[Funland] dành cho cụ nào đi du lịch tầu khưạ

NguyenChiVan

Xe tăng
Biển số
OF-31357
Ngày cấp bằng
14/3/09
Số km
1,094
Động cơ
489,425 Mã lực
Nơi ở
Ở nơi khói bụi nhiều hơn không khí
Kỹ nghệ du lịch của Trung Quốc

linh đây ợ


Hình: AP​
Bạn bè tôi, nghe tôi kể về giá chuyến đi du lịch ở Trung Quốc vừa rồi, đều bất ngờ: Chỉ có 350 đô Úc trong 9 ngày cho mỗi đầu người. Chi phí bao gồm toàn bộ việc ăn, ở và di chuyển nội địa từ thành phố này qua thành phố khác (không kể vé máy bay từ Bắc Kinh đến Nam Kinh). Về ăn, bao gồm cả ba bữa; hai bữa ăn trưa và ăn tối đều ở những tiệm ăn khá sang trọng. Nhưng nổi bật nhất là về chuyện ở: Tất cả đều là các khách sạn từ bốn sao đến năm sao, trong đó, có những khách sạn quốc tế nổi tiếng như Sheraton và Hilton. Tôi vào internet tìm hiểu giá ở khách sạn Hilton: 240 đô một đêm! Như vậy, tính ra, giá nguyên cả tour du lịch 9 ngày chưa đủ để trả hai đêm ở khách sạn.

Thú thực, bản thân tôi cũng rất ngạc nhiên trước cái giá quá mềm như vậy. Nhân viên trong văn phòng du lịch giải thích: Đó là tour đặc biệt, thỉnh thoảng mới có, được chính phủ và một số đại công ty ở Trung Quốc tài trợ để, thứ nhất, quảng bá hình ảnh của Trung Quốc; và thứ hai, giới thiệu một số sản phẩm đặc thù của các công ty ấy.

Chuyện chính phủ Trung Quốc có tài trợ hay không, tôi không thể kiểm tra được. Nhưng chuyện các công ty tài trợ thì có lẽ có: Họ tài trợ ở tay này và lấy lại ở tay khác. Bằng việc bán hàng cho du khách.

Trung bình mỗi ngày, đoàn du lịch có khoảng ba hay bốn hoạt động khác nhau, trong đó, bao giờ cũng có một hoạt động mất nhiều thì giờ nhất: mua sắm. Không phải muốn mua gì hay ở đâu cũng được. Thường, hướng dẫn viên chở thẳng đến một nơi nào đó, có khi rất xa trung tâm thành phố, có vẻ như được xây dựng để bán hàng riêng cho du khách từ nước ngoài.

Chính ở những nơi ấy, tôi mới được chứng kiến tận mắt kỹ nghệ móc túi trắng trợn và tài tình của ngành du lịch Trung Quốc.

Ngày đầu tiên, chúng tôi được chở đến Viện Y dược Trung Quốc ở Bắc Kinh. Có một người tự xưng là giáo sư tiếp đoàn và giới thiệu về Viện. Ông cho y dược cổ truyền là một trong những thành tựu đặc thù của văn hóa Trung Quốc. Viện của ông là một trong những trung tâm lâu đời và thành công nhất của nền y dược ấy. Sau đó, ông đề nghị mọi người được khám bệnh miễn phí. Người khám bệnh cho tôi là một bác sĩ đã lớn tuổi. Người phiên dịch là một cô gái trẻ, nói tiếng Anh rất lưu loát. Đầu tiên, ông bắt mạch cho tôi. Sau, ông chăm chú nhìn các đầu ngón tay. Ngẩng đầu lên, ông hỏi tôi:
- Anh bị cao huyết áp, phải không?

- Thưa không, huyết áp của tôi bình thường.

Ông bảo tôi thè lưỡi ra cho ông xem, rồi hỏi:
- Thỉnh thoảng anh bị xây xẩm mặt mày, phải không?

Tôi đáp:
- Thưa, không.

