Em mới đi học ké đc thằng anh 1 buổi dậy kinh tế của thầy dương... nghe thằng anh em ca ngợi hết lời nên em cũng thấy hào hứng...
Đến lớp học cũng thấy bà con học viên rất phấn chấn và vui vẻ.
Em cũng công nhận thầy dương dậy nói nhiều câu hay...
Nhưng ko biết tại sao em lại cảm thấy cứ ảo ảo...
Ngoài bắc cụ ạ :( thấy em kia bảo ở quê bố mẹ khổ quá nghe bạn bè ra đây bán quần áo,xong đói quá nên mới xin đi làm nghề massage cụ ạ. Em cũng ko rõ tính xác thực ra sao
Em cũng bảo nó tìm hiểu rõ gia đình em kia. Nhưng nó bảo em kia ngoan lắm. Nó hỏi dò có cần tiền ko nó cho mà em ý từ chối. Em ý bảo sau em ý có ước mơ đc mở cửa hàng thời trang cụ ạ.
Chả biết đường nào mà lần. Nhưng em thấy cu em bảo là ko thấy em ý đòi hỏi gì,mua cái bánh mỳ,mua gói kẹo em nó...
Cái đó cũng là vấn đề đấy mợ ạ.
Em kia bỏ nghề thì ko có tiền gửi về cho bố mẹ.
Mà em em thì ko đủ sức bao bọc...
Nó vẫn ước. Giá như gia đình em như trc thì em thừa sức cưu mang em ý :(
Chiều nay vừa ngồi với cậu em kết nghĩa cùng trường ngày xưa...
Nghe em kể về cuộc sống long đong mà nghĩ thấy tội...
Cũng 3 năm rồi kể từ ngày lập gia đình chị em không gặp nhau...
Em kể từ ngày gia đình phá sản cuộc sống sung túc tan biến thay vào đó là những vất vả bon chen chạy cơm từng bữa...