Bẩu các cụ, vậy là hôm nay đã tròn 14 năm ngày e với gấu về 1 nhà , từ lúc biết nhau lần đầu cho đến khi về 1 nhà cũng chỉ hơn 8 tháng , điên cuồng, mãnh liệt, và lấy nhau lúc còn quá trẻ, 21 và 26 tuổi
Hôm nay, khi ngồi biên những dòng này cũng là lúc ngoài HN đang dịch nặng nề, bản thân e cũng đang 3 tại chỗ, 2vc đến với nhau bao kỷ niệm, từ khi 2 đứa lấy nhau chưa có đồng nào gọi là tiết kiệm, cưới xong tiền mừng cưới 2 nhà cho, thì trích nửa ra đi tuần trăng mật, còn vài triệu thì gọi là tích lũy.
Lấy nhau được vài tháng thì ts lớn nhất, hồi môn của vợ e là cái xe máy dựng trước nhà cũng mất, mỗi bên nội ngoại , anh chị lại cho vài triệu, sắm được cái xe RSX hơn 20tr để vi vu đi chơi lượn phố. Rồi cũng 1 năm sau ngày cưới, e chính thức thất nghiệp, ở nhà vợ nuôi các cụ ạ
Mấy tháng nằm nhà, cứ hàng sáng thấy gấu bụng to đi làm, chúc ngủ ngon, nhẹ nhàng tạm biệt, để rồi chìm vào suy nghĩ phải làm gì có tiền, có việc...
Rồi em chính thức lên chức, vừa mừng vừa lo, 28 tuổi, không trẻ, nhưng k già, tiền không có, ở nhà chăm vợ đẻ, đều đặn lấy nước cho con tắm mỗi ngày, chỉ có 2vc , thi thoảng có bà ngoại sang ở cùng, còn việc gì thì nhờ bà nội ( vc e ở cùng ông bà nội)
Cuộc sống cũng cứ đều đều trôi đi, rồi khi thằng nhóc nhà e 4 tháng, vc mừng vui vì e cũng xin được việc, đi làm sớm hơn vợ được 4 ngày, cả nhà đều vui , vợ chồng lo lắng cho nhau, ngày nào cũng vậy, cứ đều đều nt hỏi thăm nhau, vợ bảo hồi đấy, chỉ sợ chồng ở nhà nghĩ quẩn, k có việc làm mà hư hỏng, lo nhưng không dám nói.
Rồi vợ phải đi viện mổ , mới ra viện thì bố đẻ ốm, bố e ung thư nên ra vào viện nhiều, có hôm ở nhà tự dưng mệt quá, con dâu vội vàng đưa bố vào Việt Đức, e từ cơ quan về, nhìn cái dáng vợ đang siêu vẹo, đỡ bố em mà thương lắm. 2 bố con cứ vịn nhau đi dọc cái hành lang dài, e nhịn mà cay hết khóe mắt.
Rồi chăm bố chồng , vệ sinh tắm rửa, không khác gì con đẻ, vợ e làm cả việc mà đến con gái nhiều khi còn ngại, càng thấy vậy càng thương vợ
Cs đều đều chậm chậm qua đi, vẫn đều đặn hàng ngày vc đi làm, buổi sáng em được chuẩn bị đồ ăn, quần áo có sẵn, thi thoảng được đánh cả giầy cho nữa, nghĩ mình đúng là may mắn, hôm nay tròn 14 năm, muốn về bên gđ nhỏ mà không dám vì dịch, nhớ vợ thương con...vc cũng chỉ biết nt động viên nhau cùng cố gắng.
Đọc mấy thớt về li hôn, tự dưng thấy mình còn may mắn, và cũng là muốn viết ra đôi lời động viên cc , cs hôn nhân nó cũng không chỉ màu đen, bi quan , mà còn có cả ngọt ngào hạnh phúc, 14 năm đã qua, chưa đủ dài nhưng em chỉ có thể khẳng định là 14 năm, e cực kỳ hài lòng về vợ, vì sự yêu thương của vợ dành cho bố con em cũng như gđ bên chồng.
Mong dịch bệnh sớm đỡ hơn, để tết dương này em được về nhà, vui vẻ đón tết.