Ông hơi có vẻ lúng túng. Lát sau, giải thích thêm:
- Nhìn móng tay của anh, tôi thấy máu lưu thông không đều. Như vậy tim anh có vấn đề. Có lẽ anh thường đi khám bệnh ở các bệnh viện Tây phương. Có điều, y học Tây phương chỉ thấy ngọn chứ không thấy gốc. Họ chỉ thấy bệnh khi bệnh đã phát triển rõ ràng và trầm trọng. Bởi vậy, khi họ nói anh mắc bệnh gì đó thì lúc ấy đã quá muộn rồi. Y học Trung Quốc, ngược lại, có thể phát hiện được cả mầm bệnh. Ví dụ, nghe mạch và nhìn các ngón tay của anh, tôi biết việc lưu thông máu của anh có vấn đề. Nguyên nhân của vấn đề ấy nằm ở tim. Hậu quả của vấn đề ấy lại càng nguy hiểm hơn, nó có thể ảnh hưởng đến cả gan và thận của anh. Không điều trị sớm thì một ngày nào đó, anh sẽ thấy trong thân thể của anh ở đâu cũng có bệnh cả. Mà lúc ấy, việc điều trị trở thành quá muộn.

Tôi hỏi:
- Nếu muốn điều trị từ bây giờ thì phải làm thế nào?

Ông rút từ xấp tài liệu một danh sách thuốc và nói:
- Chúng tôi có bán một số thuốc Bắc được chế biến dưới hình thức viên như thuốc Tây. Anh chỉ cần uống bốn hộp trong hai tháng, các triệu chứng bệnh sẽ khỏi.

- Giá mỗi hộp thuốc là bao nhiêu?

Trước khi trả lời, ông nhấn mạnh: Đó là những loại thuốc quý hiếm, được tinh chế theo các công thức từ ngàn đời và không thể tìm mua ở đâu khác ngoài Viện Y dược nơi ông đang làm việc cả. Cuối cùng, sau khi tôi gặn hỏi, ông mới cho biết: mỗi hộp (30 viên) tương đương với 50 đô Úc. Bốn hộp, như vậy, khoảng 200 đô. Tôi cám ơn ông và bảo tôi sẽ suy nghĩ. Ông thúc ép: “Anh không có nhiều thì giờ để suy nghĩ, bởi vì, lát nữa, anh sẽ đi thăm những nơi khác, không có cơ hội để trở lại. Mà thuốc của chúng tôi thì không thể tìm thấy ở bất cứ ở đâu khác.” Tôi lại cám ơn và bước ra ngoài.

Ở ngoài, đã có khá nhiều người khám bệnh xong. Có thể chia họ thành ba nhóm theo ba phản ứng khác nhau: Một nhóm, rất hể hả, khoe vừa mua một đống thuốc, có khi trị giá đến trên một ngàn đô, và như vậy, vấn đề sức khỏe của họ coi như giải quyết xong, không còn phải lo lắng gì nữa. Một nhóm khác, hoàn toàn không tin, kể lại những lời phán của thầy thuốc như một chuyện hài hước.
Nhóm thứ ba, thường là từng cặp, mặt mày bí xị, nếu không cãi cọ thì cũng lườm nguýt nhau. Họ đều nói tiếng Tàu nên tôi không hiểu. Một người bạn trong nhóm, cũng người Tàu nhưng ở Mỹ, dịch sang tiếng Anh cho tôi nghe: Mấy bà vợ muốn mua thuốc; mấy ông chồng lại ngăn cản. Vợ bèn chửi chồng là ích kỷ, thấy vợ bị bệnh sắp chết mà tiếc tiền không chịu mua thuốc theo lời bác sĩ dặn!
Sự căng thẳng giữa các cặp vợ chồng ấy dường như kéo dài cả ngày sau đó. Vợ thì hậm hực; còn chồng thì đăm chiêu. Không khí trong xe im ắng hẳn.

Những ngày sau, ngày nào chúng tôi cũng được chở đến một nơi nào đó để mua sắm. Cũng những lối quảng cáo như thế. Và cũng có những hục hặc trong các gia đình du khách về chuyện người thì muốn mua và người thì muốn ngăn cản như thế. Hàng ngày.

Chỉ xin kể hai chuyện chính.

Trước khi đến Tô Châu, chúng tôi được chở đến một vườn trà (chè) nghe nói là rất nổi tiếng ở Trung Quốc. Trà được trồng trên những ngọn đồi trùng trùng điệp điệp. Xanh ngắt. Giữa những ngọn đồi ấy là một tòa nhà khá đồ sộ. Chúng tôi được mời vào phòng vừa uống trà vừa nghe một người được giới thiệu là giáo sư nói chuyện. Ông nói về lịch sử trà và văn hóa uống trà của người Trung Hoa. Ông nói về lai lịch vườn trà chúng tôi đang thăm viếng. Đặc biệt, ông nói về một trong những công dụng quan trọng của trà mà thế giới chưa biết: trị ung thư. Ông khoe ông đang viết một cuốn sách về việc đó. Sách đã được một nhà xuất bản lớn bên Mỹ đồng ý xuất bản. Rồi ông chứng minh công dụng của trà bằng cách lấy một nắm gạo đổ vào một cái ly thủy tinh. Sau đó ông lấy một lọ nước màu đỏ mà ông cho biết là những chất độc thường thấy trong việc chế biến thức ăn ở Trung Quốc và Việt Nam. Ông đổ lọ nước ấy vào ly gạo. Gạo đang trắng biến thành màu đen ngay tức khắc. Đen thui. Như nước trong các ống cống ở Việt Nam. Ông nhấn mạnh: Đây chính là nguyên nhân gây ra bệnh ung thư trầm trọng ở các nước đang phát triển. Rồi ông hỏi xin từ đám du khách một bình nước lọc họ mang theo uống. Ông rót nước ấy vào ly gạo. Ly gạo vẫn đen thui. Ông lại lấy bình trà rồi rót nước trà vào ly, lấy đũa khoắng qua khoắng lại vài cái: nước trong ly đang đen ngòm bỗng trở thành trong suốt. Bao nhiêu chất đen lắng hết xuống đáy. Ông giơ ly lên cho mọi người xem:
“Quý vị thấy chưa? Trong thực phẩm quý vị ăn hàng ngày, có bao nhiêu là độc tố. Chỉ cần uống trà này vào, mỗi ngày vài lần, bao nhiêu độc tố ấy sẽ bị đào thải hết ra ngoài. Bà con không còn bị họa ung thư đe dọa nữa!”

Rồi ông giải thích thêm: Không phải trà nào cũng có tác dụng thần kỳ như vậy. Chỉ có trà ở nơi chúng tôi đang thăm viếng mới được như vậy mà thôi. Lý do là vì chất đất và chất nước ở địa phương. Bởi vậy, người ta không thể sử dụng trà ở bất cứ đâu khác để thay thế. Nếu không mua trà ở đây, bà con sẽ mất đi một cơ hội ngàn vàng để ngăn chận ung thư và nhiều thứ bệnh hiểm nghèo khác!

Thế là nhiều người trong đoàn du lịch, nhất là những người lớn tuổi, mua ào ào. Mà giá trà không rẻ chút nào cả. Nửa ký trà xanh giá 750 nhân dân tệ, tức khoảng 120 đô Mỹ! Nhiều người mua đến cả mấy ký để trữ!

