Vấn nạn muôn thuở...
Ôi các cụ các mợ ơi...
Hôm nay em đến phát rồ người.
Bạn em nó nhờ em chuẩn bị cái phòng phỏng vấn cho công ty nhà nó. Em mới mang mấy cái rèm cửa với đồ trang trí sang cho bạn.
Hóng hớt màn phỏng vấn em đến rồ người. Thiên địa quỷ thần ơi, giờ tôi biết tại sao thạc sỹ thất nghiệp nhiều rồi nhé.
Mấy ông bà đi phỏng vấn,đến thì muộn,ăn mặc thì chả tôn trọng công ty tí nào. Biết là trang phục ko đánh giá con người. Nhưng đi phỏng vấn mà quần rách tả tơi, áo sống kì dị. Thái độ thì kẻ cả, đi xin việc mà cứ như ban việc. Hỏi mấy câu hỏi về kinh nghiệm thì chẳng có tí kinh nghiệm nào,cứ hở tí là lôi cái bằng thạc sỹ ra,rồi em rất nhanh nhậy. Đảm bảo sẽ bắt kịp tiến độ công việc các kiểu.
Hỏi về mức lương thì toàn đòi trên 10 củ, có bà còn khoảng 500,600 usd là đc ạ. Hỏi có thể làm thêm giờ nếu công ty cần ko, thì toàn né tránh, rồi nào thì tối em còn học nâng cao thêm này kia, tối em đi tập gym. Em sẽ cố gắng này khác. Hỏi liệu với mức lương em yêu cầu liệu em có đáp ứng được tiêu chí công ty ko thì than nghèo kể khổ kêu mặt bằng chung giờ là vậy, chi phí sinh hoạt ngày càng tăng...
Xin lỗi mấy chế,em cũng đi học thạc sỹ như mấy chế. Em nói thẳng 10 người đi học 8,9 người vì cái bằng để lên chức để hawwai. Mấy ai đc kiến thức thật sự....
Giờ thạc sỹ chỉ là xóa nạn mù chữ, thạc sỹ là cái gì. Tiến sỹ còn nhiều như lợn con kia kìa...
Quá chán. Bảo sao thất nghiệp. Làm chả lo làm, kinh nghiệm chả lo trau dồi. Chỉ lo lương cao lương thấp, lo vất vả. Phỏng vấn thì bớt thể hiện đi. Ghét nhất cái hội nói chuyện thi thoảng đá tí tiếng anh vào... nghe nửa vời vãi. Tiếng mẹ đẻ còn ko rõ bầy đặt.
P/S : em ko đả kích mấy cụ mấy mợ học thật làm thật. Em đả kích mấy cái đứa dở hơi đem cái bằng thạc sỹ dỏm ra oai với đời.... thạc sỹ kiểu ảo này thua xa mấy bác học thợ lành nghề. Em thật.
Ôi các cụ các mợ ơi...
Hôm nay em đến phát rồ người.
Bạn em nó nhờ em chuẩn bị cái phòng phỏng vấn cho công ty nhà nó. Em mới mang mấy cái rèm cửa với đồ trang trí sang cho bạn.
Hóng hớt màn phỏng vấn em đến rồ người. Thiên địa quỷ thần ơi, giờ tôi biết tại sao thạc sỹ thất nghiệp nhiều rồi nhé.
Mấy ông bà đi phỏng vấn,đến thì muộn,ăn mặc thì chả tôn trọng công ty tí nào. Biết là trang phục ko đánh giá con người. Nhưng đi phỏng vấn mà quần rách tả tơi, áo sống kì dị. Thái độ thì kẻ cả, đi xin việc mà cứ như ban việc. Hỏi mấy câu hỏi về kinh nghiệm thì chẳng có tí kinh nghiệm nào,cứ hở tí là lôi cái bằng thạc sỹ ra,rồi em rất nhanh nhậy. Đảm bảo sẽ bắt kịp tiến độ công việc các kiểu.
Hỏi về mức lương thì toàn đòi trên 10 củ, có bà còn khoảng 500,600 usd là đc ạ. Hỏi có thể làm thêm giờ nếu công ty cần ko, thì toàn né tránh, rồi nào thì tối em còn học nâng cao thêm này kia, tối em đi tập gym. Em sẽ cố gắng này khác. Hỏi liệu với mức lương em yêu cầu liệu em có đáp ứng được tiêu chí công ty ko thì than nghèo kể khổ kêu mặt bằng chung giờ là vậy, chi phí sinh hoạt ngày càng tăng...
Xin lỗi mấy chế,em cũng đi học thạc sỹ như mấy chế. Em nói thẳng 10 người đi học 8,9 người vì cái bằng để lên chức để hawwai. Mấy ai đc kiến thức thật sự....
Giờ thạc sỹ chỉ là xóa nạn mù chữ, thạc sỹ là cái gì. Tiến sỹ còn nhiều như lợn con kia kìa...
Quá chán. Bảo sao thất nghiệp. Làm chả lo làm, kinh nghiệm chả lo trau dồi. Chỉ lo lương cao lương thấp, lo vất vả. Phỏng vấn thì bớt thể hiện đi. Ghét nhất cái hội nói chuyện thi thoảng đá tí tiếng anh vào... nghe nửa vời vãi. Tiếng mẹ đẻ còn ko rõ bầy đặt.
P/S : em ko đả kích mấy cụ mấy mợ học thật làm thật. Em đả kích mấy cái đứa dở hơi đem cái bằng thạc sỹ dỏm ra oai với đời.... thạc sỹ kiểu ảo này thua xa mấy bác học thợ lành nghề. Em thật.