- Biển số
- OF-716818
- Ngày cấp bằng
- 19/2/20
- Số km
- 608
- Động cơ
- 93,555 Mã lực
- Tuổi
- 36
Em lập thớt giải trí tí, chả là dạo này đang thấy áy náy với chồng.
Hồi chưa chồng em thuộc dạng nấu ăn khá, đầu bếp trụ cột ở nhà, bày vẽ món ăn 3 miền Tây Tàu đủ cả. Và nhà đẻ em thì rất hưởng ứng.
Dưng mà lấy chồng, chồng em xuất thân con nhà nghèo, quen ăn uống kham khổ nên giờ khẩu vị đơn giản nhạt nhẽo. Món Tây Tàu hay Việt mà nhiều gia vị là không thích. Hai vợ chồng ăn uống mỗi người một kiểu nên nấu nướng cũng chán, đồ em thấy ngon thì chồng ko hưởng ứng, đồ chồng thấy ngon thì em thấy nhạt nhẽo không vô. Dần dà em cũng chán nấu, chỉ lúc nào về bà ngoại mới được thỏa thích bày vẽ theo ý mình vì còn có người ăn cho.
Đợt này cuối năm, nhà em nhiều việc bận kinh khủng khiếp. Hôm nào về nhà cũng phờ phạc, nên cả 1-2 tháng nay đến 95% là đi ăn hàng (còn lúc bình thường khoảng 70% , bữa sáng trưa và thỉnh thoảng tối). Chồng em nếu là ngày trước thì sẽ ko vui với việc này đâu, nhưng dạo này biết 2vc vất vả nên cũng ko ý kiến gì, vợ thích đi ăn gì cũng chiều. Còn em trong thâm tâm vẫn hơi náy náy, thấy gia đình ko có bữa cơm nhà nó cứ không ấm cúng thế nào í. Nhưng em oải quá, em cũng chả muốn làm gì. Lên đây hỏi xem có nhà nào như nhà em không, em cứ có cảm giác mình tệ không làm dc trách nhiệm của người vợ í .
Edit: Ơ em nhắc lại là tình trạng này mới dc 1.5 tháng nay do quá bận và đặc biệt tuần này mới ăn nhà có 1 bữa, nên tự em đã thấy ko ổn rồi. Chứ các cụ cứ còm kiểu nhà em mấy năm nay đều thế thì chết.
Edit 2: Các cụ vào bảo chắc em nấu dở mới thế, em chỉ nói nhỏ là em từng start-up bằng mở nhà hàng, và tự nấu những thứ cốt lõi ạ. Có khách còn nhận xét món A này là ngon nhất trong các nơi từng ăn. Start-up thất bại thì nhiều lý do, nhưng em nghĩ chả ai nấu ăn dở mà dám tự tin mở nhà hàng đâu các cụ ạ. Em ko tự nhận là chuyên gia hay siêu gì về ẩm thực, nhưng mâm cơm gia đình rõ ràng ko phải vấn đề với em ạ.
Hồi chưa chồng em thuộc dạng nấu ăn khá, đầu bếp trụ cột ở nhà, bày vẽ món ăn 3 miền Tây Tàu đủ cả. Và nhà đẻ em thì rất hưởng ứng.
Dưng mà lấy chồng, chồng em xuất thân con nhà nghèo, quen ăn uống kham khổ nên giờ khẩu vị đơn giản nhạt nhẽo. Món Tây Tàu hay Việt mà nhiều gia vị là không thích. Hai vợ chồng ăn uống mỗi người một kiểu nên nấu nướng cũng chán, đồ em thấy ngon thì chồng ko hưởng ứng, đồ chồng thấy ngon thì em thấy nhạt nhẽo không vô. Dần dà em cũng chán nấu, chỉ lúc nào về bà ngoại mới được thỏa thích bày vẽ theo ý mình vì còn có người ăn cho.
Đợt này cuối năm, nhà em nhiều việc bận kinh khủng khiếp. Hôm nào về nhà cũng phờ phạc, nên cả 1-2 tháng nay đến 95% là đi ăn hàng (còn lúc bình thường khoảng 70% , bữa sáng trưa và thỉnh thoảng tối). Chồng em nếu là ngày trước thì sẽ ko vui với việc này đâu, nhưng dạo này biết 2vc vất vả nên cũng ko ý kiến gì, vợ thích đi ăn gì cũng chiều. Còn em trong thâm tâm vẫn hơi náy náy, thấy gia đình ko có bữa cơm nhà nó cứ không ấm cúng thế nào í. Nhưng em oải quá, em cũng chả muốn làm gì. Lên đây hỏi xem có nhà nào như nhà em không, em cứ có cảm giác mình tệ không làm dc trách nhiệm của người vợ í .
Edit: Ơ em nhắc lại là tình trạng này mới dc 1.5 tháng nay do quá bận và đặc biệt tuần này mới ăn nhà có 1 bữa, nên tự em đã thấy ko ổn rồi. Chứ các cụ cứ còm kiểu nhà em mấy năm nay đều thế thì chết.
Edit 2: Các cụ vào bảo chắc em nấu dở mới thế, em chỉ nói nhỏ là em từng start-up bằng mở nhà hàng, và tự nấu những thứ cốt lõi ạ. Có khách còn nhận xét món A này là ngon nhất trong các nơi từng ăn. Start-up thất bại thì nhiều lý do, nhưng em nghĩ chả ai nấu ăn dở mà dám tự tin mở nhà hàng đâu các cụ ạ. Em ko tự nhận là chuyên gia hay siêu gì về ẩm thực, nhưng mâm cơm gia đình rõ ràng ko phải vấn đề với em ạ.
Chỉnh sửa cuối: