[Funland] Bản danh sách tối mật

Trạng thái
Thớt đang đóng

_Bum_

Xe hơi
Biển số
OF-295098
Ngày cấp bằng
7/10/13
Số km
105
Động cơ
314,310 Mã lực
Xin lỗi các cụ, tạm thời em ko cập nhật truyện để tưởng nhớ Đại Tướng Võ Nguyên Giáp. Em sẽ cập nhật sau ngày 13-10. các cụ nhé.. Cám ơn các cụ đã đọc truyện của em
Hôm nào cụ hết chuyện em mới đọc, giờ đọc mà cứ ngừng thế này hẫng hụt thằng người lắm
 

dtrung

Xe điện
Biển số
OF-8577
Ngày cấp bằng
20/8/07
Số km
2,834
Động cơ
582,403 Mã lực
Sao thời 75 đã mã hóa dữ liệu vào usb rồi??? Ngoài ra dữ liệu có khóa mã thì làm sao chị Trang vợ anh nhà thầu lại mở lên lại biết là thông tin quan trọng???
 

Cúc cù cu

Xe điện
Biển số
OF-162903
Ngày cấp bằng
24/10/12
Số km
2,471
Động cơ
370,614 Mã lực
Nơi ở
ngọn đa
Sao thời 75 đã mã hóa dữ liệu vào usb rồi??? Ngoài ra dữ liệu có khóa mã thì làm sao chị Trang vợ anh nhà thầu lại mở lên lại biết là thông tin quan trọng???
đã hết chuyện đâu cụ? :D
- mấy hôm bận, nên tối nay em sẽ phọt tiếp nhé. hết phần 1. Hay các cụ thích phọt từ bây giờ? :D
 

hnvn1234

Xe điện
Biển số
OF-111539
Ngày cấp bằng
5/9/11
Số km
3,060
Động cơ
246,176 Mã lực
Nơi ở
Địa chỉ gì? Cứ alo mà phang :))

landport

Xe tăng
Biển số
OF-37122
Ngày cấp bằng
2/6/09
Số km
1,476
Động cơ
486,469 Mã lực
Tuổi
49
Nơi ở
BIG MỖ
Em hóng cháu bà hớt theo cụ
 

Cúc cù cu

Xe điện
Biển số
OF-162903
Ngày cấp bằng
24/10/12
Số km
2,471
Động cơ
370,614 Mã lực
Nơi ở
ngọn đa
CHAP 05

Lúc này Trang đang ngồi trước máy tính. Những thông tin của dữ liệu nằm trong ổ USB hiện dần lên trước mắt Trang. Tuy nhiên thì những gì Trang biết cũng chỉ là những thông tin còn chưa mã hóa. Có một số dữ liệu mã hóa là Trang không thể truy cập được. Phải chăng ở những dữ liệu quan trọng đấy có điều gì đó bí mật liên quan đến những gì mà Trang đang suy nghĩ? Hơn ai hết Trang đã biết phải làm gì cho chính mình. Một điều bất ngờ mà ngay cả Macke là chồng Trang cũng không thể ngờ được. Cô chính là một điệp viên bí mật của Việt Nam. Người đã hòa lẫn mình vào dòng người tị nạn năm 1975, khi những dòng người đấy bắt đầu di tản khỏi miền Nam Việt Nam. Và cô là một trong những con người đặc biệt đấy.

Một mốc lịch sử khi ấy đã làm Trang nhớ mãi. Đấy là một cuộc gặp gỡ bí mật giữa Trang và một người đàn ông bí ẩn. Ông ta không ai khác chính là một cán bộ làm ở Cục Quân báo - Bộ Quốc Phòng. Một cơ quan tình báo non trẻ của Quân đội nhân dân Việt Nam. Người đàn ông ấy tên là Hùng. Trước khi tản cư theo sự bảo lãnh của gia đình ông bà nội, Trang là một ca sỹ khá nổi tiếng ở Sài Gòn. Tại thời khắc lịch sử năm 30-04-1975, những người Sài Gòn di cư sang Mỹ rất nhiều. Trong đấy có gia đình của Trang. Tối ngày 15-06-1976, sau hơn một năm giải phóng đất nước, Trang đang chuẩn bị hành lý và đồ đạc để nhập cư vào Mỹ theo chế độ thì có tiếng chuông reo. Có một người đàn ông lạ mặt đang ở ngoài cửa. Thấy chuông kêu, Trang chạy ra mở cửa.
Người đàn ông:
- Chào cô! Chúng tôi ở bên chính quyền tiếp quản Sài Gòn. Chúng tôi có thể vào nhà để nói chuyện riêng với cô được không?
Trang:
- Vâng! Mời hai anh vào nhà!

