- Biển số
- OF-78521
- Ngày cấp bằng
- 21/11/10
- Số km
- 9,359
- Động cơ
- 497,198 Mã lực
Thế này thì chỉ còn cách chờ bao giờ vỡ nợ ai sống sao thì tùy..Mẹ em vì sợ bố em nổi nóng nên không chịu nghe lời em ạ. Em khổ tâm lắm.
Thế này thì chỉ còn cách chờ bao giờ vỡ nợ ai sống sao thì tùy..Mẹ em vì sợ bố em nổi nóng nên không chịu nghe lời em ạ. Em khổ tâm lắm.
Hix2 . Mẹ em cả đời kiếm tiền mà không có tiếng nói gì cả .Chuyện quá đơn giản.
Thế mà cũng phải hỏi.
"Ai chi tiền kẻ đó có quyền viết nhạc"
Những kẻ khác nhảy theo nhạc mà thôi.
có nhà em và nhà cụ ở trên kìa.Chuyện nghe nó cứ thế nào ấy nhở?
Có nhà nào mà vợ là trụ cột làm ra tiền lại đưa hết cho chồng không?
Thế ai đi vay tiền thì ng đó trả thôi. Còn ng còn của, đến nước cuối thì bán nhà, đồbố em quý đồ lắm, có chết cũng không chịu bán, còn bảo sau này tao chết đứa nào bán đồ của tao, tao về bóp cổ
Tưởng gì. Ông cụ toàn đắp vào nhà cửa với đồ gỗ cao cấp có giá trị.Cccm ở đây cho em xin lời khuyên với ạ, em chán nản hết thuốc chữa với thói tiêu hoang và tính sĩ diện của ông cụ rồi.
Sơ qua về gia đình: Mẹ làm bác sĩ, bố làm trong ngành xây dựng, thằng ku đang học năm 2 ĐH FPT và em đang làm nhân viên văn phòng.
Phần lớn thu nhập đến từ mẹ, vì mẹ có phòng khám tư (góp vốn mở chung với một vài người nữa). Hàng tháng em có gửi tiền về phụ giúp gia đình nhưng lương thấp nên cũng chỉ vài ba triệu. Thu nhập của bố thấp hơn của mẹ nhiều và khá bấp bênh. Như vậy là tiền chi tiêu trong gia đình, học phí cho thằng ku, tiền trả nợ khi xây nhà (gần 1 tỏi) gần như một tay mẹ em cáng đáng hết.
Bố em có tiền thì liên tục mua sắm rất nhiều đồ gỗ (bố em bị nghiện đồ gỗ). Trong khi đó nhà em vẫn chưa trả xong nợ, và tình hình kinh tế khó khăn do dịch bệnh nên mẹ em bị giảm thu nhập rất nhiều. Công việc của em hiện chưa bị ảnh hưởng nhưng nếu dịch bệnh kéo dài cũng khó tránh khỏi bị tác động. Nhà em nợ gần 1 tỏi tiền xây nhà cũng do bố em muốn xây nhà có đồ đạc, nội thất đắt tiền không cần thiết nên đội giá lên rất nhiều.
Giờ em không biết phải làm sao với thói quen mua sắm hoang phí của bố em. Bố em cực kỳ bảo thủ và gia trưởng nên không ai nói được cả. Em bảo mẹ em phải rõ ràng các khoản chi tiêu và tiết kiệm trong gia đình ra nhưng vì bố em rất nóng tính nên mẹ em vẫn nhịn nhục và một tay cáng đáng hết.
Em rất khổ tâm với cảnh gia đình như thế này, cccm tư vấn giúp em với ạ.
Sao giống hệt mẹ em thế. Nhưng nhà em là bạo lực gia đình chứ không phải như cụ. Sau em phải áp dụng chiêu mưa dầm thấm lâu, đánh thức dần ý chí trong đầu cụ bà, để bà thấy rằng bà đang đúng, đang phải chịu đựng quá mức, mất thời gian rất dài đấy.Mẹ em vì sợ bố em nổi nóng nên không chịu nghe lời em ạ. Em khổ tâm lắm.
Mợ nói chuẩn ạ.Sao giống hệt mẹ em thế. Nhưng nhà em là bạo lực gia đình chứ không phải như cụ. Sau em phải áp dụng chiêu mưa dầm thấm lâu, đánh thức dần ý chí trong đầu cụ bà, để bà thấy rằng bà đang đúng, đang phải chịu đựng quá mức, mất thời gian rất dài đấy.
Nhà mợ, theo em nghĩ mợ nên dùng cách xin tiền bà hàng tháng, và mở sổ TK cho chính bà. Nên thế. Em đoán bố mợ chưa bao giờ nghĩ hay nhìn nhận tài sản trong nhà, gia đình con cái có sự đóng góp lớn của bà. Mọi thứ của ông ấy hết.
Em hiểu cái này do tâm lý yếm thế, ra ngoài thấp cổ bé họng nên chỉ có nước về nhà thể hiện quyền uy với vợ con. Cuối cùng mẹ vẫn là người hứng chịu tất cả.Biết là cụ sẽ xót, nhưng cụ thử đặt vào địa vị bố cụ, cụ làm vậy để thể hiện tính đàn ông, trụ cột để che lấp đi cái yếu thế so với mẹ cụ. Thông cảm cho ông, và thỉnh thoảng nhẹ nhàng tâm sự với ông thôi cụ nhé
Nói nhẹ thì không nghe, nói mạnh thì nổi điên lên làm ầm ĩ lên cụ ợ. Còn suy diễn ra sao mà bảo con cái mong bố chết sớm để chiếm đoạt tài sản. Suy nghĩ nhiều cái vô lý lắm ạ.Quan trọng là có muốn làm hay hok thôi. Gia trưởng hay bạo lực gia đình thì smart phone đầy ra đấy. Nhưng trước tiên em vẫn nghĩ Cụ nói chiện thẳng vói ông Cụ trước đã.
