Em làm y, nên chỉ biết nghề này để tư vấn. Mức đại học 4 năm thì ra mấy ngành cận y, như điều dưỡng, kĩ thuật viên phục hồi chức năng, hình ảnh... cũng ko sợ AI. Còn mức cao đẳng thì điều dưỡng, yh cổ truyền như xoa bóp bấm huyệt cũng ko sợ AI...
Sau mấy năm gồng kéo bản thân và mấy bạn trẻ, em xác định buông thôi. Cũng ko rơi nhưng thấy không mang được giá trị tốt đẹp. Chỉ còn là túc tắc và xem hỗ trợ thế hệ sau...
Để bệnh nhân ttpl hoà nhập được không phải là nói 1, 2 câu mà xong vấn đề. Vì vậy thấy các cụ mợ tóm trong mấy dòng này em cũng thấy rét quá. Chủ thớt và người nhà cần trao đổi với bác sĩ để hiểu hơn về căn bệnh.