- Biển số
- OF-57901
- Ngày cấp bằng
- 27/2/10
- Số km
- 4
- Động cơ
- 445,040 Mã lực
Lần đầu em post bài mong bác Mod chỉ giáo tận tình ạ, có gì sai phạm bác chém nhẹ tay để em còn rút kinh nghiệm.Thanks bác Mod!
Chào các bác Moto PKL của diễn đàn otofun , em là 1 tay lái trẻ nhưng cũng tự học được 1 bài học xương máu về PKL từ hồi lớp 10, xin được chia sẻ cùng các bác, đặc biệt là những bác nào chưa rành về PKL mà vèo 1 cái muốn lái CBR1000 hoặc R1...
Bài học xương máu của chính bản thân em mà học phí suýt nữa là tính mạng của em. Đây là 1 tấm gương phản chiếu chân thực và rõ ràng từ chính em - một tay nài gà mà thích chơi chội.
Ở bên diễn đàn Bikervietnam.com, có 1 bác hỏi như thế này, em xin phép được đăng nguyên văn câu hỏi:
" tình hình là mẹ em mún mua xe cho em..
nhưng em chưa chạy qua pkl bao giờ em rất thích r1
em tính mua mấy chiếc nhỏ cc như r6 , cbr600 chạy trước cho quen rùi mua xe lớn
nhưng mẹ em hẻm chịu mua cái nào là mua 1 thứ thui sau này k được đổi... chạy r1 cóa khó k các bác. em thích chạy mấy chiếc nằm dài dài như r1,cbr.....chứ k thích mấy dòng như horet mấy..
cóa kinh nghiệm chia sẻ dùm em với.... em sinh năm 91 cao 1m7.. chưa có bằng a2 nữa ...lấy xe về chạy 1 thời gia rùi mới đi thì được k các bác...e sợ công ăn kêu lại rùi k cóa bằng giam con xe của e thì chết
thánk các bác trước"
Em tuy ko phải là người có nhiều kinh nghiệm về PKL nhưng nghe câu chuyện của bác này mà em nhớ lại cái ký ức kinh hoàng về 1 thời nông nổi, bồng bột đến ngu dại vì suýt đánh đổi tính mạng của mình chỉ vì 1 phút thiếu suy nghĩ. hồi đó em 16 tuổi ( bây giờ em 21), đang độ tuổi ngựa non háu đá, mà em lại rất ham mê tốc độ, em rất hay xem đua motor GP ở kênh hà nội, lúc nào trong đầu em cũng mơ mộng 1 ngày nào đó em sẽ được cầm lái chiếc Suzuki FX 125 và vút lên với tốc độ tối đa, nhưng em ko có nhiều cơ hội như thế. Mẹ em bít em rất thích đi xe máy với tốc độ cao, nên Cụ đã cấm em ko được đi xe ( em bít đi xe máy từ năm lớp 7 ạ), nhưng rồi cơ hội đã đến với em( lúc đó em rất vui mừng, nhưng sau này em nghĩ đó là 1 phút bồng bột nguy hiểm đến tính mạng),em có 1 ông anh trai cũng rất đam mê tốc độ, ông ấy mua được 1 con Suzuki FX 125 cc, nhưng ông ko cho em đi vì mẹ em cấm em đi rùi, lúc đó đầu em chỉ nghĩ mình phải làm mọi cách để có được chiếc chìa khóa xe, ông ấy chỉ mới mua có 1 tháng thôi, rồi thời cơ cũng đến, hôm đó nhà em có dỗ ông nội, thế là lợi dụng lúc ông anh không để ý ( vì ông ấy bận uống rượu ), em mượn được chìa khóa xe, và rủ thằng bạn thân làm 1 vòng ở thị trấn( nhà em ở thị trấn, có đường cũng khá to và đẹp ), lúc đến nhà nó, nó vừa trèo lên xe liền hỏi: "Mày có biết lái ko? nếu ko để tao lái cho - yên tâm đi, tao "lụa" mà- em trả lời", rồi khi nó vừa trèo lên xe, em kéo ga và vào số, khi đến số 4 em nhìn đồng hồ đã là >90 km/h rùi, em cứ thế lao đi