[Funland] Có những ngày

Marie Lee

Xe buýt
Biển số
OF-193377
Ngày cấp bằng
10/5/13
Số km
950
Động cơ
339,162 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Có những ngày tuột mood kinh khủng
Nghe vài câu chuyện buồn lộn xộn không đầu cuối
Nấu mấy món dở dang
Không biết nên bắt đầu và kết thúc ở đâu
Mọi chuyện đều thành nhỡ nhàng
Cố gắng bao năm vun đắp thành thừa
Chẳng thành người thân cũng không thể thành xa lạ
Muốn một lần gục ngã
Lại băn khoăn khi nhìn ánh mắt trẻ thơ
Vẫn biết cuộc đời vốn chẳng như mơ
Nhưng không thể tin mình gặp nhiều điều đến thế

Thực ra anh không yêu em nhiều như vẫn nghĩ
Nên chẳng bối rối khi thấy nước mắt em rơi
Yêu thương ngủ yên bao năm thành quên lãng
Giận hờn chẳng còn chia đôi
Nỗi buồn một mình em thôi


Thực ra em cũng không còn yêu anh nhiều như vẫn nghĩ
Đếm ngày đếm đêm biết đã mấy mùa rồi
Mong đợi rất lâu và thất vọng rất sâu
Mình vẫn đi về 2 hướng

Thực ra Chúng mình không yêu nhau nhiều như vẫn nghĩ
Mình chia tay đi anh!
 
Chỉnh sửa cuối:

Marie Lee

Xe buýt
Biển số
OF-193377
Ngày cấp bằng
10/5/13
Số km
950
Động cơ
339,162 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Anh lại nhắn tin cho cô ấy
Những chuyện vụn vặt gần xa
Sẻ chia những điều giản dị
Nhưng không phải với em
Nếu thời gian quay trở lại
Mình có chọn nhau không?
Em cũng không biết được
Chẳng thể về lại ngày hôm qua
Anh vẫn thường nhắn tin cho cô ấy
Hai người đã đi đến đâu
Em cũng không biết được
Khi tim mình không còn nhau
Anh cứ nhắn tin đi nhé
Em cần một lí do
Để lòng không tiếc nuối
Ra đi không còn đắn đo
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Em mạn phép thả bài thơ em lấy từ cô Phố ở đây nhé ạ.

----------------------****--------------------

QUA TUỔI BỐN MƯƠI

Qua tuổi bốn mươi mới biết mình già
Không trẻ nữa để cho phép lòng nông nổi
Không thể vứt hết tất cả chỉ vì một tiếng gọi
Từ thẳm sâu lòng buồn

Nào phải vô tâm đâu mà nước mắt chẳng còn nữa để tuôn
Lúc tột cùng đớn đau đành lặng im nín khổ
Biết mình đang da diết thương và da diết nhớ
Vậy mà đành bấm lòng... trời ơi vui!

Đêm tỉnh giấc mới hiểu thế nào là đơn côi
Muốn dựa vào vai ai gào một tiếng thôi mà không thể
Lớn rồi... nào còn con trẻ
Để nương nhờ, dựa dẫm, mộng mơ

Có những lúc thèm trở lại ngày thơ
Gặp lũ bạn từng một thời rong ruổi
Uống chén rượu giả say nhìn sông cười rười rượi
Sông nhìn lại đứa giả say chếnh choáng kiếp người

Qua tuổi bốn mươi mới thấu thế nào là cuộc đời
Thế nào là phận người - thì ra khổ đau hay hạnh phúc cũng chỉ là chốc lát
Quay cuồng theo nhân gian mà tụng ca, hò hét
Đến phút ngắt thanh âm nuốt nhạt nhẽo vào lòng
...ôi một đời người hốt toàn hư không
Vậy mà rồi tự dối mình dư giả

Qua tuổi bốn mươi chẳng còn gì trong tay cả
Ngoài những đường phận duyên đứt đoạn khóc cười
Ngoài những nếp chân chim cuối mắt đầu môi
Ngoài phía chân trời đứa giả say nhìn thấy

Không ngờ qua tuổi bốn mươi ta buồn đến vậy
Ta ơi!

