[Funland] Chuyện của người tù 443106

chungdungvn

Xe điện
Biển số
OF-447698
Ngày cấp bằng
23/8/16
Số km
2,358
Động cơ
232,018 Mã lực
Nơi ở
BAS
Mấy bữa trời cứ xì xụp mưa suốt, kê cái ghế ngồi ngó mưa. Mưa thì chả có cái gì vui hết, chưa kể có lần ngồi ngắm mưa rơi sau những ô cửa sổ tôi phát hiện ra rằng khi con người ta não nề hay u uất trong tâm hồn thì tốt nhất không nên ngắm mưa. Nó có thể làm cho họ buông bỏ tất cả mà trôi theo những dòng nước chảy về đâu làm sao biết trước được.

Ngày trước khi ở Sài Gòn, cứ mỗi tối trời mưa là cả cái xóm trọ nhỏ lại í ới gọi nhau đi uống rượu. Cái xóm trọ nghèo, những mái nhà lợp tôn nằm gọn lỏn dưới tán cây bàng. Cả dãy đâu gần chục cái phòng lụp xụp, chứa đựng trong chục cái phòng đó là những mảnh đời, những câu chuyện cuộc đời xám đen như lớp rêu phủ trên bức tường loang lổ.

Trong xóm có phòng anh Lâm ở cuối dãy, phòng có hai người. Anh Lâm và anh Quang, hai anh những năm đó cũng khá lớn tuổi mà nghe đâu chưa có gia đình. Hai anh mần nghề thợ đụng, như cách nói vui của các ảnh là đụng gì làm đó. Anh Lâm, vẻ ngoài nhìn có gì đó rất sợ nhưng tiếp xúc lâu mới nhận ra ảnh là một người sống rất tình cảm. Những ngày được nghỉ anh thường chạy tới chạy lui giúp đỡ mọi người trong xóm trọ. Nào là giúp cô Năm sửa lại cái xe đạp để cổ đi có phương tiện đi thu mua ve chai, nào là qua lau chùi tra dầu vô cái quạt có tuổi đời mười mấy năm có lẻ giúp chú Tám.

Có lần đi nhậu, ngồi hóng hớt nghe anh Lâm chia sẻ câu chuyện cuộc đời của ảnh. Một câu chuyện thật buồn. Và nếu như hôm đó không phải là một ngày trời mưa, ngồi dưới cây dù đề những giọt nước mưa hắt vô mặt thì có lẽ tôi đã không biết rằng anh đang khóc. Cuộc đời ảnh, một con người học cao hiểu rộng, tương lai đang sáng lạng trước mắt. Có công ty với công việc ổn định, có người yêu xinh xắn, có tiền bạc và hầu hết mọi thứ mà mọi người vẫn mong muốn. Thế nhưng chỉ một lúc cảm xúc không kiềm chế được đã dẫn đến cảnh tù tội. Cánh cửa tương lai khép lại trước mắt anh từng ngày từng giờ. Anh bảo, đến tận bây giờ cứ mỗi lần nghe tiềng ai mở cửa sắt ken két anh lại giật mình. Nhớ về những ngày lao tù và suy nghĩ về cuộc đời mình.

Từ đoạn này đi xin được phép nhập vai vào anh Lâm để kể về chuỗi ngày tháng sống trong sự dày vò của suy nghĩ trong bốn bức tường trại giam. Ở đó, có những cảnh tượng mà nếu kể thì chưa chắc người bình thường có thể tưởng tượng ra được. Có những lúc mắc cười mà không dám cười, có những lúc mắc tiểu mà không dám đi….

Tạm nghỉ cái đã, mai kể tiếp
 

thungkhe

Xe điện
Biển số
OF-158949
Ngày cấp bằng
1/10/12
Số km
3,782
Động cơ
376,708 Mã lực
Em ngồi ngay ngắn nghe Cụ kể ạ.
 

Quân Đuôi

Xe điện
Biển số
OF-3737
Ngày cấp bằng
11/3/07
Số km
2,774
Động cơ
580,772 Mã lực
Nơi ở
Xóm Liều
Em đặt cái mít hóng chiện, đúng chủ đề em khoái. Rượu em đã rót :)
 

Pilota

Xe điện
Biển số
OF-308865
Ngày cấp bằng
22/2/14
Số km
3,873
Động cơ
346,654 Mã lực
Hôm nay hửng nắng rồi. Em ngồi nghe chuyện mưa của cụ.
 

hanoibaby

Xe điện
Biển số
OF-431086
Ngày cấp bằng
20/6/16
Số km
2,349
Động cơ
217,965 Mã lực
Nơi ở
Đông Lào Quốc
Em gởi chiếc dép, chờ vodka sau cụ chủ nhé.
 