như con thiêu thân, đến gần cuối thị trấn có 1 con dốc cao và góc cua cũng hẹp, em cũng định ôm cua như trong tivi ( hồi đó do ko có kinh nghiệm lái, lại hay mơ mộng hão huyền), trong khi đang bay bổng thì "vụt" ngay trước mặt em là cái tả luy - 1 ngọn núi dựng đứng, em nhắm tịt mắt lại rồi "uỳnh, xoạt xoạt....",chiếc xe cùng 2 thằng lăn đi hơn chục mét, do em bám cua quá sát tả luy mà tay lái ko chắc nên lao ngay xuống rãnh ( trước tả luy là 1 cái rãnh dài và rộng tầm 3m và ko sâu lắm), khoảng vài phút sau tỉnh dậy, em ko bít mình đang ở đâu nữa, nhưng cố mở to mắt thì cũng thấy thằng bạn đang lồm cồm bò dậy, máu me đầy người, nó bị nhẹ hơn em nên chạy lại chỗ em ngay và hỏi:" mày có làm sao ko?", toàn thân em đau ê ẩm, nhưng cố nói được 1 câu là: "ko sao", rùi ngất lịm đi. Khi em tỉnh dậy thì thấy mình Mẹ em đang chăm sóc cho em và em đang ở nhà, thằng bạn em chỉ bị sây sát chân tay, nên nó đã gọi điện thoại cho bố mẹ em đến đưa em về, em thì rất may mắn là ko bị gãy chỗ nào chỉ có sây sát hết tay chân, mặt mũi và phần bụng và đau phần mềm,nên về rửa oxi già và Mẹ em băng bó vết thương cho em( vì Mẹ em là bác sĩ), sau khoảng 3 tuần là em khỏe hẳn, nhưng điều em ko thể tin nổi là 1 thằng nài gà mờ mà ôm cua gần 100km/h lao vào tả luy mà ko chết - đó là 1 điều cực kỳ may mắn. Sau đó, em đã tìm hiểu được nguyên nhân tại sao em sống sót:
1. Do chỗ rãnh em lao vào có 1 đống cát nhỏ ở đó, nên nó đã làm giảm tối đa tốc độ và quán tính của xe.
2. Do khi ngã thì em ngã ra 1 bên còn xe thì lao sang 1 bên nên em ko bị xe nó đè lên tay hay chân hay bất cứ bộ phận nào của cơ thể.
3. Khi em lăn hơn chục mét thì em lăn theo cái rãnh đó chứ ko lao vào núi đá, và chắc là do phản xạ nên người em cuộn tròn như quả bóng nên giảm thiểu được chấn thương.
4. Được ông nội phù hộ, do hôm đó là ngày dỗ ông em - đây là tâm linh, nhưng em cũng vẫn rất tin.
Tất cả những lý do trên đây đều là kết luận từ việc được những người dân quanh đó chứng kiến tận mắt và kể lại cho em nghe.
Từ đó đến nay em đi xe điềm đạm hẳn, ko phóng nhanh lạng lách đánh võng nữa, chỉ vì 1 phút giây hiếu thắng, bồng bột mà em suýt phải trả giá = cả tính mạng của mình hoặc có thể cả tính mạng của thằng bạn thân nhất. Còn chiếc xe, Suzuki Fx 125cc mới 99%( cái mới 99% này chắc ko phải vì hồi đó làm gì còn Su Fx 125cc mới tinh nữa, nhưng em nói theo lời của ông anh em lúc đó) của ông anh trai đã trở thành đống sắt vụn, ông ấy tiếc lắm ( vì 26 tr của ông ấy mà - giá trị xe năm 2006), nhưng cái mất mát lớn nhất với ông ấy là nếu thằng em trai...( em ko dám nói cái câu này). Đến bây giờ niềm đam mê PKL của em vẫn còn rực cháy trong tim nhưng bây giờ thì em chín chắn lên nhiều rùi, cũng có kinh nghiệm nài xe kha khá rùi, sắp tới em định làm con CBR150 hoặc FZ-S ( vì lúa ít và ko phải thi A2 ) chạy cho nó thỏa mãn niềm đam mê.
