- Biển số
- OF-84322
- Ngày cấp bằng
- 5/2/11
- Số km
- 719
- Động cơ
- 417,900 Mã lực
- Tuổi
- 33
- Website
- www.thanhcun.com
Sợ cực .... h xxxx vớ va vớ vẩn nó có ngày tương m chết
Chỉ vì có cái nọ cái chai nên cần phải cảnh giác, nhất là xxx càng nguy hiểm vì nó giỏi ngụy biện hơn!Cụ ơi, thời nào chả có người thế nọ thế chai...
Cụ trở thành nhân chứng sống của vụ án này rồi. Cụ chia sẻ cho ae với ạ!Vụ này mình cũng đi xem và theo dõi từ đầu vì nạn nhân Phương làm cách mình có 3 hay 4 nhà ở 39 Hai Bà Trưng.
Đúng là thời đó chưa có xe địa hình nhưng sau đó 1 năm đã xuất hiện rồi, đến năm 95 là rầm rộ nhất, hồi đó e thèm nhỏ dãi mà chỉ được mấy thằng bạn cho mượn để bốc đầu thử, các anh có địa hình thì e nào cũng muốn ngồi gióng. Năm 93 e được mua 1 em mini tầu mận chín ở Nam Đồng sướng tỉnh người, ngày nào cũng guồng đôi với thằng bạn mứt đi học, lúc thì cân 3 . Tầm năm 93 thì trong giới học sinh hót nhất là mini tầu với Phượng Hoàng còn già hơn thì là MiFa với Eska, Diamond.Năm 93 HN mới chỉ có "cuốc", xe đạp địa hình gần như... không có mà nếu có thì cực khó kiếm! Gia đình mợ chắc phải tam đời địa chủ hoặc tứ đại vốt cô... Khà khà, chục cái xuân tin mà trí nhớ tốt ghê!!!
Phức tạp lắm.Cụ dùng binh pháp Tôn Tử ạ?
Cũng không thêm gì nhiều vì bài báo viết khá cụ thể rồi. Hơn nữa trong này còn có ông anh họ của nạn nhân Phương nữa nên chuyện gia đình chắc biết rõ hơn mình .Cụ trở thành nhân chứng sống của vụ án này rồi. Cụ chia sẻ cho ae với ạ!
Chính mùa đông năm đó, em bị xxx Hanoi lừa, chặn cướp 10.000 đồng tiền Mẽo. Quy ra vàng là bi nhiêu thì em không rõ nhưng ngay trước đấy mấy tháng, em lấy con xe 82-89 mất 1600 USDMình rất cảm phục nhà báo và gia đình nhất là Bố Phương đã dũng cảm, kiên định đấu tranh vì công bằng và lẽ phải. Vụ này em cũng đọc báo thời đó, dân tình cả nước xôn xao lắm, áp lực xã hội rất lớn Tùng Dương chết là đúng tội, đúng người và một phần do áp lực xã hội khiến ngành CA không thể bao che được. Vụ này xử tử hình rất được lòng dân và mọi người bàn về nó khắp mọi nơi không kém vụ Xuân Trường đại úy cảnh sát đi buôn ma túy.
Còn số tiền 50 triệu chỉ tương đương với 10 cây vàng nhưng 10 cây là tài sản cực lớn vì ít người có tiền lắm. Ai công chức có vị trí thì nhà cũng chỉ có 1 cây là khá rồi. 10 cây mà quy ra đất thì kinh khủng vì thời điểm đó mọi người khu em ở mua mảnh đất 180 m2 giá có 2 cây vàng. Giờ nếu bán được khoảng 300 cây vàng.
Hồi đó có phải cụ mới đi Đức về không mà giầu thế, có 10.000 mẽo tương đương khoảng gần 90 triệu là to lắm, cụ chỉ cần đổi con xe của cụ làm làm được mảnh đất ven đô (Trung hòa Nhân chính, Cổ nhuế, Xuân đỉnh, Mỹ đình, Ái mộ gia lâm) cỡ 200 m2 rồi, còn sang Ngọc thụy hay xuống Đức giam phải làm được 400 m2. Giờ lãi gấp 150 - 200 lần nếu mua đất. Nhưng cụ có mua đất không mới quan trọng, mua xe đi ve gái là hỏng rồiChính mùa đông năm đó, em bị xxx Hanoi lừa, chặn cướp 10.000 đồng tiền Mẽo. Quy ra vàng là bi nhiêu thì em không rõ nhưng ngay trước đấy mấy tháng, em lấy con xe 82-89 mất 1600 USD
Em chỉ ở Vietnam. Người nhà em ở nước ngoài gửi tiền về. Em chỉ đi nhận hộ.Hồi đó có phải cụ mới đi Đức về không mà giầu thế, có 10.000 mẽo tương đương khoảng gần 90 triệu là to lắm, cụ chỉ cần đổi con xe của cụ làm làm được mảnh đất ven đô (Trung hòa Nhân chính, Cổ nhuế, Xuân đỉnh, Mỹ đình, Ái mộ gia lâm) cỡ 200 m2 rồi, còn sang Ngọc thụy hay xuống Đức giam phải làm được 400 m2. Giờ lãi gấp 150 - 200 lần nếu mua đất. Nhưng cụ có mua đất không mới quan trọng, mua xe đi ve gái là hỏng rồi
Lâu lâu không có vụ nào để lấy lại tí "uy văn tín" cụ nhỉ?Cũng không thêm gì nhiều vì bài báo viết khá cụ thể rồi. Hơn nữa trong này còn có ông anh họ của nạn nhân Phương nữa nên chuyện gia đình chắc biết rõ hơn mình .