Trang vừa mời, vừa nói và vừa cảm thấy lo lo. Tại sao chính quyền lại đến nhà cô khi đúng lúc cô chuẩn bị nhập cư vào Mỹ? Hay có gì khó khăn cho cô chăng? Năm nay cô mới 24 tuổi. Cô cũng chưa va chạm gì với những người từ Bắc vào. Họ tiếp quản thành phố để thay đổi lại toàn bộ những gì mà chế độ VNCH đã để lại. Còn cô, cũng vì gia đình bảo lãnh nên cô phải chuyển sang Mỹ. Cảm thấy lo lắng và bồn chồn, cô vội vàng mời hai người đàn ông vào phòng khách uống nước. Lúc này, ở trong nhà chỉ có một mình cô. Mẹ cô đang ở nhà một người bạn chưa về. Chắc mẹ cô đang chia tay những bạn bè của bà ở Sài Gòn nên về muộn. Sau khi pha nước và mời hai người đàn ông xong, cô vội hỏi ngay xem có chuyện gì:
- Vâng! Hai anh đến nhà tôi có chuyện gì vậy? Liệu có liên quan đến việc tôi xin nhập cư vào Mỹ không? Nhất là lúc này gia đình chúng tôi đang rất bận. Chúng tôi đã làm thủ tục đầy đủ rồi. Liệu có gì trục trặc không các anh? Cách đây mấy hôm cũng có hai anh bên an ninh đến xác minh một số cái liên quan đến gia đình. Nếu thiếu gì, hoặc vướng mắc gì đơn giản thì các anh thông cảm bỏ qua cho. Ông bà tôi bên kia đang rất nóng lòng đợi mẹ con tôi.

Trang vừa nói, vừa thở hồi hộp. Vẻ lo lắng của Trang đã hiện dần trên khuôn mặt cô. Chưa để họ hỏi, cô đã nói luôn những gì mình suy nghĩ. Thường thì lúc đấy những người như cô hay có cảm giác sợ sệt những người tiếp quản thành phố. Trước khi nghe đài báo nói họ giã man lắm, sẽ bắt bớ những người có liên quan đến chế độ cũ. Tuy nhiên, gần một năm cô sống sau ngày 30-04-1975, cô cũng chưa gặp bất kỳ những gì mà vướng mắc đối với cô cả. Thế mà lúc đầu cô cảm giác sợ hơn bất kỳ ai. Cũng chính vì những lời nói đến tai cô như vậy nên mẹ cô mới đồng ý với ý kiến của ông bà nội sang Mỹ nhập cư. Cô sang đấy chắc sẽ bỡ ngỡ vì bạn bè cô ở đây khá nhiều. Họ không có điều kiện sang nên ở lại Việt Nam. Còn cô thì ngoại lệ.

Thấy vẻ mặt nghiêm nghị của người đàn ông đứng tuổi. Cô cũng cảm giác sợ một điều gì đó. Nhất là không khí lúc này. Nhưng sau khi nghe cô nói xong, người đàn ông đấy nở một nụ cười dễ gần. Cô cũng nhẹ lo lắng phần nào. Chắc họ cũng như hai người an ninh vừa mấy hôm trước đến nhà cô. Trước khi nói chuyện với cô, người đàn ông đấy yêu cầu người đi cùng mình ra ngoài cửa để quan sát. Trong phòng, câu chuyện chỉ còn cô và người đàn ông đấy. Ông ta nói:
- Tôi tự giới thiệu nhé. Tôi tên là Hùng và là một quân nhân của Quân đội nhân dân Việt Nam. Tôi đến đây không phải chỉ nói chuyện một cách bình thường về cô và về gia đình cô. Mà thực sự đây là một lời cầu thị về một sự hợp tác. Chúng tôi rất cần sự giúp đỡ của cô. Điều đấy sẽ giúp chúng tôi rất nhiều trong công việc xây dựng lại thành phố sau chiến tranh.
Trang trả lời:
- Vâng! Thế anh cứ nói đi. Tôi giúp được gì thì tôi sẽ giúp bằng khả năng cho phép của mình.

