Nhưng em tin rằng mợ sẽ ko bao giờ quên được những giáo viên và sếp nữ mợ rất ghét kia đâu, nhờ có cái ghét đấy mợ mới vững vàng như ngày hôm nay!
Em ko quên, tất nhiên!
Nhưng em ko đánh giá cao họ - những người phụ nữ đó. Họ cũng chật vật với công việc và gia đình, em thấy tội nhiều hơn, khi nhìn lại họ. Em tránh ko lặp lại sai lầm của họ và nhưng cách hành xử của họ.
Cùng thời điểm sau đó đi học, em có gs nam mới, ông ấy cũng ko thích em, vì em hay cãi, tranh luận, hixx. Vì cũng những lẽ như gv nữ ghét em, nhưng ông ấy ko hành xử như bà gs nữ đã từng. Ông vẫn giúp em, thông cảm với cs của em phải xa gia đình và vì em đã rất cố gắng, em tốt nghiệp một cách tốt đẹp, trong khi đó với bà gs trc, em gần như trượt, tuyệt vọng tìm gs mới nếu trượt, v.v. Còn ông ko nhìn tới cái tôi và cá tính của em mà ông nhìn vào những điểm em đã làm được, cố gắng của em. Đó là sự khác biệt
Ví dụ bà sếp nữ của em, cùng là phụ nữ nhưng ko hề thông cảm với sự vất vả của phụ nữ. Em bắt đầu có bầu sau gần 10 năm sinh bé thứ 1, em từ chối đi công tác miền núi. Thay vì nói với em thì bà đi nói với sếp trực tiếp của bà ấy, haizzz. Rất cay nghiệt với phụ nữ. Vì vụ đó ko có em bà thực sự rất loay hoay nên cần có em và cái dự án đó là em viết, concept của em, bà mới chuyển sang mảng mới nên ko quen. Nếu bà nói thẳng với em thì là chuyện khác.
Còn ông sếp đó thì hiểu và thông cảm, ông bảo trong 3 tháng đầu em ko thể đi công tác xa hoàn toàn bình thường, v.v Em chả bị sao cả sau vụ đó. Khác nhau như vậy đó cụ.