- Biển số
- OF-35138
- Ngày cấp bằng
- 12/5/09
- Số km
- 605
- Động cơ
- 479,228 Mã lực
Thôi thì đủ kiểu nhậu nhẹt, cụng li bôm bốp là hạng nhẹ, thêm chút xíu là phải vào nhà hàng bia ôm, có mấy em gái nho nhỏ xinh xinh để gác tay, để sờ nắn. Thêm nữa là giải sầu cùng mấy em gái tại nhà nghỉ sau mỗi cuộc nhậu tàn…
Vấn đề được đặt ra ở đây là người đàn ông nghĩ gì về những hành động đó của mình? Câu trả lời không quá bất ngờ nhưng vô cùng đau lòng, bất bình và đáng lên án. Phần lớn họ cho đó là điều bình thường, không chút mặc cảm tội lỗi, không chút hổ thẹn. Một tuần nhậu dăm ba bận ư? Chuyện nhỏ. Thi thoảng “ăn nem, ăn chả” ư? Đâu có sao, nhu cầu mà…
Có hôm tôi hỏi anh chồng mình, với tư cách đại diện cho phái mạnh, rằng: “Nếu anh thấy vợ mình có bồ thì sao?”. Anh trả lời tức thì: “Bỏ luôn. Đàn ông “qua đường” thì có sao đâu, rồi họ vẫn về với gia đình thôi, chứ phụ nữ có bồ thì chỉ có nước bỏ chồng”.
Thiết nghĩ, vậy nếu phụ nữ ngọai tình rồi vẫn về nhà chăm lo gia đình, vẫn ngon ngọt với chồng lại không được sao?
Vậy, lý do gì đã khiến cánh đàn ông được quyền nghĩ như vậy, tiếp tục hành xử như vậy? Tại sao những điều tưởng chừng rất xa lạ ở những nước văn minh thì là có vẻ rất đỗi bình thường ở Việt Nam? Tại sao?
Rõ ràng, ngoài yếu tố văn hóa, giáo dục thì chính sự cam chịu, sự buông xuôi của người vợ, người mẹ là tác nhân tạo nên bi kịch này bởi “nhân đạo không đúng lúc sẽ trở thành tội ác”.
Vấn đề được đặt ra ở đây là người đàn ông nghĩ gì về những hành động đó của mình? Câu trả lời không quá bất ngờ nhưng vô cùng đau lòng, bất bình và đáng lên án. Phần lớn họ cho đó là điều bình thường, không chút mặc cảm tội lỗi, không chút hổ thẹn. Một tuần nhậu dăm ba bận ư? Chuyện nhỏ. Thi thoảng “ăn nem, ăn chả” ư? Đâu có sao, nhu cầu mà…
Có hôm tôi hỏi anh chồng mình, với tư cách đại diện cho phái mạnh, rằng: “Nếu anh thấy vợ mình có bồ thì sao?”. Anh trả lời tức thì: “Bỏ luôn. Đàn ông “qua đường” thì có sao đâu, rồi họ vẫn về với gia đình thôi, chứ phụ nữ có bồ thì chỉ có nước bỏ chồng”.
Thiết nghĩ, vậy nếu phụ nữ ngọai tình rồi vẫn về nhà chăm lo gia đình, vẫn ngon ngọt với chồng lại không được sao?
Vậy, lý do gì đã khiến cánh đàn ông được quyền nghĩ như vậy, tiếp tục hành xử như vậy? Tại sao những điều tưởng chừng rất xa lạ ở những nước văn minh thì là có vẻ rất đỗi bình thường ở Việt Nam? Tại sao?
Rõ ràng, ngoài yếu tố văn hóa, giáo dục thì chính sự cam chịu, sự buông xuôi của người vợ, người mẹ là tác nhân tạo nên bi kịch này bởi “nhân đạo không đúng lúc sẽ trở thành tội ác”.