Đợi Trang nói xong, Hùng bắt đầu câu chuyện của mình. Nghe Hùng nói những gì về mình Trang mới thấy giật mình. Những tư liệu và lý lịch của Trang được Hùng biết rất rõ. Thậm trí còn hơn cả những gì Trang hiểu về gia đình, về dòng họ của mình. Trang thuộc dòng họ Đào nổi tiếng đất Bình Định, xưa là thôn Vĩnh Thạnh, Tổng Thời Tú, huyện Tuy Phước, phủ An Nhơn, Bình Định. Bản thân bà của Trang là cháu của cụ Đào Tấn, thuộc dòng dõi Lộc Khê hầu Đào Duy Từ. Cụ Đào Tấn từng nổi tiếng với nhiều chức vụ của triều đình nhà Nguyễn, tới hàm thượng thư và ông đã mất năm 1907, cũng chỉ vì bức xúc với những đại thần Nguyễn Thân theo Pháp mà bỏ quan về quê rồi mất năm 1907. Những gì về dòng họ của mình, Trang đều nâng niu làm kỷ niệm. Một niềm tự hào mà không phải ai cũng có.

Trang cảm giác giật mình về những gì Hùng đang nói. Hùng biết quá nhiều về mình? Tại sao? Phải chăng họ đã tìm hiểu khá kỹ về những gì về Trang? Cũng đúng thôi, họ làm công tác quân đội thì khi nói chuyện với mình thì họ phải biết họ đang nói chuyện với ai. Nghĩ vậy Trang cũng vui vẻ nói chuyện với Hùng, cho Hùng xem những di ảnh, những kỷ vật mà Trang, bố Trang và gia đình Trang đang lưu trữ về cụ Đào Tấn. Nói chuyện một hồi lâu, Hùng chợt hỏi Trang một điều:
- Chúng tôi đang rất cần cô giúp một việc. Chính xác hơn là một sự hợp tác có điều kiện. Việc này cũng mong cô thật thoải mái và cảm thấy rằng đấy là sự cầu thị của chúng tôi đối với một người cháu của cụ Đào Tấn, là cụ của cô. À! Mà cô còn nhớ cụ Đào Tấn đã từng chém đầu tên Bồi Ba không? Tên đấy từng là tai sai khét tiếng độc ác cho thực dân Pháp năm xưa.
Trang trả lời:
- Tôi cũng đã từng nghe bà tôi kể lại. Nhưng sao ông lại hỏi tôi điều đó?

Hùng nói, nhưng ánh mắt luôn quan sát những cử trỉ trên khuôn mặt của Trang một cách cụ thể:
- Cũng là vì chúng tôi mến mộ và cảm phục những gì cụ Đào Tấn đã giúp cho đất nước. Tôi có đọc sử sách được biết là Bồi Ba là một tên tay sai khét tiếng của Pháp và làm nhiều điều bất nhân với dân Việt Nam. Hồi đấy có vụ hắn hại dân Việt Nam và vu cho họ là thành viên của dư Đ.ảng Cần Vương, nhằm để hãm hại và đánh đập giã man tàn nhẫn. Cụ Đào Tấn lúc đấy đang giữ chức Thượng thư Bộ Hình nên biết chuyện và cho người bắt tên Bồi Ba. Sau đó mang ra chém đầu luôn, không hề sợ gì Khâm sứ Pháp lúc đấy. Về sau Khâm sứ có hỏi là tại sao cụ chém đầu tên đấy mà không báo cáo chúng thì Cụ đã nói một câu mà tôi cảm thấy mình cần phải học hỏi từ cụ rất nhiều: Bồi Ba làm việc cho bảo hộ nhưng hắn vẫn là người Việt Nam, sống ở đất Việt Nam, gây tội với dân Việt Nam thì sao quan Việt Nam không xử hắn mà phải hội thương với Bảo hộ?

Nói đến đây Hùng có thái độ rất trân trọng và kính phục cụ Đào Tấn. Hùng nói tiếp:
- Chúng tôi cũng chỉ là con cháu sau này, cũng chỉ được nghe kể lại mà thầm cảm phục cô ạ. Phàm mình đã là người Việt Nam thì mình vì dòng dõi dân tộc trên hết.
Trang thắc mắc, không hiểu ý của Hùng muốn nói gì liền hỏi lại:
- Vâng! Cụ Đào Tấn là người khẳng khái, không luồn cúi, yêu nước và là một trung thần thời đấy ông ạ. Nhưng sao ông lại nói với tôi câu chuyện đấy? Liệu ông có ý gì chăng?

Hùng cười vui vẻ uống nước và tiếp tục nói:
- Cũng vì có nhiều điều liên quan đến câu chuyện đấy. Tôi cũng không dài dòng làm gì nữa mà đi luôn vào vấn đề chính. Chúng tôi muốn cô sẽ giúp chúng tôi trong công tác tiếp cận thông tin từ những người Mỹ. Nơi mà cô sắp đến định cư. Điều này nó có nguyên nhân của nó. Chúng tôi đã hy sinh nhiều sương máu để dành lại một phần đã mất từ Mỹ. Tuy ở đây, tôi không nói về ai là người được, người mất. Nhưng hiện tại thì chúng tôi là người đã thống nhất hai miền nên chúng tôi đang phải giữ những gì chúng tôi đã hy sinh để đạt được điều đấy. Cô sinh ra và sống ở Sài Gòn trong lúc Sài Gòn đang thuộc về VNCH. Và lúc này VHCH hay VNDCCH cũng là một. Người chiến thắng là ai không quan trọng mà người chiến thắng là người thống nhất được nước Việt Nam. Có thể một thời khắc nào đấy, cô có mặc cảm và không có cảm tình với những người thuộc phía chúng tôi. Nhưng điều đó cũng mong cô thông cảm. Ai cũng vì một mục đích riêng cho chính mình, một lẽ sống riêng và không thể áp đặt. Nhưng giờ đây, những điều mà tôi đề nghị với cô không phải chỉ cho riêng tôi, mà trước hết là vì đất nước cô ạ.

Vậy Trang được đề nghị gì từ Hùng? Và bí mật chính của cuộc nói chuyện này là gì? Chỉ biết rằng, sau cuộc nói chuyện này, cuộc đời Trang đã sang một trang mới hoàn toàn. Để biết rõ hơn thì các cụ tiếp tục đợi em ở những chap tiếp theo nhé
 
Chỉnh sửa cuối:

Cúc cù cu

Xe điện
Biển số
OF-162903
Ngày cấp bằng
24/10/12
Số km
2,471
Động cơ
370,614 Mã lực
Nơi ở
ngọn đa
CHAP 06

Trang nghe Hùng nói đến đây thì cô có vẻ ngờ ngợ ra sự việc mà Hùng đang đề nghị với cô. Đúng! Trước khi gặp Hùng thì những gì cô được nghe nói về những người CS khác hoàn toàn với những gì mà họ đang làm lúc này. Họ là những người nguy hiểm, giã man hay đại loại như thế nào đấy. Tuy nhiên, gần một năm sau ngày giải phóng và chính quyền Sài Gòn về tay những người CS thì họ không phải như những gì mà đã được nói đến, tuy không được như Trang mong muốn. Mà lúc này cũng không phải là lúc Trang phân tích suy nghĩ. Ai cũng thế cả thôi. Đối với Trang thì Trang không quan tâm lắm. Vì cô sang Mỹ định cư cùng gia đình. Cô đang trầm tư suy nghĩ thì Hùng nói tiếp:

