- Biển số
- OF-162247
- Ngày cấp bằng
- 23/10/12
- Số km
- 347
- Động cơ
- 351,062 Mã lực
Về vụ lên mạng chửi bảo hiểm nhân thọ.
Lướt Phây hay Tít-Tốc thỉnh thoảng vẫn thấy nhiều liền anh, liền chị cầm xấp hợp đồng hùng hục kéo tới công ty bảo hiểm hoặc phóng stt lâm li chửi liên hoàn vì cho rằng bản thân bị lừa.
Bảo hiểm hiểu nôm na là cách thức dự phòng tài chính an toàn cho tương lai với mục đích thay thế nguồn thu nhập khi nhỡ mình gặp bất trắc.
Có thể hiểu, gửi tiền vào Ngân hàng là vì sự an toàn của đồng tiền, gửi tiền vào bảo hiểm là vì an toàn của bản thân (người thân). Nói để hiểu rõ, bảo hiểm là sản phẩm của văn minh.
Nôm na anh chị hiểu rằng công ty bảo hiểm cầm tiền của khách hàng và cam kết bảo vệ khách của mình trước những rủi ro liên quan đến sức khỏe, thân thể, tính mạng. Nếu chúng mình đóng tiền đúng kỳ, đúng hạn thì sẽ mặc định được chi trả số tiền nhất định khi không may gặp rủi ro hoặc đến thời điểm đáo hạn. Ok chưa?
Nhiều anh chị hay thắc mắc sao “gửi” bảo hiểm ít lãi và khó rút hơn gửi ngân hàng. Nhưng anh chị là quên cmn rằng khi gửi ngân hàng hay mua chứng khoán mà lỡ bị bệnh thì cái anh chị nhận được chỉ là tiền anh chị đã gửi cộng tiền lãi chứ không hề có bất cứ một cam kết chi trả những rủi ro do bệnh hiểm nghèo hay đột nhiên tắt thở gây ra.
Công ty bảo hiểm ngay từ khi giao kết và nhận lượng tiền nhỏ ở kỳ phí đầu cũng phải đảm bảo quyền lợi cho khách hàng của mình tương đương đã thu phí mấy chục năm. Có nghĩa là khi anh chị chịu rủi ro về sức khỏe thì công ty bảo hiểm phải đương đầu với rủi ro về tài chính (nhất là giai đoạn 2 năm đầu với phí ban đầu, phí bảo hiểm rủi ro, trích lập dự phòng theo quy định của Bộ Tài chính, phí quản lý hợp đồng).
Họ có thể chỉ thu vài triệu đồng nhưng phải chi trả hóa đơn viện phí lên đến vài trăm triệu là việc vô cùng bình thường. Khi ấy anh chị có ai khóc hộ không?
Anh chị gửi 10 củ nhưng nếu “sự kiện bảo hiểm” xảy ra, công ty bảo hiểm phải đền bù lên đến 1 tỷ, 2 tỷ đồng – đoạn này tất nhiên công ty bảo hiểm không kể lể với khách hàng hoặc lên Tíc-Tốc đấm ngực khóc to...
Trong 2 năm ấy, tự nhiên anh chị hủy ngang hợp đồng và rồi vu cho công ty bảo hiểm bốc hơi số tiền của anh chị là sao? Từ năm thứ 3 trở đi, giá trị hoàn lại bắt đầu mới hình thành. Điều này được thể hiện rõ trong Luật kinh doanh bảo hiểm chứ không phải do công ty bảo hiểm bạo gan bịa ra.
Muốn giàu thì mua heo, mua gà về nuôi chứ ai lại đi mua bảo hiểm để đợi ngày cắn lãi? Vừa muốn nằm viện miễn phí, vừa muốn hợp đồng có tính thanh khoản cao để bất cứ lúc nào cũng có thể rút ra mua lan đột biến, hay là “em ơi chị vừa trễ kinh, có gói bảo hiểm nào bán mai mốt chị đẻ bệnh viện quốc tế với” – khôn thế thì le lưỡi ra anh xem đốm màu gì?
Hợp đồng bảo hiểm soạn ra và cho anh chị đọc full hd không che, công ty bảo hiểm còn chấp nhận anh chị hủy trong thời gian 21 ngày cân nhắc nữa, thời buổi thông tin tràn lan, anh chị hoàn toàn có thể tham vấn ý kiến người thân hoặc cả luật sư để yên tâm đặt bút ký cớ sao chửi công ty bảo hiểm làm ăn gian trá, đánh tráo câu chữ lừa đảo nhân dân?