Nguồn: Nồng Nàn Phố
 
Chỉnh sửa cuối:

Marie Lee

Xe buýt
Biển số
OF-193377
Ngày cấp bằng
10/5/13
Số km
950
Động cơ
339,162 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Trái tim em nhỏ lắm
Chỉ chứa được một người
Người khác bước vào rồi
Anh phải bước ra thôi
Cuộc đời này ngắn ngủi
Tội gì làm khó nhau
Mình không yêu nhau nữa
Chia tay có gì đâu
 

Marie Lee

Xe buýt
Biển số
OF-193377
Ngày cấp bằng
10/5/13
Số km
950
Động cơ
339,162 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Mình không yêu nhau nữa
Cãi nhau từ những điều rất nhỏ,
Hồi xưa vẫn thường lấy cớ chọc cười nhau
Gắt gỏng vì những hỏi han đẩu đâu
Khi không còn thương nhau quan tâm trở thành gánh nặng.
Em tìm vui ngày ngày tất bật,
Anh tìm vui đi về sớm sớm khuya khuya,
Việc có nhiều vậy đâu anh,
Bởi vì mình không muốn về nhà nữa
Nơi bếp có hồng cũng không còn ngọn lửa sưởi ấm trong tim.
 
Chỉnh sửa cuối:

2k8

Đi bộ
Biển số
OF-760007
Ngày cấp bằng
15/2/21
Số km
3
Động cơ
44,430 Mã lực
Tuổi
24
Sài Gòn đất chiến thời xưa,
Thời nay đất Gòn mở cửa người đông.
Sài Gòn ta đây còn sông,
Sông Gòn chảy qua như sống song trời.

Gió Gòn,non,nước làm đời,
Cảnh Gòn như thể một giọt nắng sương.
Gòn nay đông đúc phố phường,
Có nhiều cảnh đẹp như thượng giáng lâm.

Đất Gòn nhiều nhà hạnh phúc,
Chuyển lên Gòn sống mong phúc tới tay.
Xa xăm,nguy hiểm vẫn say,
Vẫn say,đất Gòn mong ngày tới đây!​
 
Chỉnh sửa cuối:

2k8

Đi bộ
Biển số
OF-760007
Ngày cấp bằng
15/2/21
Số km
3
Động cơ
44,430 Mã lực
Tuổi
24
cháu lớp 7 :D
 

2k8

Đi bộ
Biển số
OF-760007
Ngày cấp bằng
15/2/21
Số km
3
Động cơ
44,430 Mã lực
Tuổi
24
Trăng ơi,ta bảo trăng này
Trăng đã có bạn vào ngày Tết chưa?
Thôi thì ta lại như như xưa,
Cùng nhau đón tết,cùng vừa chúc nhau.

Ở dười đông đúc nghìn người,
Ở trên pháo nổ như cười “ha ha”.
Xa xa khói đen “sà sà”,
Trên đây ta lại”chả chả” có đâu!

Nhà nào nhà nấy như nhau,
Đuổi ác mời lành rồi cầu cho nhau.
Nhà nào nhà nấy nôn nao,
Nhà ta lại khác,xôn xao mấy hồi.

Tiếng đếm bứt rứt bồi hồi!
Cả nhà quây tụ cùng ngồi bên nhau.
Sửu về,Tân đến,Tết sang,
Ta về,Ta đến,lại càng thêm vui!
 

Trang lão

Xe tải
Biển số
OF-737461
Ngày cấp bằng
28/7/20
Số km
278
Động cơ
67,614 Mã lực
Khói thuốc, tách trà, đêm trống vắng
Tiếng dế kêu trong tĩnh lặng không gian
Những vì sao le lói giữa muôn ngàn
Xa tỉnh thức, đắm mình trong hoài niệm

Nỗi buồn ơi
Tự bao giờ vẫn thế?
Mà nhân gian chẳng thể vượt qua
Như ve sầu cất tiếng kêu mùa hạ
Khi đông về, một nhành liễu
Mong manh!
 

Mr.Victo

Xe máy
Biển số
OF-488160
Ngày cấp bằng
11/2/17
Số km
66
Động cơ
191,635 Mã lực
Tuổi
34
Dành cho các cụ/các mợ yêu thích Thủy Hử, Tam Quốc cũng như các cụ chưa có thời gian đọc và đang muốn tìm hiểu.
Đây là bộ truyện thơ có một không hai tại Việt Nam do thầy Sang Đỗ biên soạn. Mời các cụ đọc và cảm nhận.
Em post theo từng phần các cụ nhé. Phần hôm nay bên dưới:

VÕ TÒNG SAY, ĐÁNH TƯỞNG MÔN THẦN

Đánh chết Tây Môn Khánh,
Võ Tòng đến công đường
Xin quan phủ định tội,
Tri huyện cũng cảm thương.

Võ đô đầu lĩnh án
Đi đày ải phương xa.
Và anh hùng đả hổ
Lấy phòng giam làm nhà.

Thi Ân, người cai ngục
Biết Võ Tòng nổi danh
Đồi Cảnh Dương đả hổ
Nên sớm tối cơm canh.

Có đủ cả rượu thịt
Cứ đều đặn hàng ngày
Còn có bọn hầu hạ
Tắm nước nóng khi say.