- Chúng tôi muốn cô hợp tác trong một số công việc có lợi cho Chính phủ Việt Nam. Có thể đây là một công việc nguy hiểm với chính cô. Nhưng để đảm bảo an toàn tuyệt đối cho cô, chúng tôi sẽ làm hết khả năng cho chính sự an toàn đấy. Nó cũng là sự tồn vong của chúng tôi. Mọi việc giao tiếp và mọi liên hệ, chúng tôi sẽ có người của chúng tôi ở bên Mỹ liên hệ. Những thông tin của cô cung cấp cho chúng tôi rất giá trị để đối phó với những tổ chức muốn lợi dụng những gì thuộc về họ để kích động chống đối. Và một điều quan trọng là sự tự nguyện của cô là chính. Mọi cái chúng tôi muốn làm cũng không thể làm được nếu không có sự hợp tác và tự nguyện từ cô. Tất nhiên, cái gì cũng có giá của nó. Tôi sẽ đề cập vấn đề này sau với cô. Nhưng ở đây, chúng tôi chỉ muốn sự giúp đỡ của cô trên tinh thần cầu thị. Cũng vì tình yêu với Việt Nam và một phần cô cũng là con cháu của cụ Đào Tấn, một danh nhân của nước Việt. Với cụ Đào Tấn, chúng tôi luôn dành những sự kính trọng của chúng tôi như đối với một người có công với nước Việt Nam, người mà không khuất phục trước thực dân Pháp, không mưu lợi vào thân để vì Việt Nam.

Đến lúc này thì Trang đã hiểu mục đích của Hùng là gì. Thực chất họ muốn cô là một người cung cấp thông tin cho họ về những gì ở Mỹ. Điều đó, sẽ giúp họ phần nào trong những công việc liên quan đến an ninh đất nước. Từ chối hay chấp nhận đây? Trang băn khoăn và suy nghĩ. Lúc này cô không thể tự quyết định cho chính mình được. Nếu đồng ý sẽ như thế nào? Còn không thì sao? Nếu không thì việc xuất cảnh của cô có gặp trục trặc không? Còn nếu đồng ý thì ở Mỹ cô phải làm gì? Liệu có nguy hiểm cho cô không? Nhiều câu hỏi làm cô bối rối và khó xử. Suy nghĩ một lúc Trang mới trả lời Hùng:
- Có gì anh cho tôi suy nghĩ một thời gian nhé! Chậm nhất đến cuối tuần này tôi sẽ trả lời anh. Vì thực chất đối với tôi việc này quá bỡ ngỡ. Tôi cũng phải có thời gian suy nghĩ về những gì mà mình quyết định cho thấu đáo.
Hùng cười và nói:
- À! Tất nhiên rồi mà. Điều này chắc cô không thể trả lời ngay được. Nhưng dù sao, chúng tôi cũng hy vọng sự hợp tác của cô. Cũng mong cô giữ kín chuyện này. Coi như chỉ có tôi và cô được biết cuộc nói chuyện hôm nay. Còn đến khi nào cô chấp thuận, lúc đấy những gì cần tôi sẽ trao đổi cụ thể với cô. Bây giờ, cho phép chúng tôi về vì cũng đã muộn. Hẹn gặp lại cô sau nhé!

Hùng nói với Trang và vui vẻ ra về. Trang cảm thấy hơi lo lắng về lời đề nghị này. Nếu chấp thuận, Trang sẽ thành một tình báo viên ngầm cho Việt Nam ở Mỹ. Điều đấy có gì bất lợi cho Trang không? Liệu chính phủ Mỹ có biết không? Còn nếu Trang không đồng ý thì liệu họ có để yên cho Trang không? Càng nghĩ cô càng cảm thấy mình đang như một mớ bòng bòng. Không biết đi về đâu. Có lẽ cô nên đến chùa để xin ý kiến sư thầy. Trang theo đạo Phật. Một điều hiếm với những người như cô. Ngay cả khi mẹ cô lấy một người Pháp là bố cô thì mẹ cô vẫn thờ đạo Phật ở nhà. Vì căn bản đấy là một quốc đạo của người Việt. Chính vì lẽ đó, khi cô sinh ra cô nhận tôn giáo của mình là Phật giáo. Sáng hôm sau, Trang đến chùa Giác Lâm. Ngôi chùa mà Trang luôn lấy làm nơi mà mình đặt niềm tin.