Em cũng chúc các cụ và gđ , luôn mạnh khỏe, bình an mùa dịch.
Hôm nay, khi ngồi biên những dòng này cũng là lúc ngoài HN đang dịch nặng nề, bản thân e cũng đang 3 tại chỗ, 2vc đến với nhau bao kỷ niệm, từ khi 2 đứa lấy nhau chưa có đồng nào gọi là tiết kiệm, cưới xong tiền mừng cưới 2 nhà cho, thì trích nửa ra đi tuần trăng mật, còn vài triệu thì gọi là tích lũy.
Lấy nhau được vài tháng thì ts lớn nhất, hồi môn của vợ e là cái xe máy dựng trước nhà cũng mất, mỗi bên nội ngoại , anh chị lại cho vài triệu, sắm được cái xe RSX hơn 20tr để vi vu đi chơi lượn phố. Rồi cũng 1 năm sau ngày cưới, e chính thức thất nghiệp, ở nhà vợ nuôi các cụ ạ
Mấy tháng nằm nhà, cứ hàng sáng thấy gấu bụng to đi làm, chúc ngủ ngon, nhẹ nhàng tạm biệt, để rồi chìm vào suy nghĩ phải làm gì có tiền, có việc...
Rồi em chính thức lên chức, vừa mừng vừa lo, 28 tuổi, không trẻ, nhưng k già, tiền không có, ở nhà chăm vợ đẻ, đều đặn lấy nước cho con tắm mỗi ngày, chỉ có 2vc , thi thoảng có bà ngoại sang ở cùng, còn việc gì thì nhờ bà nội ( vc e ở cùng ông bà nội)
Cuộc sống cũng cứ đều đều trôi đi, rồi khi thằng nhóc nhà e 4 tháng, vc mừng vui vì e cũng xin được việc, đi làm sớm hơn vợ được 4 ngày, cả nhà đều vui , vợ chồng lo lắng cho nhau, ngày nào cũng vậy, cứ đều đều nt hỏi thăm nhau, vợ bảo hồi đấy, chỉ sợ chồng ở nhà nghĩ quẩn, k có việc làm mà hư hỏng, lo nhưng không dám nói.
Rồi vợ phải đi viện mổ , mới ra viện thì bố đẻ ốm, bố e ung thư nên ra vào viện nhiều, có hôm ở nhà tự dưng mệt quá, con dâu vội vàng đưa bố vào Việt Đức, e từ cơ quan về, nhìn cái dáng vợ đang siêu vẹo, đỡ bố em mà thương lắm. 2 bố con cứ vịn nhau đi dọc cái hành lang dài, e nhịn mà cay hết khóe mắt.
Rồi chăm bố chồng , vệ sinh tắm rửa, không khác gì con đẻ, vợ e làm cả việc mà đến con gái nhiều khi còn ngại, càng thấy vậy càng thương vợ
Cs đều đều chậm chậm qua đi, vẫn đều đặn hàng ngày vc đi làm, buổi sáng em được chuẩn bị đồ ăn, quần áo có sẵn, thi thoảng được đánh cả giầy cho nữa, nghĩ mình đúng là may mắn, hôm nay tròn 14 năm, muốn về bên gđ nhỏ mà không dám vì dịch, nhớ vợ thương con...vc cũng chỉ biết nt động viên nhau cùng cố gắng.
Đọc mấy thớt về li hôn, tự dưng thấy mình còn may mắn, và cũng là muốn viết ra đôi lời động viên cc , cs hôn nhân nó cũng không chỉ màu đen, bi quan , mà còn có cả ngọt ngào hạnh phúc, 14 năm đã qua, chưa đủ dài nhưng em chỉ có thể khẳng định là 14 năm, e cực kỳ hài lòng về vợ, vì sự yêu thương của vợ dành cho bố con em cũng như gđ bên chồng.
Mong dịch bệnh sớm đỡ hơn, để tết dương này em được về nhà, vui vẻ đón tết.
Em cũng chúc các cụ và gđ , luôn mạnh khỏe, bình an mùa dịch.
Chỉnh sửa cuối: