- Biển số
- OF-4790
- Ngày cấp bằng
- 16/5/07
- Số km
- 1,600
- Động cơ
- 561,558 Mã lực
- Nơi ở
- Keangnam Landmark72
- Website
- www.facebook.com
Đã lâu rồi có phải thế không em
Chiếc khăn quàng em đưa anh khi mùa đông giá
Và bây giờ anh không còn thấy nữa
Anh để quên hay lạc bước đâu rồi?
Đã lâu rồi có phải thế không em
Buổi chiều mưa hai chúng mình tan lớp
Em đưa anh chiếc áo đi về
Và như thế anh đi...
Đã lâu rồi có phải thế không em
Anh để quên những gì là thân thuộc
Dòng lưu bút anh vô tình gạch bỏ
Để em khóc cả một buổi chiều đông
Đã lâu rồi có phải thế không em
Nên đã quên những gì là thân thuộc
Quên tiếng em, quên những lời nhỏ nhẹ
Cả mùa đông anh lạc bước đi tìm
Đã lâu rồi có phải thế không em
Những lời em hỏi han anh đâu còn nhớ nữa
Còn nụ cười ngày xưa em bỏ lỡ
Và chẳng cần nên anh đã ra đi
Đã lâu rồi có phải thế không em
Bài thơ anh viết tặng bây giờ đã phai màu mực tím
Anh đã không còn nhớ đã viết gì trên đó nữa
Có phải thế không em?
Đã lâu rồi có phải thế không em
Mùa đông qua mùa đông kia lại tới
Anh đi rồi sao anh đâu quay lại
Để mình em khóc ướt cả mùa đông
Đã lâu rồi có phải thế không em
Anh vô tình nên đành quên tất cả
Có phải hương hoa làm anh lạc bước
Nên anh quên em tình yêu em nhỏ bé
Đã lâu rồi có phải thế không em
Anh không ngồi để viết thơ tình nữa
Anh đã quên bản tình ca em hát
Dù không hay nhưng anh thấy ấm lòng
Có phải thế không em
Anh xin lỗi nhưng không còn kip nữa (em đã lấy chồng)
Mùa đông đã qua vội vã
Con đò ngang chuyến cuối đi về
Đã lâu rồi có phải thế không em...
Thi thoảng lại có 1 nỗi nhớ nhe nhẹ thoảng qua các cụ ạ.
Chiếc khăn quàng em đưa anh khi mùa đông giá
Và bây giờ anh không còn thấy nữa
Anh để quên hay lạc bước đâu rồi?
Đã lâu rồi có phải thế không em
Buổi chiều mưa hai chúng mình tan lớp
Em đưa anh chiếc áo đi về
Và như thế anh đi...
Đã lâu rồi có phải thế không em
Anh để quên những gì là thân thuộc
Dòng lưu bút anh vô tình gạch bỏ
Để em khóc cả một buổi chiều đông
Đã lâu rồi có phải thế không em
Nên đã quên những gì là thân thuộc
Quên tiếng em, quên những lời nhỏ nhẹ
Cả mùa đông anh lạc bước đi tìm
Đã lâu rồi có phải thế không em
Những lời em hỏi han anh đâu còn nhớ nữa
Còn nụ cười ngày xưa em bỏ lỡ
Và chẳng cần nên anh đã ra đi
Đã lâu rồi có phải thế không em
Bài thơ anh viết tặng bây giờ đã phai màu mực tím
Anh đã không còn nhớ đã viết gì trên đó nữa
Có phải thế không em?
Đã lâu rồi có phải thế không em
Mùa đông qua mùa đông kia lại tới
Anh đi rồi sao anh đâu quay lại
Để mình em khóc ướt cả mùa đông
Đã lâu rồi có phải thế không em
Anh vô tình nên đành quên tất cả
Có phải hương hoa làm anh lạc bước
Nên anh quên em tình yêu em nhỏ bé
Đã lâu rồi có phải thế không em
Anh không ngồi để viết thơ tình nữa
Anh đã quên bản tình ca em hát
Dù không hay nhưng anh thấy ấm lòng
Có phải thế không em
Anh xin lỗi nhưng không còn kip nữa (em đã lấy chồng)
Mùa đông đã qua vội vã
Con đò ngang chuyến cuối đi về
Đã lâu rồi có phải thế không em...
Thi thoảng lại có 1 nỗi nhớ nhe nhẹ thoảng qua các cụ ạ.
Chỉnh sửa cuối: