Cậu ruột mình tham gia chiến đấu Bảo vệ Thành cổ Quảng Trị năm 1972. Gia đinhf nhận được giấy báo tử nhưng không có hài cốt. Gia đình đã đi hết Nghĩa trang Liệt sỹ ở Quảng Trị….nhưng không có tia hy vọng nào. Đến thăm các Nghĩa trang Liệt sỹ xúc động lắm mợ ah.
81 ngày đêm - mỗi ngày trung bình 50 liệt sĩ ngã xuống trong toà thành đổ nát nhỏ xíu mà bom đạn san phẳng chỉ còn gạch vụn. Em không rõ thống kê này có bao gồm những liệt sĩ đã hy sinh trên dòng sông Thạch Hãn hay chưa??!! Hi vọng cậu của cụ vẫn đang nằm đâu đó, chỉ đường cho con cháu đưa về.
Thành cổ em chụp vội:
"Nhẹ bước chân và nói khẽ thôi
Cho đồng đội tôi nằm yên dưới cỏ
Trời cũng tự trong xanh và lộng gió
Dẫu ồn ào đừng lay mạnh hàng cây
Nhẹ bước chân và nói khẽ thôi
Thành cổ rộng sao đồng đội tôi nằm chật
Mỗi tấc đất là một cuộc đời có thật
Cho hôm nay tôi đến nghẹn ngào
Bạn nằm lại nơi này, nơi nao?
Phía đông thành, tây thành hay dưới dòng Thạch Hãn
Tám mươi mốt ngày đêm đất trời ken dày bom đạn
Cát trắng rang vàng, nghiêng lệch cả dòng sông
Thắp một nén nhang và khóc ít thôi
Tôi thầm nhủ lòng mình như vậy
Để một phút lắng lòng nghe bạn gọi
Bạn nằm lại nơi nào bạn ơi?
Bạn nằm lại nơi đồng đất quê hương
Nơi chiến tuyến lằn ranh sông Bến Hải
Súng trong tay và đôi mắt rực lửa
Trút hận xuống đầu thù rồi ngã xuống bình yên
Nhẹ bước chân và nói khẽ thôi
Cho đồng đội tôi nằm yên dưới cỏ
Trời Quảng Trị trong xanh và lộng gió
Ru mãi bài ca Bẩt tử đến vô cùng."
- Tấc đất thành cổ - Phạm Đình Lân