Hôm nay em thấy buồn quá và cũng rối nữa nên đành lên đây, viết lại chuyện này cho nó có trình tự, sau đó hy vọng mình sẽ tìm ra giải pháp.
Chuyện này không phải của em, mà là bạn em.
Bạn em (nữ) mất được 2 năm 1 tháng. Bạn mất vì ung thư, từ lúc phát bệnh đến lúc mất chỉ có gần 1 tháng thôi. Hồi đó, bọn em thương xót bạn chết khi còn trẻ, nhưng cũng có chút an ủi là kinh tế của bạn thì rất ổn.
Cách đây 1 tháng, em đến nhà thắp hương giỗ bạn, thì thằng bé con bạn (cháu 16 tuổi) khẽ gọi: cô ơi, cháu gặp cô nhé, cháu muốn nói chuyện với cô.
Em gặp thằng bé sau đó và xâu chuỗi sự kiện lại thì nó như thế này:
- Bạn em và chồng thành lập một công ty 1TV, tự làm tự ăn. Chồng đứng tên trên giấy tờ, làm giám đốc, vợ chẳng chức vụ gì, nhưng mọi việc từ lớn đến nhỏ, từ con voi đến con kiến đều là bạn em làm hết. Chồng bạn ấy thực tế chỉ là bù nhìn. Bạn ấy làm việc hùng hục như trâu như chó, xây dựng và phát triển công ty lớn mạnh với mong ước sau này sẽ để lại "đế chế" cho 2 con của mình.
- Hai vợ chồng bạn mua được 2 cái nhà với mục đích để cho 2 con đi du học (cái này khi còn sống bạn có nói chuyện với em).
- Đến giờ, sau 2 năm chồng bạn ấy tiếp quản, công ty chỉ còn khoảng 50% do bất tài của chồng bạn ấy. (em đã nói chuyện với một người là cánh tay phải của bạn em ngày trước).
- Chồng bạn ấy giờ đây đang sống cùng với một em sinh viên vừa mới ra trường (đã sống được hơn 1 năm rồi). Muốn kết hôn với em sinh viên kia. Muốn đưa tên em sinh viên kia vào cty và muốn sang tên 1 cái nhà (to hơn, giá trị hơn) cho em sinh viên làm quà cưới. Còn 1 cái nhà nữa thì đang định bán để "đầu tư" tiếp.
- Thằng bé muốn hỏi em, giờ phải làm sao? Cháu & em cháu muốn đi du học, nhưng bố bảo là không đủ tiền. Em thấy xót xa quá. Em phải làm gì để giúp cho 2 bé con bạn đây?
Chuyện này không phải của em, mà là bạn em.
Bạn em (nữ) mất được 2 năm 1 tháng. Bạn mất vì ung thư, từ lúc phát bệnh đến lúc mất chỉ có gần 1 tháng thôi. Hồi đó, bọn em thương xót bạn chết khi còn trẻ, nhưng cũng có chút an ủi là kinh tế của bạn thì rất ổn.
Cách đây 1 tháng, em đến nhà thắp hương giỗ bạn, thì thằng bé con bạn (cháu 16 tuổi) khẽ gọi: cô ơi, cháu gặp cô nhé, cháu muốn nói chuyện với cô.
Em gặp thằng bé sau đó và xâu chuỗi sự kiện lại thì nó như thế này:
- Bạn em và chồng thành lập một công ty 1TV, tự làm tự ăn. Chồng đứng tên trên giấy tờ, làm giám đốc, vợ chẳng chức vụ gì, nhưng mọi việc từ lớn đến nhỏ, từ con voi đến con kiến đều là bạn em làm hết. Chồng bạn ấy thực tế chỉ là bù nhìn. Bạn ấy làm việc hùng hục như trâu như chó, xây dựng và phát triển công ty lớn mạnh với mong ước sau này sẽ để lại "đế chế" cho 2 con của mình.
- Hai vợ chồng bạn mua được 2 cái nhà với mục đích để cho 2 con đi du học (cái này khi còn sống bạn có nói chuyện với em).
- Đến giờ, sau 2 năm chồng bạn ấy tiếp quản, công ty chỉ còn khoảng 50% do bất tài của chồng bạn ấy. (em đã nói chuyện với một người là cánh tay phải của bạn em ngày trước).
- Chồng bạn ấy giờ đây đang sống cùng với một em sinh viên vừa mới ra trường (đã sống được hơn 1 năm rồi). Muốn kết hôn với em sinh viên kia. Muốn đưa tên em sinh viên kia vào cty và muốn sang tên 1 cái nhà (to hơn, giá trị hơn) cho em sinh viên làm quà cưới. Còn 1 cái nhà nữa thì đang định bán để "đầu tư" tiếp.
- Thằng bé muốn hỏi em, giờ phải làm sao? Cháu & em cháu muốn đi du học, nhưng bố bảo là không đủ tiền. Em thấy xót xa quá. Em phải làm gì để giúp cho 2 bé con bạn đây?