Trâu cày đường nhựa

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-458300
Ngày cấp bằng
3/10/16
Số km
6,401
Động cơ
268,350 Mã lực
Tuổi
39

dung.nv

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-363720
Ngày cấp bằng
20/4/15
Số km
5,672
Động cơ
320,739 Mã lực
Mấy bữa trời cứ xì xụp mưa suốt, kê cái ghế ngồi ngó mưa. Mưa thì chả có cái gì vui hết, chưa kể có lần ngồi ngắm mưa rơi sau những ô cửa sổ tôi phát hiện ra rằng khi con người ta não nề hay u uất trong tâm hồn thì tốt nhất không nên ngắm mưa. Nó có thể làm cho họ buông bỏ tất cả mà trôi theo những dòng nước chảy về đâu làm sao biết trước được.

Ngày trước khi ở Sài Gòn, cứ mỗi tối trời mưa là cả cái xóm trọ nhỏ lại í ới gọi nhau đi uống rượu. Cái xóm trọ nghèo, những mái nhà lợp tôn nằm gọn lỏn dưới tán cây bàng. Cả dãy đâu gần chục cái phòng lụp xụp, chứa đựng trong chục cái phòng đó là những mảnh đời, những câu chuyện cuộc đời xám đen như lớp rêu phủ trên bức tường loang lổ.

Trong xóm có phòng anh Lâm ở cuối dãy, phòng có hai người. Anh Lâm và anh Quang, hai anh những năm đó cũng khá lớn tuổi mà nghe đâu chưa có gia đình. Hai anh mần nghề thợ đụng, như cách nói vui của các ảnh là đụng gì làm đó. Anh Lâm, vẻ ngoài nhìn có gì đó rất sợ nhưng tiếp xúc lâu mới nhận ra ảnh là một người sống rất tình cảm. Những ngày được nghỉ anh thường chạy tới chạy lui giúp đỡ mọi người trong xóm trọ. Nào là giúp cô Năm sửa lại cái xe đạp để cổ đi có phương tiện đi thu mua ve chai, nào là qua lau chùi tra dầu vô cái quạt có tuổi đời mười mấy năm có lẻ giúp chú Tám.

Có lần đi nhậu, ngồi hóng hớt nghe anh Lâm chia sẻ câu chuyện cuộc đời của ảnh. Một câu chuyện thật buồn. Và nếu như hôm đó không phải là một ngày trời mưa, ngồi dưới cây dù đề những giọt nước mưa hắt vô mặt thì có lẽ tôi đã không biết rằng anh đang khóc. Cuộc đời ảnh, một con người học cao hiểu rộng, tương lai đang sáng lạng trước mắt. Có công ty với công việc ổn định, có người yêu xinh xắn, có tiền bạc và hầu hết mọi thứ mà mọi người vẫn mong muốn. Thế nhưng chỉ một lúc cảm xúc không kiềm chế được đã dẫn đến cảnh tù tội. Cánh cửa tương lai khép lại trước mắt anh từng ngày từng giờ. Anh bảo, đến tận bây giờ cứ mỗi lần nghe tiềng ai mở cửa sắt ken két anh lại giật mình. Nhớ về những ngày lao tù và suy nghĩ về cuộc đời mình.

Từ đoạn này đi xin được phép nhập vai vào anh Lâm để kể về chuỗi ngày tháng sống trong sự dày vò của suy nghĩ trong bốn bức tường trại giam. Ở đó, có những cảnh tượng mà nếu kể thì chưa chắc người bình thường có thể tưởng tượng ra được. Có những lúc mắc cười mà không dám cười, có những lúc mắc tiểu mà không dám đi….

