Nhẩn nha vô tình đọc được bài thơ này của Phố. Em up lên cho mọi người cùng thẩm nhé
Thương nhớ ai đó là cảm giác thấy mình không cô đơn giữa cuộc đời này.
Và nêu yêu rồi thì hãy yêu dài lâu. Để lỡ đâu...ngắn quá, lại dễ quên nhau giữa dòng đời nhộn nhịp.
THƯƠNG NHỚ ƠI!
Thương nhớ ơi nằm lên tay anh kể chuyện cho nghe
Nơi em chưa qua, có thành phố đầy sương, có thị trấn ngập trong tuyết trắng
Có loại cây em chưa biết tên anh thường ngồi nhìn khi bình lặng
Vài người bạn thân của anh em chưa chạm mặt bao giờ
Kể dăm ba chuyện cổ tích cho mênh mang cơn mơ
Em không là nàng công chúa trong cung điện nguy nga, anh ắt chẳng phải là chàng hoàng tử cầm cương dũng mãnh
Nhưng chỉ cần đêm nay se lạnh
Anh sẵn sàng cởi áo mong manh ủ ấm tay gầy
Thương nhớ của anh ơi hãy ngủ thật say
Giấc chiêm bao xưa đã lùi về dĩ vãng
Từ nay êm đềm chờ binh mình rọi sáng
Đừng lo nhiều nữa yêu ơi
Có em và có anh mới đúng nghĩa cuộc đời
Thiếu sót làm sao nếu ông trời không cho chúng ta gặp nhau để rồi son sắt
Nằm xuống cạnh đây mặc kệ đời thiệt thua được mất
Anh ru em ngủ ngoan như chưa đổ vỡ bao giờ
Anh đọc sách và em cứ bình yên làm thơ
Sẽ lại kể cho em nghe về những điều anh biết
Hôn lên trán nóng, tay chai, môi khô khi em già, em mệt
Lau xót xa khi mắt em ưa tủi phận đàn bà
Đừng nhắc lại ký ức buồn và cũng chẳng cần mơ ước ngày xa
Hãy hôn anh và tin chỉ cần hôm nay có thật
Vứt hết đi những điều thiệt thòi lỡ đánh mất
Có anh bù đắp cho em gấp triệu tháng năm dài
Thương nhớ ơi vòng tay ôm thật chặt để đón nắng mai
Ngoài kia bão giông hay hạnh an không cần để tâm nữa
Chỉ xin thương nhớ
Yêu thôi để có cớ cho anh sống tiếp tháng ngày này
Đời chẳng nghĩa lý gì nếu đêm nay
Em không trong vòng tay anh ấm nóng
Hôn nữa đi ... lòng anh như sông rộng
Mát thơm cho em vùng vẫy giấc lành
Yêu anh
Thấy đời đáng giá ngàn vàng thương nhớ nhỉ?
Thương nhớ ai đó là cảm giác thấy mình không cô đơn giữa cuộc đời này.
Và nêu yêu rồi thì hãy yêu dài lâu. Để lỡ đâu...ngắn quá, lại dễ quên nhau giữa dòng đời nhộn nhịp.
THƯƠNG NHỚ ƠI!
Thương nhớ ơi nằm lên tay anh kể chuyện cho nghe
Nơi em chưa qua, có thành phố đầy sương, có thị trấn ngập trong tuyết trắng
Có loại cây em chưa biết tên anh thường ngồi nhìn khi bình lặng
Vài người bạn thân của anh em chưa chạm mặt bao giờ
Kể dăm ba chuyện cổ tích cho mênh mang cơn mơ
Em không là nàng công chúa trong cung điện nguy nga, anh ắt chẳng phải là chàng hoàng tử cầm cương dũng mãnh
Nhưng chỉ cần đêm nay se lạnh
Anh sẵn sàng cởi áo mong manh ủ ấm tay gầy
Thương nhớ của anh ơi hãy ngủ thật say
Giấc chiêm bao xưa đã lùi về dĩ vãng
Từ nay êm đềm chờ binh mình rọi sáng
Đừng lo nhiều nữa yêu ơi
Có em và có anh mới đúng nghĩa cuộc đời
Thiếu sót làm sao nếu ông trời không cho chúng ta gặp nhau để rồi son sắt
Nằm xuống cạnh đây mặc kệ đời thiệt thua được mất
Anh ru em ngủ ngoan như chưa đổ vỡ bao giờ
Anh đọc sách và em cứ bình yên làm thơ
Sẽ lại kể cho em nghe về những điều anh biết
Hôn lên trán nóng, tay chai, môi khô khi em già, em mệt
Lau xót xa khi mắt em ưa tủi phận đàn bà
Đừng nhắc lại ký ức buồn và cũng chẳng cần mơ ước ngày xa
Hãy hôn anh và tin chỉ cần hôm nay có thật
Vứt hết đi những điều thiệt thòi lỡ đánh mất
Có anh bù đắp cho em gấp triệu tháng năm dài
Thương nhớ ơi vòng tay ôm thật chặt để đón nắng mai
Ngoài kia bão giông hay hạnh an không cần để tâm nữa
Chỉ xin thương nhớ
Yêu thôi để có cớ cho anh sống tiếp tháng ngày này
Đời chẳng nghĩa lý gì nếu đêm nay
Em không trong vòng tay anh ấm nóng
Hôn nữa đi ... lòng anh như sông rộng
Mát thơm cho em vùng vẫy giấc lành
Yêu anh
Thấy đời đáng giá ngàn vàng thương nhớ nhỉ?