ trò đã học quá giỏi từ thày. Những bộ phim này còn chỉ ra cách mà các Angka phá vỡ cấu trúc 1 gia đình cpc..hủy bỏ bữa cơm gia đình của họ . Cha bị bắt ở khu lán đàn ông, mẹ ở khu pn và các con cũng phân ra ở riêng theo lứa từng đứa.. ngày ngày phải nghe dạy về ctr và lòng căm thù. ..người cpc chỉ còn gia đình là tổ chức , gia đình là Angka .. .. đây cũng là thành công của Angka nhưng cũng là bước thảm họa của CPC.. nếu có Angka nào thức tỉnh lương tri.. Angka đó sẽ trở thành kẻ thù đối đầu với mọi Angka.. Angka đó phải chết..nhưng vẫn có những Angka dũng cảm hiếm hoi ...
Em có đọc vài cuốn sách về chiến tranh VN...lâu quá nên ko nhớ đc tên từng cuốn..nhưng cảm nhận cuộc ctr với P đầy hào hứng lạc quan, với M thì vô cùng khốc liệt nhưng đều có giải pháp cũng như chỗ dựa vật chất và tinh thần. ..riêng với khme đỏ thì như sa lầy..khó khăn và đơn độc..bế tắc trong giải pháp, không có kế sách đủ mạnh mẽ để dứt điểm đối thủ ..cảm giác như ta đã buộc phải đánh " sượng " chứ không có thời cơ nào là thật sự thuận lợi.. thậm chí em cảm thấy còn khó khăn hơn cả đánh với TQ trong giai đoạn 79 82...
Cuộc chiến với khme đỏ hình như ta đã vô cùng khó khăn mới khép lại đc ctr..chắc là ngoài dự kiến về thời gian và tổn thất..
PP và giới lđ khme có lẽ cực kỳ thông minh khi không chọn cách đánh đối đầu với ta bằng các chiến dịch quy mô..vd kiểu đánh như trận so găng tại phà Nếch Lương...nếu họ chọn lối đánh đó thì quân lực khme có lẽ khó tồn tại đc 2 năm ( chủ quan của em )..kế sách phân tán ll nhưng lại liên hoàn , quấy nhiễu tiêu hao và kéo đối thủ vào sâu và dàn mỏng trên lãnh thổ với đk tự nhiên đặc thù khốc liệt , hạ tầng giao thông và đô thị nghèo nàn của họ là quá hiệu quả.. ngay cả việc lựa chọn vk dàn rộng là mìn , hỏa lực phổ biến là hỏa lực nhẹ , cơ động, dễ sd , tầm gần..của họ là cực khôn ngoan . Đây cũng rõ ràng bộc lộ kinh nghiệm tấn công ra lãnh thổ nước ngoài khi đó của ta chưa dày , ctac tình b, thăm dò và tìm kiếm nguồn lực đối phương chưa sát ...nguồn lực của ta cho tổ chức ctr tại nc ngoài còn rất thiếu và nguy hiểm nhất là không chặt đứt dứt điểm đc cái dây rốn bơm vk, tiền bạc , cố vấn và cả đường hầm thoát hiểm cho khme...bí quyết của mọi cuộc chiến.. may mà binh sĩ ta cơ bản là thiện chiến không thua kém, kỷ luật cơ bản đc giữ vững , chiến thuật đc điều chỉnh kịp thời ( dù ko có phương trâm hiệu quả cao )..và PP không phải 1 đối thủ ngang tầm nên ta mới đủ sức giằng co Tây và Bắc.
Em sinh sau đẻ muộn..nhận xét chủ quan. Tào lao đóng góp .cụ tc
Công nhận nhìn lại kết quả thì có mỗi ta dựng được chính quyền thân ta và diy trì được lâu đến bây giờ.Nhưng kết quả cuối cùng: dù phải chịu đựng quá nhiều gian khổ và hy sinh, mất mát, cuối cùng Khơ mẻ đỏ của Polpot và các thế lực chống Việt Nam đã bị đánh bại; một chính quyền thân VN tại Cam được thành lập và tồn tại tới bây giờ - điều mà rất nhiều cường quốc không làm được.
Đơn giản vì Việt Nam không chọn phe, Việt Nam chọn Chính nghĩaCông nhận nhìn lại kết quả thì có mỗi ta dựng được chính quyền thân ta và diy trì được lâu đến bây giờ.
1 rắc, Lybia, Áp gà..... Thằng thì nát như tương bần, thằng thì đu càng thật lực
View attachment 8404921