Cái cảm giác ở trong không gian chùa làm cho con người cảm thấy mình được thanh tịch, quên đi những bụi trần. Được là chính mình và được dành cho mình những giây phút yên tĩnh của cuộc sống. Gặp sư thầy, Trang muốn xin thầy một lời khuyên về tương lai sắp tới của mình, về những điều mà Trang đang khó khăn khi phải đối diện với chính nó. Tất nhiên điều này Trang không thể nói rõ cho sư thầy biết được. Nhìn thấy sư thầy, Trang vội vàng đáp lễ. Sau đấy, Trang nói những gì mình băn khoăn cho sư thầy biết. Nghe Trang nói xong, sư thầy nhìn Trang và nói:
- Cái này là mục đích sống của mỗi người còn ạ. Tự mình quyết định cho vận mệnh của mình. Không ai làm thay con được đâu. Xã hội này hãy tin vào mình trước đã. Thầy không biết khuyên con như thế nào cho phải. Như chúng ta là người tu hành đều biết sân hận là khổ, biết phiền não là khổ, biết nói lời nặng đến người khác là làm người ta đau khổ, mà chính ngay trong giờ phút đó ta cũng không vui sướng gì, nhưng tại sao biết là dở mà vẫn làm hả con? Con còn nhớ trong Chỉ Nguyệt Lục có ghi là: Một hôm bà Yêm Ma La Nữ đến hỏi Bồ Tát Văn Thù Sư Lợi: Chúng sinh biết sân là khổ, biết phiền não là khổ, biết con đường luân hồi sinh tử là khổ, mà sao vẫn đi vào? Bồ Tát Văn Thù Sư Lợi nói: Biết, nhưng cái biết đó còn rất yếu.
- Thầy nói thế chắc con hiểu rồi phải không? Trong cuộc sống hiện tại thì nhiều khi chúng ta hay có tật đố, ganh ghét, không chịu được khi thấy người khác hạnh phúc là bởi vì lúc nào mình cũng tưởng cuộc đời này còn dài, mình còn sống dai lắm. Nhưng nếu lúc nào cũng quan niệm là trong cuộc đời này chúng ta chỉ ở tạm thôi, mai kia sẽ phải ra đi thì sẽ buông bỏ rất nhanh.

Trang trầm ngâm suy nghĩ những điều sư thầy nói. Có lẽ cô hiểu ra được cái thâm thúy trong câu nói đấy của thầy:
- Vâng! Con hiểu thầy ạ. Đúng như thầy nói: Nếu lúc nào cũng quan niệm là trong cuộc đời này chúng ta chỉ ở tạm thôi, mai kia sẽ phải ra đi thì sẽ buông bỏ rất nhanh. Con cám ơn thầy nhiều. Chắc là sẽ lâu lắm con mới quay lại gặp thầy được. Nhưng nếu có điều kiện con sẽ về thăm thầy.

Lúc này Trang đã cảm thấy những gì mình cần phải làm. Cuối cùng, cuộc đời của Trang sẽ quay về Việt Nam. Và điều Trang muốn là sẽ không bao giờ để sự quay về của mình lại là hư không. Trang đã có một quyết định sau buổi nói chuyện với sư thầy ở chùa Giác Lâm.

Đúng thứ sáu cuối tuần này, theo đúng hẹn thì Hùng đến nhà Trang. Và lúc này Trang đồng ý với những gì Hùng đề cập. Mừng rỡ, Hùng liền lên phương án cho những gì Trang cần phải làm ở Mỹ. Một sự giới thiệu được sắp đặt trước cho Trang là một người lính Mỹ đã từng tham chiến ở Việt Nam. Người này mở một công ty chuyên nhận thầu xây dựng cho Bộ Quốc Phòng Mỹ. Theo những tài liệu đã được kiểm tra cụ thể thì Macke có quan hệ mật thiết với Lầu Năm Góc. Đấy là một nơi khá lý tưởng để có thể tiếp cận được những thông tin giá trị mang tính chiến lược. Ngoài ra, với những gì Macke đang có và hiện có, cái áo khoách cho Trang an toàn hơn ai hết. Trang hoàn toàn có thể làm chủ bản thân và kiểm soát tình hình của mình ở Mỹ. Thực chất ở Mỹ, cộng đồng người Việt đông nhất thế giới. Nơi đấy cũng là nơi có thể cho chính phủ Việt Nam những thông tin tình báo có giá trị. Và người điệp viên bất đắc dỹ này chính là Trang. Cô là một điện viên bí ẩn có mật danh T21. Cháu của cụ Đào Tấn. Một danh nhân đất Việt.