Ở Hàng Châu, chúng tôi được chở vào một tiệm cẩm thạch rất lớn. Người đại diện tiệm tự giới thiệu là giáo sư, em trai của chủ nhân. Ông nói rất dông dài, cả gần một tiếng đồng hồ, bằng tiếng Quảng Đông. Một người bạn đứng bên cạnh thầm thì dịch lại sang tiếng Anh cho tôi hiểu. Đại khái, ông biết tất cả những người trong đoàn (khoảng 60 người) đều là người gốc Hoa từng ở hoặc Việt Nam hoặc Trung Quốc ra sống ở nước ngoài. Ông thông cảm với tâm trạng và cuộc sống của họ. Bởi chính ông cũng là một người như thế. Ông sinh ra ở Việt Nam, trong một gia đình gốc Hoa. Chiến tranh Trung Việt xảy ra, cả gia đình ông bị đuổi về Trung Quốc. Không thích chế độ cộng sản, nhưng gia đình ông không còn chọn lựa nào khác. May, ở Trung Quốc, nhờ bố ông có nghề làm nữ trang nên càng ngày càng làm ăn phát đạt. Nhưng ông không thích buôn bán. Ông chọn con đường khác: nghiên cứu và trở thành giáo sư. Mỗi năm ông thường dạy học ở Trung Quốc nửa năm và sang Singapore dạy học nửa năm. Ở Singapore, ông dạy học bằng tiếng Hoa và tiếng Anh; sinh viên ngoại quốc rất thích. Hôm nay, vì người anh cả của ông đi Mỹ họp hành trong một tháng, ông thay mặt anh để trông nom cửa tiệm. Rồi ông nhấn mạnh: vốn là một học giả, lại thông cảm với tâm trạng của những người tị nạn cộng sản sống xa quê hương, ông không xem chuyện lời lỗ là điều quan trọng. Ông quyết định giảm giá đặc biệt cho đoàn du lịch: 90%! Mọi người trong đoàn du lịch vỗ tay rầm rầm!

Lúc ông nói xong, mọi người đổ xô đi chọn hàng. Người thì mua nhẫn; người thì mua vòng đeo tay hoặc đeo cổ; người thì mua những vật trang trí hình thú vật hoặc hoa trái để về bày trong tủ kính ở nhà.

Nghe ông giáo sư giới thiệu sinh ra ở Việt Nam, tôi lân la đến nói chuyện. Tôi hỏi: “Anh biết nói tiếng Việt hả?” Ông ngơ ngác không hiểu gì cả. Tôi hỏi lại, thật chậm: “Anh sinh ra ở Việt Nam hả?” Ông cũng không hiểu. Tôi chuyển sang tiếng Anh: “Can you speak Vietnamese?” Ông cũng ngơ ngác không hiểu. Một người đứng bên cạnh, vốn là Hoa kiều ở Mỹ, dịch sang tiếng Tàu. Ông nghe xong rồi gật gật: “Việt Nam! Việt Nam!” Rồi lỉnh đi chỗ khác.

Vài phút sau, ông biến mất ra khỏi phòng. Chỉ còn lại các nhân viên đang tất bật bán hàng cho du khách.

Mấy ngày sau, ở Thượng Hải, một chị trong đoàn, sau khi đi gặp một người bạn cũ từ Hồng Kông về Trung Quốc làm việc, báo tin buồn cho cả đoàn: chiếc vòng đeo tay chị mua với giá 800 đô Mỹ là cẩm thạch giả!​
 

Lavande

Xe điện
Biển số
OF-96873
Ngày cấp bằng
24/5/11
Số km
3,338
Động cơ
534,494 Mã lực
Ối giời, didu lịch bên Khựa cái trò khám bệnh bán thuốc nó lừa đc nhiều cụ mợ nhà mình lắm.
 

7usd

Xe container
Biển số
OF-75041
Ngày cấp bằng
10/10/10
Số km
6,377
Động cơ
480,314 Mã lực
cách đây 6 năm em cũng mất 6 con bì hươu, mỗi con gần 100usd vì cái bọn này rồi đấy, 1 hộp thuốc trị bỏng ở cái trung tâm trị bỏng gần Vạn lý trường thành, may quá ko mua chè vì không biết uống.
 

NghiaRex

Xe điện
Biển số
OF-46495
Ngày cấp bằng
15/9/09
Số km
4,968
Động cơ
501,928 Mã lực
Nơi ở
Neverland

MrLuu

Xe đạp
Biển số
OF-27161
Ngày cấp bằng
9/1/09
Số km
25
Động cơ
486,570 Mã lực
Cụ chủ thớt viết dài quá để lúc nào rảnh ngồi đọc .. đúc rút nghiệm vì cuối tháng e cũng làm chuyến đi Khựa cho biết đó biết đây.
 
Biển số
OF-49
Ngày cấp bằng
23/5/06
Số km
7,727
Động cơ
660,704 Mã lực
Nơi ở
Thừa Thiên Huế
Chẳng riêng gì Khựa, bên Hàn xẻng, Sing gà pho, Ngựa lai (Malay.) hay Thái lọ .... nó đều làm du lịch như vậy cả. Vấn đề là thẳng nào bài bản và "nhân văn" hơn tý thôi.

Mỗi đi Laos là thoải mái nhất. Muốn mua gì thì mua, kg mua thì thôi. :))

Hôm em đi Lào, gần 5 giờ chiều trước ngày về nhà mới rảnh để phi ra chợ SÁNG (chẳng biết tiếng Việt hay tiếng Lào nữa) mua tý quà kỷ niệm mà người bán cứ đóng cửa, dẹp hàng ầm ầm (5 giờ đóng chợ), chẳng để ý thấy thằng Việt đang đứng ngơ ngơ phía trước. Thôi thì đành mua như ...cướp chứ kg là về tay không.

Kiểu này kiếm cách sang Lào sống thôi.
 
Chỉnh sửa cuối:

biahoihanoi

Xe lăn
Biển số
OF-14970
Ngày cấp bằng
21/4/08
Số km
13,845
Động cơ
633,662 Mã lực
Nơi ở
Hanoi
Mấy trò hay lừa người như sau:
- Bẻ chân gà - bán thuốc bong gân
- Nắm xích nóng - bán thuóc chữa bỏng.
- Bắt mạch - Bán thuốc bắc
- Dọa ung thư - Bán trà
- Đưa đi thăm chùa - Bán đá cẩm thạch được nhà chùa yểm trấn nên thiêng hơn bên ngoài.
...

Giá thì trên trời- tất cả đều mua được bên ngoài với giá rẻ hơn nhiều lần.

À mà có cụ nào đi Châu Âu thì lưu ý mấy bọn da đen lừa đảo nhé. VD ở tháp nghiêng bên Ý có bọn chuyện đưa ít vụ thức ăn nói là cho bồ câu ăn đi. Ai không biết làm xong nó đòi tiền kiểu đưa bao nhiêu thì đưa, nếu rắn mặt không đua thì thôi, còn không thì 1-2-5 Euro.

Còn cái món này em chứng kiến mới chuối chứ:

Có ông đang ngó nghiêng chụp ảnh thì 1 thằng bé con chạy lại ôm chầm lấy kêu papa,papa...Ông già đẩy ra kêu papa cái gì thế là thằng oắt kêu nhầm rồi chạy mất. Ông già kia một lúc sau kêu ầm lên : mất ví rồi...
 
Chỉnh sửa cuối:
Biển số
OF-49
Ngày cấp bằng
23/5/06
Số km
7,727
Động cơ
660,704 Mã lực
Nơi ở
Thừa Thiên Huế
Mấy trò hay lừa người như sau:
- Bẻ chân gà - bán thuốc bong gân
- Nắm xích nón - bán thuóc chữa bỏng.
- Bắt mạch - Bán thuốc bắc
- Dọa ung thư - Bán trà
- Đưa đi thăm chùa - Bán đá cẩm thạch được nhà chùa yểm trấn nên thiêng hơn bên ngoài.
...

Giá thì trên trời- tất cả đều mua được bên ngoài với giá rẻ hơn nhiều lần.
Cụ kê thiếu món "cường dương bổ thận" rồi. =))
 

slaz8

Xe ngựa
Biển số
OF-73831
Ngày cấp bằng
25/9/10
Số km
25,089
Động cơ
622,206 Mã lực
Chẳng riêng gì Khựa, bên Hàn xẻng, Sing gà pho, Ngựa lai (Malay.) hay Thái lọ .... nó đều làm du lịch như vậy cả. Vấn đề là thẳng nào bài bản và "nhân văn" hơn tý thôi.

Mỗi đi Laos là thoải mái nhất. Muốn mua gì thì mua, kg mua thì thôi. :))

Hôm em đi Lào, gần 5 giờ chiều trước ngày về nhà mới rảnh để phi ra chợ SÁNG (chẳng biết tiếng Việt hay tiếng Lào nữa) mua tý quà kỷ niệm mà người bán cứ đóng cửa, dẹp hàng ầm ầm (5 giờ đóng chợ), chẳng để ý thấy thằng Việt đang đứng ngơ ngơ phía trước. Thôi thì đành mua như ...cướp chứ kg là về tay không.

Kiểu này kiếm cách sang Lào sống thôi.
Vote cho Lào, mà Việt mình sang đó cũng đông lắm, nhưng khi sang Lào thì thấy dân Lào là lành nhất (chỉ có cái bọn xxxx GT học ở VN về là ăn tiền bửn nhất)
 

sparkvan

Xe điện
Biển số
OF-83628
Ngày cấp bằng
24/1/11
Số km
2,303
Động cơ
433,220 Mã lực
các cuj nói xâus kinh thé to di shenzhen suốt có thấy ji đâu
 

awu05

Xe điện
Biển số
OF-43041
Ngày cấp bằng
12/8/09
Số km
2,618
Động cơ
489,140 Mã lực
Tuổi
49
Nơi ở
www.toandung.com Máy công nghiệp
Website
www.toandung.com
Các cụ đi tua bất kể trên toàn thế giới . Nếu nghe lời hướng dẫn hay các loại cò thì không còn gì phải kêu ca.
Ví dụ em đi Thái lan. Một ông già lái xe túc túc nhận chở em đi vòng quanh các chùa đền và nhiều nơi khác
ông ấy đòi 50 bạt, em trả 30 . Ông già ok luôn, nhưng đầu tiên là ông ấy chở em đến nơi bán nhẫn vàng và đá quý. Em làm cho một bài luôn vì em là dân hướng dẫn một thời mà =)). Cuối cùng phải hạ nước là cứ vào dù là 1 phút nói mấy câu thôi cũng được để ông ấy kiếm tiền xăng . Bởi các cửa hàng cứ có khách vào là người dẫn được 5 hay 10 bạt, còn khi khách mua hàng là được % :)). Cái này nhưng ai đi đâu đó cần tìm hiểu nhé
 

tiengtrung.vn

Xe buýt
Biển số
OF-86342
Ngày cấp bằng
23/2/11
Số km
530
Động cơ
412,590 Mã lực
chuyện bình thường , em toàn vào nhưng không mua
 

Mr.Phan

Xe tăng
Biển số
OF-57231
Ngày cấp bằng
20/2/10
Số km
1,344
Động cơ
455,560 Mã lực
Nơi ở
Hoa Thịnh Đình - Hà Lội
Nhạc phụ nhạc mẫu đại nhân nhà cháu đi tiền tua hết có 15 triệu mqf tiền mua đồ hết gần 60 củ về khoe um lên, cháu nhìn vào ngững đồ đó thấy bán ở chợ đồng xuân chắc vài ngàn 1 chiếc vòng he he
 

NgoMinh_Vu

Xe hơi
Biển số
OF-72715
Ngày cấp bằng
12/9/10
Số km
160
Động cơ
426,853 Mã lực
Nơi ở
0988162683 - 01655.618.618
Website
www.ngominh.com.vn
Dạ cái này thì đi đâu em cũng thấy gặp suốt mà. Mỗi nơi có một hình thức khác nhau, nhưng Tầu, và Thái là em thấy rệt nhứt. Chỉ khuyên các cụ làm chủ được chính mình, và làm chủ được cả gấu nếu đi cùng ạ
 

tetsu

Xe tăng
Biển số
OF-34813
Ngày cấp bằng
7/5/09
Số km
1,804
Động cơ
484,360 Mã lực
Nơi ở
...Đây
" ôi...! Người Việt Nam ! Xin giới thiệu tôi cũng là người gốc Việt. Vượt sang Hồng Kong cùng gđ lâu lắm rồi. Nay sang Đại Lục mở thêm chi nhánh về ngọc. Gặp đồng hương ở đây tôi mừng quá. Các em riêng đoàn này giảm giá 50.. À thôi 70% cho tôi. Phục vụ cho chu đáo...bla bla..:)) "