Anh chị em tư vấn viên thường bị chửi oan vụ này, khi tư vấn thì nó không nghe, hỏi thắc mắc gì không thì nó chả nói, mở miệng ra chỉ hỏi “Tháng đóng bao nhiu? Chi trả bao nhiu? Khuyến mãi gì hơm? Quà tặng gì hơm?”. Khi bung bét ra thì nó chửi tư vấn viên không cặn kẽ, tận tình ) Nhẽ phải xách cặp theo các bố, các mẹ về nhà để phát loa 24/7 cho thuộc làu gói sản phẩm mới đúng với lương tâm?
Đến cái chữ ký của mình còn không biết ký lên cái gì thì ngay từ đầu anh chị đã không đủ tư cách tham gia bất cứ giao dịch dân sự nào chứ đừng bàn đến việc mua bảo hiểm, phỏng ạ?
Trên đời này, không chỉ mỗi bảo hiểm mà ở bất kỳ sân chơi nào – trước khi bước vào hãy làm ơn hiểu luật và quy định của nó. Thay vì việc liên hệ bộ phận pháp chế của công ty để làm rõ vấn đề, thậm chí có thể thuê luật sư bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình thì nhiều anh chị chọn cách lu loa ngu học trên mạng, điều này chỉ thể hiện anh, chị mới chính là người kém văn minh.
Nhưng nói gì nói, việc huấn luyện, đào tạo nhân viên tư vấn của các hãng bảo hiểm cần phải được xiết lại và kiểm tra kiến thức sản phẩm liên tục nhằm giảm thiểu hợp đồng mồ côi (loại này là loại phức tạp, tranh chấp). Bán sản phẩm bất chấp là điều không thể chấp nhận được. Khách hàng còn đồng hành với công ty mấy chục năm nên đừng giao vận mệnh hợp đồng cho bọn sales mới được tập huấn vội vài ngày mà đến cái tên công ty chưa chắc đã tự tay viết đúng chính tả.
Hàng chục triệu hợp đồng bảo hiểm nhân thọ vẫn đang ngày đêm bảo vệ quyền lợi cho khách hàng của mình trên khắp đất nước, rất nhiều người tránh khỏi nguy cơ phá sản, bán nhà do điều trị bệnh nhờ tham gia bảo hiểm... đó là minh chứng trực quan về tính văn minh của loại hình kinh doanh đặc biệt này.
Nếu cảm thấy không tin bố con thằng nào cả thì hãy mang tiền về nêm chặt vào tủ để ngủ ngon và yên tâm sau 2 năm không thằng nào làm sứt mẻ một xu.
À! Nhớ là đừng bệnh tật nghen em...
Facebook Nguyen Khanh (Anh Ba Sài Gòn)
Lướt Phây hay Tít-Tốc thỉnh thoảng vẫn thấy nhiều liền anh, liền chị cầm xấp hợp đồng hùng hục kéo tới công ty bảo hiểm hoặc phóng stt lâm li chửi liên hoàn vì cho rằng bản thân bị lừa.
Bảo hiểm hiểu nôm na là cách thức dự phòng tài chính an toàn cho tương lai với mục đích thay thế nguồn thu nhập khi nhỡ mình gặp bất trắc.
Có thể hiểu, gửi tiền vào Ngân hàng là vì sự an toàn của đồng tiền, gửi tiền vào bảo hiểm là vì an toàn của bản thân (người thân). Nói để hiểu rõ, bảo hiểm là sản phẩm của văn minh.
Nôm na anh chị hiểu rằng công ty bảo hiểm cầm tiền của khách hàng và cam kết bảo vệ khách của mình trước những rủi ro liên quan đến sức khỏe, thân thể, tính mạng. Nếu chúng mình đóng tiền đúng kỳ, đúng hạn thì sẽ mặc định được chi trả số tiền nhất định khi không may gặp rủi ro hoặc đến thời điểm đáo hạn. Ok chưa?
Nhiều anh chị hay thắc mắc sao “gửi” bảo hiểm ít lãi và khó rút hơn gửi ngân hàng. Nhưng anh chị là quên cmn rằng khi gửi ngân hàng hay mua chứng khoán mà lỡ bị bệnh thì cái anh chị nhận được chỉ là tiền anh chị đã gửi cộng tiền lãi chứ không hề có bất cứ một cam kết chi trả những rủi ro do bệnh hiểm nghèo hay đột nhiên tắt thở gây ra.
Công ty bảo hiểm ngay từ khi giao kết và nhận lượng tiền nhỏ ở kỳ phí đầu cũng phải đảm bảo quyền lợi cho khách hàng của mình tương đương đã thu phí mấy chục năm. Có nghĩa là khi anh chị chịu rủi ro về sức khỏe thì công ty bảo hiểm phải đương đầu với rủi ro về tài chính (nhất là giai đoạn 2 năm đầu với phí ban đầu, phí bảo hiểm rủi ro, trích lập dự phòng theo quy định của Bộ Tài chính, phí quản lý hợp đồng).