Người đàn ông mà Trang được giới thiệu và tiếp cận để làm quen là là Macke. Người chồng hiện tại của Trang. Trong những năm Trang ở Mỹ, những gì phía Hùng yêu cầu hoặc gửi thông tin, Trang đều cung cấp khá chi tiết. Từ đấy Trang đã giúp Chính phủ Việt Nam biết trước được những điều họ cần. Nhưng trong thâm tâm của Trang, một ngày nào đó, Trang sẽ về Việt Nam. Cô muốn được sống những ngày cuối đời của mình bên vùng đất nơi mình sinh ra ở Bình Định. Nơi có mộ cụ Đào Tấn và là nơi dòng họ nhà Trang đã sinh ra và lớn lên.

Em post tạm hai chap. Để biết rõ hơn câu truyện sẽ diễn biến thế nào. Có gì tối em post tiếp nhá... Cho hẫp dẫn :D
 

Củ Cà Rốt

Xe tải
Biển số
OF-208889
Ngày cấp bằng
5/9/13
Số km
230
Động cơ
318,790 Mã lực
Cụ 3C táo quá. Giờ cụ mới ra chap mới, bắt tội em đọc lại từ đầu. Quên tiệt.~X(
 

Greeno

Xe lăn
Biển số
OF-22422
Ngày cấp bằng
14/10/08
Số km
12,591
Động cơ
619,608 Mã lực
Nơi ở
www.bodetam.vn
Website
www.bodetam.vn
Lại chờ đợi trong chuỗi ngày dài, hehe... Vài tuần vào đọc 1 lần cho bõ công
 

Picnic

Xe tải
Biển số
OF-116537
Ngày cấp bằng
12/10/11
Số km
376
Động cơ
389,350 Mã lực
Cô Trang chống lầy để moi tin tình báo chứ chẳng yêu đương gì ạ, hết cả lãng mạn.
 

vitara29y

Xe buýt
Biển số
OF-14603
Ngày cấp bằng
7/4/08
Số km
943
Động cơ
523,554 Mã lực
Hiện tại bây giờ chắc cô Trang đang sống ở Việt Nam thì C2 mới công bố cho mọi người biết!
 

vuthanhvan

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-29430
Ngày cấp bằng
18/2/09
Số km
1,790
Động cơ
500,060 Mã lực
Chuyện thì hay nhưng em ứ dám đọc, cứ đợi post hết mới đọc.
chứ vừa đọc vừa chờ thì toàn đọc trước quên sau :D
 

Cúc cù cu

Xe điện
Biển số
OF-162903
Ngày cấp bằng
24/10/12
Số km
2,471
Động cơ
370,614 Mã lực
Nơi ở
ngọn đa
Chuyện thì hay nhưng em ứ dám đọc, cứ đợi post hết mới đọc.
chứ vừa đọc vừa chờ thì toàn đọc trước quên sau :D
Vì nó xem lẫn với hình ảnh minh hoạ nữa nên em câu view tý mà cụ :D
 

volanggo

Xe tăng
Biển số
OF-152533
Ngày cấp bằng
13/8/12
Số km
1,249
Động cơ
367,498 Mã lực
Nơi ở
Giống một số cụ trên này
Tiếp đi cụ. cứ đứt quãng thế này, em hóng cả nửa con trăng nay rồi
 

Cúc cù cu

Xe điện
Biển số
OF-162903
Ngày cấp bằng
24/10/12
Số km
2,471
Động cơ
370,614 Mã lực
Nơi ở
ngọn đa
Tiếp đi cụ. cứ đứt quãng thế này, em hóng cả nửa con trăng nay rồi
Em câu view tý mà, nhưng những chap sau mơí hé lộ nhiều bất ngờ. Các cụ sẽ gặp lại nhiều người mà các cụ đã từng nghe thấy tên :D
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải
Top