Nếu chơi thể thao thì phải mua đúng chủng loại giầy thể thao mình cần. Ví dụ giầy tennis khác giầy cầu lông và khác giầy chạy. Nói riêng về giầy tennis, xu hướng nhận định chung khi quy về một mặt bằng để so sánh (tức giầy đắt tiền, dành cho dân bán chuyên/chuyên nghiệp) là: Giầy Adidas nặng nhưng bền, ôm chân một cách cân bằng. Giầy Nike chia làm 2 dòng: 1 dòng nặng, đế cao dành cho những tay hay chạy cứu bóng, cần sức rướn (kiểu Nadal), dòng này rất bền, chạy không êm chân; 1 dòng khác trái ngược, khá nhẹ, ôm chân và êm (kiểu Federer) nhưng lại không bền. Giầy Acsis (mà đang hót ở ta bây giờ) vốn xuất thân làm giày chạy nên thừa hưởng những tính năng tốt nhất như êm, an toàn cho chân, và gần đây là độ bền tăng. Ngoài ra còn một loạt các dòng khác ko phổ biến lắm ở ta như Wilson, Babolat, Yonex (tennis)...
Keo dán giầy là cả một khoa học ạ! Hay nói cho chính xác hơn là khoa học công nghệ về keo dán cũng khủng lắm ạ. Tàu vũ trụ của Mẽo ngày trước dùng keo dán cũng kha khá...
Riêng về keo dán giầy: vì nó phải kết dính giữa 2 loại vật liệu khác nhau, có độ cứng độ dẻo độ bám dính khác nhau nên nó phải có cơ lý tính thỏa mãn dung hòa được cả hai vật liệu khi dán. Thêm vào nữa, giầy khi dùng là phải chịu các lực kéo, uốn, nén rất lớn nên keo dán cũng phải chịu được một cách tương ứng các lực đó. Keo epoxy nếu pha cứng quá sẽ không chịu được lực uốn vì giòn, nếu pha mềm quá thì không khô và thiếu lực bám dính. Keo con chó thì cũng vậy, cứng quá nên giòn, dán đế giày có vẻ chắc nhưng chạy, đi lại là vỡ vụn ngay! Vậy cho nên ngày xưa, khi giày còn hiếm, có những cửa hàng dán giày đắt khách là vì họ có bí quyết pha keo dán!