Cái bài này các cụ gặp chưa :))
 

sakai_yo

Xe lăn
Biển số
OF-124659
Ngày cấp bằng
18/12/11
Số km
12,466
Động cơ
661,934 Mã lực
Nơi ở
Cầu Giấy
Nó làm du lịch phải thế chứ, đâu như bên mình, bán đc cho khách vài cái nón lá. Hè rồi e cũng đi BK-TH-HC-TC cùng cty đây, may mà e tìm hiểu trước nên ko mua gì nhưng đoàn e nhiều ng mắc lừa lắm, nhất là món tỳ hưu gì đó. Nói chung cái gì bọn nó giới thiệu cũng có thêm chữ Quốc nữa cho nó long trọng: tỳ hưu (quốc bảo), quốc trà, quốc ấm. Nó còn dẫn bọn e vào chỗ bán dao thớt, em nói đùa chắc cái này cũng là Quốc thớt
 

sakai_yo

Xe lăn
Biển số
OF-124659
Ngày cấp bằng
18/12/11
Số km
12,466
Động cơ
661,934 Mã lực
Nơi ở
Cầu Giấy
E choáng nhất là cái tiệm ngọc gì mà ngoại ô Thượng Hải ý. Trước khi vào cô hdv trên xe đã nói: ở chỗ này đắt lắm, các bác chỉ nên xem thôi chứ đừng mua. Ai cũng tưởng thật, tự nhủ uh thì cứ xem. Vào ngồi trong phòng, có ng bê trà mời. Sau đó 1 e nv vào nói tiếng Việt. Giới thiệu là ông GĐ ở đây biết TV, tí nữa sẽ vào tiếp chuyện. Nếu ông ấy có hỏi các vị về phong cách phục vụ thì các vị nói tốt cho e nhe. Cả đoàn OK. Thằng gđ vào, xưng tên Phúc, nói từng sống ở HP, rất quý mến ng VN. Tí nữa nó sẽ đích thân dẫn đi thăm quan các gian hàng. Nó bảo e dẫn đi xem thôi, các bác đừng mua, vì đây là hàng phục vụ triển lãm expo gì đó nên rất đắt. Vào gian hàng nó nói như cái dây chuyền ngọc này ở triển lãm bán 600 tệ, ở đây ai mua thì nó km cho còn 100 tệ. Thế là đổ xô mua. E thang thang sang mấy phòng khác cũng thấy có những thằng xưng là gđ như vậy, mk. Nó còn chỉ vào cái dây chuyền mặt đá nó đeo trên cổ là phải 500$. Ai thiện chí nó để lại cho, coi như chuyển lộc sang cho ng mua.
Mấy cái chuyện trà, thuốc chữa bệnh thì nhiều bác kể rồi, e ko nói nữa. Nhưng e công nhận là cái màn lừa ở cửa hàng này ngoạn mục, bên em bao ng sung sướng vì mua đc dây chuyền ngọc giá 100 tệ
 

LONG AN

Xe điện
Biển số
OF-96456
Ngày cấp bằng
23/5/11
Số km
2,613
Động cơ
418,836 Mã lực
Website
www.greenway.sg
Hê hê,

Thế cái món quốc gái của nó thế nào hả cụ? :D

Nó làm du lịch phải thế chứ, đâu như bên mình, bán đc cho khách vài cái nón lá. Hè rồi e cũng đi BK-TH-HC-TC cùng cty đây, may mà e tìm hiểu trước nên ko mua gì nhưng đoàn e nhiều ng mắc lừa lắm, nhất là món tỳ hưu gì đó. Nói chung cái gì bọn nó giới thiệu cũng có thêm chữ Quốc nữa cho nó long trọng: tỳ hưu (quốc bảo), quốc trà, quốc ấm. Nó còn dẫn bọn e vào chỗ bán dao thớt, em nói đùa chắc cái này cũng là Quốc thớt
 

lengocson211

Xe buýt
Biển số
OF-9492
Ngày cấp bằng
12/9/07
Số km
678
Động cơ
540,110 Mã lực
Cảm ơn các cụ cụ nhiều, em sang tuần đi bắc kinh và thượng hải. Các cụ cho em hỏi có nên mua quần áo không, mua ở đâu, còn mặt hàng gì đáng mua.
Em đi quảng châu thấy quần áo đa dạng cũng hấp dẫn, đi mua hàng ở tông quảng cũng giá trị đấy chứ.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top