- Biển số
- OF-792935
- Ngày cấp bằng
- 10/10/21
- Số km
- 5,579
- Động cơ
- 471,305 Mã lực
- Tuổi
- 30
Những ai thuộc thế hệ 8x nhỏ trở về hẳn đã từng xem bộ phim rất xúc động và gay cấn của điện ảnh Xô - Viết khi xưa:
Cụ hôm nay tâm trạng nhỉ, chắc có nỗi niềm riêng dồiNhững ai thuộc thế hệ 8x nhỏ trở về hẳn đã từng xem bộ phim rất xúc động và gay cấn của điện ảnh Xô - Viết khi xưa:
Chắc tại cô kia tìm bố dân XD, quê YB.Cụ hôm nay tâm trạng nhỉ, chắc có nỗi niềm riêng dồi![]()
Khi đọc đc bức thư này, người cha gặm nhấm nỗi xót xa đến cuối cuộc đờiVào thời đại 4.0, tại 1 đất nước xinh đẹp xa xôi cũng có 1 cô bé tìm cha với diễn biến khác nhưng không kém phần xúc động:
Con gái ở HN tìm bố bỏ rơi con 36 năm về trước
Bố là sinh viên ĐHXD quê YB...
''Gửi Bố - một người xa lạ trong lòng con!
Con là con gái, con sinh ngày 7 tháng 1 năm 198x - cái thời khắc mà không ai mong chờ con, không ai đón nhận con – Trong đó có Bố! Con là đứa con ngoài giá thú của Bố và Mẹ. Con không biết có được gọi là kết tinh tình yêu của Bố Mẹ không nữa?
Con sẽ nói về Mẹ con trước nhé Bố. Mẹ con là NTN, sinh năm 196x. Nhà ở số x ngõ TD, phố ĐL, phường TĐ Quận HBT Thành phố HN.
Vào khoảng những năm 1988, mẹ con có phụ chị gái bán hàng ăn - là bác N.T. B, bác sinh năm 195x. Nhà bác con ở Py, khu Bz- tập thể trường ĐHKTQD – HN, nơi đằng sau nhà là Sông TL bốc mùi hôi mỗi tối, nơi bắc qua cây Cầu Tr.
Những gì con biết về Bố chỉ là qua những câu kể chuyện của người lớn trong nhà. Bố là sinh viên của trường ĐHXDHN khoảng những năm 1988, năm 1989. Bố là người YB.
Bố là khách quen của hàng ăn bác con bán. Mẹ con có phụ bác bán hàng ăn. Bố có 1 em gái ruột và cũng không biết có mấy anh chị em. Thế rồi Bố quen Mẹ.
Sau 1 thời gian, Bố làm cho Mẹ có con một cách không minh bạch. Mọi người bảo khuôn mặt con giống Bố y đúc. Khi con được 3 tháng tuổi, bố và em gái bố (cô con) có tới thăm 2 mẹ con con và cho ít tiền, quần áo sơ sinh.
Bác con kể là Bố, cô và Mẹ nói chuyện khoảng 30 phút rồi Bố và Cô đi về - 1 đi không chở lại bao giờ nữa
Bố có biết không? Sau khi bố rời đi, Mẹ uất hận Bố nên uống thuốc ngủ để tự tự khi con còn đang đỏ hỏn? Mọi người vội vàng đưa Mẹ đi cấp cứu tại BV BM
Nhưng bác sĩ bảo sẽ cứu được Mẹ con, nhưng 1 sự thật khủng khiếp là nếu không thay máu toàn bộ cơ thể cho Mẹ con, thì Mẹ con sẽ không chở thành người bình thường được nữa. Vì Mẹ uống thuốc quá liều nên ảnh hưởng dây thần kinh
Bố biết đấy, lúc đó nhà con nghèo quá không đủ tiền thay máu nên đưa Mẹ về nhà và từ đó Mẹ không bình thường. Mẹ nuôi con trong trạng thái như vậy suốt thời thơ ấu của con. Mẹ phải làm bạn với bệnh viện tâm thần rất nhiều năm xen kẽ ở nhà và ở viện.
Con lớn lên trong sự thiếu thốn tình thương , thiếu thốn vật chất thiếu nghìn cái không nói thành lời… Mãi năm 11 tuổi con mới được Mẹ đồng ý cho đi học lớp 1. May mắn con học cấp tốc cấp 1 trong 3 năm sau đó học lên bình thường và không đúp năm nào, học tới Trung cấp kế toán và đã có công việc ổn định để nuôi Mẹ. Do Mẹ bệnh nên giữ khư khư con ở nhà không cho đi học đúng tuổi
Bố có biết năm con bước vào tuổi dậy thì như thế nào không? Con khao khát chảy bỏng và mong ước mình có Bố như bạn bè, con đã đạp xe đạp đi theo địa chỉ của Bố trên giấy khai sinh để tìm Bố
Nhưng họ bảo không có ai tên như vậy ở đây. Sau này con mới biết là ông ngoại đã bịa 1 cái tên Bố vào giấy khai sinh của con để con đi học sẽ có bố trên giấy tờ
Bố biết không con đã qua cái tuổi thèm khát có Bố, con đã trưởng thành qua 36 mùa bánh chưng
Hiện tại cuộc sống của con và Mẹ ổn định, 2 con của con cứ hỏi ông ngoại con đâu hả Mẹ? con bảo chắc là ông mất rồi, con lại hỏi vậy ngày giỗ của ông là ngày mấy ạ?...
Thôi con lau nước mắt làm việc tiếp đây, con chào Bố! (câu này nói ra nghe lạ quá)
CON NTD. ĐT: 0971070xyz
(Hiện tại con sống ở nhà chồng con gần sân vận động Hàng Đẫy.....)
HN ngày 17.3.2025.''
(ND chia sẻ)
Theo như thông tin bài viết thì sự việc xảy ra vào năm 1988 và để lại hậu quả vào năm 1989.Tức là gieo mầm khi là SV năm 3, còn kết trái là SV năm 4. Điều này cũng phù hợp với hoàn cảnh và cách sống của SV thời đó em nhỉChắc tại cô kia tìm bố dân XD, quê YB.
Thằng bạn cầu đường của em nó bảo, cầu xây xong đã lâu không thấy thằng bỏ mẹ ấy đâuĐọc bài này xúc động quá cccm ạ
Em lại nhớ đến câu hát trong bài Chị Tôi:
" ... Cầu xây xong đã lâu, ko thấy anh về đưa dâu.."
Đọc còm cụ em chợt nhớ đến 1 bộ phim gì đó của Mỹ. Hai anh em mồ côi, do bà mẹ nát rượu chơi bời có bầu sinh ra 2 đứa rồi quăng quật nó ở vỉa hè cùng lũ trẻ vô gia cư ăn xin nay đây mai đó lấy tiền cho con mẹ uống rượu, mua ma túy, về nhà còn bị bà mẹ tẩn nhiều lần. Sau cùng quẳng chúng vào trại trẻ mồ côi. Khi chúng lớn lên, bà mẹ già ốm đau tìm lại chúng nó để nương tựa. Thằng anh có nói với cô em gái 1 câu: "Bà ta phun chúng ta ra từ 1 cái lỗ không có nghĩa bà ta là mẹ chúng ta."Bố thế này thì tìm làm é.o gì. Nếu là em mà thằng cha ấy tìm về em còn đá đít đuổi đi.
Cụ ấy theo lịch bảo dưỡng định kỳ, cứ thứ 7 - cn là bâng khuâng đấy bácCụ hôm nay tâm trạng nhỉ, chắc có nỗi niềm riêng dồi![]()
Thật đọc mà em muốn chửi. Loại vô trách nhiệm tàn ác với chính con nó định tìm để báo hiếu nó lúc nó cuối đời à. Cứ dung dưỡng thói vô trách nhiệm ấy thảm nào lắm tk bỏ con thế. Thà tập trung thời gian kiếm tiền báo hiếu mẹ mình còn hơn, mẹ mới là người cô đó cần báo hiếu nhấtBố thế này thì tìm làm é.o gì. Nếu là em mà thằng cha ấy tìm về em còn đá đít đuổi đi.