=>>>> qua câu chuyện thật 100% của em, em mạn phép góp 1 lời khuyên nhỏ cho các bác nào chưa có kinh nghiệm nài PKL thì ko nên dây vào R1, CBR1000... theo em là nên kiếm 1 con < 400cc mà chạy tạm vài tháng cho có kinh nghiệm đi đã, trong thời gian đó thi lấy cái bằng A2 rùi thì làm những con to cũng chưa muộn.
Riêng về trường hợp của bác bên Biker em thấy tương tự trường hợp của em, em ngày xưa chưa biết sức mạnh của con Su Fx 125 nên mới bị tai nạn, mà bác này chưa chạy PKL bao giờ mà lại chê 600cc là nhỏ thì chứng tỏ bác ấy chưa có 1 chút kinh nghiệm gì về PKL. Bác này nên giành thời gian nghiên cứu thật kỹ về PKL và khi có bằng A2 rùi hẵng mua xe.
Một điều em muốn nhấn mạnh ở đây là, những người trẻ, có lòng đam mê, nhưng đừng hiếu thắng, đừng bốc đồng, vội vã, cái gì cũng phải trải qua quá trình rèn luyện, tích lũy kinh nghiệm, và học hỏi; đừng vì 1 phút thích thể hiện cái "TA" mà gây nguy hiểm cho chính mình và cho cả người khác. Vâng "ko phải cái xe quá khỏe quá mà nguy hiểm" - em xin trích câu nói của bác BuBu bên diễn đàn PKL, mà do người nài ko làm chủ được nó nên gây nguy hiểm. Vậy nên những tay nài chưa có nhiều kinh nghiệm ko nên vội vã, cứ học dần dần, đừng đốt cháy giai đoạn, từng bước một làm chủ chiếc xe nếu ko sẽ "đốt cháy" chính bản thân mình và cả người khác nữa.
Bài viết là cảm nhận chân thực của em, có gì sai sót mong các bác chém nhẹ tay và chỉ giáo giùm ạ. em xin chân thành cảm ơn!
Chào các bác Moto PKL của diễn đàn otofun , em là 1 tay lái trẻ nhưng cũng tự học được 1 bài học xương máu về PKL từ hồi lớp 10, xin được chia sẻ cùng các bác, đặc biệt là những bác nào chưa rành về PKL mà vèo 1 cái muốn lái CBR1000 hoặc R1...
Bài học xương máu của chính bản thân em mà học phí suýt nữa là tính mạng của em. Đây là 1 tấm gương phản chiếu chân thực và rõ ràng từ chính em - một tay nài gà mà thích chơi chội.
Ở bên diễn đàn Bikervietnam.com, có 1 bác hỏi như thế này, em xin phép được đăng nguyên văn câu hỏi:
" tình hình là mẹ em mún mua xe cho em..
nhưng em chưa chạy qua pkl bao giờ em rất thích r1
em tính mua mấy chiếc nhỏ cc như r6 , cbr600 chạy trước cho quen rùi mua xe lớn
nhưng mẹ em hẻm chịu mua cái nào là mua 1 thứ thui sau này k được đổi... chạy r1 cóa khó k các bác. em thích chạy mấy chiếc nằm dài dài như r1,cbr.....chứ k thích mấy dòng như horet mấy..