Dân buôn điện tử thời đấy cuối ngày toàn chạy xe máy đi thu tiền, ông nào cũng làm 1 cái túi treo giữa xe. Chuyển tiền thì cho vào túi giấy xi măng rồi quấn băng dính lại. Việc chuyển tiền thông qua xe khách, máy bay hoặc ra cửa hàng vàng chứ chưa qua tài khoản ngân hàng như bây giờ. Cửa hàng mà Phương làm cũng là 1 cửa hàng khá lớn thời bấy giờ ở 39 Hai Bà Trưng (có ông Bình nói tiếng miền trong thì phải) cũng đánh hàng từ miền Nam ra rồi phân phối lại cho các cửa hàng nhỏ hơn ở HN nên việc chuyển tiền vào Nam thông qua vài bác phi công ở bên sân bay Gia Lâm là thường xuyên. Nắm được quy luật đi lại nên việc nảy sinh lòng tham cũng là chuyện bình thường.
Lần xử đầu tiên ở tòa Hà Nội cũng khá đông, dân trèo xòn đổ cả hàng rào mới xây. Phiên phúc thẩm mới xử ở tòa tối cao, dân hôm đấy xem đông dã man. Tòa phải bắc loa ra ngoài mà toàn bộ sân tòa tối cao đông nghẹt người, toàn bộ đường Dã Tượng và ngã 5 Dã Tượng, Thợ Nhuôm, Lý Thường Kiệt, Hỏa Lò chật kín người. Hài nhất là bác thương binh, đi xe lăn cầm biểu ngữ bị dân tình tung hê lên cao (giống như HLV đc cầu thủ tung lên khi giành cúp C1 ý). Tung lên mấy phát bác sợ quá kêu cho tao xuống không đã mất 2 chân rồi lại mât thêm 2 tay nữa thì xong. Lúc chuẩn bị tuyên án dân tình ở ngoài hô to lắm "Tử hình, Tử hình.....". Gia cát Dự hôm đấy mà tòa ko xử tử hình chắc chắn có biến vì dân thì đông hàng vạn người cộng thêm bức xúc lên cao.
Vừa nãy có bác gì nói Nguyễn Tùng Dương bị tử hình do dư luận chứ ko phải do phạm tội tôi không đồng ý tý nào mặc dù dư luận cũng kinh khủng thật vào thời điểm đấy, vì:
- Phương là người nhỏ con, hiền lành (cái này ai làm với Phương đều biết).
- Thời điểm xảy ra vụ án hôm đó trời mưa, lúc Phương chở trời cũng tối rồi, đường xá vắng vẻ.
- Bị bắn 2 phát.
- Sự việc xảy ra ở giữa cầu chỗ nước sâu là hoàn toàn chính xác.
- Khám nghiệm pháp y thì đến khi pháp y quân đội vào mới có kết quả khác hẳn pháp y TW và pháp y CA.
- Súng của CA thì như các bác biết nếu ko chủ định rút ra thì làm sao có thể rơi đc khi nó nằm trong bao da đeo ở người và có khóa bấm. Hơn nữa mỗi người đi 1 xe máy chứ có phải đèo nhau đâu mà cướp súng dễ thế. Bình thường CA nếu có súng cũng ít khi lên đạn trước và thường khóa súng.
- Việc súng có giảm thanh hay ko mình ko chắc vì tình tiết này thời điểm đấy có nhắc đến nhưng khi tòa xử thì ko thấy nói đến.
- Hồi đấy nghe nói NTD cũng chạy mất ối tiền mà vẫn chết vì gia đình nạn nhân được hậu thuẫn 1 phần về kinh tế của chủ cửa hàng nơi Phương làm.
Sự việc còn lại 2 bài báo viết khá chi tiết rồi.