Sau hai tuần như thế
Lòng Võ Tòng sinh nghi
Muốn hỏi rõ nguồn ngọn
Bên trong có ý gì.

Thi Ân liền cung kính
Mời Võ Tòng về nhà
Kể rõ mọi tâm sự
Hai hàng nước mắt sa.

Thi Ân, chủ quán nhậu
Kinh doanh thu lợi to
Nhưng cách đây vài tháng
Xuất hiện tên côn đồ.

Tên hắn như được biết
Chính là Tưởng Môn Thần,
Sức khỏe và võ nghệ
Nổi tiếng khắp xa gần.

Hắn ỷ mạnh hiếp yếu
Bắt nạt các tiểu thương
Chiếm đoạt nhiều tửu điếm
Làm nhiều việc bất lương.

Thi Ân bị Tưởng đánh
Phải nằm một tháng trời
Ngày đêm ôm mối hận,
Muốn trả thù lâu rồi.

Nay Thi Ân thành thực
Muốn nhờ tay Võ Tòng
Người anh hùng đả hổ
Trả mối hận bất công.

Võ Tòng tức giận nói:
Quả đấm của Võ Tòng
Chuyên đập loại người đó
Ngươi chớ có dài dòng.

Ngày mai đưa ta đến
Tìm tên Tưởng Môn Thần
Để dạy hắn bài học
Về cậy sức làm càn.

Thi Ân muốn bố trí
Cho Võ Tòng no nê
Nghỉ chơi độ nửa tháng
Ra tay chẳng muộn gì.

Võ nói: Thật nhảm nhí
Ngươi khinh thường ta sao?
Rồi nhấc một khối đá
Ba lần, tung lên cao.

Chàng Thi Ân kinh sợ
Cùng tả hữu âm thầm,
Hộ tống đưa họ Võ
Thẳng đến Khoái Lạc Lâm.

Bữa ăn sáng hôm ấy
Thiếu be rượu thường ngày
Thi Ân rất chu đáo
Không muốn Võ Tòng say.

Võ Tòng nói, không rượu
Ta sẽ đánh không hay.
Thi Ân mang rượu tới
Chỉ một hơi hết ngay.

Võ Tòng, rượu chưa đã
Bảo Thi Ân thế này
“Trên đường đi ta uống
Mỗi quán ba bát đầy.”


Thi Ân vội tính nhẩm
Hơn chục quán có dư
Mỗi quán tẩn ba bát
Lo hậu sự là vừa.

Nhưng chẳng ai dám cãi
Đến tửu điếm cuối cùng
Họ Võ đã say khướt
Bước xiêu vẹo lung tung.

Thi Ân sợ hư sự
Khuyên Võ Tòng quay về
Võ Tòng liền hét lớn
“Hãy cứ để ta đi!”

Võ Tòng vào tửu điếm
Lúc ấy Tưởng Môn Thần
Đang ngủ trưa, thư thái
Trên chiếc võng, ngoài sân.

Võ đô đầu gọi rượu
Chọc giận bọn gia nhân
Gây ra sự huyên náo
Để dụ Tưởng Môn Thần.

Tưởng Môn Thần thấy vợ
Và gia nhân gặp nguy
Vì một tay nát rượu
Nên nổi giận tức thì.

Nhanh chóng hắn vùng dậy
Xông lên đánh Võ Tòng
Kẻ say với người tỉnh
Cùng thi triển võ công.

Tuy Võ Tòng say khướt
Nhưng mỗi lần xuất chiêu
Đều chính xác mau lẹ
Những thế đánh cực phiêu.

Ban đầu Tưởng khinh bỉ
Coi thường một thằng say.
Đánh lâu mới nhận thấy
Không dễ ăn người này.

Tưởng Môn Thần dùng ghế
Toan đập đầu Võ Tòng.
Võ Tòng nhanh né được,
Tung cú đấm vô song.

Tưởng Môn Thần bí quá
Đẩy một chiếc xe bò,
Cậy sức, dồn tới tập
Tình thế rất gay go.

Nhưng Võ Tòng nhảy bật
Đá trúng mặt Môn Thần
Bồi thêm hai cú đấm
Họ Tưởng gục trước sân.

Tưởng Môn Thần khẩn khoản
“Tha chết! Đội ơn nhiều!”
Võ nói: “Nếu muốn vậy
Ngươi phải làm ba điều.

Thứ nhất, đến xin lỗi
Tất cả các thương nhân
Thứ hai, phải trả hết
Quán rượu của Thi Ân.

Thứ ba, ngay lập tức
Lìa khỏi Khoái Lạc Lâm
Ta gặp đâu đánh đó.
Nhớ kỹ, chớ nghe nhầm.”

(còn nữa...)​
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top