cóa kinh nghiệm chia sẻ dùm em với.... em sinh năm 91 cao 1m7.. chưa có bằng a2 nữa ...lấy xe về chạy 1 thời gia rùi mới đi thì được k các bác...e sợ công ăn kêu lại rùi k cóa bằng giam con xe của e thì chết
thánk các bác trước"
Em tuy ko phải là người có nhiều kinh nghiệm về PKL nhưng nghe câu chuyện của bác này mà em nhớ lại cái ký ức kinh hoàng về 1 thời nông nổi, bồng bột đến ngu dại vì suýt đánh đổi tính mạng của mình chỉ vì 1 phút thiếu suy nghĩ. hồi đó em 16 tuổi ( bây giờ em 21), đang độ tuổi ngựa non háu đá, mà em lại rất ham mê tốc độ, em rất hay xem đua motor GP ở kênh hà nội, lúc nào trong đầu em cũng mơ mộng 1 ngày nào đó em sẽ được cầm lái chiếc Suzuki FX 125 và vút lên với tốc độ tối đa, nhưng em ko có nhiều cơ hội như thế. Mẹ em bít em rất thích đi xe máy với tốc độ cao, nên Cụ đã cấm em ko được đi xe ( em bít đi xe máy từ năm lớp 7 ạ), nhưng rồi cơ hội đã đến với em( lúc đó em rất vui mừng, nhưng sau này em nghĩ đó là 1 phút bồng bột nguy hiểm đến tính mạng),em có 1 ông anh trai cũng rất đam mê tốc độ, ông ấy mua được 1 con Suzuki FX 125 cc, nhưng ông ko cho em đi vì mẹ em cấm em đi rùi, lúc đó đầu em chỉ nghĩ mình phải làm mọi cách để có được chiếc chìa khóa xe, ông ấy chỉ mới mua có 1 tháng thôi, rồi thời cơ cũng đến, hôm đó nhà em có dỗ ông nội, thế là lợi dụng lúc ông anh không để ý ( vì ông ấy bận uống rượu ), em mượn được chìa khóa xe, và rủ thằng bạn thân làm 1 vòng ở thị trấn( nhà em ở thị trấn, có đường cũng khá to và đẹp ), lúc đến nhà nó, nó vừa trèo lên xe liền hỏi: "Mày có biết lái ko? nếu ko để tao lái cho - yên tâm đi, tao "lụa" mà- em trả lời", rồi khi nó vừa trèo lên xe, em kéo ga và vào số, khi đến số 4 em nhìn đồng hồ đã là >90 km/h rùi, em cứ thế lao đi như con thiêu thân, đến gần cuối thị trấn có 1 con dốc cao và góc cua cũng hẹp, em cũng định ôm cua như trong tivi ( hồi đó do ko có kinh nghiệm lái, lại hay mơ mộng hão huyền), trong khi đang bay bổng thì "vụt" ngay trước mặt em là cái tả luy - 1 ngọn núi dựng đứng, em nhắm tịt mắt lại rồi "uỳnh, xoạt xoạt....",chiếc xe cùng 2 thằng lăn đi hơn chục mét, do em bám cua quá sát tả luy mà tay lái ko chắc nên lao ngay xuống rãnh ( trước tả luy là 1 cái rãnh dài và rộng tầm 3m và ko sâu lắm), khoảng vài phút sau tỉnh dậy, em ko bít mình đang ở đâu nữa, nhưng cố mở to mắt thì cũng thấy thằng bạn đang lồm cồm bò dậy, máu me đầy người, nó bị nhẹ hơn em nên chạy lại chỗ em ngay và hỏi:" mày có làm sao ko?", toàn thân em đau ê ẩm, nhưng cố nói được 1 câu là: "ko sao", rùi ngất lịm đi. Khi em tỉnh dậy thì thấy mình Mẹ em đang chăm sóc cho em và em đang ở nhà, thằng bạn em chỉ bị sây sát chân tay, nên nó đã gọi điện thoại cho bố mẹ em đến đưa em về, em thì rất may mắn là ko bị gãy chỗ nào chỉ có sây sát hết tay chân, mặt mũi và phần bụng và đau phần mềm,nên về rửa oxi già và Mẹ em băng bó vết thương cho em( vì Mẹ em là bác sĩ), sau khoảng 3 tuần là em khỏe hẳn, nhưng điều em ko thể tin nổi là 1 thằng nài gà mờ mà ôm cua gần 100km/h lao vào tả luy mà ko chết - đó là 1 điều cực kỳ may mắn. Sau đó, em đã tìm hiểu được nguyên nhân tại sao em sống sót:
1. Do chỗ rãnh em lao vào có 1 đống cát nhỏ ở đó, nên nó đã làm giảm tối đa tốc độ và quán tính của xe.
2. Do khi ngã thì em ngã ra 1 bên còn xe thì lao sang 1 bên nên em ko bị xe nó đè lên tay hay chân hay bất cứ bộ phận nào của cơ thể.