Tạm nghỉ cái đã, mai kể tiếp

Cụ chủ, em không hiểu đoạn này, nó ngang ngang phi lôgic kiểu gì ấy ạ
" Và nếu như hôm đó không phải là một ngày trời mưa, ngồi dưới cây dù để những giọt nước mưa hắt vô mặt thì có lẽ tôi đã không biết rằng anh đang khóc"
 

KimCruze

Xe tải
Biển số
OF-404608
Ngày cấp bằng
15/2/16
Số km
281
Động cơ
229,905 Mã lực
Tuổi
37
Cứ nghe thấy anh Lâm anh Quang là em lại thấy hay rồi.
 

Nợ đời

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-331176
Ngày cấp bằng
14/8/14
Số km
2,366
Động cơ
305,884 Mã lực
Vẫn Apple lắm. Chửa thấy anh Lâm trong ngục đâu.
 

hayloxa

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-319287
Ngày cấp bằng
12/5/14
Số km
8,328
Động cơ
375,010 Mã lực
Táo quá em vang cho dờ :))
 

chungdungvn

Xe điện
Biển số
OF-447698
Ngày cấp bằng
23/8/16
Số km
2,358
Động cơ
232,018 Mã lực
Nơi ở
BAS
Tôi sinh ra tại trong một gia đình có cha mẹ là công chức tại một thị trấn miền duyên hải miền Trung. Suốt những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường lúc nào tôi cũng phấn đấu học thật tốt để làm hài lòng cha mẹ mình. Lên đại học, hầu hết thời gian tôi tập trung vào học và cũng chỉ có học. Ngoài những thời gian trên giảng đường, tôi dành nhiều thời gian để đi tới những người đàn anh đi trước để học nghề. Mong muốn của tôi là khi ra trường sẽ trở thành một nhà thiết kế tài ba, sẽ tạo ra cho đời những tác phẩm hội họa đầy chất sống.

Thời gian cứ thế trôi nhanh, bốn năm đại học trôi qua như chớp mắt. Ra trường với tấm bằng xếp loại giỏi và rất nhiều những tác phẩm được góp mặt ở những buổi trưng triển lãm của các tên tuổi lớn. Tôi được giới thiệu vào một công ty thiết kế của nước ngoài, với mức lương được cho là rất cao. Có thể có những người đi làm mười năm vẫn chưa chạm tới được con số ấy. Vốn tính ham học hỏi và không bao giờ từ chối công việc, chỉ sau hơn năm làm việc tôi đã đạt đến một chức vụ có tiếng nói trong công ty. Thời đó, người ta bắt đầu quan tâm tới những lối kiến trúc Pháp, với những bức tranh tường khổ lớn những lối kiến trúc lâu đài tráng lệ. Tôi được rất nhiều người nhờ tư vấn để thiết kế những khách sạn rồi đến nhà ở hay những công trình khác. Nhận thấy tiềm năng phát triển rất lớn trong mảng này nên cuối năm 2008, tôi quyết định xin nghỉ ở công ty để ra ngoài làm riêng.

Với số tiền vốn kha khá và nhiều mối quan hệ tốt với bạn hàng, công ty của tôi phát triển rất nhanh. Năm ấy tôi mới vừa 28 tuổi. Các bạn biết đấy, một người trẻ và thành công sớm thường được mọi người ngợi ca rất nhiều và tôi trở thành hình mẫu lí tưởng của các bậc phụ huynh trong thị trấn lấy ra để bảo ban con em mình. Cứ một bước đi của tôi là lại được chào đón và kính trọng của tất cả mọi người, tôi lấy đó làm vui và nghĩ chắc cha mẹ tôi phần nào cũng được nở mày nở mặt.

Để nói qua chút về chuyện đời tư của tôi lúc đó, đi học và đi làm ở Sài Gòn rối ra mở công ty ở đó luôn. Nhưng do tính chất công việc của tôi cần nhiều đến yếu tố cảm hứng nên những lúc có hợp đồng mới là tôi lại rút về quê ở vài ngày, quanh quanh ngắm biển hay những buổi chiều tản bộ bên bờ cát ngắm nhìn những con sóng bạc đầu trắng xóa tôi thường nghĩ ra những ý tưởng hay ho. Và cũng trong một buổi chiều bình lặng như thế, tôi bất ngờ bắt gặp một cô gái, người đã mang tới cho tôi rất nhiều những vui buồn, hạnh phúc và bất an sau này.