Họ có thể chỉ thu vài triệu đồng nhưng phải chi trả hóa đơn viện phí lên đến vài trăm triệu là việc vô cùng bình thường. Khi ấy anh chị có ai khóc hộ không?
Anh chị gửi 10 củ nhưng nếu “sự kiện bảo hiểm” xảy ra, công ty bảo hiểm phải đền bù lên đến 1 tỷ, 2 tỷ đồng – đoạn này tất nhiên công ty bảo hiểm không kể lể với khách hàng hoặc lên Tíc-Tốc đấm ngực khóc to...
Trong 2 năm ấy, tự nhiên anh chị hủy ngang hợp đồng và rồi vu cho công ty bảo hiểm bốc hơi số tiền của anh chị là sao? Từ năm thứ 3 trở đi, giá trị hoàn lại bắt đầu mới hình thành. Điều này được thể hiện rõ trong Luật kinh doanh bảo hiểm chứ không phải do công ty bảo hiểm bạo gan bịa ra.
Muốn giàu thì mua heo, mua gà về nuôi chứ ai lại đi mua bảo hiểm để đợi ngày cắn lãi? Vừa muốn nằm viện miễn phí, vừa muốn hợp đồng có tính thanh khoản cao để bất cứ lúc nào cũng có thể rút ra mua lan đột biến, hay là “em ơi chị vừa trễ kinh, có gói bảo hiểm nào bán mai mốt chị đẻ bệnh viện quốc tế với” – khôn thế thì le lưỡi ra anh xem đốm màu gì?
Hợp đồng bảo hiểm soạn ra và cho anh chị đọc full hd không che, công ty bảo hiểm còn chấp nhận anh chị hủy trong thời gian 21 ngày cân nhắc nữa, thời buổi thông tin tràn lan, anh chị hoàn toàn có thể tham vấn ý kiến người thân hoặc cả luật sư để yên tâm đặt bút ký cớ sao chửi công ty bảo hiểm làm ăn gian trá, đánh tráo câu chữ lừa đảo nhân dân?
Anh chị em tư vấn viên thường bị chửi oan vụ này, khi tư vấn thì nó không nghe, hỏi thắc mắc gì không thì nó chả nói, mở miệng ra chỉ hỏi “Tháng đóng bao nhiu? Chi trả bao nhiu? Khuyến mãi gì hơm? Quà tặng gì hơm?”. Khi bung bét ra thì nó chửi tư vấn viên không cặn kẽ, tận tình ) Nhẽ phải xách cặp theo các bố, các mẹ về nhà để phát loa 24/7 cho thuộc làu gói sản phẩm mới đúng với lương tâm?
Đến cái chữ ký của mình còn không biết ký lên cái gì thì ngay từ đầu anh chị đã không đủ tư cách tham gia bất cứ giao dịch dân sự nào chứ đừng bàn đến việc mua bảo hiểm, phỏng ạ?
Trên đời này, không chỉ mỗi bảo hiểm mà ở bất kỳ sân chơi nào – trước khi bước vào hãy làm ơn hiểu luật và quy định của nó. Thay vì việc liên hệ bộ phận pháp chế của công ty để làm rõ vấn đề, thậm chí có thể thuê luật sư bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình thì nhiều anh chị chọn cách lu loa ngu học trên mạng, điều này chỉ thể hiện anh, chị mới chính là người kém văn minh.
Nhưng nói gì nói, việc huấn luyện, đào tạo nhân viên tư vấn của các hãng bảo hiểm cần phải được xiết lại và kiểm tra kiến thức sản phẩm liên tục nhằm giảm thiểu hợp đồng mồ côi (loại này là loại phức tạp, tranh chấp). Bán sản phẩm bất chấp là điều không thể chấp nhận được. Khách hàng còn đồng hành với công ty mấy chục năm nên đừng giao vận mệnh hợp đồng cho bọn sales mới được tập huấn vội vài ngày mà đến cái tên công ty chưa chắc đã tự tay viết đúng chính tả.
Hàng chục triệu hợp đồng bảo hiểm nhân thọ vẫn đang ngày đêm bảo vệ quyền lợi cho khách hàng của mình trên khắp đất nước, rất nhiều người tránh khỏi nguy cơ phá sản, bán nhà do điều trị bệnh nhờ tham gia bảo hiểm... đó là minh chứng trực quan về tính văn minh của loại hình kinh doanh đặc biệt này.
Nếu cảm thấy không tin bố con thằng nào cả thì hãy mang tiền về nêm chặt vào tủ để ngủ ngon và yên tâm sau 2 năm không thằng nào làm sứt mẻ một xu.
À! Nhớ là đừng bệnh tật nghen em...
Facebook Nguyen Khanh (Anh Ba Sài Gòn)