3. Khi em lăn hơn chục mét thì em lăn theo cái rãnh đó chứ ko lao vào núi đá, và chắc là do phản xạ nên người em cuộn tròn như quả bóng nên giảm thiểu được chấn thương.
4. Được ông nội phù hộ, do hôm đó là ngày dỗ ông em - đây là tâm linh, nhưng em cũng vẫn rất tin.
Tất cả những lý do trên đây đều là kết luận từ việc được những người dân quanh đó chứng kiến tận mắt và kể lại cho em nghe.
Từ đó đến nay em đi xe điềm đạm hẳn, ko phóng nhanh lạng lách đánh võng nữa, chỉ vì 1 phút giây hiếu thắng, bồng bột mà em suýt phải trả giá = cả tính mạng của mình hoặc có thể cả tính mạng của thằng bạn thân nhất. Còn chiếc xe, Suzuki Fx 125cc mới 99%( cái mới 99% này chắc ko phải vì hồi đó làm gì còn Su Fx 125cc mới tinh nữa, nhưng em nói theo lời của ông anh em lúc đó) của ông anh trai đã trở thành đống sắt vụn, ông ấy tiếc lắm ( vì 26 tr của ông ấy mà - giá trị xe năm 2006), nhưng cái mất mát lớn nhất với ông ấy là nếu thằng em trai...( em ko dám nói cái câu này). Đến bây giờ niềm đam mê PKL của em vẫn còn rực cháy trong tim nhưng bây giờ thì em chín chắn lên nhiều rùi, cũng có kinh nghiệm nài xe kha khá rùi, sắp tới em định làm con CBR150 hoặc FZ-S ( vì lúa ít và ko phải thi A2 ) chạy cho nó thỏa mãn niềm đam mê.
=>>>> qua câu chuyện thật 100% của em, em mạn phép góp 1 lời khuyên nhỏ cho các bác nào chưa có kinh nghiệm nài PKL thì ko nên dây vào R1, CBR1000... theo em là nên kiếm 1 con < 400cc mà chạy tạm vài tháng cho có kinh nghiệm đi đã, trong thời gian đó thi lấy cái bằng A2 rùi thì làm những con to cũng chưa muộn.
Riêng về trường hợp của bác bên Biker em thấy tương tự trường hợp của em, em ngày xưa chưa biết sức mạnh của con Su Fx 125 nên mới bị tai nạn, mà bác này chưa chạy PKL bao giờ mà lại chê 600cc là nhỏ thì chứng tỏ bác ấy chưa có 1 chút kinh nghiệm gì về PKL. Bác này nên giành thời gian nghiên cứu thật kỹ về PKL và khi có bằng A2 rùi hẵng mua xe.
Một điều em muốn nhấn mạnh ở đây là, những người trẻ, có lòng đam mê, nhưng đừng hiếu thắng, đừng bốc đồng, vội vã, cái gì cũng phải trải qua quá trình rèn luyện, tích lũy kinh nghiệm, và học hỏi; đừng vì 1 phút thích thể hiện cái "TA" mà gây nguy hiểm cho chính mình và cho cả người khác. Vâng "ko phải cái xe quá khỏe quá mà nguy hiểm" - em xin trích câu nói của bác BuBu bên diễn đàn PKL, mà do người nài ko làm chủ được nó nên gây nguy hiểm. Vậy nên những tay nài chưa có nhiều kinh nghiệm ko nên vội vã, cứ học dần dần, đừng đốt cháy giai đoạn, từng bước một làm chủ chiếc xe nếu ko sẽ "đốt cháy" chính bản thân mình và cả người khác nữa.
Bài viết là cảm nhận chân thực của em, có gì sai sót mong các bác chém nhẹ tay và chỉ giáo giùm ạ. em xin chân thành cảm ơn!