Em là một cô gái Sài Gòn chính gốc, với khuôn mặt tròn và đôi mắt dường như biết nói, giọng nói em nhẹ nhàng mà ngọt lịm. Bữa đó hai chúng tôi vô tình chạm vào nhau như một định mệnh sắp đặt của tạo hóa. Em đang mải mê nhặt những vỏ ốc biển được sóng đưa vào bờ, còn tôi đang lững thững đi nhưng mang trong đầu rất nhiều suy luận và mớ logic của công việc. Em và vào tôi, à mà không chúng tôi va vào nhau và em đã nở nụ cười làm trái tim tôi lạc mất vài nhịp. Tôi và em quen nhau từ đó. Tôi nhớ, ánh mắt long lanh của em, nhớ gióng nói em lúc em giận tôi, nhớ mái tóc mượt mà mỗi lần em dựa vào vai tôi một mùi hương ngây ngất.

Đang mơ hồ về quá khứ thì nghe cái bốp, tôi ngỡ như đang bay giữa bầu trời đầy sao. Hóa ra là đại bàng vừa gọi tôi cái gì đó nhưng tôi không trả lời, thằng xe xách cái dép phi qua vả cho tôi một phát nổ đom đóm mắt. Bọn xe này là chân le ve sai vặt của tầng lớp đại bàng, được chống lưng nên bọn nó thích đánh ai thì đánh thằng nào bật lại cứ xác định cả tuần ăn cháo và nhìn đời bằng một mắt. Sau khi vả cho tôi một dép thì thằng xe túm tóc tôi lôi về phía cửa.

- Thằng chó, đại ca gọi mà mày dám không thưa à
- Em xin lỗi, tại lúc đó em đang nhớ nhà nên không nghe thấy anh gọi ạ
- Đm, này thì nhớ nhà này.

Vừa nói nó vừa giơ chiếc dép lên và cứ thế thẳng cánh giáng vào mặt tôi. Tôi chỉ dám cúi đầu mà chịu trận chứ tuyệt nhiên không dám giơ tay đỡ. Hôm ngồi ở quận, mấy anh lớn đã bảo tôi thế, vào đây bị chúng nó đánh thì cứ để yên mà chịu. Đau chút rồi thôi chứ cứ đỡ thì nó còn đánh dài dài, có khi nó đánh chết cũng nên. Đại bàng nãy giờ ngồi trầm ngâm xong cũng lên tiếng và đưa tay ra hiệu cho thằng xe dừng lại:

- Hôm qua mày vừa bảo mày quê ở đâu tao quên mẹ rồi
- Dạ em quê Bình Định
- Chỗ nào?
- Dạ, thị trấn An Nhơn
- Trai An Thái, gái An Vinh mày đứng dậy múa tao coi vài đường
- Dạ, em không dám ạ

Chưa nói dứt câu nghe cái bụp, tôi đổ về phía sau và thấy ngực tức không thở được. Thì ra thằng xe vừa đạp cho tôi một phát giữa ngực, thằng chó này chuyên đánh người khác nên nó đánh phát nào thì chỉ có chết phát đó. Tôi ôm ngực và bò dậy:

- Anh tha cho em, thật em không biết.
- Thằng chó này, mày muốn chết à
- Em không biết thật ạ
- Thôi có khi nó *** biết thật, cho nó về chỗ đi. Đại bàng lên tiếng cho tôi lui.

Tay lần lần theo cái bờ xi măng, tôi lết về chỗ của mình ngồi dựa vào tường hai tay ôm ngực. Thà chịu đau một chút còn hơn lúc nãy phải đứng lên đi quyền cho chúng nó xem, có khi xem xong chúng nó còn lôi tôi ra đập nhiều hơn là đằng khác. Cũng vì cái đường quyền hiểm đó mà, thằng nhóc chặn đường xin đểu tôi hôm đó đã vào nằm viện vì chấn thương sọ não.
 

VoCan

Xe điện
Biển số
OF-394022
Ngày cấp bằng
26/11/15
Số km
2,256
Động cơ
269,733 Mã lực
Uống ngụm trà rồi tiếp đi chủ thớt
 

mAd_lOvE

Xe lăn
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-666
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
11,881
Động cơ
813,349 Mã lực
Nơi ở
Đoàn Thị Điểm
Website
www.myphamxachtay.com
Hức, sáng sớm gõ 1 bài thả thính rồi tạm nghỉ tới tận mai :((

May quá, có tiếp rồi, he he he...
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top