Mua nhưng có chết cũng nhất quyết không cho bán ợ.Tưởng tiêu gì hoang? Mua đồ gỗ quá tốt rồi đến lúc sẽ chả còn mà mua đâu. Với lại 1 tỏi ko phải là số tiền lớn với người mở được phòng khám tư. Mợ hơi ngẫn rồi.
Em thấy quá đơn giản:Cccm ở đây cho em xin lời khuyên với ạ, em chán nản hết thuốc chữa với thói tiêu hoang và tính sĩ diện của ông cụ rồi.
Sơ qua về gia đình: Mẹ làm bác sĩ, bố làm trong ngành xây dựng, thằng ku đang học năm 2 ĐH FPT và em đang làm nhân viên văn phòng.
Phần lớn thu nhập đến từ mẹ, vì mẹ có phòng khám tư (góp vốn mở chung với một vài người nữa). Hàng tháng em có gửi tiền về phụ giúp gia đình nhưng lương thấp nên cũng chỉ vài ba triệu. Thu nhập của bố thấp hơn của mẹ nhiều và khá bấp bênh. Như vậy là tiền chi tiêu trong gia đình, học phí cho thằng ku, tiền trả nợ khi xây nhà (gần 1 tỏi) gần như một tay mẹ em cáng đáng hết.
Bố em có tiền thì liên tục mua sắm rất nhiều đồ gỗ (bố em bị nghiện đồ gỗ). Trong khi đó nhà em vẫn chưa trả xong nợ, và tình hình kinh tế khó khăn do dịch bệnh nên mẹ em bị giảm thu nhập rất nhiều. Công việc của em hiện chưa bị ảnh hưởng nhưng nếu dịch bệnh kéo dài cũng khó tránh khỏi bị tác động. Nhà em nợ gần 1 tỏi tiền xây nhà cũng do bố em muốn xây nhà có đồ đạc, nội thất đắt tiền không cần thiết nên đội giá lên rất nhiều.
Giờ em không biết phải làm sao với thói quen mua sắm hoang phí của bố em. Bố em cực kỳ bảo thủ và gia trưởng nên không ai nói được cả. Em bảo mẹ em phải rõ ràng các khoản chi tiêu và tiết kiệm trong gia đình ra nhưng vì bố em rất nóng tính nên mẹ em vẫn nhịn nhục và một tay cáng đáng hết.
Em rất khổ tâm với cảnh gia đình như thế này, cccm tư vấn giúp em với ạ.
Nếu chủ thớt là mợ em tư vấn và sẵn sàng giúp,còn là cụ thì em ngồi gọn 1 góc để hóng ợ!Cccm ở đây cho em xin lời khuyên với ạ, em chán nản hết thuốc chữa với thói tiêu hoang và tính sĩ diện của ông cụ rồi.
Sơ qua về gia đình: Mẹ làm bác sĩ, bố làm trong ngành xây dựng, thằng ku đang học năm 2 ĐH FPT và em đang làm nhân viên văn phòng.
Phần lớn thu nhập đến từ mẹ, vì mẹ có phòng khám tư (góp vốn mở chung với một vài người nữa). Hàng tháng em có gửi tiền về phụ giúp gia đình nhưng lương thấp nên cũng chỉ vài ba triệu. Thu nhập của bố thấp hơn của mẹ nhiều và khá bấp bênh. Như vậy là tiền chi tiêu trong gia đình, học phí cho thằng ku, tiền trả nợ khi xây nhà (gần 1 tỏi) gần như một tay mẹ em cáng đáng hết.
Bố em có tiền thì liên tục mua sắm rất nhiều đồ gỗ (bố em bị nghiện đồ gỗ). Trong khi đó nhà em vẫn chưa trả xong nợ, và tình hình kinh tế khó khăn do dịch bệnh nên mẹ em bị giảm thu nhập rất nhiều. Công việc của em hiện chưa bị ảnh hưởng nhưng nếu dịch bệnh kéo dài cũng khó tránh khỏi bị tác động. Nhà em nợ gần 1 tỏi tiền xây nhà cũng do bố em muốn xây nhà có đồ đạc, nội thất đắt tiền không cần thiết nên đội giá lên rất nhiều.
Giờ em không biết phải làm sao với thói quen mua sắm hoang phí của bố em. Bố em cực kỳ bảo thủ và gia trưởng nên không ai nói được cả. Em bảo mẹ em phải rõ ràng các khoản chi tiêu và tiết kiệm trong gia đình ra nhưng vì bố em rất nóng tính nên mẹ em vẫn nhịn nhục và một tay cáng đáng hết.
Em rất khổ tâm với cảnh gia đình như thế này, cccm tư vấn giúp em với ạ.
Mẹ em snhh năm 1963, bố em 1964 ạMẹ Cụ chắc tầm 55 60, thôi chịu đi tầm mươi năm nữa. Cái chính là mẹ Cụ hok muốn thôi, xác định thì phũ cái 1.
Bố cụ theo mô tả của cụ là tiêu hoang và sĩ diện nhưng cụ chỉ cho thấy là ông mua sắm quá tay cho nhà cụ chứ chẳng vác đi cho ai cả.Nhưng bố em rất gia trưởng, không coi ai ra gì. Mặc dù về mọi mặt bố em thua kém mẹ em. Mẹ em thuộc dạng cực kỳ nhẫn nhịn đấy chứ phải em là toang lâu rồi.