- Biển số
- OF-406652
- Ngày cấp bằng
- 24/2/16
- Số km
- 2,522
- Động cơ
- 249,125 Mã lực
Em chào các cụ, các mợ!
Mỗi khi tết đến xuân về ở Việt Nam ta những trò cờ bạc, đỏ đen lại được dịp nở rộ. Em mở thớt về vấn đề này trước hết để chia sẻ về những hậu quả, hệ luỵ của những trò đỏ đen đối với cá nhân em, và xin các cụ cho em lời khuyên nên làm cách nào để từ bỏ tuyệt đối. Thêm nữa cũng sắp Tết rồi, cũng như một lời nhắc nhở để các cụ trên cõi OF kìm chế và cảnh giác hơn, không sa đà vào những trò đỏ đen, đón một cái Tết vui vẻ.
Em biết cờ bạc có lẽ từ hồi học cấp 1, học lớp 3 lớp 4 em đã biết chơi 3 cây ăn chun nịt, người lớn đánh đề bằng tiền thì trẻ con bọn em chơi đề bằng dây chun. Lên cấp 2 thì bắt đầu chơi bằng tiền thật, nhỏ thôi vì cũng ko có nhiều tiền. Nguồn tiền thì cũng quanh quẩn nói dối bố mẹ đóng học, sinh nhật bạn bè, rồi rút lõi tiền hàng họ của mẹ. Đến cuối cấp 2 thì em bắt đầu đánh xóc đĩa và lên cấp 3 thì nghiện hẳn. Cắm nhẫn, cắm áo, cắm đồng hồ, xe đạp là chuyện thường xuyên xảy ra. (Nói qua về em thì cũng thuộc loại bố mẹ khá giả, và được nuông chiều, sự quản lý của gia đình lỏng lẻo vì ông bà thường đi công tác xa.) Đến năm 17 18 thì em thuộc loại cờ bạc rách giời ko phải so với bạn cùng lứa mà đã biết bám càng các đàn anh lên "sới" ngồi câu kẹo, thế mà cũng có hôm ếch nhái nhảy lên làm người được chỗm chệ lên tuyến trên ngồi mở bát. Rạc rài cờ bạc bao năm ở nhà, ra nước ngoài thời gian đầu em cũng vẫn vậy. Em ko phải nói phét, cái máu cờ bạc trong cơ thể em lúc nào nó cũng hừng hực... Những năm gần đây khi cái lưng đã biết đau, cái gối biết mỏi, con cái lớn dần thì em cũng hạn chế được nhiều vì còn phải lo tương lai cho con cái.
Nói về cai cờ bạc thì sao em thấy nó khó thật đấy, ma tuý em chơi bao năm nhưng khi đã bỏ là bỏ. Nhưng cờ bạc nó lại khác, đã bao lần thua đau thua đớn, em tự hứa với mình sẽ quyết tâm từ bỏ, nhưng nhịn hẳn 1 thời gian thì thế nào cũng đi 1 trận đau. Bên này đội ae bọn em chơi với nhau thì hay nhậu nhẹt, tây tây vào là rủ nhau đi casino, em cầm đi vài trăm gọi là đi cùng ae cho vui thôi, nhưng lên đấy say bạc lại vay mượn vá víu 5 10k
Giờ thì em như kiểu sống chung với lũ, vẫn chơi nhưng hạn chế ở mức thấp nhất, và casino thì ko bén mảng đến, trừ những dịp lễ tết có gấu đi cùng. Em biết cờ bạc nó cũng là một loại nghiện giống như nghiện ma tuý, ko chơi nó cũng bứt rứt khó chịu, cảm giác người nó cứ ngu ngu đi muốn cai thì phải quyết tâm lắm, các cụ mợ nào có kinh nghiệm chia sẻ cho em với để em có động lực cao hơn từ bỏ tuyệt đối được ko ạ?
Mỗi khi tết đến xuân về ở Việt Nam ta những trò cờ bạc, đỏ đen lại được dịp nở rộ. Em mở thớt về vấn đề này trước hết để chia sẻ về những hậu quả, hệ luỵ của những trò đỏ đen đối với cá nhân em, và xin các cụ cho em lời khuyên nên làm cách nào để từ bỏ tuyệt đối. Thêm nữa cũng sắp Tết rồi, cũng như một lời nhắc nhở để các cụ trên cõi OF kìm chế và cảnh giác hơn, không sa đà vào những trò đỏ đen, đón một cái Tết vui vẻ.
Em biết cờ bạc có lẽ từ hồi học cấp 1, học lớp 3 lớp 4 em đã biết chơi 3 cây ăn chun nịt, người lớn đánh đề bằng tiền thì trẻ con bọn em chơi đề bằng dây chun. Lên cấp 2 thì bắt đầu chơi bằng tiền thật, nhỏ thôi vì cũng ko có nhiều tiền. Nguồn tiền thì cũng quanh quẩn nói dối bố mẹ đóng học, sinh nhật bạn bè, rồi rút lõi tiền hàng họ của mẹ. Đến cuối cấp 2 thì em bắt đầu đánh xóc đĩa và lên cấp 3 thì nghiện hẳn. Cắm nhẫn, cắm áo, cắm đồng hồ, xe đạp là chuyện thường xuyên xảy ra. (Nói qua về em thì cũng thuộc loại bố mẹ khá giả, và được nuông chiều, sự quản lý của gia đình lỏng lẻo vì ông bà thường đi công tác xa.) Đến năm 17 18 thì em thuộc loại cờ bạc rách giời ko phải so với bạn cùng lứa mà đã biết bám càng các đàn anh lên "sới" ngồi câu kẹo, thế mà cũng có hôm ếch nhái nhảy lên làm người được chỗm chệ lên tuyến trên ngồi mở bát. Rạc rài cờ bạc bao năm ở nhà, ra nước ngoài thời gian đầu em cũng vẫn vậy. Em ko phải nói phét, cái máu cờ bạc trong cơ thể em lúc nào nó cũng hừng hực... Những năm gần đây khi cái lưng đã biết đau, cái gối biết mỏi, con cái lớn dần thì em cũng hạn chế được nhiều vì còn phải lo tương lai cho con cái.
Nói về cai cờ bạc thì sao em thấy nó khó thật đấy, ma tuý em chơi bao năm nhưng khi đã bỏ là bỏ. Nhưng cờ bạc nó lại khác, đã bao lần thua đau thua đớn, em tự hứa với mình sẽ quyết tâm từ bỏ, nhưng nhịn hẳn 1 thời gian thì thế nào cũng đi 1 trận đau. Bên này đội ae bọn em chơi với nhau thì hay nhậu nhẹt, tây tây vào là rủ nhau đi casino, em cầm đi vài trăm gọi là đi cùng ae cho vui thôi, nhưng lên đấy say bạc lại vay mượn vá víu 5 10k
Giờ thì em như kiểu sống chung với lũ, vẫn chơi nhưng hạn chế ở mức thấp nhất, và casino thì ko bén mảng đến, trừ những dịp lễ tết có gấu đi cùng. Em biết cờ bạc nó cũng là một loại nghiện giống như nghiện ma tuý, ko chơi nó cũng bứt rứt khó chịu, cảm giác người nó cứ ngu ngu đi muốn cai thì phải quyết tâm lắm, các cụ mợ nào có kinh nghiệm chia sẻ cho em với để em có động lực cao hơn từ bỏ tuyệt đối được ko ạ?